Chương 45: Tiểu Bạch, Cậu Nghi Ngờ Năng Lực Của Tớ À? (1)
Không Sơn Vũ
02/10/2023
Cô gái búi tóc củ tỏi, mặc một chiếc áo sơ mi rộng thùng thình, gương mặt trắng trẻo vẫn chưa phai hết vẻ trẻ con, thoạt nhìn có vẻ giống một cô gái mới lớn.
[Ôi mẹ ơi, phòng phát sóng trực tiếp này là ổ mỹ nhân đúng không? Mạch Mạch vừa rời đi, Chị Ngô Bán Sỉ lại đến. Ha ha ha ha.]
[Tôi còn tưởng rằng mình là người đẹp duy nhất thích xem những phòng phát sóng trực tiếp về chủ đề huyền học thế này chứ, hóa ra lại có nhiều chị em như vậy. Thế thì tôi yên tâm rồi.]
[Người đẹp, thêm bạn bè không?]
"Ôi trời ơi, không ngờ tôi giành được thật này!"
Âm thanh khó tin mang theo sự ngọt ngào của cô gái nhỏ, cô ấy nhanh chóng tự giới thiệu: "Xin chào đại sư, tôi tên là Giai Giai."
Thời Nhất bị sự nhiệt tình của cô ấy thu hút, cô cũng cười theo: "Cô muốn bói về vấn đề gì?"
Giai Giai bối rối chớp chớp mắt, chẳng qua ban nãy cô ấy thấy hố đen và bàn tay tái nhợt đột nhiên xuất hiện trong phòng Mạch Mạch quá lợi hại, lại nghe Thời Nhất nói còn một slot cuối cùng, nên cô ấy mới giành theo bản năng thôi.
Nhưng khi cô ấy thật sự giành được slot xem bói, cô ấy lại không biết nên bói cái gì/
Cô ấy vừa hoàn thành cuộc thi tuyển sinh đại học, nguyện vọng cũng điền xong xuôi rồi, cũng nhận được thư thông báo trúng tuyển từ trường đại học mong ước rồi. Gia đình hạnh phúc mỹ mãn, thân thể khỏe mạnh, ăn ngon ngủ tốt.
Cô ấy suy nghĩ một lát, khoảng hai giây sau thì nhỏ giọng hỏi lại: "Đại sư, tôi có thể xin một lá bùa bình an không?"
Thời Nhất: "Có thể, nhưng phải chờ đến ngày mai, bởi vì tôi không có bùa vẽ sẵn."
Giai Giai nhẹ nhàng thở ra, cô ấy lập tức cười rộ lên: "Vậy được, chút nữa tôi sẽ nhắn tin riêng địa chỉ nhà tôi cho cô. Giá bùa cũng là ba nghìn tệ ạ?"
Dứt lời, cô ấy định tặng cho Thời Nhất một tên lửa lớn.
Nhà cô ấy không thiếu tiền, kết quả thi đại học của cô ấy cũng không tệ, gia đình cho cô ấy khá nhiều tiền để đi du lịch, chưa kể những bao lì xì linh tinh nữa.
Thời Nhất kịp thời ngăn cản cô ấy, nói: "Không cần đâu, bùa bình an chỉ có giá 666 tệ thôi. Chút nữa tôi sẽ nhắn tin riêng cách chuyển khoản cho cô."
Thanh Thanh đã nói cho cô biết chuyện nền tảng phát sóng trực tiếp sẽ lấy một nửa số tiền từ quà tặng của cô, thế nên, cô đành phải suy nghĩ cách nhận tiền khác.
Thế nhưng cô không ngờ rằng, sau khi cô vừa dứt lời, một hiệu ứng hình viên đạn bay sượt qua màn hình.
Đây là nền tảng cảnh cáo cô đã vi phạm quy định.
"Đại sư, sao vậy ạ?"
Giai Giai thấy Thời Nhất khẽ cau mày thì cất tiếng hỏi.
"Không sao, hôm nay đến đây thôi nhé. Ngày mai tôi sẽ gửi bùa sang cho cô. Tạm biệt mọi người."
Dứt lời, Thời Nhất không dừng lại một giây nào mà lập tức tắt phát sóng trực tiếp.
Nhóm cư dân mạng nhìn màn hình điện thoại đen xì, trong nháy mắt vẫn chưa kịp phản ứng lại.
Chẳng qua so với tối hôm qua, chưa thèm chào hỏi gì đã tắt phát sóng trực tiếp ngay, thì hôm nay Thời Nhất đã có tiến bộ hơn rồi.
