Chương 36
Mặc Tây Kha
01/09/2022
Tiết Diệc Sâm thấy cảnh này mãi nên cũng có hơi tò mò, tại sao đứa con
trai thứ hai của một ông chủ trung tâm thương mại lại được nể mặt đến
vậy nhỉ? Long Hâm Plaza này đúng thật là có chi nhánh trên toàn quốc
đấy, bản thân nó cũng thuộc một tập đoàn lớn đó, nhưng nếu không phải
cậu biết Tô Hoan Trạch là con trai thứ của tập đoàn Long Hâm thì cậu
chẳng thể ngờ đến việc trụ sở chính của tập đoàn ở trong thành phố này.
Tiết Diệc Sâm đút hai tay vào trong túi, đứng ngả nghiêng, không có việc của mình nên dõi mắt nhìn khắp nơi. Cậu tự thấy mình không thể nào với tới mấy cái xe trưng bày ở đây được, bây giờ cậu chỉ là một tên nghèo kiết xác, phải chờ đến lúc nhận được tiền lương tháng này mới có thể sống dậy lần nữa.
Động tác của Tô Hoan Trạch rất lưu loát, chẳng bao lâu sau cậu ta đã chọn được một chiếc xe rồi nhanh chóng gửi tiền cọc, chỉ số tiền đặt cọc này thôi cũng đã bằng tiền Tiết Diệc Sâm giao trước nửa năm để thuê nhà...
Cậu líu lưỡi, không bình luận gì thêm mà cùng nhau về nhà, Tiết Diệc Sâm chỉ cất đồ vừa mua vào rồi ba người lên xe quay lại trường. Ngày mai còn phải đi học nên ở trong ký túc xá là hợp lý nhất.
Trở về ký túc xá, cậu dọn dẹp đồ đạc xong mới bật máy tính lên, kết nối với thiết bị định bắt đầu livestream. Lúc mở phòng phát sóng trực tiếp, cậu cầm điện thoại gửi cho Bao Sảng một tin nhắn, hướng dẫn cô nàng cách đăng ký tài khoản. Mới vừa ngẩng đầu lên đã đứng hình, bởi vì livestream chỉ vừa mới bắt đầu thôi mà đã có hơn năm mươi ngàn người xem.
Tiết Diệc Sâm: "Ặc... chuyện gì đây, tôi thấy hơi hoang mang rồi đó."
Ngay sau đó, hàng loạt bình luận spam trên màn hình:
Bắc Trần Trần: Fan mới đến điểm danh.
BL Kun Moaz Moaz Da: Hi! Anh đẹp trai!
Blue: Streamer đẹp trai nhất trong lịch sử, hé lô.
Love~ Chanyeol~~: Tui đến đây để ngắm trai đẹp.
Nhạt Nhẽo: Giọng cũng hay quá trời quá đất.
Cậu nhận ra có không ít gương mặt mới xuất hiện lần đầu trong phòng phát sóng trực tiếp, e rằng chuyện lần này đã náo loạn trên weibo, cậu còn đăng ảnh của mình nên đã thu hút được thêm không ít fan mới, đó là lí do vì sao cậu mới mở livestream đã rất náo nhiệt.
Có rất nhiều người bắt đầu ném quà, cậu nhìn mà hoa cả mắt.
Tìm Thấy Cậu Rồi: Bác Sĩ ơi, có thể mở cam không?
Tiết Diệc Sâm: "Thôi không nên mở đâu, tôi định tiếp tục phá đảo "OutLast", để fans nhìn dáng vẻ kinh hoàng của tôi sẽ chạy mất dép hết đó."
Vân Quyển Sên Ca: Người ta thích xem anh đẹp trai hỏn lọn mờ.
Thịt Viên Chiên Gợi Cảm: Đẹp trai vậy có livestream ăn cớt tui cũng muốn xem.
Tiết Diệc Sâm: "Đừng vậy chứ... tôi đang ở ký túc xá." Cậu nói xong thì quay đầu lại nhìn Tô Hoan Trạch, thấy cậu ta cũng đang ngồi trên bàn học bên cạnh mở máy tính lên, hình như đang chơi game gì đó, cậu không nhìn chăm chăm vào màn hình mà ướm lời hỏi cậu ta: "Tôi mở cam được không?"
Tô Hoan Trạch cũng chẳng liếc mắt nhìn cậu một cái, chỉ gật đầu rồi đáp "ừm", sau đó tiếp tục chơi game.
