Tôi Đi Lên Đỉnh Cao Nhân Sinh Bằng Nghề Nuôi Heo
Chương 16:
Quân Dĩ Khuynh
03/10/2023
Từ Minh Châu không ngừng gật gật đầu, “Anh nói nhà trẻ trên thành phố đang tuyển giáo viên, bảo con ngày mai đi xem.”
“Được, vậy ngày mai con đi xem thử có thích hợp không, nếu thích hợp con liền đi làm thử, dù sao thành phố cũng không tính quá xa, đến lúc đó cha mua cho con cái xe, để con đi làm mỗi ngày.” Cha Từ bắt đầu tính toán tiền tiết kiệm trong nhà, không mua nổi xe quá tốt, nhưng mua chiếc xe không cần đi bộ là được.
Mình phải nỗ lực kiếm tiền mua cái xe tốt chút cho con gái.
“Đúng vậy, mua xe cho Châu Châu. Tú, đợi lát nữa con qua phòng mẹ lấy tiền.”
“Không cần đâu mẹ, chúng con còn có tiền tiết kiệm, vẫn có thể mua xe cho Châu Châu, tiền của ba mẹ cứ giữ đấy, đừng tiêu.” Mẹ Từ không muốn lấy tiền của ông bà Từ, đấy là tiền đóng quan tài của ông bà.
“Ai nha, ông bà, ba mẹ, hiện tại mọi người nghĩ này cũng quá sớm đi, không nhất định cháu có thể được nhận mà.” Từ Minh Châu có chút bất đắc dĩ, lại có chút cảm động.
Người nhà vĩnh viễn luôn coi trọng cô nhất, còn hận không thể đưa hết những thứ tốt nhất trên đời cho cô.
“Phủi phui cái mồm, đừng nói mấy thứ không may mắn, nhà trẻ trấn trên không nhận cháu là tổn thất của bọn họ, không phải vấn đề của cháu, Châu Châu nhà ta ưu tú như vậy, ông già, ông nói xem?”
“Đó là dĩ nhiên, từ khi còn nhỏ Châu Châu nhà chúng ta người gặp người thích, người gặp người khen.”
“Vâng vâng, cháu nhất định sẽ cố gắng.” Từ Minh Châu nắm chặt tay.
Cha Từ nhìn vậy, nhịn không khỏi vỗ vỗ đầu con gái, “Con khẳng định làm được, hiện tại nhanh chóng ăn cơm đi.”
“Ha ha, vâng. Ông bà, ông bà nếm thử cá cháu nấu đi, ba mẹ nếm thử rau con xào nha.” Từ Minh Châu nhittj tình gắp đồ ăn cho người nhà.
Trong lúc nhất thời, cả nhà phi phàm ấm áp.
Sáng sớm ngày hôm sau, Từ Minh Châu liền rời giường xuất phát, tuy rằng đường xá không quá xa, nhưng vẫn mất gần một tiếng rưỡi mới đến nội thành, lại mất nửa giờ mới tới quầy hàng của Từ Minh Phong.
Ngày hôm qua Từ Minh Phong đã nói chuyện này với vợ, nghĩ chờ em gái tới thì thu quán, bởi vậy thịt heo hôm nay ít hơn bình thường.
“Anh, em tới rồi.” Từ Minh Châu đặt túi xách xuống, chuẩn bị tới hỗ trợ.
Từ Minh Phong đeo tạp dề, vội vàng ngăn cản, “Châu Châu, em ở bên cạnh chờ anh một lát, anh bán thêm một lúc, bán không hết thì chúng ta cứ đi qua bên kia trước.”
Từ Minh Châu không có nghe lời hắn, ngược lại cầm lấy tạp dề bên cạnh, tự mặc lấy, “Không có việc gì, đấy cũng không phải việc gấp, anh sợ em ăn ké cơm nhà anh sao.”
Còn không chờ Từ Minh Phong nói chuyện, phía trước quầy hàng liền xuất hiện một bà lão. Hắn không rảnh nói cái gì nữa, vội tiếp đón khách hàng.
“Chào bà, bà muốn lấy loại thịt gì?”
