Tôi Hẹn Hò Với Nam Thần Stream Asmr
Chương 5: Môi Chị Vừa Mềm Vừa Ngọt
Tuyết Cầu
01/07/2023
Mở vòng bạn bè trên Wechat, Trần Ngữ Sương kéo xuống liên tục.
Đang là kỳ nghỉ nên hầu hết bạn bè của cô đều rảnh rỗi, bài đăng trên vòng bạn bè nhiều đến mức vuốt mãi không hết.
Trần Ngữ Sương không xem kỹ, thấy ảnh chụp nào đẹp thì nhấn thích một cái.
"Khoan đã." Cô ngẩn người.
Hình như cô vừa thấy Cá Voi có trạng thái mới, người này cả năm không đăng nổi một bài viết.
Vội vàng kéo lên, cuối cùng cũng thấy.
Cá Voi: "Muốn vẽ một bức chân dung, các bà xã của tôi có ai biết không, hoặc giới thiệu ai đó?"
Trần Ngữ Sương vỗ đùi: "Cái này mình biết!"
"... Mà đợi đã. Sao mình lại phải giúp tên streamer 18+ này vẽ chân dung chứ?"
Tâm trí cô bị lời này làm cho điêu đứng, suy tư ba phút.
"Nhận lãi từ streamer 18+, tội gì mà không kiếm." Cô tự thuyết phục bản thân, sau đó vui vẻ đi nhắn riêng cho Cá Voi.
"Cá Voi Cá Voi, tôi có học qua vẽ, có thể giúp anh vẽ chân dung."
Bên kia trả lời rất nhanh: "Dân chuyên hả?! Bà xã cho tôi xem qua tác phẩm của em được không?"
Trần Ngữ Sương bị anh gọi là bã xã, dân chuyên nên có phần ngượng ngùng: "Gọi tôi Sương Sương là được, để tôi tìm lại đã."
"Được, bà xã Sương Sương."
Trần Ngữ Sương gửi cho anh một nhãn dán vẻ mặt ngốc nghếch, sau đó mở máy tính tìm lại bản vẽ cũ.
Cô chọn loa qua, tìm trong thư viện được hai tấm.
Một tấm là thầy giáo cầm thú đang đeo kính, tấm còn lại là chàng trai mặt ửng đỏ kéo áo đầy sắc dục.
... Đây không phải chính là tên streamer 18+ sao.
Cô hài lòng gửi cho Cá Voi.
Bên kia trả lời rất nhanh, là một hàng dấu chấm.
"..."
Trần Ngữ Sương: "?"
"Bà xã Sương Sương, có lẽ em hiểu nhầm phong cách của tôi rồi."
Trần Ngữ Sương: "?"
"Tôi muốn vẽ thể loại tươi sáng một chút."
Vẻ mặt Trần Ngữ Sương lơ mơ.
Nam stream 18+ muốn vẽ chân dung tươi sáng, hay thật!
Tuy trong lòng cười nhạo, nhưng tay vẫn nhanh nhẹn vẽ lại theo ý anh.
"Cám ơn bà xã! Phong cách này hợp ý tôi lắm, vậy chúng ta cứ quyết định như vậy đi."
Trần Ngữ Sương đắc ý cười, cô vẫn rất tự tin với kỹ thuật vẽ tranh của mình.
Bên kia gửi liên tiếp ba bốn tin nhắn.
"Hết bao nhiêu vậy bà xã Sương Sương, với cả bao lâu thì có ảnh?"
"Tôi đặt cọc trước."
Trần Ngữ Sương bối rối, mặc dù cô có học qua vẽ, nhưng không thiếu tiền, lại chưa từng nhận vẽ. Tất cả ảnh của cô đều là tự tưởng tượng ra rồi vẽ, hoàn toàn không biết nên thu tiền kiểu gì.
"Không cần tiền đâu. Tôi vẽ rất nhanh, anh gửi yêu cầu đây, khoảng một tuần là sẽ có."
"Không thể không trả được!" Bên kia lập tức gửi 1000 NDT: "Sương Sương cầm trước đi, vẽ xong tôi sẽ gửi nốt."
Trần Ngữ Sương do dự nhận tiền.
Thảo luận xong về chi tiết bức tranh đã là một tiếng sau, cũng sắp đến bữa tối.
"Tôi đi ăn đây nhé Sương Sương, em cũng ăn sớm đi. Tạm biệt."
Bên kia nói xong liền biến mất, Trần Ngữ Sương nằm sấp trên giường ăn cơm hộp, cảm thấy có phần không thực.
Cô lại nói chuyện với Cá Voi lâu như vậy.
Hơn nữa cách nói chuyện của anh với lúc trực tiếp như hai người khác nhau.