Tiết Diệc Sâm: "Vậy mở một lát thôi nhé, bao giờ chơi game tôi sẽ tắt, bản thân tôi cũng có thể tưởng tượng được dáng vẻ rén cực mạnh của mình lúc chơi game."
Phòng phát sóng trực tiếp trở nên sôi trào.
Thật ra cậu rất tự tin vào vẻ bề ngoài của mình, dù sao bản thân cậu cũng tự cho rằng mình có thể dựa vào mặt kiếm cơm mà, cậu không muốn mở cam để tránh phiền toái không cần thiết thôi, đáng tiếc không mở thành ra lại gặp phải rắc rối lớn hơn, cậu chẳng hề lăn tăn mà thản nhiên mở cam lên để mấy người này nhìn thấy mình, đừng để hạng người hãm vl gạt nữa.
Cậu bật cam lên rồi điều chỉnh góc độ, miệng vẫn cứ lải nhải: "Đây là lần đầu tiên tôi để cam chiếu thẳng vào mặt đó, góc quay này khiến tôi hơi lúng túng, bên kia mấy bạn có thể nhìn thấy không? Filter? Có thể mở filter hửm? Mở ở đâu cơ, tôi không biết..."
Vân Y: Đẹp bá cháy con bọ chét luôn! Đang bấn loạn!
Tặc Miêu Hùng: Lúc tôi xem ảnh còn tưởng là photophop lố vl, nhưng giờ nhìn màn hình thì bỗng nhiên cảm thấy... ngoài đời còn đẹp hơn!
Sênh Ca Lạc: Thanh niên này cứng vãi, đây là lần đầu tiên tôi thấy có người không mở filter mà đẹp xuất sắc thế này đó.
Lê Mặc: Đẹp rớt nước mắt luôn, nhưng mà tui mãn nguyện lắm.
Cậu thấy những bình luận khen mình đẹp trai nên không nén nổi mà bật cười, nụ cười của cậu xán lạn như nắng gắt giữa ngày tháng bảy, chói lọi khiến người khác lóa mắt nhưng không nỡ lòng dời tầm mắt.
Trên màn đạn lúc này, bình luận đã dày đặc đến mức không thể đọc được, bên khung bình luận cũng liên tục bị đẩy lên nhanh như gió, số lượng quà tặng nhiều đến mức khiến người ta hoa mắt. Lượng khán giả bắt đầu tăng lên gấp bội, trong nháy mắt đã chạm mốc chín mươi ngàn. Tháng Hai Đen Tối cũng nhanh nhẹn chạy đến phòng phát sóng trực tiếp của Tiết Diệc Sâm, vừa vào đã ném cho cậu một quả tên lửa.
"Thừa dịp đông người thế này, tôi muốn nói một chút về những chuyện đã xảy ra trong hai ngày qua." Cậu điều chỉnh máy quay, thật sự mà nói, cậu mở cam như vậy thì có thể tự nhìn thấy gương mặt của mình trên màn hình nên có cảm thấy lúng túng quá đỗi, nhưng cậu vẫn cố gắng duy trì hình tượng, tiếp tục nói: "Chắc có lẽ phần đông mọi người đã biết chuyện tôi bị giả mạo rồi nhỉ."
Hổ Phách: Biết!
Tai Họa: Con bé kia ngu vl.
Diệp Lê: Tên Nguyệt Phong kia chết mẹ đi.
"Đầu tiên tôi sẽ giải thích tại sao tôi không muốn bật cameras, mọi người đều biết năm nay tôi mới 16 tuổi, còn đang là học sinh lớp 10. Tôi thích chơi game, hơn nữa tôi cũng thiếu tiền nên mới livestream, nhưng tôi không muốn livestream ảnh hưởng đến cuộc sống của mình nên không có ý định công khai bản thân. Cũng may từ trước đến giờ vẫn có rất nhiều fan trung thành luôn ủng hộ tôi, cũng để tôi cảm thấy mình livestream một cách vui vẻ."
Cậu di chuột trên màn hình, mở danh sách phòng phát sóng trực tiếp lên xem thử rồi tắt đi.
