Tôi Dựa Vào Cá Mặn Tạo Ra Kỳ Tích Ở Ngược Văn
Chương 1: Pháo Hôi Úc Tưởng (1)
Cố Tranh
11/02/2023
Sau khi Úc Tưởng mở mắt ra ý niệm đầu tiên chính là-----
Ôi! Choáng!
Lúc này đột nhiên có một bàn tay đưa qua.
Bàn tay mang theo vẻ sống trong nhung lụa, trong suốt và trắng nõn như ngọc thạch, cô rũ mắt xuống, thậm chí còn có thể thoáng thấy chút mạch máu xanh nhạt dưới làn da mỏng manh.
Lúc này ngón tay của bàn tay xương khớp rõ ràng kia khẽ câu, chiếc nơ bướm trên cổ áo Úc Tưởng, cứ như vậy bị siết chặc, bỗng siết đến cô có hơi không thở nổi.
Úc Tưởng: “Khụ khụ...”
Cô thậm chí có thể thấy trên mu bàn tay kia, bởi vì cố sức mà nổi lên gân xanh.
Không nghi ngờ chút nào, đây là cánh tay của đàn ông, ẩn chứa bên trong là sức lực mạnh mẽ.
... Vì thế vấn đề là
Trên giường của cô sao lại có một người đàn ông? ? ?
Cô đúng là một tuyển thủ cô độc ưu tú mà!
“Tỉnh táo chút nào chưa?” Thanh âm của người đàn ông truyền từ đỉnh đầu của cô tới.
Tiếng nói trong trẻo nhưng lạnh lùng, mang theo chút thanh âm hương vị ngọc thạch.
Úc Tưởng gian nan lắc đầu choáng váng, sau đó khó khăn kéo thẳng cái cổ.
“Buông tay.” Cô nhẹ giọng nói.
Nhưng thanh âm phát ra dọa cô giật mình.
Đây là giọng của cô không sai, nhưng thanh âm kia khàn muốn chết. Hơi khô như nửa nồi lẩu, lại thổi nửa thùng rượu, cuối cùng còn phải thêm một que kem.
Lúc này, Úc Tưởng nghe thấy một tiếng cười nhạo rõ ràng trên đỉnh đầu mình.
Sau đó tay kia cũng thực sự buông lỏng cô ra.
Úc Tưởng bỗng chốc ngã trở lại.
Giường nước mềm mại rung một cái, không đau, lại có chút lờ mờ.
Úc Tưởng giơ tay mềm nhũn lên trước, thả lỏng cổ áo mình chút, mới cảm thấy hơi thở được thông thuận rất nhiều. Thậm chí, trong lúc mơ hồ còn có thể ngửi thấy mùi gỗ mun xen lẫn hương trà.
“Bây giờ biết sợ?” Thanh âm của người đàn ông lạnh như băng lại vang lên lần hai.
Úc Tưởng lúc này mới ngẩng thẳng đầu, đôi mắt vừa nâng lên.
Ngọn đèn mờ nhạt trên đỉnh đầu phủ xuống, người đàn ông ngồi bên cô ụp xuống trong đó. Liếc mắt một cái, người đàn ông tuấn mỹ bộ dáng kiêu ngạo xông thẳng vào mắt bên trong con ngươi của cô.
Người đàn ông tựa như vừa mới dội nước, tóc ướt hết, một ít tóc thưa thớt dán sát vào trán, khuôn mặt bị nước làm ướt nhẹp càng làm nổi bật sự tuấn mỹ mà lạnh nhạt sắc bén.
Anh có đôi mắt sâu mày nâu sẫm, bên tròng trắng mắt phải xuống một chút là nốt ruồi hơi hồng, tựa như vào một lúc, không cẩn thận nhuộm chút màu sắc diễm sắc.
Nhìn qua đây là một người đàn ông quý phái.
Không giống những sợi tóc có hơi rối loạn, dưới cổ của anh đều mặc khá kỹ càng chỉnh chu.
Âu phục màu tro thuốc hoàn hảo bao bọc cơ thể anh, rộng, cao ngất. Phối hợp với cà vạt màu đen là chiếc ghim cài chất bạc, mơ hồ có thể nhìn thấy yết hầu nổi lên.
Mà ở túi tiền trên ngực của anh, còn giắt một chiếc khăn tay.
Tựa như một quý ông cấm - dục cao cao tại thượng.
Úc Tương không biết nhiều nhãn hiệu xa xỉ, nhưng cũng có thể nhìn ra sơ sơ, quần áo trên người người đàn ông này đều có giá trị xa xỉ.
Cho nên.
Là vị nào có lòng tốt, đưa một người cơ thể đẹp, khuôn mặt đẹp trai lên giường của cô?
Là kiểu thoải mái xong có thể đi sao?
Trong đầu Úc Tưởng nói hai câu.
Nhưng không ngờ đầu óc của cô còn có thể trả lời cô:
(Là tôi)
Một tiếng máy móc rõ ràng, vang lên trong đầu Úc Tưởng.
