Tôi Đi Lên Đỉnh Cao Nhân Sinh Bằng Nghề Nuôi Heo
Chương 35:
Quân Dĩ Khuynh
03/10/2023
“Viễn Sơn, cả một buổi trưa con làm gì?” Ông nội Từ hỏi.
Bà nội Từ, mẹ Từ mẫu còn có Từ Minh Châu ôm bát cơm cũng đi qua chỗ cha Từ. “Đúng vậy, buổi chiều cha đã tìm được địa điểm chưa?”
“Đương nhiên không thành vấn đề.” Cha Từ tự tin nói, “Bất quá ở trong thôn cũng không có tìm được chỗ thích hợp, hơn nữa nhà cửa trong thôn chúng ta đều quá gần, nếu nuôi nhiều heo, khẳng định sẽ có mùi.”
“Đúng vậy, không nên gây phiền toái cho hàng xóm láng giềng.” Ông nội Từ nhịn không được nói. Ông hiểu chỉ cần bọn họ tthật sự muốn, trưởng thôn khẳng định sẽ cho nhà họ thuê, nhưng trưởng thôn vì nhà mình như vậy, nhà mình cũng không thể gây phiền toái cho người khác.
“Vậy rốt cuộc cha thuê ở đâu?” Trong giọng nói Từ Minh Châu có chút vội vàng.
Trong thôn không có khuu đất nào có diện tích lớn, 30 con heo cũng không thể nuôi trong khu đất nhỏ.
“Con đừng có gấp, cha thuê khu đất gần nhà chúng ta, chính là khu núi nhỏ đầu thôn.”
Từ Minh Châu vẫn có chút ấn tượng với khu đất đó, diện tích rất lớn, hẳn là có thể nuôi được 30 con heo.
“Trên núi” Ông nội Từ có chút hoài niệm.
“Đúng vậy, chính là khu đất trên núi kia.” Bọn họ đời đời đều đi săn trên ngon núi ấy, bởi vậy khi lựa chọn ông không chọn đỉnh núi lớn nhất mà là lựa chọn đỉnh núi gần nhà này.
Tiền thuê núi trong thôn không cao, trưởng thôn còn cố ý tính toán một chút, vẫn nên thuê ngọn núi lớn hơn một chútthì có lợi hơn, nhưng sau khi suy xét ông vẫn chọn ngọn núi nhỏ kia.
“Tốt quá, đó chính ngọn núi nuôi sống chúng ta đời đời, sẽ mang lại may mắn cho chúng ta.” Bà nội Từ vui sướng nói.
Mẹ Từ cũng rất cao hứng, “Vậy thật tốt quá, chờ mấy ngày nữa tôi có thể lên núi hái rau dại, cũng không cần vội vàng đi hái, về sau cả ngọn núi đều là của nhà chúng ta.”
Mọi người không có ý kiến, tất nhiên Từ Minh Châu cũng không có ý kiến, tuy rằng cô cảm thấy ngọn núi lớn hơn một chút thì tốt hơn.
“Đúng rồi, Châu Châu, hôm nay con đi xem heo giống thế nào? Chọn loại nào?” Đã giải quyết xong chuyện địa điểm nuôi heo, hiện tại nên suy xét chuyện heo giống.
“Con đã chọn xong, một loại là heo da trắng, chính là loại bình thường chúng ta hay ăn, còn có một loại heo da đen, nghe nói là một loại heo bản địa phía bắc, con xem qua liền biết chất lượng thịt heo này khẳng định ăn ngon.”
Mẹ Từ nhịn không được nhẹ nhàng gõ đầu con gái, dở khóc dở cười, “Từ khi nào con còn năng lực chỉ dựa vào đôi mắt đã nhìn ra thịt ngon hay không. Khoác lác.”
Từ Minh Châu không phục, “Mẹ, mẹ không tin vào ánh mắt của con sao? Nếu không chúng ta đánh cuộc, xem thịt heo này rốt cuộc có ngon hay không.”
Nghĩ đến từ khi còn nhỏ chỉ cần là Từ Minh Châu chọn, cho dù là chọn bừa cũng có thể chọn ra thứ tốt nhất, mẹ Từ quyết định không tiếp lời.
“Mẹ, sao mẹ không nói gì, có phải chột dạ hay không?”
