Tôi Đi Lên Đỉnh Cao Nhân Sinh Bằng Nghề Nuôi Heo
Chương 38:
Quân Dĩ Khuynh
03/10/2023
Bên này Từ Minh Châu mang theo lão Vi tới sau núi, trên núi ba người mẹ Từ và ông bà Từ cũng đang khảo sát ngọn núi này, thuận tiện nhìn xem đặt trại chăn nuôi ở đâu.
Từ khi càng ngày càng nhiều người lên núi đào rau dại, bà nội Từ cũng không lên núi nữa, thật sự là đào không được bao nhiêu rau dại, nói nữa trong nhà cũng không thiếu chút tiền mua rau, chỉ đơn gian là muốn đào ăn ít đồ mới lạ. Về sau muốn ăn, bà nội Từ dứt khoát mua lại của người khác cùng thôn, một mớ rau dại cũng không tốn mấy đồng.
Tính ra cũng có hai, ba năm bà không lên núi, thời trẻ ông nội Từ cũng thường xuyên qua lại trên núi, để tìm đồ ăn ngon, bất quá khi tuổi lớn, người trong nhà không cho ông lên đây. Còn mẹ Từ cũng không có lên núi từ khi Từ Minh Châu lên đại học.
Ba người nhìn ngọn núi xanh miết, trong lòng đều có chút cảm xúc.
“Ngọn núi này vẫn giống trước kia.”
“Không phải ngọn núi nào cũng đều như vậy sao, hơn nữa hiện tại cũng không cho chặt phá rừng bừa bãi nên sao có thể thay đổi, nhiều nhất chính là trong núi càng ngày càng nhiều cỏ dại mà thôi.” Bà nội Từ có chút không cho là đúng.
“Ba mẹ cứ đi dạo trước, con thấy bên kia có không ít rau dại, con đi hái một ít, buổi tối cũng có thể thêm món thay đổi khẩu vị.” Mẹ Từ đánh giá khắp nơi liền phát hiện một mảnh rau dại cách đó không xa.
Trong nhà cũng đã lâu không ăn rau dại, hơn nữa bởi vì thời tiết nóng, ông nội Từ ăn uống cũng không được tốt, bà liền muốn dứt khoát hái một ít trở về tahy đổi khẩu vị.
“Chúng ta cùng đi, vừa đi dạo vừa hái được.” Nháy mắt, bà nội Từ hiểu rõ suy nghĩ của mẹ Từ, hơn nữa bà cũng đau lòng con dâu nên muốn hỗ trợ.
Ông nội Từ vốn chỉ muốn tùy tiện đi dạo, tự nhiên cũng phải khuất phục dưới sự áp bách của bà nội, chỉ có thể ngoan ngoãn đi theo cùng nhau hái rau dại.
Ba người vốn chỉ nghĩ định hái một ít trở về, nhưng càng đi về phía trước, rau dại lại càng nhiều, lòng tham của mẹ Từ cũng càng tăng lên. Ông nội Từ và bà nội Từ cũng theo bà đi về phía trước.
Mắt thấy rau dại càng ngày càng nhiều, ngay cả sọt tre mang theo cũng không đựng được hết, mẹ Từ mới bỏ qua. Quay đầu nhìn lại, lại phát hiện đây là một địa phương hoàn toàn xa lạ, phía sau còn có hai lão nhân.
“Con ơi, chúng ta tới chỗ nào rồi đây?” Bà nội Từ nghi hoặc nhìn nhìn chung quanh, chỗ này là chỗ nào.
Ông nội Từ đứng dậy nhìn bốn phía chung quanh, “Từ khi nào ngọn núi này còn có một chỗ như vậy, sao tôi chứ tới bao giờ?” Thời trẻ ông cũng được coi là lên núi xuống biển, không nói rõ như lòng bàn tay, nhưng mấy đỉnh núi xung quanh ông cũng đại khái nắm rõ, nhưng thật sự chưa từng tới đây.
Đi vào một địa phương xa lạ, trong lòng mẹ Từ có chút hoảng, “Ba mẹ, chúng ta nhanh trở về đi, đợi lát nữa Châu Châu lại đây không tìm thấy chúng ta thì làm sao bây giờ.”
