Tôi Dựa Vào Đoán Mệnh Để Trở Thành Minh Tinh
Chương 55: Biểu Tượng Cảm Xúc 3
Trọng Lâu Tam Thất
11/06/2022
Chương 55: Biểu tượng cảm xúc 3
Hoắc Xuyên giả vờ bình tĩnh lên tiếng, cao giọng quát: “Đến đây đi, hôm nay ta sẽ mang các ngươi đi đoạt lấy MVP của trận chiến này!”
(*) MVP: Most Valuable Player: Người chơi được đánh giá là quan trọng nhất, có thành tích tốt nhất trận và có những ảnh hưởng lớn đến kết quả trận game.
Hoắc Xuyên điều chỉnh tư thế, lấy ra tạo hình soái nhất, bắt đầu lao tới.
Năm người tiềm năng đều là cấp A trở lên, bên trong thậm chí có hai cái ẩn ẩn đã tới cấp độ S.
Một tiểu đoàn đội này đánh sâu vào, nhanh chóng ở trong đám người hình thành một khoảng trống.
Khai cục đỏ thẫm, Hoắc Xuyên đầy mặt ý cười.
Đôi mắt hắn nhìn về phía tiểu trùng camera, màn ảnh đâu rồi?
“Hoắc thiếu, trước về đích đã!”
Tên đồng đội cảm thấy hổ thẹn, hắn có chút hối hận khi thu của người ta một vạn tinh tệ, nói không chừng lần này sẽ bị cái tên thiếu gia này liên lụy.
“Đi! Vị trí thứ nhất là của ta….!”
Hoắc Xuyên còn chưa có nói hết, một đạo thân ảnh mảnh khảnh xẹt qua từ bên cạnh người hắn.
Không so không biết, khi Vân Mạt cùng với đám người Hoắc Xuyên đứng ở trên cùng một vạch xuất phát, mọi người mới phát hiện, tốc độ của nàng khá nhanh.
Hoắc Xuyên có chút sửng sốt, nữ sinh bên cạnh bước đi như bay, bước chân cực lớn, thanh âm rơi xuống đất cũng rất thấp, đây là phương pháp chạy cực kỳ hao tổn thể lực.
“Ngăn nàng lại!”
Hoắc Xuyên rống to, một đạo ánh sáng chém dọc theo Vân Mạt.
Vân Mạt trở một tay chắn, “Loảng xoảng……”
Quả nhiên, thể chất chênh lệch quá lớn, cổ tay của nàng đau như bị rút gân.
Nếu không phải nhờ lá kim cương phù kia…
Vân Mạt tiếc hận nhìn một chuỗi bùa chú trên cổ tay đã biến thành màu đen, “Đã sắp hết sạch!”
Nhân lúc Hoắc Xuyên không chú ý, nàng cũng không quay đầu lại mà nhanh chóng đi trước.
“Hoắc thiếu, cẩn thận!”, Đồng đội Ất hét lớn một tiếng, giúp hắn chặn lại một lần công kích.
Dưới loại tình huống này, làm sao còn có thể phân tâm được?
Hoắc Xuyên kinh ngạc phát giác chính mình đã bị bao vây, vội vàng thu hồi tầm mắt, đội ngũ vừa đánh vừa lui.
“Quá nhiều người, lao ra trước đi!”
Hoắc Xuyên không ngốc, hắn chỉ là quá tự phụ, lúc này càng có chút bực bội, “Sát!”.
“Được lắm, người trẻ tuổi nên như vậy!” Giám thị nhìn chằm chằm quang não có chút hưng phấn.
Dùng câu văn mà Cổ Long đã từng miêu tả, vào khoảng thời gian này, phía trước mưa to, trên đỉnh rừng đá một đao từ phía tây tới, thiên ngoại phi tiên.
Vân Mạt không để ý đến ồn ào phía sau, nàng đã xâm nhập vào rừng đá.
Vô số người chỉ có nhìn thấy nàng chạy với tốc độ cực nhanh, không có người chú ý tới, ngón tay của nàng đang không ngừng cử động.
Kỳ môn độn giáp có tám môn, hưu môn, sinh môn, thương môn, thính môn, cảnh môn, tử môn, kinh môn, khai môn. Khai hữu sinh vì tam cát môn, chết kinh thương vì tam hung môn.