"Nhưng cách đây vài hôm, bỗng nhiên tôi nhận được tin nhắn riêng của một bạn nữ, cô ấy kể tôi nghe chuyện này, mới đầu tôi còn giận lắm, sao có thể nhận nhầm người nhỉ! Tại sao có thể hẹn hò với tên lừa đảo kia được vậy? Nhưng rồi tôi nghĩ lại, có lẽ cô ấy thật sự rất thích tôi, nếu không đã chẳng khờ hư thế. Tôi mong các bạn nữ hãy cẩn thận hơn một chút, chú ý các mối quan hệ yêu đương qua mạng, phải đặt an toàn của bản thân trên hết, đừng tin mấy chuyện như thu nhập một tháng của streamer lên đến hàng triệu, dù sao tôi cũng không làm được. Duyên tới thì yêu đương có khi lại tốt hơn nhiều."
"Còn nữa, đối với Nguyệt Phong và Thỏ Hồng Phấn, sau khi sự việc xảy ra thì Thỏ Hồng Phấn có đến tìm và xin lỗi tôi, nói rằng chị ta không hề biết gì cả, nhưng dù như vậy thì tôi với chị ta cũng hoàn toàn cắt đứt rồi, sau này bọn tôi sẽ không liên quan gì đến nhau nữa, cũng không còn là bạn bè. Còn Nguyệt Phong, lần này tôi muốn công khai ghi thù anh ta, đúng, tôi ghim anh ta rồi đấy."
Lần trước cho dù giúp đỡ Thỏ Hồng Phấn thì cậu cũng chỉ nói bóng nói gió, đay nghiến vài câu chứ không chửi thẳng tận mặt, nhưng lần này thì cậu công khai tuyên chiến với anh ta.
"Cái tên mạo danh tôi là bạn của Nguyệt Phong, bạn nữ kia tin thằng hợm hĩnh kia là tôi cũng vì Nguyệt Phong, nếu Nguyệt Phong không bao che cho hắn thì chuyện cũng không ra nông nổi này. Tôi không biết tại sao Nguyệt Phong có thể khốn nạn như vậy, bản thân mình gian díu với fan còn chưa thấy đủ, phải cho bạn mình hưởng ké nữa cơ, cay cú nhất là cái tên giả mạo tôi! Nếu muốn mạo danh tôi thì đẹp trai chút được không, sao xấu đau xấu đớn vậy."
"Đây không phải là lần đầu tiên Nguyệt Phong làm mấy trò này, nhiều lúc tôi hoài nghi có phải đất nước của anh ta không coi trọng phụ nữ không? Anh ta xem phái nữ là cái gì vậy? Công cụ khiến bản thân mình thoải mái hay một món đồ chơi để trút giận?"
Bấy giờ, fans của Nguyệt Phong đã ùa đến:
Góa Phụ Thương Niệm: Nếu không phải lần đầu tiên mày mở cam chỉ để lộ thân hình và tay thì mấy bạn nữ kia sẽ bị lừa ư?
Vu Lương: Đẹp trai cc, như c*c, buồn nôn.
Kẻ Yêu Người Ngây Thơ Đáng Yêu: Mày mà đòi so với anh Nguyệt Phong à, kém xa nhé.
Kilili: Mấy con ngu kia bị lừa liên quan đéo gì đến anh Nguyệt Phong của bọn tao?
Khi thấy những bình luận spam này, Tiết Diệc Sâm nở nụ cười chế giễu rồi hỏi bằng giọng thản nhiên: "Ý của mấy người là ngân hàng nhiều tiền quá nên mới có người muốn cướp hửm, bị cướp là do ngân hàng lố lăng không biết đề phòng? Chứ ngân hàng chính quy sao lại có chuyện bị cướp ha? Có khi Nguyệt Phong hơn tôi nhiều lắm đó, để anh ta ch*ch là phúc lợi của mấy người ư? Mấy người hời quá nhỉ..."
Ngay sau đó fans của Tiết Diệc Sâm và fans của Nguyệt Phong lao vào war nhau. Hiển nhiên fans của Nguyệt Phong đang tác chiến trên sân khách nên chỉ có le ngoe vài mống, bọn họ bị dìm xuống ngay lập tức, chỉ còn mấy đứa mất não ở lại spam Tiết Diệc Sâm xấu xí.
"Bản thân mình làm sai thì nhận đi, tại sao có lỗi mà vẫn tỏ vẻ ngang nhiên vậy? Rốt cuộc mấy người thích cái loại người vô liêm sỉ ở điểm nào thế? Thích sự khốn nạn của anh ta à?"
Cuốn Sổ Ghi Chép Màu Xanh: Suýt chút nữa Nguyệt Phong đã bị đuổi học rồi, mày còn muốn gì nữa?!"
