Chương 86
mysweetlovelyday
18/12/2014
Long đưa em gái về nhà, trên đường đi hai anh em đã nói rất nhiều chuyện với nhau. Thiên Kim bảo Long.
_Anh là thằng ngốc, nếu anh cứ chần chờ mãi anh sẽ mất chị Thu thật đấy…!!
_Em lại nói lung tung gì thế…?? Nếu cô ấy thật sự yêu Hoàng thì anh làm sao tách họ ra được…!!
_Anh có còn là đàn ông không…?? Nếu anh là đàn ông thì anh phải đấu tranh cho tình yêu của anh chứ…??
_Anh là đàn ông thì đã sao…?? Là đàn ông không có trách nhiệm, không có bổn phận, không có nghĩa vụ của mình sao…??
_Em biết là bây giờ anh đang bị mẹ ép lấy Ái Vân nhưng anh cũng phải nói rõ tình cảm của anh cho chị Thu biết để hai người cùng nhau vượt qua giai đoạn khó khăn này chứ…??
Long thở dài.
_Em làm ơn đừng bao giờ nhắc lại chuyện này trước mặt anh thêm một lần nữa được không…?? Bây giờ đầu óc đang rối, anh không muốn rối thêm, anh cần được yên tĩnh suy nghĩ…!!
Thiên Kim hét.
_Anh là một thằng ngốc, một tên đần, có mỗi một câu nói “anh yêu em” mà cũng không dám nói gì…??
_Ừ, anh ngốc, anh đần được chưa….?? Bây giờ em đã thỏa mãn, đã mãn nguyện chưa…??
_Chưa…?? Tất nhiên là làm sao em thỏa mãn được khi anh chưa tìm được người con gái anh yêu. Anh dại khờ quá, anh có biết là bây giờ chị Thu đang ở bên cạnh anh Hoàng không hả…??
Long tái mặt, đôi mắt đỏ ngàu, mặt Long buồn hẳn nhưng Long không có phản ứng gì, vì trong cuộc chiến này Long chỉ là một người đàn ông đứng bên lề, một người đàn ông không có danh phận trong lòng, trong trái tim Thanh, nếu có hai người cũng không thể đường đường chính chính đến với nhau.
Thiên Kim nói tiếp.
_Em lo sợ cho anh, lo sợ anh sẽ buồn, sẽ đau. Đừng có dấu em, em biết cảm giác của anh bây giờ, biết anh đang nghĩ gì…!!
_Mặc dù em chưa yêu ai và chưa để ý đến ai nhưng em biết, em hiểu, nhớ và yêu một người sẽ cho ta cảm giác như thế nào…!!
Kim cầm lấy tay Long.
_Ngay hôm nay anh nên nói ẹ biết anh đang yêu một cô gái khác, đang thích một cô gái khác để mẹ biết, mẹ hiểu và thông cảm cho anh….!!
_Nếu anh cứ mãi im lặng, nếu anh không nói gì mẹ lại tưởng anh đồng ý với cuộc hôn nhân do mẹ sắp xếp thì sẽ không còn cách nào cứu vãn được nữa đâu…!!
Long bật cười, xoa đầu em gái, Long bảo.
_Cảm ơn em. Đúng là chỉ có em mới hiểu được anh, mới lo lắng cho anh. Nhưng anh không thể làm theo cách của em được… !!
Kim nhíu mày hỏi.
_Tại sao… ??
_Anh từng nói anh có nỗi khổ riêng, có chuyện cần giải quyết khi nào làm xong được mấy việc đó, anh mới có thể yên tâm đến với người con gái anh yêu… !!
Kim dài giọng.
_Phải rồi, anh cứ làm đi, cứ đi giải quyết chuyện cá nhân của anh đi. Cứ làm theo ý anh muốn đi, em sợ đến lúc đó anh sẽ chẳng còn gì cả, tình mất, niềm tin mất, ngay cả ý nghĩ rằng anh đang có gì, sở hữu gì cũng mất luôn… !!
_Thôi chúng ta đừng nói chuyện này nữa. Anh hỏi em từ lần đó em có gặp lại Kiên không… ??
Kim đỏ bừng mặt đáp.
_Không… !! Em gặp lại anh ta làm gì… ??
_Anh không muốn em có bất cứ quan hệ gì với cậu ta nữa, cậu ta dám giở trò đồi bại ra với em, lẽ ra anh đã định đưa cậu ta ra tòa nhưng vì nghĩ đến hình tượng, danh tiếng của em nên anh không làm thế nhưng điều đó không có nghĩa anh ủng hộ em và cậu ta gặp nhau, nói chuyện và đi chơi với nhau …. !!