Úc Tưởng: ?
Úc Tưởng: ? ? ?
Cái quái gì thế?
Ôi! Choáng!
Lúc này đột nhiên có một bàn tay đưa qua.
Bàn tay mang theo vẻ sống trong nhung lụa, trong suốt và trắng nõn như ngọc thạch, cô rũ mắt xuống, thậm chí còn có thể thoáng thấy chút mạch máu xanh nhạt dưới làn da mỏng manh.
Lúc này ngón tay của bàn tay xương khớp rõ ràng kia khẽ câu, chiếc nơ bướm trên cổ áo Úc Tưởng, cứ như vậy bị siết chặc, bỗng siết đến cô có hơi không thở nổi.
Úc Tưởng: “Khụ khụ...”
Cô thậm chí có thể thấy trên mu bàn tay kia, bởi vì cố sức mà nổi lên gân xanh.
Không nghi ngờ chút nào, đây là cánh tay của đàn ông, ẩn chứa bên trong là sức lực mạnh mẽ.
... Vì thế vấn đề là
Trên giường của cô sao lại có một người đàn ông? ? ?
Cô đúng là một tuyển thủ cô độc ưu tú mà!
“Tỉnh táo chút nào chưa?” Thanh âm của người đàn ông truyền từ đỉnh đầu của cô tới.
Tiếng nói trong trẻo nhưng lạnh lùng, mang theo chút thanh âm hương vị ngọc thạch.
Úc Tưởng gian nan lắc đầu choáng váng, sau đó khó khăn kéo thẳng cái cổ.
“Buông tay.” Cô nhẹ giọng nói.
Nhưng thanh âm phát ra dọa cô giật mình.
Đây là giọng của cô không sai, nhưng thanh âm kia khàn muốn chết. Hơi khô như nửa nồi lẩu, lại thổi nửa thùng rượu, cuối cùng còn phải thêm một que kem.
Lúc này, Úc Tưởng nghe thấy một tiếng cười nhạo rõ ràng trên đỉnh đầu mình.
Sau đó tay kia cũng thực sự buông lỏng cô ra.
Úc Tưởng bỗng chốc ngã trở lại.
Giường nước mềm mại rung một cái, không đau, lại có chút lờ mờ.
Úc Tưởng giơ tay mềm nhũn lên trước, thả lỏng cổ áo mình chút, mới cảm thấy hơi thở được thông thuận rất nhiều. Thậm chí, trong lúc mơ hồ còn có thể ngửi thấy mùi gỗ mun xen lẫn hương trà.
“Bây giờ biết sợ?” Thanh âm của người đàn ông lạnh như băng lại vang lên lần hai.
Úc Tưởng lúc này mới ngẩng thẳng đầu, đôi mắt vừa nâng lên.
Ngọn đèn mờ nhạt trên đỉnh đầu phủ xuống, người đàn ông ngồi bên cô ụp xuống trong đó. Liếc mắt một cái, người đàn ông tuấn mỹ bộ dáng kiêu ngạo xông thẳng vào mắt bên trong con ngươi của cô.
Người đàn ông tựa như vừa mới dội nước, tóc ướt hết, một ít tóc thưa thớt dán sát vào trán, khuôn mặt bị nước làm ướt nhẹp càng làm nổi bật sự tuấn mỹ mà lạnh nhạt sắc bén.
Anh có đôi mắt sâu mày nâu sẫm, bên tròng trắng mắt phải xuống một chút là nốt ruồi hơi hồng, tựa như vào một lúc, không cẩn thận nhuộm chút màu sắc diễm sắc.
Nhìn qua đây là một người đàn ông quý phái.
Không giống những sợi tóc có hơi rối loạn, dưới cổ của anh đều mặc khá kỹ càng chỉnh chu.
Âu phục màu tro thuốc hoàn hảo bao bọc cơ thể anh, rộng, cao ngất. Phối hợp với cà vạt màu đen là chiếc ghim cài chất bạc, mơ hồ có thể nhìn thấy yết hầu nổi lên.
Mà ở túi tiền trên ngực của anh, còn giắt một chiếc khăn tay.
Tựa như một quý ông cấm - dục cao cao tại thượng.
Úc Tương không biết nhiều nhãn hiệu xa xỉ, nhưng cũng có thể nhìn ra sơ sơ, quần áo trên người người đàn ông này đều có giá trị xa xỉ.
Cho nên.
Là vị nào có lòng tốt, đưa một người cơ thể đẹp, khuôn mặt đẹp trai lên giường của cô?
Là kiểu thoải mái xong có thể đi sao?
Trong đầu Úc Tưởng nói hai câu.
Nhưng không ngờ đầu óc của cô còn có thể trả lời cô:
(Là tôi)
Một tiếng máy móc rõ ràng, vang lên trong đầu Úc Tưởng.
Úc Tưởng: ?
Úc Tưởng: ? ? ?
Cái quái gì thế?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.