Người bên kia như một fan nhí vui vẻ nhiệt tình, còn có chút ngốc. Không giống nam stream 18+ nổi tiếng mấy trăm nghìn người hâm mộ chút nào.
Trần Ngữ Sương đập bụp lên giường.
"Streamer 18+ giả vờ giỏi thật đấy. Hừ, đúng là không ngờ mà. Thôi ăn cơm!"
Đã đến thời gian trực tiếp quen thuộc, 10h30".
Trần Ngữ Sương đặt máy tính bảng xuống, khẽ thở dài.
Lúc nói chuyện vui bao nhiêu thì lúc vẽ tuyệt vọng bấy nhiêu. Cô không có cảm giác, không vẽ nổi một bức nào.
Lúc mở máy lên thì anh đã trực tiếp được một lúc, cô đeo tai nghe.
Thôi cứ xem livestream đã.
Hôm nay Cá Voi mặc chiếc áo hoodie màu xanh lục nhạt, trông rất lịch sự, mặc trên người anh cảm giác như trẻ đi vài tuổi.
Trước tiên bao giờ anh cũng nhẹ nhàng trò chuyện với mọi người đôi câu.
"Đúng vậy, mỗi ngày trực tiếp chừng hai tiếng."
"Cảm ơn vì món quà, lâu rồi không gặp."
"Đã tìm được họa sĩ vẽ chân dung rồi, là một bà xã rất giỏi."
Không thể không nói, giọng nói dịu dàng từ tính như vậy, chỉ nghe thôi cũng khiến lòng người nhẹ nhàng.
Trần Ngữ Sương nghe âm thanh như nước chảy qua tai, không tự chủ chạm vào bản vẽ.
Hoodie xanh lục, quần jean xanh lam đậm, màu da lúa mạch, tóc ngắn thẳng, lông mày rậm rạp, những chi tiết này hội vào một nơi, tạo thành một thanh niên tươi sáng rực rỡ.
Cô xoa sống lưng cứng đờ vì ngồi một lúc lâu, nhìn sang điện thoại bỗng sửng sốt.
Bất tri bất giác cô đã vẽ hơn một tiếng.
Trần Ngữ Sương nhìn màn hình, hôm nay anh vẫn trực tiếp đến mười hai giờ, cũng sắp đến lúc hết giờ, anh chậm rãi chuẩn bị ngừng trực tiếp.
Trần Ngữ Sương đứng dậy đi lại vài bước, cô rót một ly nước rồi về giường.
Truyền hình trực tiếp lại sáng lên ngay sau đó.
"Chị, chúng ta lại gặp nhau rồi." Âm thanh mềm mại, giống như em trai nhỏ đáng yêu.
Trần Ngữ Sương che kín mặt, tên này lại chuẩn bị đóng kịch đây mà.
Giọng nói anh rất gần micro, trong trẻo mềm mại: "Đã lâu không gặp, em rất nhớ chị."
"Có phải chị có em trai khác rồi không?" Mang vài phần tủi thân.
"Ngày nào em cũng thấy chị qua phòng trực tiếp của em trai khác."
Trần Ngữ Sương run tay tặng quà cho anh, ai mà chịu nổi.
"Thật sao, chị thích em nhất?"
Anh hôn vào micro, giọng nói vui vẻ: "Em cũng thích chị nhất."
"Vậy chị cho em hôn được không?" Hơi thở của anh ở bên tai, cảm giác như bị điện giật.
Tiếng liếm mút ướt át bên tai lại vang lên, Trần Ngữ Sương bụm mặt, kẹp chặt hai chân, trong lòng tràn đầy cảm giác tội lỗi.
Cô lại ướt rồi.
Ai mà chịu nổi, streamer 18+ này sao lại thích quyến rũ người khác như vậy.
"Miệng chị vừa mềm vừa ngọt, là làm từ kẹo đường sao?" Hơi thở nóng bỏng phả ra, tai nghe hơi rung lên.
"Giúp em sờ được không? Em cứng rồi."
Lâm Cảnh không khống chế được hô hấp, môi đặt lên micro nói chuyện.
"Chị, sao chị lại đáng yêu như vậy?" Anh hôn lên micro, trong lòng không chút xao động, thậm chí có phần buồn cười.
Đầu lưỡi trong cổ họng chuyển động linh hoạt, tiếng hôn rơi xuống như mưa.
"Môi chị vừa mềm vừa ướt." Tiếp tục nhớ lại lời kịch chuẩn bị từ trước.
Anh bỗng nhớ tới bức tranh của bà xã họa sĩ trong vòng bạn bè hôm nay.