_Em biết lỗi của em rồi… !! Em hứa từ nay sẽ không uống rượu, sẽ không đi chơi với mấy tên con trai như Kiên nữa… !!
_Biết thế là tốt… !!
Long lái xe vào gara để xe. Kim bước xuống xe, hai em lững thững đi vào nhà. Bà Phi Yến vừa mới nhìn thấy con trai, bà vui mừng reo lên.
_Cuối cùng con cũng về nhà. Con có biết mẹ và Ái Vân chờ con bao lâu rồi không… ??
Nghe nhắc đến tên của Ái Vân, cả hai anh em đều ngán ngẩm, người căm ghét cô ta nhất là Long. Long nhếch mép hỏi bà Phi Yến.
_Cô ta đến đây làm gì… ??
Bà Phi Yến cau mày.
_Con nói như thế mà nghe được à… ?? Nó đến đây tất nhiên là để gặp con rồi… !!
_Gặp con… ?? Giữa con và cô ta không có gì để nói với nhau cả… !!
Bà Phi Yến quát.
_Long… !! Con có biết là càng ngày con càng quá đáng không hả… ?? Nó là một cô gái tốt, một cô gái hiền ngoan, nó có gì không xứng với con mà con suốt ngày tỏ ra khinh ghét nó là thế nào… ??
Long mai mỉa.
_Hiền ngoan… ?? tốt bụng…?? Mẹ có nhầm lẫn không…?? Mẹ có biết cô ta là loại người gì không…??
_Nếu mẹ không biết được con người thật của cô ta thì con xin mẹ đừng vội nói lung tung. Con từng nói ngoài người con gái con yêu, con sẽ không lấy ai cả nên con xin mẹ đừng có ép con…!!
Kim mỉm cười thật tươi, ôm lấy cánh tay bà Phi Yến, Kim nịnh.
_Anh trai nói đúng đó mẹ. Mẹ để cho anh ấy chọn người con gái anh ấy yêu đi…!!
Bà Phi Yến hét Kim.
_Còn con nữa, sao bây giờ con lại quay sang ủng hộ nó là thế nào…?? Không phải ngày trước con bảo mẹ là nên để anh trai lấy Ái Vân hay sao…??
_Ngày trước là do con không hiểu chuyện, con không biết cô ta là người như thế nào nhưng bây giờ con biết rồi. Con không muốn anh trai con phải chịu khổ, phải chịu nhục khi sống chung với một người con gái như cô ta…!!
Bà Phi Yến gầm lên.
_Hai đứa im ngay….!! Mẹ không muốn nghe thêm một lời nào nữa. Dù các con có nói gì cũng không làm mẹ thay đổi quyết định nên đừng tốn công vô ích nữa…!!
Long và Kim chỉ còn biết thở dài, cả hai im lặng không nói gì nữa. Ái Vân thò đầu ra hỏi.
_Có gì không bác…??
Bà ta tươi tỉnh bảo.
_Không có gì đâu cháu… !!
Nhìn thấy Long, cô ta giả vờ bẽn lẽn.
_Anh đã về…. ??
Thiên Kim cười nhạt, xốc ba lô trên vai, Kim bước lên lầu. Long thấy em gái đi, Long cũng bước theo sau. Bà Phi Yến nhắc Long.
_Kìa con…!! Sao con không xuống phòng khách nói chuyện với Ái Vân đi…!!
Long cười khẩy.
_Cô ta không phải là khách của con, mẹ đi mà tiếp… !!
Bà Phi Yến quát nhỏ.
_Con… !!
Long bỏ đi lên lầu, Kim cũng đi luôn. Bây giờ ở phòng khách chỉ còn lại hai người, bà Phi Yến và Ái Vân, cả hai nhìn nhau, rồi vội vàng quay mặt đi chỗ khác. Bà Phi Yến không ngờ con trai bà lại phản đối cuộc hôn nhân này dữ thế, dù bà đã tìm đủ mọi cách nhưng kết quả vẫn là con số không to tướng.
Bà ngượng vì cách cư xử của thằng con trai nên nhất thời bà không biết nói gì với Ái Vân, còn Ái Vân trong lòng đang sục sôi căm thù nên không thốt nổi nên lời. Cô ta đang tính cách trả thù Long và Thanh, cô ta cần làm cho họ phải đau đớn, phải trả giá cho những gì mà họ gây ra cho cô ta.
Trở về phòng, Long nằm dài trên giường, đầu óc Long bây giờ rỗng tuếch, tâm trạng bất ổn. Không chịu được không khí căng thẳng và khó chịu ở nhà, Long cầm chìa khóa xe ô tô, khép cửa, Long bước xuống lầu.
