Tôi Hẹn Hò Với Nam Thần Stream Asmr
Chương 10: Rung Động
Tuyết Cầu
01/07/2023
Đêm qua Trần Ngữ Sương mải suy nghĩ lung tung dẫn đến mất ngủ, nửa đêm lăn qua lăn lại trên giường đến lúc trời hừng sáng mới chìm vào giấc ngủ.
Khi tỉnh dậy đã là buổi trưa.
Đầu đau nhức như sắp nổ tung. Trần Ngữ Sương làm ổ trong chăn ở trên giường mò mẫm điện thoại nửa ngày, đến khi nhìn thời gian đã là mười hai giờ trưa.
Có một tin nhắn WeChat hiển thị trên màn hình khóa, được gửi tới lúc chín giờ hơn.
[Cá Voi]: Hôm nay Sương Sương có vẽ tranh không?
Cô ngây ngốc nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại một lúc, không muốn trả lời nên đáp sang một bên.
Trong đầu cô như có một con nai đang chạy loạn, làm mọi suy nghĩ đều trở nên rối bời.
Trần Ngữ Sương vốn là một người tùy tiện, cô chỉ cần giọng nói dễ nghe, gương mặt có như nào cũng không lọt vào mắt, dáng vẻ đẹp trai cũng không thể khiến cô thỏa mãn bản tính thanh khống của mình, vì thế khi bước lên đại học vẫn không tìm được một người bạn trai, mà cô cũng chẳng quan tâm lắm.
Cô không muốn tự lừa mình, rằng cô đã thích Cá Voi.
Trần Ngữ Sương ôm mặt lăn lộn trên giường.
Vậy mà lại đi thích một kẻ chưa từng gặp mặt, còn là streamer 18+ nữa, sao ngu ngốc quá vậy nè.
Đúng là tai hại mà.
"Không nghĩ nữa, dậy thôi!"
Vệ sinh cá nhân xong, Trần Ngữ Sương mang theo chiếc đầu rối bù gọi cơm hộp.
Nửa tháng cô đều ăn cơm hộp, bây giờ chỉ nghĩ đến thôi đã muốn nôn rồi, nhưng bảo vào bếp nấu cơm thì cô đành đầu hàng. Trần Ngữ Sương không khỏi nghĩ tới Cá Voi, một streamer lại có thể sở hữu đặc tính của một người vợ, có tài năng nấu nướng thượng thừa.
"Aaaaaaaaaaaa!" Trần Ngữ Sương tuyệt vọng, vì sao vừa nghĩ tới thôi mà đã nhớ tên đó rồi.
Wechat rung lên, tin nhắn từ Cá Voi gửi đến.
Cá Voi: "[Hình ảnh] Đang ăn cơm sao?"
Một đĩa đậu phụ Mapo màu đỏ hấp dẫn, một đĩa cá chép hầm nước sốt, cách màn hình điện thoại có thể ngửi được hương thơm khiến người ta thèm khát.
Cuối cùng Trần Ngữ Sương vẫn không thể kìm được.
"Muốn hạ độc tôi à?"
Lâm Cạnh thở phào một hơi nhẹ nhõm, cuộc gọi đêm qua khiến trái tim anh ngứa ngáy, lúc làm việc vậy mà lại nghĩ đến Sương Sương.
Sáng nay vừa rời giường anh lập tức nhắn tin cho cô nhưng cả nửa ngày không thấy hồi âm. Anh cố gắng kìm nén, nấu nướng một lúc lâu rồi tìm góc độ chụp ảnh gửi qua cho cô, cũng may cuối cùng cũng được hồi đáp.
Anh rất muốn gọi điện thoại qua để nghe giọng nói mềm mại của Trần Ngữ Sương nhưng lại sợ mình sẽ dọa đến cô, chỉ có thể đáng thương gửi tin nhắn.
"Vẫn chưa ăn đâu, Sương Sương."
Bụng của Trần Ngữ Sương đang cồn cào vì đói, nuốt nước miếng nhìn ảnh chụp đầy đủ hương vị sắc màu mà phát thèm.
"Tôi sắp chết đói rồi..."
"Nếu muốn đầu bếp Cá Voi đến nấu cơm cho em thì chỉ cần 998 tệ là có thể mang Cá Voi đáng yêu về nhà rồi."
Trần Ngữ Sương lại bắt đầu mơ màng, nhớ không lầm Cá Voi là người thành phố Z, cùng một thành phố với cô, nói không chừng có thể mang anh về nhà thật...