"Tôi muốn gì là sao nhỉ? Lúc bọn họ làm những điều này, họ có nghĩ đến nó sẽ ảnh hưởng thế nào đến tôi và điều gì sẽ xảy ra với fans của tôi không, tại sao tôi phải để ý anh ta chịu những gì? Anh ta làm sai thì phải chịu đúng tội của mình, không lẽ mấy người muốn gaslighting à? Nói cho bạn biết nhé, đừng có mơ nữa, bọn tôi không chỉ phỉ nhổ anh ta mà còn dìm anh ta xuống đáy xã hội mới thôi."
Cậu đang sẵn sàng chiến đấu, bỗng tình hình bình luận lại bẻ ngoặt 180 độ.
Cá Muối Không Sợ Đau: Vừa nãy có một cậu trai đi lướt qua sau lưng Bác Sĩ đúng hem, trông cao vờ lờ.
Anh Họ Đừng Đi Mà: Có phải Bệnh Nhân Tô trong lời đồn hông vậy?
Sơn Hữu Đào: U là tr, hai người họ ở chung ký túc xá à, mập mờ thế...
Hạ Vũ Thiên: Ha ha ha ha, là cp Bác Sĩ Bệnh Nhân trong truyền thuyết đó, Tháng Hai Đen Tối bị đá ra chuồng gà rồi!
Hoàng Tử Nhỏ Bán Hoa Hướng Dương: Bác Sĩ, ông còn nhớ Thất gia bên hồ Đại Minh năm nào không?
Tiết Diệc Sâm cạn cmn lời, Tô Hoan Trạch chỉ lướt qua đằng sau cậu có chút vậy mà chiếm hết spotlight của cậu luôn? Vì thế cậu tức bay màu hỏi: "Sao mấy người nỡ gán toàn cp nam nam cho tôi vậy? Tôi là trai thẳng như thép đó biết không?"
Ngay lúc này, cậu đọc được một bình luận khiến mình câm nín:
Quỳnh Quỳnh Cô Đơn: Bạn gái tin đồn của cậu trước đây chỉ có mỗi Thỏ Hồng Phấn, đáng tiếc bây giờ, ầy...
Cậu nín bặt, tắt cam cái rụp, bỏ lơ đề tài này rồi nói: "Được, chúng ta tiếp tục livestream chơi game thôi, tắt cam đã nhé, chúng ta chơi OutLast bắt đầu từ kỷ lục lần trước."
Mọi người gào rú trong khu bình luận nhưng cậu không thèm quan tâm, điều khiến cậu cảm thấy vi diệu là lúc cậu livestream chơi game kinh dị này mọi người vẫn ở lại rất đông. Suốt khoảng thời gian sau đó lượng người xem vẫn duy trì ở mức một trăm ba mươi ngàn người, cậu không biết mọi người tới hóng hớt hay đã xảy ra chuyện gì nữa rồi.
Sau khi hoàn thành buổi livestream này, cậu thấy Bao Sảng nhắn tin đến: Cậu nổi tiếng thật đó.
Bác Sĩ Tiết: Chuyện bất ngờ ai biết gì đâu, war với nhau nên thành ra vậy chứ bình thường không phải vậy đâu, cậu có thể thích ứng với việc livestream không?
Bao Sảng: Nếu livestream chơi game thì chắc mình cũng có thể làm được, mấy game online quy mô lớn mình không biết chơi nhưng mấy game cốt truyện chắc vẫn ổn.
Bác Sĩ Tiết: Ừm, cậu có thể tìm kiếm hướng dẫn chơi game đó trên mạng trước, nếu không hiểu thì hỏi tôi cũng được.
Bao Sảng: Được, cảm ơn cậu nhiều lắm.
Cậu thả điện thoại xuống, vươn người duỗi eo rồi bẻ khớp cổ. Nghe xương cổ kêu "rắc", cậu không khỏi rên rỉ, thở một hơi thật dài rồi đi xem thu nhập ngày hôm nay.
Quà hôm nay tưởng chừng rất đáng kể, nhưng phần lớn đều là mấy món quà nhỏ, còn không nhiều bằng một lần tặng của Thất Gia, nhưng tích tiểu thành đại cũng gom góp được bốn chữ số.
"Ầy, sao hôm nay Thất Tội nhà tôi không đến chứ?" Cậu không nhịn được mà lẩm bẩm một câu, bây giờ cậu đang thiếu tiền lắm đó, thế mà ông chủ lớn cũng chẳng đến.