Vừa đặt chân xuống chân cầu thang, Long gặp bà Phi Yến đang định đi lên. Bà hét.
_Long…!! Ra đây mẹ bảo…!!
Long ngán ngẩm.
_Nếu mẹ định nói chuyện với con về cô ta thì con không muốn nói gì với mẹ cả…!!
_Sao con ương bướng thế, gia đình nhà họ Châu có gì không tốt, không xứng với con, sao con phải phản đối cuộc hôn nhân này đến cùng…??
_Cô ta không phải là cô gái con yêu, không phải là người do con chọn làm sao con có thể vui vẻ lấy cô ta, ở bên cạnh cô ta cả đời. Tiền bạc không mang lại hạnh phúc cho con …!! Mẹ có biết là mẹ đang giết chết con nếu như mẹ ép con lấy cô ta không…??
_Sao lại chết…?? Mẹ hỏi con nếu không có tiền, con có thể sống được không…?? Mẹ hiểu là thanh niên các con bây giờ lúc nào cũng muốn lấy được người mình yêu nhưng còn sự nghiệp, còn danh tiếng, còn danh vọng do cuộc hôn nhân này mang lại, không lẽ con lại không quan tâm…!!
Long hạ giọng nói.
_Mẹ có biết là nếu đã mang thân con trai thì phải tự lập, phải tự gây dựng sự nghiệp ình, nếu con có tất cả nhưng phải dựa vào gia đình vợ, dựa vào tài sản nhà vợ, con sẽ không thể nuốt trôi được nỗi nhục mà họ mang lại cho con đâu…!!
_Con không muốn đi đâu, làm gì, cũng phải mang danh ăn bám vợ, ăn bám vào tài sản nhà vợ. Con sợ miệng lưỡi của thế gian lắm. Sống mà phải dựa vào người khác để vươn lên, phải dựa vào sự giúp đỡ của người khác trong khi mình vẫn còn khỏe mạnh, còn có khả năng thì chẳng khác gì cây tằm gửi, khi gió bảo quật ngã cái cây mà nó lỡ gửi trao thân phận, cái cây mà nó kí sinh, nó cũng phải chết theo.
_Con không muốn làm một cây tầm gửi, không muốn làm một cái cây phải kí sinh trên thân một cái cây khác, con muốn tự đi lên bằng chính khả năng, bằng chính thực lực của mình. Mong mẹ hiểu và thông cảm cho con…!!
Bà Phi Yến đứng im nghe Long nói, những lời nói đầy khí khái, đầy khí phách của Long đã khiến bà phải suy nghĩ không ít. Nhưng cuộc hôn nhân này không chỉ mang lại danh tiếng, mang lại tiền tài cho gia đình bà mà còn củng cố thêm thế lực, thêm vây cánh cho hai đình nhà họ Hoàng và nhà họ Châu nên bà không dễ dàng gì từ bỏ nó.
Bà mỉm cười nói.
_Con nói hay lắm nhưng nếu con lấy Ái Vân cũng có gì là xấu đâu, mà ngược lại mẹ thấy rất hợp lí. Nó và con bằng tuổi nhau, cả hai gia đình lại tương xứng về gia thế, về tiền bạc, danh tiếng và quyền lực. Con bé Vân xinh đẹp, dịu dàng, hiểu biết, mẹ thấy không có cô gái nào xứng làm vợ con hơn nó. Con nên suy nghĩ kĩ lại đi…!!
_Con đã suy nghĩ kĩ lắm rồi. Con không thể lấy cô ta, không thể lấy một kẻ sống hai mặt như cô ta. Nếu mẹ hiểu cô ta là ai, cô ta đang làm gì chắc là mẹ sẽ không còn đứng ở đây để khuyên con lấy cô ta đâu…!!
Hết chịu nổi tính ương bướng của con trai, bà Phi Yến quát.
_Con im ngay..!!. Mẹ không cho phép con được nói xấu Ái Vân. Con ghét nó nên con mới đặt chuyện nói xấu nó chứ gì. Một cô gái tốt như nó làm sao xấu xa như con nói được…??
Long cười nhạt.
_Mẹ yêu cô ta nên mẹ bênh cô ta, còn con, con tỉnh táo hơn mẹ, con biết cô ta và hiểu cô ta hơn mẹ nên cô ta không thể đóng giả làm người khác, không thể lừa được con…!!
Bà Phi Yến nhíu mày hỏi.
_Con nói như thế nghĩa là sao… ??
_Có gì lạ đâu mẹ, nếu mẹ thực sự muốn biết cô ta là loại người nào, mẹ chỉ cần cho người đi theo cô ta một ngày thôi là mẹ sẽ biết cô ta là ai…!!