Tốt xấu gì cũng thông báo cho bọn họ, để bọn họ có chút thời gian giảm xóc.
------
[Ôi mẹ ơi, phòng phát sóng trực tiếp này là ổ mỹ nhân đúng không? Mạch Mạch vừa rời đi, Chị Ngô Bán Sỉ lại đến. Ha ha ha ha.]
[Tôi còn tưởng rằng mình là người đẹp duy nhất thích xem những phòng phát sóng trực tiếp về chủ đề huyền học thế này chứ, hóa ra lại có nhiều chị em như vậy. Thế thì tôi yên tâm rồi.]
[Người đẹp, thêm bạn bè không?]
"Ôi trời ơi, không ngờ tôi giành được thật này!"
Âm thanh khó tin mang theo sự ngọt ngào của cô gái nhỏ, cô ấy nhanh chóng tự giới thiệu: "Xin chào đại sư, tôi tên là Giai Giai."
Thời Nhất bị sự nhiệt tình của cô ấy thu hút, cô cũng cười theo: "Cô muốn bói về vấn đề gì?"
Giai Giai bối rối chớp chớp mắt, chẳng qua ban nãy cô ấy thấy hố đen và bàn tay tái nhợt đột nhiên xuất hiện trong phòng Mạch Mạch quá lợi hại, lại nghe Thời Nhất nói còn một slot cuối cùng, nên cô ấy mới giành theo bản năng thôi.
Nhưng khi cô ấy thật sự giành được slot xem bói, cô ấy lại không biết nên bói cái gì/
Cô ấy vừa hoàn thành cuộc thi tuyển sinh đại học, nguyện vọng cũng điền xong xuôi rồi, cũng nhận được thư thông báo trúng tuyển từ trường đại học mong ước rồi. Gia đình hạnh phúc mỹ mãn, thân thể khỏe mạnh, ăn ngon ngủ tốt.
Cô ấy suy nghĩ một lát, khoảng hai giây sau thì nhỏ giọng hỏi lại: "Đại sư, tôi có thể xin một lá bùa bình an không?"
Thời Nhất: "Có thể, nhưng phải chờ đến ngày mai, bởi vì tôi không có bùa vẽ sẵn."
Giai Giai nhẹ nhàng thở ra, cô ấy lập tức cười rộ lên: "Vậy được, chút nữa tôi sẽ nhắn tin riêng địa chỉ nhà tôi cho cô. Giá bùa cũng là ba nghìn tệ ạ?"
Dứt lời, cô ấy định tặng cho Thời Nhất một tên lửa lớn.
Nhà cô ấy không thiếu tiền, kết quả thi đại học của cô ấy cũng không tệ, gia đình cho cô ấy khá nhiều tiền để đi du lịch, chưa kể những bao lì xì linh tinh nữa.
Thời Nhất kịp thời ngăn cản cô ấy, nói: "Không cần đâu, bùa bình an chỉ có giá 666 tệ thôi. Chút nữa tôi sẽ nhắn tin riêng cách chuyển khoản cho cô."
Thanh Thanh đã nói cho cô biết chuyện nền tảng phát sóng trực tiếp sẽ lấy một nửa số tiền từ quà tặng của cô, thế nên, cô đành phải suy nghĩ cách nhận tiền khác.
Thế nhưng cô không ngờ rằng, sau khi cô vừa dứt lời, một hiệu ứng hình viên đạn bay sượt qua màn hình.
Đây là nền tảng cảnh cáo cô đã vi phạm quy định.
"Đại sư, sao vậy ạ?"
Giai Giai thấy Thời Nhất khẽ cau mày thì cất tiếng hỏi.
"Không sao, hôm nay đến đây thôi nhé. Ngày mai tôi sẽ gửi bùa sang cho cô. Tạm biệt mọi người."
Dứt lời, Thời Nhất không dừng lại một giây nào mà lập tức tắt phát sóng trực tiếp.
Nhóm cư dân mạng nhìn màn hình điện thoại đen xì, trong nháy mắt vẫn chưa kịp phản ứng lại.
Chẳng qua so với tối hôm qua, chưa thèm chào hỏi gì đã tắt phát sóng trực tiếp ngay, thì hôm nay Thời Nhất đã có tiến bộ hơn rồi.
Tốt xấu gì cũng thông báo cho bọn họ, để bọn họ có chút thời gian giảm xóc.
------
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.