Tô Hoan Trạch đang đứng dựa người vào vách tường, trong tay cầm lon Coca nhấp một ngụm nhỏ, cậu ta không nói gì mà chỉ cười cười nhìn Tiết Diệc Sâm.
Tiết Diệc Sâm đút hai tay vào trong túi, đứng ngả nghiêng, không có việc của mình nên dõi mắt nhìn khắp nơi. Cậu tự thấy mình không thể nào với tới mấy cái xe trưng bày ở đây được, bây giờ cậu chỉ là một tên nghèo kiết xác, phải chờ đến lúc nhận được tiền lương tháng này mới có thể sống dậy lần nữa.
Động tác của Tô Hoan Trạch rất lưu loát, chẳng bao lâu sau cậu ta đã chọn được một chiếc xe rồi nhanh chóng gửi tiền cọc, chỉ số tiền đặt cọc này thôi cũng đã bằng tiền Tiết Diệc Sâm giao trước nửa năm để thuê nhà...
Cậu líu lưỡi, không bình luận gì thêm mà cùng nhau về nhà, Tiết Diệc Sâm chỉ cất đồ vừa mua vào rồi ba người lên xe quay lại trường. Ngày mai còn phải đi học nên ở trong ký túc xá là hợp lý nhất.
Trở về ký túc xá, cậu dọn dẹp đồ đạc xong mới bật máy tính lên, kết nối với thiết bị định bắt đầu livestream. Lúc mở phòng phát sóng trực tiếp, cậu cầm điện thoại gửi cho Bao Sảng một tin nhắn, hướng dẫn cô nàng cách đăng ký tài khoản. Mới vừa ngẩng đầu lên đã đứng hình, bởi vì livestream chỉ vừa mới bắt đầu thôi mà đã có hơn năm mươi ngàn người xem.
Tiết Diệc Sâm: "Ặc... chuyện gì đây, tôi thấy hơi hoang mang rồi đó."
Ngay sau đó, hàng loạt bình luận spam trên màn hình:
Bắc Trần Trần: Fan mới đến điểm danh.
BL Kun Moaz Moaz Da: Hi! Anh đẹp trai!
Blue: Streamer đẹp trai nhất trong lịch sử, hé lô.
Love~ Chanyeol~~: Tui đến đây để ngắm trai đẹp.
Nhạt Nhẽo: Giọng cũng hay quá trời quá đất.
Cậu nhận ra có không ít gương mặt mới xuất hiện lần đầu trong phòng phát sóng trực tiếp, e rằng chuyện lần này đã náo loạn trên weibo, cậu còn đăng ảnh của mình nên đã thu hút được thêm không ít fan mới, đó là lí do vì sao cậu mới mở livestream đã rất náo nhiệt.
Có rất nhiều người bắt đầu ném quà, cậu nhìn mà hoa cả mắt.
Tìm Thấy Cậu Rồi: Bác Sĩ ơi, có thể mở cam không?
Tiết Diệc Sâm: "Thôi không nên mở đâu, tôi định tiếp tục phá đảo "OutLast", để fans nhìn dáng vẻ kinh hoàng của tôi sẽ chạy mất dép hết đó."
Vân Quyển Sên Ca: Người ta thích xem anh đẹp trai hỏn lọn mờ.
Thịt Viên Chiên Gợi Cảm: Đẹp trai vậy có livestream ăn cớt tui cũng muốn xem.
Tiết Diệc Sâm: "Đừng vậy chứ... tôi đang ở ký túc xá." Cậu nói xong thì quay đầu lại nhìn Tô Hoan Trạch, thấy cậu ta cũng đang ngồi trên bàn học bên cạnh mở máy tính lên, hình như đang chơi game gì đó, cậu không nhìn chăm chăm vào màn hình mà ướm lời hỏi cậu ta: "Tôi mở cam được không?"
Tô Hoan Trạch cũng chẳng liếc mắt nhìn cậu một cái, chỉ gật đầu rồi đáp "ừm", sau đó tiếp tục chơi game.
Tiết Diệc Sâm: "Vậy mở một lát thôi nhé, bao giờ chơi game tôi sẽ tắt, bản thân tôi cũng có thể tưởng tượng được dáng vẻ rén cực mạnh của mình lúc chơi game."
Phòng phát sóng trực tiếp trở nên sôi trào.