_Làm thế có khác gì theo dõi nó, làm thế không phải là đang vi phạm vào quyền lợi cá nhân của người khác sao…??
_Còn con thì sao….??Mẹ ép con lấy cô ta không phải là mẹ đang vi phạm vào quyền tự do kết hôn của con à…??
_Nhưng mẹ là mẹ của con…!!
_Nếu mẹ là mẹ của con mẹ càng phải tôn trọng quyết định của con chứ… ?? Đằng này mẹ vì muốn củng cố thêm thế lực, muốn củng cố thêm tiền bạc, mẹ nỡ ép con lấy người con gái con căm ghét, mẹ làm thế không phải là đang hại chết con sao… ??
_Con còn trẻ nên con không hiểu gì… !! Mẹ làm thế vì mẹ muốn tốt cho tương lai của con… !!
_Tốt cho tương lai của con… ?? Mẹ nhầm rồi, cách làm ăn của gia đình cô ta sớm muộn gì cũng bị phá sản, sớm muộn gì bố cô ta cũng phải ngồi tù vì tội tham nhũng… !!
Bà Phi Yến quát.
_Long… !! Con có biết con vừa mới nói gì không… ?? Nếu ai mà nghe tiếng thì sao… ??
_Con đang nói đúng sự thật thì có gì mà con phải sợ… !! Chỉ có mẹ là không biết gì, chỉ có mẹ là tin vào thế lực, vào tài sản nhà cô ta, còn con, con không tin vào bất cứ một thứ gì cả, con chỉ tin vào khả năng của con thôi… !!
Bà Phi Yến thấy lo sợ vu vơ, bà vội hỏi.
_Những điều mà con nói là thật chứ… ??
Long gật đầu.
_Vâng… !!
Long nói thêm.
_Nếu mẹ không tin con, mẹ có thể hỏi bố, bố là người biết rõ chuyện này nhất…!!
Bà Phi Yến cúi mặt xuống, bà đang suy nghĩ, đang tính toán, một lúc sau bà ngẩng mặt lên, bả bảo Long.
_Mẹ sẽ hỏi bố con vào tối nay, mẹ hy vọng con không lừa dối mẹ, nếu không mẹ không tha cho con đâu…!!
_Làm sao con dám đem chuyện này ra để lừa mẹ. Những lời con nói hoàn toàn là sự thật, hoàn toàn đúng với tình hình tài chính của công ty nhà họ Châu…!!
_Làm sao con biết được…??
_Đơn giản thôi…!!, cái gì mà con cần biết con sẽ có cách truy tìm cho ra. Mẹ đừng quên bây giờ con là ai. Con là người quản lí trường học Minh Khai, là người đứng đầu công ty tuyển diễn viên, con phải biết nhân viên của mình có tính cách gì, có tài năng gì để thuê họ, để tìm cho họ một công việc, một vị trí xứng đáng chứ… ??
Bà Phi Yến im lặng không đáp. Long ôm lấy bà, Long chân thành nói.
_Con biết là mẹ thương con, lo cho con nên mới ép con lấy Ái Vân nhưng cô gái đó không đơn giản như mẹ nghĩ đâu. Cô ta đã trải qua không biết bao nhiêu mối tình, đùa giỡn với không biết bao nhiêu người đàn ông, để đạt được mục đích của mình, cô ta sẽ không từ bất cứ một thủ đoạn nào.
_ Mẹ có biết vì cô ta mà một cô gái ở trường con bị đánh đến ngất không…??, cô ta ghen ghét vì người đó hơn cô ta nên cô ta mới ra tay trả thù. Một cô gái như thế mà mẹ cũng ép con lấy thì con không hiểu là mẹ đang thương con hay là đang thương gia sản nhà cô ta…!!
Bà Phi Yến cảm thấy ấm lòng, đã lâu lắm rồi bà không được con trai ôm vào lòng như thế này. Long đã lớn thật rồi, đã trưởng thành, đã cao lớn hơn xưa, đã có những suy nghĩ chín chắn, và thông minh hơn bà nhiều, đúng là bà chỉ nhìn thấy cái lợi trước mắt mà quên đi cái hại sau lưng. Nếu cô ta thật sự đúng như những lời Long nói thì cô ta đáng sợ quá. Bà nghĩ.
_Mình phải cho người đi điều tra rõ chuyện này mới được, mình không muốn mai sau thằng con trai của mình phải khổ. Mà công ty nhà họ Châu cũng sắp phá sản rồi, mình còn hy vọng gì nữa…!!
Dù bà có thương con thì một người tính toán như bà ta cũng không thoát khỏi vòng danh lợi, cũng may bây giờ gia đình nhà họ Châu đang gặp vấn đề khó khăn về tài chính vì cách làm ăn, tính toán yếu kém và tham nhũng nếu không Long còn phải chịu khổ dài dài.