Trên gương mặt baby trắng nõn là một đôi môi đầy đặn, màu hồng nhạt rất đẹp mắt.
Môi của cô có phải cũng rất mềm không?
Đang là kỳ nghỉ nên hầu hết bạn bè của cô đều rảnh rỗi, bài đăng trên vòng bạn bè nhiều đến mức vuốt mãi không hết.
Trần Ngữ Sương không xem kỹ, thấy ảnh chụp nào đẹp thì nhấn thích một cái.
"Khoan đã." Cô ngẩn người.
Hình như cô vừa thấy Cá Voi có trạng thái mới, người này cả năm không đăng nổi một bài viết.
Vội vàng kéo lên, cuối cùng cũng thấy.
Cá Voi: "Muốn vẽ một bức chân dung, các bà xã của tôi có ai biết không, hoặc giới thiệu ai đó?"
Trần Ngữ Sương vỗ đùi: "Cái này mình biết!"
"... Mà đợi đã. Sao mình lại phải giúp tên streamer 18+ này vẽ chân dung chứ?"
Tâm trí cô bị lời này làm cho điêu đứng, suy tư ba phút.
"Nhận lãi từ streamer 18+, tội gì mà không kiếm." Cô tự thuyết phục bản thân, sau đó vui vẻ đi nhắn riêng cho Cá Voi.
"Cá Voi Cá Voi, tôi có học qua vẽ, có thể giúp anh vẽ chân dung."
Bên kia trả lời rất nhanh: "Dân chuyên hả?! Bà xã cho tôi xem qua tác phẩm của em được không?"
Trần Ngữ Sương bị anh gọi là bã xã, dân chuyên nên có phần ngượng ngùng: "Gọi tôi Sương Sương là được, để tôi tìm lại đã."
"Được, bà xã Sương Sương."
Trần Ngữ Sương gửi cho anh một nhãn dán vẻ mặt ngốc nghếch, sau đó mở máy tính tìm lại bản vẽ cũ.
Cô chọn loa qua, tìm trong thư viện được hai tấm.
Một tấm là thầy giáo cầm thú đang đeo kính, tấm còn lại là chàng trai mặt ửng đỏ kéo áo đầy sắc dục.
... Đây không phải chính là tên streamer 18+ sao.
Cô hài lòng gửi cho Cá Voi.
Bên kia trả lời rất nhanh, là một hàng dấu chấm.
"..."
Trần Ngữ Sương: "?"
"Bà xã Sương Sương, có lẽ em hiểu nhầm phong cách của tôi rồi."
Trần Ngữ Sương: "?"
"Tôi muốn vẽ thể loại tươi sáng một chút."
Vẻ mặt Trần Ngữ Sương lơ mơ.
Nam stream 18+ muốn vẽ chân dung tươi sáng, hay thật!
Tuy trong lòng cười nhạo, nhưng tay vẫn nhanh nhẹn vẽ lại theo ý anh.
"Cám ơn bà xã! Phong cách này hợp ý tôi lắm, vậy chúng ta cứ quyết định như vậy đi."
Trần Ngữ Sương đắc ý cười, cô vẫn rất tự tin với kỹ thuật vẽ tranh của mình.
Bên kia gửi liên tiếp ba bốn tin nhắn.
"Hết bao nhiêu vậy bà xã Sương Sương, với cả bao lâu thì có ảnh?"
"Tôi đặt cọc trước."
Trần Ngữ Sương bối rối, mặc dù cô có học qua vẽ, nhưng không thiếu tiền, lại chưa từng nhận vẽ. Tất cả ảnh của cô đều là tự tưởng tượng ra rồi vẽ, hoàn toàn không biết nên thu tiền kiểu gì.
"Không cần tiền đâu. Tôi vẽ rất nhanh, anh gửi yêu cầu đây, khoảng một tuần là sẽ có."
"Không thể không trả được!" Bên kia lập tức gửi 1000 NDT: "Sương Sương cầm trước đi, vẽ xong tôi sẽ gửi nốt."
Trần Ngữ Sương do dự nhận tiền.
Thảo luận xong về chi tiết bức tranh đã là một tiếng sau, cũng sắp đến bữa tối.
"Tôi đi ăn đây nhé Sương Sương, em cũng ăn sớm đi. Tạm biệt."
Bên kia nói xong liền biến mất, Trần Ngữ Sương nằm sấp trên giường ăn cơm hộp, cảm thấy có phần không thực.
Cô lại nói chuyện với Cá Voi lâu như vậy.
Hơn nữa cách nói chuyện của anh với lúc trực tiếp như hai người khác nhau.
Người bên kia như một fan nhí vui vẻ nhiệt tình, còn có chút ngốc. Không giống nam stream 18+ nổi tiếng mấy trăm nghìn người hâm mộ chút nào.