Bà lão này ở gần đây, hôm nay tới muộn, vốn dĩ tính toán mua chút rau, nhưng đi được một nửa lại bị con chó già nhà mình kéo đến bên này, nếu tới cũng tới rồi vậy mua chút đi.
“Cho tôi miếng thịt thăn đi.”
“Vâng.” Từ Minh Phong nhanh chóng cắt miếng thịt thăn ngon nhất theo yêu cầu của bà lão.
Lấy xong thịt, bà lão muốn đi, lại phát hiện con chó nhà mình đang vẫy đuôi, nhìn chằm chằm cô gái trong quầy hàng, cái đuôi vẫy nhanh tới mức xuất hiện tàn ảnh.
“Thịt Khô, chúng ta đi thôi.” Bà lão kéo kéo dây dắt chó, phát hiện kéo không nổi, ngày thường con chó này rất quý và nghe lời bà, thích nhất là quấn lấy bà, hiện tại lại không thèm nhìn bà một cái. Quả thực quá kỳ quái!
“Thịt Khô, đi thôi, về nhà.” Giật nhẹ dây dắt chó, bà lão vẫn không thể kéo chó nhà mình đi được.
Thật phát sầu, bà phát hiện bên cạnh đột nhiên xuất hiện không ít người, những người này đều có chung một đặc điểm, đều đang dắt chó đi, mấy con chó này đều đang vẫy đuôi với cô gái trong quầy hàng.
Từ Minh Phong vốn còn đang rối rắm xem có nên hạ giá để nhanh chóng bán nốt chỗ thịt này, hiện tại không cần làm vậy nữa.
Còn Từ Minh Châu lại đnag cười như hoa lộ cả má lúm đồng tiền mà chào hỏi với mấy ông lão bà lão này, họ vốn không tính toán mua thịt heo, Từ Minh Châu tiếp đón cũng bắt đầu chỉ chỉ quầy thịt heo.
Bọn họ mua xong thịt heo cũng không thể kéo mấy chú chó nhà mình về, làm quán thịt heo này rất náo nhiệt, mọi người đều có tâm lý hóng chuyện, nhìn thấy nhiều người vây quanh một cái sạp như vậy, tự nhiên sẽ đi về phía này, không một hồi sạp thượng thịt heo đã được bán sạch.
“Được, vậy ngày mai con đi xem thử có thích hợp không, nếu thích hợp con liền đi làm thử, dù sao thành phố cũng không tính quá xa, đến lúc đó cha mua cho con cái xe, để con đi làm mỗi ngày.” Cha Từ bắt đầu tính toán tiền tiết kiệm trong nhà, không mua nổi xe quá tốt, nhưng mua chiếc xe không cần đi bộ là được.
Mình phải nỗ lực kiếm tiền mua cái xe tốt chút cho con gái.
“Đúng vậy, mua xe cho Châu Châu. Tú, đợi lát nữa con qua phòng mẹ lấy tiền.”
“Không cần đâu mẹ, chúng con còn có tiền tiết kiệm, vẫn có thể mua xe cho Châu Châu, tiền của ba mẹ cứ giữ đấy, đừng tiêu.” Mẹ Từ không muốn lấy tiền của ông bà Từ, đấy là tiền đóng quan tài của ông bà.
“Ai nha, ông bà, ba mẹ, hiện tại mọi người nghĩ này cũng quá sớm đi, không nhất định cháu có thể được nhận mà.” Từ Minh Châu có chút bất đắc dĩ, lại có chút cảm động.
Người nhà vĩnh viễn luôn coi trọng cô nhất, còn hận không thể đưa hết những thứ tốt nhất trên đời cho cô.
“Phủi phui cái mồm, đừng nói mấy thứ không may mắn, nhà trẻ trấn trên không nhận cháu là tổn thất của bọn họ, không phải vấn đề của cháu, Châu Châu nhà ta ưu tú như vậy, ông già, ông nói xem?”
“Đó là dĩ nhiên, từ khi còn nhỏ Châu Châu nhà chúng ta người gặp người thích, người gặp người khen.”
“Vâng vâng, cháu nhất định sẽ cố gắng.” Từ Minh Châu nắm chặt tay.