_Anh là thằng ngốc, nếu anh cứ chần chờ mãi anh sẽ mất chị Thu thật đấy…!!
_Em lại nói lung tung gì thế…?? Nếu cô ấy thật sự yêu Hoàng thì anh làm sao tách họ ra được…!!
_Anh có còn là đàn ông không…?? Nếu anh là đàn ông thì anh phải đấu tranh cho tình yêu của anh chứ…??
_Anh là đàn ông thì đã sao…?? Là đàn ông không có trách nhiệm, không có bổn phận, không có nghĩa vụ của mình sao…??
_Em biết là bây giờ anh đang bị mẹ ép lấy Ái Vân nhưng anh cũng phải nói rõ tình cảm của anh cho chị Thu biết để hai người cùng nhau vượt qua giai đoạn khó khăn này chứ…??
Long thở dài.
_Em làm ơn đừng bao giờ nhắc lại chuyện này trước mặt anh thêm một lần nữa được không…?? Bây giờ đầu óc đang rối, anh không muốn rối thêm, anh cần được yên tĩnh suy nghĩ…!!
Thiên Kim hét.
_Anh là một thằng ngốc, một tên đần, có mỗi một câu nói “anh yêu em” mà cũng không dám nói gì…??
_Ừ, anh ngốc, anh đần được chưa….?? Bây giờ em đã thỏa mãn, đã mãn nguyện chưa…??
_Chưa…?? Tất nhiên là làm sao em thỏa mãn được khi anh chưa tìm được người con gái anh yêu. Anh dại khờ quá, anh có biết là bây giờ chị Thu đang ở bên cạnh anh Hoàng không hả…??
Long tái mặt, đôi mắt đỏ ngàu, mặt Long buồn hẳn nhưng Long không có phản ứng gì, vì trong cuộc chiến này Long chỉ là một người đàn ông đứng bên lề, một người đàn ông không có danh phận trong lòng, trong trái tim Thanh, nếu có hai người cũng không thể đường đường chính chính đến với nhau.
Thiên Kim nói tiếp.
_Em lo sợ cho anh, lo sợ anh sẽ buồn, sẽ đau. Đừng có dấu em, em biết cảm giác của anh bây giờ, biết anh đang nghĩ gì…!!
_Mặc dù em chưa yêu ai và chưa để ý đến ai nhưng em biết, em hiểu, nhớ và yêu một người sẽ cho ta cảm giác như thế nào…!!
Kim cầm lấy tay Long.
_Ngay hôm nay anh nên nói ẹ biết anh đang yêu một cô gái khác, đang thích một cô gái khác để mẹ biết, mẹ hiểu và thông cảm cho anh….!!
_Nếu anh cứ mãi im lặng, nếu anh không nói gì mẹ lại tưởng anh đồng ý với cuộc hôn nhân do mẹ sắp xếp thì sẽ không còn cách nào cứu vãn được nữa đâu…!!
Long bật cười, xoa đầu em gái, Long bảo.
_Cảm ơn em. Đúng là chỉ có em mới hiểu được anh, mới lo lắng cho anh. Nhưng anh không thể làm theo cách của em được… !!
Kim nhíu mày hỏi.
_Tại sao… ??
_Anh từng nói anh có nỗi khổ riêng, có chuyện cần giải quyết khi nào làm xong được mấy việc đó, anh mới có thể yên tâm đến với người con gái anh yêu… !!
Kim dài giọng.
_Phải rồi, anh cứ làm đi, cứ đi giải quyết chuyện cá nhân của anh đi. Cứ làm theo ý anh muốn đi, em sợ đến lúc đó anh sẽ chẳng còn gì cả, tình mất, niềm tin mất, ngay cả ý nghĩ rằng anh đang có gì, sở hữu gì cũng mất luôn… !!
_Thôi chúng ta đừng nói chuyện này nữa. Anh hỏi em từ lần đó em có gặp lại Kiên không… ??
Kim đỏ bừng mặt đáp.
_Không… !! Em gặp lại anh ta làm gì… ??
_Anh không muốn em có bất cứ quan hệ gì với cậu ta nữa, cậu ta dám giở trò đồi bại ra với em, lẽ ra anh đã định đưa cậu ta ra tòa nhưng vì nghĩ đến hình tượng, danh tiếng của em nên anh không làm thế nhưng điều đó không có nghĩa anh ủng hộ em và cậu ta gặp nhau, nói chuyện và đi chơi với nhau …. !!
_Em biết lỗi của em rồi… !! Em hứa từ nay sẽ không uống rượu, sẽ không đi chơi với mấy tên con trai như Kiên nữa… !!