Thật ra cậu rất tự tin vào vẻ bề ngoài của mình, dù sao bản thân cậu cũng tự cho rằng mình có thể dựa vào mặt kiếm cơm mà, cậu không muốn mở cam để tránh phiền toái không cần thiết thôi, đáng tiếc không mở thành ra lại gặp phải rắc rối lớn hơn, cậu chẳng hề lăn tăn mà thản nhiên mở cam lên để mấy người này nhìn thấy mình, đừng để hạng người hãm vl gạt nữa.
Cậu bật cam lên rồi điều chỉnh góc độ, miệng vẫn cứ lải nhải: "Đây là lần đầu tiên tôi để cam chiếu thẳng vào mặt đó, góc quay này khiến tôi hơi lúng túng, bên kia mấy bạn có thể nhìn thấy không? Filter? Có thể mở filter hửm? Mở ở đâu cơ, tôi không biết..."
Vân Y: Đẹp bá cháy con bọ chét luôn! Đang bấn loạn!
Tặc Miêu Hùng: Lúc tôi xem ảnh còn tưởng là photophop lố vl, nhưng giờ nhìn màn hình thì bỗng nhiên cảm thấy... ngoài đời còn đẹp hơn!
Sênh Ca Lạc: Thanh niên này cứng vãi, đây là lần đầu tiên tôi thấy có người không mở filter mà đẹp xuất sắc thế này đó.
Lê Mặc: Đẹp rớt nước mắt luôn, nhưng mà tui mãn nguyện lắm.
Cậu thấy những bình luận khen mình đẹp trai nên không nén nổi mà bật cười, nụ cười của cậu xán lạn như nắng gắt giữa ngày tháng bảy, chói lọi khiến người khác lóa mắt nhưng không nỡ lòng dời tầm mắt.
Trên màn đạn lúc này, bình luận đã dày đặc đến mức không thể đọc được, bên khung bình luận cũng liên tục bị đẩy lên nhanh như gió, số lượng quà tặng nhiều đến mức khiến người ta hoa mắt. Lượng khán giả bắt đầu tăng lên gấp bội, trong nháy mắt đã chạm mốc chín mươi ngàn. Tháng Hai Đen Tối cũng nhanh nhẹn chạy đến phòng phát sóng trực tiếp của Tiết Diệc Sâm, vừa vào đã ném cho cậu một quả tên lửa.
"Thừa dịp đông người thế này, tôi muốn nói một chút về những chuyện đã xảy ra trong hai ngày qua." Cậu điều chỉnh máy quay, thật sự mà nói, cậu mở cam như vậy thì có thể tự nhìn thấy gương mặt của mình trên màn hình nên có cảm thấy lúng túng quá đỗi, nhưng cậu vẫn cố gắng duy trì hình tượng, tiếp tục nói: "Chắc có lẽ phần đông mọi người đã biết chuyện tôi bị giả mạo rồi nhỉ."
Hổ Phách: Biết!
Tai Họa: Con bé kia ngu vl.
Diệp Lê: Tên Nguyệt Phong kia chết mẹ đi.
"Đầu tiên tôi sẽ giải thích tại sao tôi không muốn bật cameras, mọi người đều biết năm nay tôi mới 16 tuổi, còn đang là học sinh lớp 10. Tôi thích chơi game, hơn nữa tôi cũng thiếu tiền nên mới livestream, nhưng tôi không muốn livestream ảnh hưởng đến cuộc sống của mình nên không có ý định công khai bản thân. Cũng may từ trước đến giờ vẫn có rất nhiều fan trung thành luôn ủng hộ tôi, cũng để tôi cảm thấy mình livestream một cách vui vẻ."
Cậu di chuột trên màn hình, mở danh sách phòng phát sóng trực tiếp lên xem thử rồi tắt đi.
"Nhưng cách đây vài hôm, bỗng nhiên tôi nhận được tin nhắn riêng của một bạn nữ, cô ấy kể tôi nghe chuyện này, mới đầu tôi còn giận lắm, sao có thể nhận nhầm người nhỉ! Tại sao có thể hẹn hò với tên lừa đảo kia được vậy? Nhưng rồi tôi nghĩ lại, có lẽ cô ấy thật sự rất thích tôi, nếu không đã chẳng khờ hư thế. Tôi mong các bạn nữ hãy cẩn thận hơn một chút, chú ý các mối quan hệ yêu đương qua mạng, phải đặt an toàn của bản thân trên hết, đừng tin mấy chuyện như thu nhập một tháng của streamer lên đến hàng triệu, dù sao tôi cũng không làm được. Duyên tới thì yêu đương có khi lại tốt hơn nhiều."