Nhưng cụ thể, khi vận dụng còn phải xem đến vượng tướng, hưu tù.
Địa điểm cùng canh giờ bất đồng, vị trí của cát môn cũng bất đồng. Cổ nhân có ca quyết rằng: Cát môn bị bắt cát không phải, hung môn khắc cung sự càng hung.
Đa số người trong giới huyền học đều có thói quen sử dụng la bàn đo lường tính toán cát vị, Vân Mạt am hiểu tính nhẩm, nàng có thể tính cực nhanh.
Công hiệu của thần hành phù sắp hết, hơn nữa cho dù có bùa chú phụ trợ lợi hại đến đâu, cũng yêu cầu thể chất của bản thân có thể theo kịp.
Đối với Vân Mạt mà nói, mạnh mẽ chạy nhanh như thế này hơn một giờ đồng hồ, đã là cực hạn.
Tốc độ của Vân Mạt bắt đầu chậm lại.
Đa số người Tinh Võng còn đang xem trận chém giết nhiệt huyết sôi trào kia, cũng không có ai chú ý đến nàng, Vân Mạt bắt đầu chạy chầm chậm lại, liền ngay cả ánh mắt tò mò cuối cùng cũng đều đã rời đi.
Thẳng đến lúc mọi người chém giết, rơi vào trong một đám bụi cây biến dị, mọi người mới giật mình lựa chọn chạy.
Lúc này, bọn họ mới vô tri vô giác phát hiện, cô gái kia, đã một đường đi tới, luôn là ở vị trí thích hợp nhất, rời đi khi sắp đối mặt với nguy cơ.
“Đây là vận khí? Hay vẫn là thực lực?!”
“Nàng nhất định có năng lực trinh sát rất cường!”
“Cho nên tiền cá cược của ta vẫn còn có khả năng lấy trở về, đúng không?”
“Ta nhớ ra rồi, nàng chính là cái người xếp thứ nhấp từ dưới lên kia!”
“Là cái người thi viết toàn dựa mông, xếp thứ nhất từ dưới lên!”
“Vận khí này! Ta cảm thấy nàng không phải loài người, nàng là con riêng của ông trời đi?”
“Đây là tiết tấu nằm mà vẫn thắng a!”
Trên Tinh Võng các thảo luận không đồng nhất, đề tài thiên biến vô tận.
Hoắc Xuyên giả vờ bình tĩnh lên tiếng, cao giọng quát: “Đến đây đi, hôm nay ta sẽ mang các ngươi đi đoạt lấy MVP của trận chiến này!”
(*) MVP: Most Valuable Player: Người chơi được đánh giá là quan trọng nhất, có thành tích tốt nhất trận và có những ảnh hưởng lớn đến kết quả trận game.
Hoắc Xuyên điều chỉnh tư thế, lấy ra tạo hình soái nhất, bắt đầu lao tới.
Năm người tiềm năng đều là cấp A trở lên, bên trong thậm chí có hai cái ẩn ẩn đã tới cấp độ S.
Một tiểu đoàn đội này đánh sâu vào, nhanh chóng ở trong đám người hình thành một khoảng trống.
Khai cục đỏ thẫm, Hoắc Xuyên đầy mặt ý cười.
Đôi mắt hắn nhìn về phía tiểu trùng camera, màn ảnh đâu rồi?
“Hoắc thiếu, trước về đích đã!”
Tên đồng đội cảm thấy hổ thẹn, hắn có chút hối hận khi thu của người ta một vạn tinh tệ, nói không chừng lần này sẽ bị cái tên thiếu gia này liên lụy.
“Đi! Vị trí thứ nhất là của ta….!”
Hoắc Xuyên còn chưa có nói hết, một đạo thân ảnh mảnh khảnh xẹt qua từ bên cạnh người hắn.
Không so không biết, khi Vân Mạt cùng với đám người Hoắc Xuyên đứng ở trên cùng một vạch xuất phát, mọi người mới phát hiện, tốc độ của nàng khá nhanh.
Hoắc Xuyên có chút sửng sốt, nữ sinh bên cạnh bước đi như bay, bước chân cực lớn, thanh âm rơi xuống đất cũng rất thấp, đây là phương pháp chạy cực kỳ hao tổn thể lực.
“Ngăn nàng lại!”
Hoắc Xuyên rống to, một đạo ánh sáng chém dọc theo Vân Mạt.