_Biết thế là tốt… !!
Long lái xe vào gara để xe. Kim bước xuống xe, hai em lững thững đi vào nhà. Bà Phi Yến vừa mới nhìn thấy con trai, bà vui mừng reo lên.
_Cuối cùng con cũng về nhà. Con có biết mẹ và Ái Vân chờ con bao lâu rồi không… ??
Nghe nhắc đến tên của Ái Vân, cả hai anh em đều ngán ngẩm, người căm ghét cô ta nhất là Long. Long nhếch mép hỏi bà Phi Yến.
_Cô ta đến đây làm gì… ??
Bà Phi Yến cau mày.
_Con nói như thế mà nghe được à… ?? Nó đến đây tất nhiên là để gặp con rồi… !!
_Gặp con… ?? Giữa con và cô ta không có gì để nói với nhau cả… !!
Bà Phi Yến quát.
_Long… !! Con có biết là càng ngày con càng quá đáng không hả… ?? Nó là một cô gái tốt, một cô gái hiền ngoan, nó có gì không xứng với con mà con suốt ngày tỏ ra khinh ghét nó là thế nào… ??
Long mai mỉa.
_Hiền ngoan… ?? tốt bụng…?? Mẹ có nhầm lẫn không…?? Mẹ có biết cô ta là loại người gì không…??
_Nếu mẹ không biết được con người thật của cô ta thì con xin mẹ đừng vội nói lung tung. Con từng nói ngoài người con gái con yêu, con sẽ không lấy ai cả nên con xin mẹ đừng có ép con…!!
Kim mỉm cười thật tươi, ôm lấy cánh tay bà Phi Yến, Kim nịnh.
_Anh trai nói đúng đó mẹ. Mẹ để cho anh ấy chọn người con gái anh ấy yêu đi…!!
Bà Phi Yến hét Kim.
_Còn con nữa, sao bây giờ con lại quay sang ủng hộ nó là thế nào…?? Không phải ngày trước con bảo mẹ là nên để anh trai lấy Ái Vân hay sao…??
_Ngày trước là do con không hiểu chuyện, con không biết cô ta là người như thế nào nhưng bây giờ con biết rồi. Con không muốn anh trai con phải chịu khổ, phải chịu nhục khi sống chung với một người con gái như cô ta…!!
Bà Phi Yến gầm lên.
_Hai đứa im ngay….!! Mẹ không muốn nghe thêm một lời nào nữa. Dù các con có nói gì cũng không làm mẹ thay đổi quyết định nên đừng tốn công vô ích nữa…!!
Long và Kim chỉ còn biết thở dài, cả hai im lặng không nói gì nữa. Ái Vân thò đầu ra hỏi.
_Có gì không bác…??
Bà ta tươi tỉnh bảo.
_Không có gì đâu cháu… !!
Nhìn thấy Long, cô ta giả vờ bẽn lẽn.
_Anh đã về…. ??
Thiên Kim cười nhạt, xốc ba lô trên vai, Kim bước lên lầu. Long thấy em gái đi, Long cũng bước theo sau. Bà Phi Yến nhắc Long.
_Kìa con…!! Sao con không xuống phòng khách nói chuyện với Ái Vân đi…!!
Long cười khẩy.
_Cô ta không phải là khách của con, mẹ đi mà tiếp… !!
Bà Phi Yến quát nhỏ.
_Con… !!
Long bỏ đi lên lầu, Kim cũng đi luôn. Bây giờ ở phòng khách chỉ còn lại hai người, bà Phi Yến và Ái Vân, cả hai nhìn nhau, rồi vội vàng quay mặt đi chỗ khác. Bà Phi Yến không ngờ con trai bà lại phản đối cuộc hôn nhân này dữ thế, dù bà đã tìm đủ mọi cách nhưng kết quả vẫn là con số không to tướng.
Bà ngượng vì cách cư xử của thằng con trai nên nhất thời bà không biết nói gì với Ái Vân, còn Ái Vân trong lòng đang sục sôi căm thù nên không thốt nổi nên lời. Cô ta đang tính cách trả thù Long và Thanh, cô ta cần làm cho họ phải đau đớn, phải trả giá cho những gì mà họ gây ra cho cô ta.
Trở về phòng, Long nằm dài trên giường, đầu óc Long bây giờ rỗng tuếch, tâm trạng bất ổn. Không chịu được không khí căng thẳng và khó chịu ở nhà, Long cầm chìa khóa xe ô tô, khép cửa, Long bước xuống lầu.
Vừa đặt chân xuống chân cầu thang, Long gặp bà Phi Yến đang định đi lên. Bà hét.
_Long…!! Ra đây mẹ bảo…!!