“Đúng đúng, tìm không thấy chúng ta Châu Châu sẽ sốt ruột, chúng ta nhanh trở về.” Ông nội Từ cũng không rảnh lo tìm hiểu địa phương mới, cháu gái mình vẫn quan trọng hơn.
Ba người đang định trở về, đột nhiên nghe được tiếng thanh âm cọ xát truyền đến sau bụi cỏ. “Người nào, người nào ở đây?” Mẹ Từ vội xoay người hỏi.
Thanh âm này càng lúc càng lớn cũng càng ngày càng dồn dập, phảng phất thứ gì đang chạy tới chỗ họ.
Ông nội Từ nghe thanh âm này đột nhiên biến sắc, nôn nóng nói: “Lợn rừng, thanh âm này là lợn rừng tới, chúng ta nhanh trèo lên cây.”
Lập tức mẹ Từ và bà nội Từ cũng hoảng loạng, hai người không hề hoài nghi lời của ông nội Từ, nhanh chóng chạy tới một cây đại thụ gần nhất.
Đó là một cây đại thụ có ít nhất mấy trăm năm, cách mặt đất không xa cây đại thụ phân thành hai nửa, phía trên cũng chia thành nhiều nhánh, hiển nhiên là một cây đại thụ dễ trèo.
Ba người vội vàng chạy đến dưới tàng cây, bà nội Từ và mẹ Từ cũng không biết leo cây, ông nội Từ và con dâu trợ giúp bạn già bò lên trên thụ, lại là giúp đỡ mẹ Từ bò lên trên trước.
Khi mẹ Từ leo lên cây, con lợn rừng trong bụi cỏ cũng hiện nguyên hình, đây là một con lợn rừng cả người, cả lông dài màu đen, còn mang theo hai cái răng nanh thật dài, vừa thấy liền biết không pdễ đối phó.
Khi đám người mẹ Từ phát hiện lợn rừng, lợn rừng cũng phát hiện bọn họ, thẳng tắp chạy về phía bọn họ, trong nháy mắt đất rung núi chuyển, rốt cuộc mấy trăm cân thịt di chuyển cũng không thể không có tiếng động, càng không cần phải nói hiện tại nó còn đang lao đến.
Từ khi càng ngày càng nhiều người lên núi đào rau dại, bà nội Từ cũng không lên núi nữa, thật sự là đào không được bao nhiêu rau dại, nói nữa trong nhà cũng không thiếu chút tiền mua rau, chỉ đơn gian là muốn đào ăn ít đồ mới lạ. Về sau muốn ăn, bà nội Từ dứt khoát mua lại của người khác cùng thôn, một mớ rau dại cũng không tốn mấy đồng.
Tính ra cũng có hai, ba năm bà không lên núi, thời trẻ ông nội Từ cũng thường xuyên qua lại trên núi, để tìm đồ ăn ngon, bất quá khi tuổi lớn, người trong nhà không cho ông lên đây. Còn mẹ Từ cũng không có lên núi từ khi Từ Minh Châu lên đại học.
Ba người nhìn ngọn núi xanh miết, trong lòng đều có chút cảm xúc.
“Ngọn núi này vẫn giống trước kia.”
“Không phải ngọn núi nào cũng đều như vậy sao, hơn nữa hiện tại cũng không cho chặt phá rừng bừa bãi nên sao có thể thay đổi, nhiều nhất chính là trong núi càng ngày càng nhiều cỏ dại mà thôi.” Bà nội Từ có chút không cho là đúng.
“Ba mẹ cứ đi dạo trước, con thấy bên kia có không ít rau dại, con đi hái một ít, buổi tối cũng có thể thêm món thay đổi khẩu vị.” Mẹ Từ đánh giá khắp nơi liền phát hiện một mảnh rau dại cách đó không xa.
Trong nhà cũng đã lâu không ăn rau dại, hơn nữa bởi vì thời tiết nóng, ông nội Từ ăn uống cũng không được tốt, bà liền muốn dứt khoát hái một ít trở về tahy đổi khẩu vị.