Vân Mạt trở một tay chắn, “Loảng xoảng……”
Quả nhiên, thể chất chênh lệch quá lớn, cổ tay của nàng đau như bị rút gân.
Nếu không phải nhờ lá kim cương phù kia…
Vân Mạt tiếc hận nhìn một chuỗi bùa chú trên cổ tay đã biến thành màu đen, “Đã sắp hết sạch!”
Nhân lúc Hoắc Xuyên không chú ý, nàng cũng không quay đầu lại mà nhanh chóng đi trước.
“Hoắc thiếu, cẩn thận!”, Đồng đội Ất hét lớn một tiếng, giúp hắn chặn lại một lần công kích.
Dưới loại tình huống này, làm sao còn có thể phân tâm được?
Hoắc Xuyên kinh ngạc phát giác chính mình đã bị bao vây, vội vàng thu hồi tầm mắt, đội ngũ vừa đánh vừa lui.
“Quá nhiều người, lao ra trước đi!”
Hoắc Xuyên không ngốc, hắn chỉ là quá tự phụ, lúc này càng có chút bực bội, “Sát!”.
“Được lắm, người trẻ tuổi nên như vậy!” Giám thị nhìn chằm chằm quang não có chút hưng phấn.
Dùng câu văn mà Cổ Long đã từng miêu tả, vào khoảng thời gian này, phía trước mưa to, trên đỉnh rừng đá một đao từ phía tây tới, thiên ngoại phi tiên.
Vân Mạt không để ý đến ồn ào phía sau, nàng đã xâm nhập vào rừng đá.
Vô số người chỉ có nhìn thấy nàng chạy với tốc độ cực nhanh, không có người chú ý tới, ngón tay của nàng đang không ngừng cử động.
Kỳ môn độn giáp có tám môn, hưu môn, sinh môn, thương môn, thính môn, cảnh môn, tử môn, kinh môn, khai môn. Khai hữu sinh vì tam cát môn, chết kinh thương vì tam hung môn.
Nhưng cụ thể, khi vận dụng còn phải xem đến vượng tướng, hưu tù.
Địa điểm cùng canh giờ bất đồng, vị trí của cát môn cũng bất đồng. Cổ nhân có ca quyết rằng: Cát môn bị bắt cát không phải, hung môn khắc cung sự càng hung.
Đa số người trong giới huyền học đều có thói quen sử dụng la bàn đo lường tính toán cát vị, Vân Mạt am hiểu tính nhẩm, nàng có thể tính cực nhanh.
Công hiệu của thần hành phù sắp hết, hơn nữa cho dù có bùa chú phụ trợ lợi hại đến đâu, cũng yêu cầu thể chất của bản thân có thể theo kịp.
Đối với Vân Mạt mà nói, mạnh mẽ chạy nhanh như thế này hơn một giờ đồng hồ, đã là cực hạn.
Tốc độ của Vân Mạt bắt đầu chậm lại.
Đa số người Tinh Võng còn đang xem trận chém giết nhiệt huyết sôi trào kia, cũng không có ai chú ý đến nàng, Vân Mạt bắt đầu chạy chầm chậm lại, liền ngay cả ánh mắt tò mò cuối cùng cũng đều đã rời đi.
Thẳng đến lúc mọi người chém giết, rơi vào trong một đám bụi cây biến dị, mọi người mới giật mình lựa chọn chạy.
Lúc này, bọn họ mới vô tri vô giác phát hiện, cô gái kia, đã một đường đi tới, luôn là ở vị trí thích hợp nhất, rời đi khi sắp đối mặt với nguy cơ.
“Đây là vận khí? Hay vẫn là thực lực?!”
“Nàng nhất định có năng lực trinh sát rất cường!”
“Cho nên tiền cá cược của ta vẫn còn có khả năng lấy trở về, đúng không?”
“Ta nhớ ra rồi, nàng chính là cái người xếp thứ nhấp từ dưới lên kia!”
“Là cái người thi viết toàn dựa mông, xếp thứ nhất từ dưới lên!”
“Vận khí này! Ta cảm thấy nàng không phải loài người, nàng là con riêng của ông trời đi?”
“Đây là tiết tấu nằm mà vẫn thắng a!”
Trên Tinh Võng các thảo luận không đồng nhất, đề tài thiên biến vô tận.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.