Trần Ngữ Sương đập bụp lên giường.
"Streamer 18+ giả vờ giỏi thật đấy. Hừ, đúng là không ngờ mà. Thôi ăn cơm!"
Đã đến thời gian trực tiếp quen thuộc, 10h30".
Trần Ngữ Sương đặt máy tính bảng xuống, khẽ thở dài.
Lúc nói chuyện vui bao nhiêu thì lúc vẽ tuyệt vọng bấy nhiêu. Cô không có cảm giác, không vẽ nổi một bức nào.
Lúc mở máy lên thì anh đã trực tiếp được một lúc, cô đeo tai nghe.
Thôi cứ xem livestream đã.
Hôm nay Cá Voi mặc chiếc áo hoodie màu xanh lục nhạt, trông rất lịch sự, mặc trên người anh cảm giác như trẻ đi vài tuổi.
Trước tiên bao giờ anh cũng nhẹ nhàng trò chuyện với mọi người đôi câu.
"Đúng vậy, mỗi ngày trực tiếp chừng hai tiếng."
"Cảm ơn vì món quà, lâu rồi không gặp."
"Đã tìm được họa sĩ vẽ chân dung rồi, là một bà xã rất giỏi."
Không thể không nói, giọng nói dịu dàng từ tính như vậy, chỉ nghe thôi cũng khiến lòng người nhẹ nhàng.
Trần Ngữ Sương nghe âm thanh như nước chảy qua tai, không tự chủ chạm vào bản vẽ.
Hoodie xanh lục, quần jean xanh lam đậm, màu da lúa mạch, tóc ngắn thẳng, lông mày rậm rạp, những chi tiết này hội vào một nơi, tạo thành một thanh niên tươi sáng rực rỡ.
Cô xoa sống lưng cứng đờ vì ngồi một lúc lâu, nhìn sang điện thoại bỗng sửng sốt.
Bất tri bất giác cô đã vẽ hơn một tiếng.
Trần Ngữ Sương nhìn màn hình, hôm nay anh vẫn trực tiếp đến mười hai giờ, cũng sắp đến lúc hết giờ, anh chậm rãi chuẩn bị ngừng trực tiếp.
Trần Ngữ Sương đứng dậy đi lại vài bước, cô rót một ly nước rồi về giường.
Truyền hình trực tiếp lại sáng lên ngay sau đó.
"Chị, chúng ta lại gặp nhau rồi." Âm thanh mềm mại, giống như em trai nhỏ đáng yêu.
Trần Ngữ Sương che kín mặt, tên này lại chuẩn bị đóng kịch đây mà.
Giọng nói anh rất gần micro, trong trẻo mềm mại: "Đã lâu không gặp, em rất nhớ chị."
"Có phải chị có em trai khác rồi không?" Mang vài phần tủi thân.
"Ngày nào em cũng thấy chị qua phòng trực tiếp của em trai khác."
Trần Ngữ Sương run tay tặng quà cho anh, ai mà chịu nổi.
"Thật sao, chị thích em nhất?"
Anh hôn vào micro, giọng nói vui vẻ: "Em cũng thích chị nhất."
"Vậy chị cho em hôn được không?" Hơi thở của anh ở bên tai, cảm giác như bị điện giật.
Tiếng liếm mút ướt át bên tai lại vang lên, Trần Ngữ Sương bụm mặt, kẹp chặt hai chân, trong lòng tràn đầy cảm giác tội lỗi.
Cô lại ướt rồi.
Ai mà chịu nổi, streamer 18+ này sao lại thích quyến rũ người khác như vậy.
"Miệng chị vừa mềm vừa ngọt, là làm từ kẹo đường sao?" Hơi thở nóng bỏng phả ra, tai nghe hơi rung lên.
"Giúp em sờ được không? Em cứng rồi."
Lâm Cảnh không khống chế được hô hấp, môi đặt lên micro nói chuyện.
"Chị, sao chị lại đáng yêu như vậy?" Anh hôn lên micro, trong lòng không chút xao động, thậm chí có phần buồn cười.
Đầu lưỡi trong cổ họng chuyển động linh hoạt, tiếng hôn rơi xuống như mưa.
"Môi chị vừa mềm vừa ướt." Tiếp tục nhớ lại lời kịch chuẩn bị từ trước.
Anh bỗng nhớ tới bức tranh của bà xã họa sĩ trong vòng bạn bè hôm nay.
Trên gương mặt baby trắng nõn là một đôi môi đầy đặn, màu hồng nhạt rất đẹp mắt.
Môi của cô có phải cũng rất mềm không?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.