Mặt mẹ Từ có chút hồng, nhịn không được liếc liếc ông chồng bên cạnh, tiếp thu ánh mắt xin giúp đỡ, cha Từ ho nhẹ một tiếng, “Được, khi nào heo giống chuyển tới?”
Lời này vừa ra, trực tiếp hấp dẫn lực chú ý của Từ Minh Châu qua.
“Heo da trắng thì có sẵn, nhưng heo da đen có thể còn phải chờ khoảng một tuần ạ.”
“Nếu như vậy, hẹn 1 tuần sau cùng đưa tới luôn 1 lượt, mấy ngày nay chúng ta lên núi nhìn xem, xem có chỗ nào cần vây lại hay không, bằng không đến lúc đó chúng ta đi tìm heo cũng phí không ít sức lực.” ChaTừ đã nghĩ đến vấn đề này từ buổi chiều.
Tuy rằng ngọn núi này không tính là lớn, nhưng nuôi mười mấy con heo như vậy vẫn dư dả, địa phương khác cũng không thể để không, nhìn xem có thể trồng thêm gì không, bớt phải xử lý phân heo, có thể làm phân bón, lược giản không ít thứ, còn thêm nguồn thu.
“Vâng, ngày mai con sẽ lên núi hỗ trợ.” Từ Minh Châu xung phong nhận việc.
“Được, ngày mai cha đi ký hợp đồng nhận thầu, buổi chiều chúng ta liền đi lên núi xem.” Hôm nay tốn thời gian đi khảo sát mấy ngọn núi, trời muộn nên chưa ký hợp đồng, cho nên cha Từ phụ hẹn với trưởng thôn ngày mai đi làm hợp đồng, hơn nữa ông còn phải đi theo trưởng thôn tới văn phòng chính phủ trên trấn.
Bọn họ hiện tại làm trang trại trong thôn, miễn cưỡng cũng coi như hoàn thành nhiệm vụ của lãnh đạo giao cho. Còn có một ít giấy chứng nhận cần xử lý.
Hiện tại làm gì cũng phải hợp pháp, đều cần làm giấy tờ. Cha Từ không muốn đến lúc đó hết thảy đi vào quỹ đạo, có người nắm ‘bím tóc’ nhà bọn họ.
Bà nội Từ, mẹ Từ mẫu còn có Từ Minh Châu ôm bát cơm cũng đi qua chỗ cha Từ. “Đúng vậy, buổi chiều cha đã tìm được địa điểm chưa?”
“Đương nhiên không thành vấn đề.” Cha Từ tự tin nói, “Bất quá ở trong thôn cũng không có tìm được chỗ thích hợp, hơn nữa nhà cửa trong thôn chúng ta đều quá gần, nếu nuôi nhiều heo, khẳng định sẽ có mùi.”
“Đúng vậy, không nên gây phiền toái cho hàng xóm láng giềng.” Ông nội Từ nhịn không được nói. Ông hiểu chỉ cần bọn họ tthật sự muốn, trưởng thôn khẳng định sẽ cho nhà họ thuê, nhưng trưởng thôn vì nhà mình như vậy, nhà mình cũng không thể gây phiền toái cho người khác.
“Vậy rốt cuộc cha thuê ở đâu?” Trong giọng nói Từ Minh Châu có chút vội vàng.
Trong thôn không có khuu đất nào có diện tích lớn, 30 con heo cũng không thể nuôi trong khu đất nhỏ.
“Con đừng có gấp, cha thuê khu đất gần nhà chúng ta, chính là khu núi nhỏ đầu thôn.”
Từ Minh Châu vẫn có chút ấn tượng với khu đất đó, diện tích rất lớn, hẳn là có thể nuôi được 30 con heo.
“Trên núi” Ông nội Từ có chút hoài niệm.
“Đúng vậy, chính là khu đất trên núi kia.” Bọn họ đời đời đều đi săn trên ngon núi ấy, bởi vậy khi lựa chọn ông không chọn đỉnh núi lớn nhất mà là lựa chọn đỉnh núi gần nhà này.
Tiền thuê núi trong thôn không cao, trưởng thôn còn cố ý tính toán một chút, vẫn nên thuê ngọn núi lớn hơn một chútthì có lợi hơn, nhưng sau khi suy xét ông vẫn chọn ngọn núi nhỏ kia.