Long ngán ngẩm.
_Nếu mẹ định nói chuyện với con về cô ta thì con không muốn nói gì với mẹ cả…!!
_Sao con ương bướng thế, gia đình nhà họ Châu có gì không tốt, không xứng với con, sao con phải phản đối cuộc hôn nhân này đến cùng…??
_Cô ta không phải là cô gái con yêu, không phải là người do con chọn làm sao con có thể vui vẻ lấy cô ta, ở bên cạnh cô ta cả đời. Tiền bạc không mang lại hạnh phúc cho con …!! Mẹ có biết là mẹ đang giết chết con nếu như mẹ ép con lấy cô ta không…??
_Sao lại chết…?? Mẹ hỏi con nếu không có tiền, con có thể sống được không…?? Mẹ hiểu là thanh niên các con bây giờ lúc nào cũng muốn lấy được người mình yêu nhưng còn sự nghiệp, còn danh tiếng, còn danh vọng do cuộc hôn nhân này mang lại, không lẽ con lại không quan tâm…!!
Long hạ giọng nói.
_Mẹ có biết là nếu đã mang thân con trai thì phải tự lập, phải tự gây dựng sự nghiệp ình, nếu con có tất cả nhưng phải dựa vào gia đình vợ, dựa vào tài sản nhà vợ, con sẽ không thể nuốt trôi được nỗi nhục mà họ mang lại cho con đâu…!!
_Con không muốn đi đâu, làm gì, cũng phải mang danh ăn bám vợ, ăn bám vào tài sản nhà vợ. Con sợ miệng lưỡi của thế gian lắm. Sống mà phải dựa vào người khác để vươn lên, phải dựa vào sự giúp đỡ của người khác trong khi mình vẫn còn khỏe mạnh, còn có khả năng thì chẳng khác gì cây tằm gửi, khi gió bảo quật ngã cái cây mà nó lỡ gửi trao thân phận, cái cây mà nó kí sinh, nó cũng phải chết theo.
_Con không muốn làm một cây tầm gửi, không muốn làm một cái cây phải kí sinh trên thân một cái cây khác, con muốn tự đi lên bằng chính khả năng, bằng chính thực lực của mình. Mong mẹ hiểu và thông cảm cho con…!!
Bà Phi Yến đứng im nghe Long nói, những lời nói đầy khí khái, đầy khí phách của Long đã khiến bà phải suy nghĩ không ít. Nhưng cuộc hôn nhân này không chỉ mang lại danh tiếng, mang lại tiền tài cho gia đình bà mà còn củng cố thêm thế lực, thêm vây cánh cho hai đình nhà họ Hoàng và nhà họ Châu nên bà không dễ dàng gì từ bỏ nó.
Bà mỉm cười nói.
_Con nói hay lắm nhưng nếu con lấy Ái Vân cũng có gì là xấu đâu, mà ngược lại mẹ thấy rất hợp lí. Nó và con bằng tuổi nhau, cả hai gia đình lại tương xứng về gia thế, về tiền bạc, danh tiếng và quyền lực. Con bé Vân xinh đẹp, dịu dàng, hiểu biết, mẹ thấy không có cô gái nào xứng làm vợ con hơn nó. Con nên suy nghĩ kĩ lại đi…!!
_Con đã suy nghĩ kĩ lắm rồi. Con không thể lấy cô ta, không thể lấy một kẻ sống hai mặt như cô ta. Nếu mẹ hiểu cô ta là ai, cô ta đang làm gì chắc là mẹ sẽ không còn đứng ở đây để khuyên con lấy cô ta đâu…!!
Hết chịu nổi tính ương bướng của con trai, bà Phi Yến quát.
_Con im ngay..!!. Mẹ không cho phép con được nói xấu Ái Vân. Con ghét nó nên con mới đặt chuyện nói xấu nó chứ gì. Một cô gái tốt như nó làm sao xấu xa như con nói được…??
Long cười nhạt.
_Mẹ yêu cô ta nên mẹ bênh cô ta, còn con, con tỉnh táo hơn mẹ, con biết cô ta và hiểu cô ta hơn mẹ nên cô ta không thể đóng giả làm người khác, không thể lừa được con…!!
Bà Phi Yến nhíu mày hỏi.
_Con nói như thế nghĩa là sao… ??
_Có gì lạ đâu mẹ, nếu mẹ thực sự muốn biết cô ta là loại người nào, mẹ chỉ cần cho người đi theo cô ta một ngày thôi là mẹ sẽ biết cô ta là ai…!!
_Làm thế có khác gì theo dõi nó, làm thế không phải là đang vi phạm vào quyền lợi cá nhân của người khác sao…??