"Còn nữa, đối với Nguyệt Phong và Thỏ Hồng Phấn, sau khi sự việc xảy ra thì Thỏ Hồng Phấn có đến tìm và xin lỗi tôi, nói rằng chị ta không hề biết gì cả, nhưng dù như vậy thì tôi với chị ta cũng hoàn toàn cắt đứt rồi, sau này bọn tôi sẽ không liên quan gì đến nhau nữa, cũng không còn là bạn bè. Còn Nguyệt Phong, lần này tôi muốn công khai ghi thù anh ta, đúng, tôi ghim anh ta rồi đấy."
Lần trước cho dù giúp đỡ Thỏ Hồng Phấn thì cậu cũng chỉ nói bóng nói gió, đay nghiến vài câu chứ không chửi thẳng tận mặt, nhưng lần này thì cậu công khai tuyên chiến với anh ta.
"Cái tên mạo danh tôi là bạn của Nguyệt Phong, bạn nữ kia tin thằng hợm hĩnh kia là tôi cũng vì Nguyệt Phong, nếu Nguyệt Phong không bao che cho hắn thì chuyện cũng không ra nông nổi này. Tôi không biết tại sao Nguyệt Phong có thể khốn nạn như vậy, bản thân mình gian díu với fan còn chưa thấy đủ, phải cho bạn mình hưởng ké nữa cơ, cay cú nhất là cái tên giả mạo tôi! Nếu muốn mạo danh tôi thì đẹp trai chút được không, sao xấu đau xấu đớn vậy."
"Đây không phải là lần đầu tiên Nguyệt Phong làm mấy trò này, nhiều lúc tôi hoài nghi có phải đất nước của anh ta không coi trọng phụ nữ không? Anh ta xem phái nữ là cái gì vậy? Công cụ khiến bản thân mình thoải mái hay một món đồ chơi để trút giận?"
Bấy giờ, fans của Nguyệt Phong đã ùa đến:
Góa Phụ Thương Niệm: Nếu không phải lần đầu tiên mày mở cam chỉ để lộ thân hình và tay thì mấy bạn nữ kia sẽ bị lừa ư?
Vu Lương: Đẹp trai cc, như c*c, buồn nôn.
Kẻ Yêu Người Ngây Thơ Đáng Yêu: Mày mà đòi so với anh Nguyệt Phong à, kém xa nhé.
Kilili: Mấy con ngu kia bị lừa liên quan đéo gì đến anh Nguyệt Phong của bọn tao?
Khi thấy những bình luận spam này, Tiết Diệc Sâm nở nụ cười chế giễu rồi hỏi bằng giọng thản nhiên: "Ý của mấy người là ngân hàng nhiều tiền quá nên mới có người muốn cướp hửm, bị cướp là do ngân hàng lố lăng không biết đề phòng? Chứ ngân hàng chính quy sao lại có chuyện bị cướp ha? Có khi Nguyệt Phong hơn tôi nhiều lắm đó, để anh ta ch*ch là phúc lợi của mấy người ư? Mấy người hời quá nhỉ..."
Ngay sau đó fans của Tiết Diệc Sâm và fans của Nguyệt Phong lao vào war nhau. Hiển nhiên fans của Nguyệt Phong đang tác chiến trên sân khách nên chỉ có le ngoe vài mống, bọn họ bị dìm xuống ngay lập tức, chỉ còn mấy đứa mất não ở lại spam Tiết Diệc Sâm xấu xí.
"Bản thân mình làm sai thì nhận đi, tại sao có lỗi mà vẫn tỏ vẻ ngang nhiên vậy? Rốt cuộc mấy người thích cái loại người vô liêm sỉ ở điểm nào thế? Thích sự khốn nạn của anh ta à?"
Cuốn Sổ Ghi Chép Màu Xanh: Suýt chút nữa Nguyệt Phong đã bị đuổi học rồi, mày còn muốn gì nữa?!"
