Tôi Đóng Giả Thành Hệ Thống, Phá Hủy Bộ Truyện Ngược
Chương 5:
Cô Ngung
26/10/2024
Trần Mỹ Nghiên mặc một chiếc váy satin may đo cao cấp màu trắng, có hai nhân viên bán hàng ở bên cạnh giúp đỡ xách váy, cất bước đi xuống bậc thang: "Em Tiêu Dư, sao em lại nói chuyện với bà nội như vậy? Dù người lớn có quyết định như thế nào, chắc chắn đều là vì muốn tốt cho em thôi."
Ninh Tiêu Dư chớp mắt, chậm rãi quay đầu nhìn.
Cô nhìn Trần Mỹ Nghiên chằm chằm, ánh mắt quan sát cô ta từ đầu đến chân một cách trắng trợn, liếc nhìn từng tấc từ trên xuống dưới.
Ánh mắt kia không hề dao động, như thể đang đánh giá trọng lượng của vật phẩm.
Trần Mỹ Nghĩ hăng hái lao xuống chất vấn, nào ngờ đối phương lại không hề có ý đáp lại cô ta.
Lúc này cô ta đang đứng, bị Ninh Tiêu Dư đang nhàn nhã dựa vào ghế sô pha quan sát, không khỏi dâng lên cảm giác xấu hổ vì bị nhìn ngó.
Mấy giây sau, Ninh Tiêu Dư hơi hất cằm lên, hờ hững hỏi: "Cô là ai?"
Trần Mỹ Nghiên: "..."
Ba chữ đâm trúng điểm đau, gò má cô ta sụp đổ, cắn chặt răng.
"À, nhớ ra rồi." Không đợi cô ta đáp lại, Ninh Tiêu Dư đã thong thả nói: "Bà nội nói cô là con gái... Đối tác làm ăn của cha tôi?"
Ánh mắt của Trần Mỹ Nghiên trở lên lạnh lùng.
Cô ta không hề muốn thừa nhận.
Im lặng mấy giây, cô ta mới cắn răng nói: "Tôi là ai, sau này cô sẽ biết."
Ninh Tiêu Dư mỉm cười.
Quả nhiên là không muốn thừa nhận lời nói dối này.
Tất nhiên Trần Mỹ Nghiên không phải là con gái đối tác làm ăn của người cha cặn bã, mà là con gái riêng của cha cặn bã Trần Thừa Phong, nữ phụ phản diện sắp cướp mất hôn ước nhà giàu của nữ chính, chị em cùng cha khác mẹ với cơ thể này của cô.
Dựa theo nội dung trong sách, Trần Mỹ Nghiên còn có một người anh trai sinh đôi, cả hai anh em đều được sinh ra bởi người tình mà Trần Thừa Phong nuôi ở bên ngoài sau khi cưới chưa được mấy năm.
Không giống như chị em nhà họ Ninh bị coi như người ngoài, bởi vì mang họ "Trần", còn thêm chữ "Tốt" do long phượng trình tường, từ nhỏ hai người này đã được bà nội Tôn Hồng Na và cha cặn bã Trần Thừa Phong coi trọng.
Ninh Tiêu Dư chớp mắt, chậm rãi quay đầu nhìn.
Cô nhìn Trần Mỹ Nghiên chằm chằm, ánh mắt quan sát cô ta từ đầu đến chân một cách trắng trợn, liếc nhìn từng tấc từ trên xuống dưới.
Ánh mắt kia không hề dao động, như thể đang đánh giá trọng lượng của vật phẩm.
Trần Mỹ Nghĩ hăng hái lao xuống chất vấn, nào ngờ đối phương lại không hề có ý đáp lại cô ta.
Lúc này cô ta đang đứng, bị Ninh Tiêu Dư đang nhàn nhã dựa vào ghế sô pha quan sát, không khỏi dâng lên cảm giác xấu hổ vì bị nhìn ngó.
Mấy giây sau, Ninh Tiêu Dư hơi hất cằm lên, hờ hững hỏi: "Cô là ai?"
Trần Mỹ Nghiên: "..."
Ba chữ đâm trúng điểm đau, gò má cô ta sụp đổ, cắn chặt răng.
"À, nhớ ra rồi." Không đợi cô ta đáp lại, Ninh Tiêu Dư đã thong thả nói: "Bà nội nói cô là con gái... Đối tác làm ăn của cha tôi?"
Ánh mắt của Trần Mỹ Nghiên trở lên lạnh lùng.
Cô ta không hề muốn thừa nhận.
Im lặng mấy giây, cô ta mới cắn răng nói: "Tôi là ai, sau này cô sẽ biết."
Ninh Tiêu Dư mỉm cười.
Quả nhiên là không muốn thừa nhận lời nói dối này.
Tất nhiên Trần Mỹ Nghiên không phải là con gái đối tác làm ăn của người cha cặn bã, mà là con gái riêng của cha cặn bã Trần Thừa Phong, nữ phụ phản diện sắp cướp mất hôn ước nhà giàu của nữ chính, chị em cùng cha khác mẹ với cơ thể này của cô.
Dựa theo nội dung trong sách, Trần Mỹ Nghiên còn có một người anh trai sinh đôi, cả hai anh em đều được sinh ra bởi người tình mà Trần Thừa Phong nuôi ở bên ngoài sau khi cưới chưa được mấy năm.
Không giống như chị em nhà họ Ninh bị coi như người ngoài, bởi vì mang họ "Trần", còn thêm chữ "Tốt" do long phượng trình tường, từ nhỏ hai người này đã được bà nội Tôn Hồng Na và cha cặn bã Trần Thừa Phong coi trọng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.