“Chúng ta cùng đi, vừa đi dạo vừa hái được.” Nháy mắt, bà nội Từ hiểu rõ suy nghĩ của mẹ Từ, hơn nữa bà cũng đau lòng con dâu nên muốn hỗ trợ.
Ông nội Từ vốn chỉ muốn tùy tiện đi dạo, tự nhiên cũng phải khuất phục dưới sự áp bách của bà nội, chỉ có thể ngoan ngoãn đi theo cùng nhau hái rau dại.
Ba người vốn chỉ nghĩ định hái một ít trở về, nhưng càng đi về phía trước, rau dại lại càng nhiều, lòng tham của mẹ Từ cũng càng tăng lên. Ông nội Từ và bà nội Từ cũng theo bà đi về phía trước.
Mắt thấy rau dại càng ngày càng nhiều, ngay cả sọt tre mang theo cũng không đựng được hết, mẹ Từ mới bỏ qua. Quay đầu nhìn lại, lại phát hiện đây là một địa phương hoàn toàn xa lạ, phía sau còn có hai lão nhân.
“Con ơi, chúng ta tới chỗ nào rồi đây?” Bà nội Từ nghi hoặc nhìn nhìn chung quanh, chỗ này là chỗ nào.
Ông nội Từ đứng dậy nhìn bốn phía chung quanh, “Từ khi nào ngọn núi này còn có một chỗ như vậy, sao tôi chứ tới bao giờ?” Thời trẻ ông cũng được coi là lên núi xuống biển, không nói rõ như lòng bàn tay, nhưng mấy đỉnh núi xung quanh ông cũng đại khái nắm rõ, nhưng thật sự chưa từng tới đây.
Đi vào một địa phương xa lạ, trong lòng mẹ Từ có chút hoảng, “Ba mẹ, chúng ta nhanh trở về đi, đợi lát nữa Châu Châu lại đây không tìm thấy chúng ta thì làm sao bây giờ.”
“Đúng đúng, tìm không thấy chúng ta Châu Châu sẽ sốt ruột, chúng ta nhanh trở về.” Ông nội Từ cũng không rảnh lo tìm hiểu địa phương mới, cháu gái mình vẫn quan trọng hơn.
Ba người đang định trở về, đột nhiên nghe được tiếng thanh âm cọ xát truyền đến sau bụi cỏ. “Người nào, người nào ở đây?” Mẹ Từ vội xoay người hỏi.
Thanh âm này càng lúc càng lớn cũng càng ngày càng dồn dập, phảng phất thứ gì đang chạy tới chỗ họ.
Ông nội Từ nghe thanh âm này đột nhiên biến sắc, nôn nóng nói: “Lợn rừng, thanh âm này là lợn rừng tới, chúng ta nhanh trèo lên cây.”
Lập tức mẹ Từ và bà nội Từ cũng hoảng loạng, hai người không hề hoài nghi lời của ông nội Từ, nhanh chóng chạy tới một cây đại thụ gần nhất.
Đó là một cây đại thụ có ít nhất mấy trăm năm, cách mặt đất không xa cây đại thụ phân thành hai nửa, phía trên cũng chia thành nhiều nhánh, hiển nhiên là một cây đại thụ dễ trèo.
Ba người vội vàng chạy đến dưới tàng cây, bà nội Từ và mẹ Từ cũng không biết leo cây, ông nội Từ và con dâu trợ giúp bạn già bò lên trên thụ, lại là giúp đỡ mẹ Từ bò lên trên trước.
Khi mẹ Từ leo lên cây, con lợn rừng trong bụi cỏ cũng hiện nguyên hình, đây là một con lợn rừng cả người, cả lông dài màu đen, còn mang theo hai cái răng nanh thật dài, vừa thấy liền biết không pdễ đối phó.
Khi đám người mẹ Từ phát hiện lợn rừng, lợn rừng cũng phát hiện bọn họ, thẳng tắp chạy về phía bọn họ, trong nháy mắt đất rung núi chuyển, rốt cuộc mấy trăm cân thịt di chuyển cũng không thể không có tiếng động, càng không cần phải nói hiện tại nó còn đang lao đến.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.