Cha Từ nhìn vậy, nhịn không khỏi vỗ vỗ đầu con gái, “Con khẳng định làm được, hiện tại nhanh chóng ăn cơm đi.”
“Ha ha, vâng. Ông bà, ông bà nếm thử cá cháu nấu đi, ba mẹ nếm thử rau con xào nha.” Từ Minh Châu nhittj tình gắp đồ ăn cho người nhà.
Trong lúc nhất thời, cả nhà phi phàm ấm áp.
Sáng sớm ngày hôm sau, Từ Minh Châu liền rời giường xuất phát, tuy rằng đường xá không quá xa, nhưng vẫn mất gần một tiếng rưỡi mới đến nội thành, lại mất nửa giờ mới tới quầy hàng của Từ Minh Phong.
Ngày hôm qua Từ Minh Phong đã nói chuyện này với vợ, nghĩ chờ em gái tới thì thu quán, bởi vậy thịt heo hôm nay ít hơn bình thường.
“Anh, em tới rồi.” Từ Minh Châu đặt túi xách xuống, chuẩn bị tới hỗ trợ.
Từ Minh Phong đeo tạp dề, vội vàng ngăn cản, “Châu Châu, em ở bên cạnh chờ anh một lát, anh bán thêm một lúc, bán không hết thì chúng ta cứ đi qua bên kia trước.”
Từ Minh Châu không có nghe lời hắn, ngược lại cầm lấy tạp dề bên cạnh, tự mặc lấy, “Không có việc gì, đấy cũng không phải việc gấp, anh sợ em ăn ké cơm nhà anh sao.”
Còn không chờ Từ Minh Phong nói chuyện, phía trước quầy hàng liền xuất hiện một bà lão. Hắn không rảnh nói cái gì nữa, vội tiếp đón khách hàng.
“Chào bà, bà muốn lấy loại thịt gì?”
Bà lão này ở gần đây, hôm nay tới muộn, vốn dĩ tính toán mua chút rau, nhưng đi được một nửa lại bị con chó già nhà mình kéo đến bên này, nếu tới cũng tới rồi vậy mua chút đi.
“Cho tôi miếng thịt thăn đi.”
“Vâng.” Từ Minh Phong nhanh chóng cắt miếng thịt thăn ngon nhất theo yêu cầu của bà lão.
Lấy xong thịt, bà lão muốn đi, lại phát hiện con chó nhà mình đang vẫy đuôi, nhìn chằm chằm cô gái trong quầy hàng, cái đuôi vẫy nhanh tới mức xuất hiện tàn ảnh.
“Thịt Khô, chúng ta đi thôi.” Bà lão kéo kéo dây dắt chó, phát hiện kéo không nổi, ngày thường con chó này rất quý và nghe lời bà, thích nhất là quấn lấy bà, hiện tại lại không thèm nhìn bà một cái. Quả thực quá kỳ quái!
“Thịt Khô, đi thôi, về nhà.” Giật nhẹ dây dắt chó, bà lão vẫn không thể kéo chó nhà mình đi được.
Thật phát sầu, bà phát hiện bên cạnh đột nhiên xuất hiện không ít người, những người này đều có chung một đặc điểm, đều đang dắt chó đi, mấy con chó này đều đang vẫy đuôi với cô gái trong quầy hàng.
Từ Minh Phong vốn còn đang rối rắm xem có nên hạ giá để nhanh chóng bán nốt chỗ thịt này, hiện tại không cần làm vậy nữa.
Còn Từ Minh Châu lại đnag cười như hoa lộ cả má lúm đồng tiền mà chào hỏi với mấy ông lão bà lão này, họ vốn không tính toán mua thịt heo, Từ Minh Châu tiếp đón cũng bắt đầu chỉ chỉ quầy thịt heo.
Bọn họ mua xong thịt heo cũng không thể kéo mấy chú chó nhà mình về, làm quán thịt heo này rất náo nhiệt, mọi người đều có tâm lý hóng chuyện, nhìn thấy nhiều người vây quanh một cái sạp như vậy, tự nhiên sẽ đi về phía này, không một hồi sạp thượng thịt heo đã được bán sạch.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.