"Tôi muốn gì là sao nhỉ? Lúc bọn họ làm những điều này, họ có nghĩ đến nó sẽ ảnh hưởng thế nào đến tôi và điều gì sẽ xảy ra với fans của tôi không, tại sao tôi phải để ý anh ta chịu những gì? Anh ta làm sai thì phải chịu đúng tội của mình, không lẽ mấy người muốn gaslighting à? Nói cho bạn biết nhé, đừng có mơ nữa, bọn tôi không chỉ phỉ nhổ anh ta mà còn dìm anh ta xuống đáy xã hội mới thôi."
Cậu đang sẵn sàng chiến đấu, bỗng tình hình bình luận lại bẻ ngoặt 180 độ.
Cá Muối Không Sợ Đau: Vừa nãy có một cậu trai đi lướt qua sau lưng Bác Sĩ đúng hem, trông cao vờ lờ.
Anh Họ Đừng Đi Mà: Có phải Bệnh Nhân Tô trong lời đồn hông vậy?
Sơn Hữu Đào: U là tr, hai người họ ở chung ký túc xá à, mập mờ thế...
Hạ Vũ Thiên: Ha ha ha ha, là cp Bác Sĩ Bệnh Nhân trong truyền thuyết đó, Tháng Hai Đen Tối bị đá ra chuồng gà rồi!
Hoàng Tử Nhỏ Bán Hoa Hướng Dương: Bác Sĩ, ông còn nhớ Thất gia bên hồ Đại Minh năm nào không?
Tiết Diệc Sâm cạn cmn lời, Tô Hoan Trạch chỉ lướt qua đằng sau cậu có chút vậy mà chiếm hết spotlight của cậu luôn? Vì thế cậu tức bay màu hỏi: "Sao mấy người nỡ gán toàn cp nam nam cho tôi vậy? Tôi là trai thẳng như thép đó biết không?"
Ngay lúc này, cậu đọc được một bình luận khiến mình câm nín:
Quỳnh Quỳnh Cô Đơn: Bạn gái tin đồn của cậu trước đây chỉ có mỗi Thỏ Hồng Phấn, đáng tiếc bây giờ, ầy...
Cậu nín bặt, tắt cam cái rụp, bỏ lơ đề tài này rồi nói: "Được, chúng ta tiếp tục livestream chơi game thôi, tắt cam đã nhé, chúng ta chơi OutLast bắt đầu từ kỷ lục lần trước."
Mọi người gào rú trong khu bình luận nhưng cậu không thèm quan tâm, điều khiến cậu cảm thấy vi diệu là lúc cậu livestream chơi game kinh dị này mọi người vẫn ở lại rất đông. Suốt khoảng thời gian sau đó lượng người xem vẫn duy trì ở mức một trăm ba mươi ngàn người, cậu không biết mọi người tới hóng hớt hay đã xảy ra chuyện gì nữa rồi.
Sau khi hoàn thành buổi livestream này, cậu thấy Bao Sảng nhắn tin đến: Cậu nổi tiếng thật đó.
Bác Sĩ Tiết: Chuyện bất ngờ ai biết gì đâu, war với nhau nên thành ra vậy chứ bình thường không phải vậy đâu, cậu có thể thích ứng với việc livestream không?
Bao Sảng: Nếu livestream chơi game thì chắc mình cũng có thể làm được, mấy game online quy mô lớn mình không biết chơi nhưng mấy game cốt truyện chắc vẫn ổn.
Bác Sĩ Tiết: Ừm, cậu có thể tìm kiếm hướng dẫn chơi game đó trên mạng trước, nếu không hiểu thì hỏi tôi cũng được.
Bao Sảng: Được, cảm ơn cậu nhiều lắm.
Cậu thả điện thoại xuống, vươn người duỗi eo rồi bẻ khớp cổ. Nghe xương cổ kêu "rắc", cậu không khỏi rên rỉ, thở một hơi thật dài rồi đi xem thu nhập ngày hôm nay.
Quà hôm nay tưởng chừng rất đáng kể, nhưng phần lớn đều là mấy món quà nhỏ, còn không nhiều bằng một lần tặng của Thất Gia, nhưng tích tiểu thành đại cũng gom góp được bốn chữ số.
"Ầy, sao hôm nay Thất Tội nhà tôi không đến chứ?" Cậu không nhịn được mà lẩm bẩm một câu, bây giờ cậu đang thiếu tiền lắm đó, thế mà ông chủ lớn cũng chẳng đến.
Tô Hoan Trạch đang đứng dựa người vào vách tường, trong tay cầm lon Coca nhấp một ngụm nhỏ, cậu ta không nói gì mà chỉ cười cười nhìn Tiết Diệc Sâm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.