_Còn con thì sao….??Mẹ ép con lấy cô ta không phải là mẹ đang vi phạm vào quyền tự do kết hôn của con à…??
_Nhưng mẹ là mẹ của con…!!
_Nếu mẹ là mẹ của con mẹ càng phải tôn trọng quyết định của con chứ… ?? Đằng này mẹ vì muốn củng cố thêm thế lực, muốn củng cố thêm tiền bạc, mẹ nỡ ép con lấy người con gái con căm ghét, mẹ làm thế không phải là đang hại chết con sao… ??
_Con còn trẻ nên con không hiểu gì… !! Mẹ làm thế vì mẹ muốn tốt cho tương lai của con… !!
_Tốt cho tương lai của con… ?? Mẹ nhầm rồi, cách làm ăn của gia đình cô ta sớm muộn gì cũng bị phá sản, sớm muộn gì bố cô ta cũng phải ngồi tù vì tội tham nhũng… !!
Bà Phi Yến quát.
_Long… !! Con có biết con vừa mới nói gì không… ?? Nếu ai mà nghe tiếng thì sao… ??
_Con đang nói đúng sự thật thì có gì mà con phải sợ… !! Chỉ có mẹ là không biết gì, chỉ có mẹ là tin vào thế lực, vào tài sản nhà cô ta, còn con, con không tin vào bất cứ một thứ gì cả, con chỉ tin vào khả năng của con thôi… !!
Bà Phi Yến thấy lo sợ vu vơ, bà vội hỏi.
_Những điều mà con nói là thật chứ… ??
Long gật đầu.
_Vâng… !!
Long nói thêm.
_Nếu mẹ không tin con, mẹ có thể hỏi bố, bố là người biết rõ chuyện này nhất…!!
Bà Phi Yến cúi mặt xuống, bà đang suy nghĩ, đang tính toán, một lúc sau bà ngẩng mặt lên, bả bảo Long.
_Mẹ sẽ hỏi bố con vào tối nay, mẹ hy vọng con không lừa dối mẹ, nếu không mẹ không tha cho con đâu…!!
_Làm sao con dám đem chuyện này ra để lừa mẹ. Những lời con nói hoàn toàn là sự thật, hoàn toàn đúng với tình hình tài chính của công ty nhà họ Châu…!!
_Làm sao con biết được…??
_Đơn giản thôi…!!, cái gì mà con cần biết con sẽ có cách truy tìm cho ra. Mẹ đừng quên bây giờ con là ai. Con là người quản lí trường học Minh Khai, là người đứng đầu công ty tuyển diễn viên, con phải biết nhân viên của mình có tính cách gì, có tài năng gì để thuê họ, để tìm cho họ một công việc, một vị trí xứng đáng chứ… ??
Bà Phi Yến im lặng không đáp. Long ôm lấy bà, Long chân thành nói.
_Con biết là mẹ thương con, lo cho con nên mới ép con lấy Ái Vân nhưng cô gái đó không đơn giản như mẹ nghĩ đâu. Cô ta đã trải qua không biết bao nhiêu mối tình, đùa giỡn với không biết bao nhiêu người đàn ông, để đạt được mục đích của mình, cô ta sẽ không từ bất cứ một thủ đoạn nào.
_ Mẹ có biết vì cô ta mà một cô gái ở trường con bị đánh đến ngất không…??, cô ta ghen ghét vì người đó hơn cô ta nên cô ta mới ra tay trả thù. Một cô gái như thế mà mẹ cũng ép con lấy thì con không hiểu là mẹ đang thương con hay là đang thương gia sản nhà cô ta…!!
Bà Phi Yến cảm thấy ấm lòng, đã lâu lắm rồi bà không được con trai ôm vào lòng như thế này. Long đã lớn thật rồi, đã trưởng thành, đã cao lớn hơn xưa, đã có những suy nghĩ chín chắn, và thông minh hơn bà nhiều, đúng là bà chỉ nhìn thấy cái lợi trước mắt mà quên đi cái hại sau lưng. Nếu cô ta thật sự đúng như những lời Long nói thì cô ta đáng sợ quá. Bà nghĩ.
_Mình phải cho người đi điều tra rõ chuyện này mới được, mình không muốn mai sau thằng con trai của mình phải khổ. Mà công ty nhà họ Châu cũng sắp phá sản rồi, mình còn hy vọng gì nữa…!!
Dù bà có thương con thì một người tính toán như bà ta cũng không thoát khỏi vòng danh lợi, cũng may bây giờ gia đình nhà họ Châu đang gặp vấn đề khó khăn về tài chính vì cách làm ăn, tính toán yếu kém và tham nhũng nếu không Long còn phải chịu khổ dài dài.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.