“Tốt quá, đó chính ngọn núi nuôi sống chúng ta đời đời, sẽ mang lại may mắn cho chúng ta.” Bà nội Từ vui sướng nói.
Mẹ Từ cũng rất cao hứng, “Vậy thật tốt quá, chờ mấy ngày nữa tôi có thể lên núi hái rau dại, cũng không cần vội vàng đi hái, về sau cả ngọn núi đều là của nhà chúng ta.”
Mọi người không có ý kiến, tất nhiên Từ Minh Châu cũng không có ý kiến, tuy rằng cô cảm thấy ngọn núi lớn hơn một chút thì tốt hơn.
“Đúng rồi, Châu Châu, hôm nay con đi xem heo giống thế nào? Chọn loại nào?” Đã giải quyết xong chuyện địa điểm nuôi heo, hiện tại nên suy xét chuyện heo giống.
“Con đã chọn xong, một loại là heo da trắng, chính là loại bình thường chúng ta hay ăn, còn có một loại heo da đen, nghe nói là một loại heo bản địa phía bắc, con xem qua liền biết chất lượng thịt heo này khẳng định ăn ngon.”
Mẹ Từ nhịn không được nhẹ nhàng gõ đầu con gái, dở khóc dở cười, “Từ khi nào con còn năng lực chỉ dựa vào đôi mắt đã nhìn ra thịt ngon hay không. Khoác lác.”
Từ Minh Châu không phục, “Mẹ, mẹ không tin vào ánh mắt của con sao? Nếu không chúng ta đánh cuộc, xem thịt heo này rốt cuộc có ngon hay không.”
Nghĩ đến từ khi còn nhỏ chỉ cần là Từ Minh Châu chọn, cho dù là chọn bừa cũng có thể chọn ra thứ tốt nhất, mẹ Từ quyết định không tiếp lời.
“Mẹ, sao mẹ không nói gì, có phải chột dạ hay không?”
Mặt mẹ Từ có chút hồng, nhịn không được liếc liếc ông chồng bên cạnh, tiếp thu ánh mắt xin giúp đỡ, cha Từ ho nhẹ một tiếng, “Được, khi nào heo giống chuyển tới?”
Lời này vừa ra, trực tiếp hấp dẫn lực chú ý của Từ Minh Châu qua.
“Heo da trắng thì có sẵn, nhưng heo da đen có thể còn phải chờ khoảng một tuần ạ.”
“Nếu như vậy, hẹn 1 tuần sau cùng đưa tới luôn 1 lượt, mấy ngày nay chúng ta lên núi nhìn xem, xem có chỗ nào cần vây lại hay không, bằng không đến lúc đó chúng ta đi tìm heo cũng phí không ít sức lực.” ChaTừ đã nghĩ đến vấn đề này từ buổi chiều.
Tuy rằng ngọn núi này không tính là lớn, nhưng nuôi mười mấy con heo như vậy vẫn dư dả, địa phương khác cũng không thể để không, nhìn xem có thể trồng thêm gì không, bớt phải xử lý phân heo, có thể làm phân bón, lược giản không ít thứ, còn thêm nguồn thu.
“Vâng, ngày mai con sẽ lên núi hỗ trợ.” Từ Minh Châu xung phong nhận việc.
“Được, ngày mai cha đi ký hợp đồng nhận thầu, buổi chiều chúng ta liền đi lên núi xem.” Hôm nay tốn thời gian đi khảo sát mấy ngọn núi, trời muộn nên chưa ký hợp đồng, cho nên cha Từ phụ hẹn với trưởng thôn ngày mai đi làm hợp đồng, hơn nữa ông còn phải đi theo trưởng thôn tới văn phòng chính phủ trên trấn.
Bọn họ hiện tại làm trang trại trong thôn, miễn cưỡng cũng coi như hoàn thành nhiệm vụ của lãnh đạo giao cho. Còn có một ít giấy chứng nhận cần xử lý.
Hiện tại làm gì cũng phải hợp pháp, đều cần làm giấy tờ. Cha Từ không muốn đến lúc đó hết thảy đi vào quỹ đạo, có người nắm ‘bím tóc’ nhà bọn họ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.