Cô vỗ mạnh lên đầu, vỗ đến khi nào tỉnh táo thì thôi.
"Tiền không có, mạng chỉ có một cái, anh cứ nhìn tôi đói chết đi thôi."
"Mau ăn cơm hộp đi, không nhanh thì đói bụng chết mất." Anh thấy cô đói như vậy, bỗng cảm thấy lo lắng.
Trần Ngữ Sương thở dài, rầu rĩ nhìn món cơm rưới đậu Mapo.
Bên kia lại có tin nhắn từ anh: "Buổi chiều cô có vẽ tranh không Sương Sương? Tôi sẽ online với cô."
Trần Ngữ Sương vui mừng trong lòng, nhưng lời nhắn lại rất bình tĩnh: "À, cơm nước xong tôi sẽ xem lại, nếu vẽ thì tôi báo nha."
Cô ném di động xuống, ôm lấy gương mặt ửng hồng: "A a a người đàn ông này dụ dỗ tôi!"
Cô ngồi ở trước bàn xếp, nhanh chóng giải quyết cơm trưa rồi đi vòng quanh nhà, cứ mấy vòng như vậy cho đến khi cảm giác no căng biến mất, nhìn lại đồng hồ mới một giờ rưỡi.
Cô ngồi trước máy tính bảng thở dài, chăm chú nhìn ảnh đại diện của Cá Voi.
Bây giờ mà gọi anh thì có phải cô vội vàng quá rồi không...
Trần Ngữ Sương lại lướt Weibo thêm nửa tiếng nữa, đến khi thấy thời gian hợp lý mới nhắn tin cho Cá Voi.
"Tôi xong rồi!"
Dường như bên kia vẫn luôn chờ đợi, lập tức màn hình hiện lên cuộc gọi thoại.
"Sương Sương, tôi chờ cô lâu lắm rồi." Diễn viên streamer dùng giọng nói trong trẻo dịu dàng để làm nũng, ai mà chịu nổi.
Trần Ngữ Sương u mê, "Lần sau không cần đợi đâu, khi nào vẽ tranh tôi sẽ gọi điện thoại cho anh."
"..." Cô nói xong cũng muốn đấm chính mình một cái, đúng là chết vì cái đẹp mà!
Đầu bên kia dường như đã sớm có kế hoạch , đạt được ý xấu không khỏi cười nhẹ một tiếng "Tôi tin cô, Sương Sương đừng gạt tôi."
Trần Ngữ Sương không có sức chống cự, loại người sống vì thanh khống như cô nghe được giọng nói của anh không khỏi đỏ mặt tim đập nhanh, lý trí với ba hồn sáu phách cùng nhau bay mất, trong đầu chỉ có mỗi Cá Voi.
Mất mặt đến độ này thì chẳng còn gì để cứu vãn nữa rồi, cô nói: "Tôi bắt đầu vẽ đây." Lập tức vùi đầu vào máy tính bảng, trên mặt vẫn còn đỏ hồng.
Đầu kia cũng im lặng, chỉ có tiếng lật sách và tiếng giấy cọ vào nhau.
Bản thảo gần như đã hoàn thiện, bây giờ cô đang cẩn thận vẽ lại các chi tiết và tô màu nền.
Nam thanh niên đầy sức sống với mái tóc màu hạt dẻ, anh hơi nheo mắt, trên môi có nụ cười thoáng qua. Tay cầm một phiên bản thu nhỏ micro của hãng 3dio(*).
(*) Ảnh minh họaTôi Hẹn Hò Với Nam Thần Stream Asmr - Chương 10: : Rung độngTrong đầu Trần Ngữ Sương xuất hiện một vài suy nghĩ, phác thảo càng tinh tế, người trong ảnh được vẽ sống động như thật, dốc vào đó toàn bộ nhiệt tình yêu thương của người họa sĩ.
Cô đã vẽ trong một giờ, cảm giác nhiệm vụ hôm nay cũng gần hoàn thành xong nên dừng bút.
Nhưng lại không muốn cúp máy.
Thấy bên phía Trần Ngữ Sương im lặng một lúc lâu, Cá Voi cũng để ý tới, hỏi cô: "Không vẽ nữa à?"
Cô tiếp tục ngây ngốc nhìn chằm chằm vào ảnh đại diện của Cá Voi: "Ừm."
"Còn phải làm gì nữa không?"
"Không có..." Không muốn cúp máy chút nào.
"Vậy có muốn đi ăn gà(*) không?"
(*) PUBG
Niềm hạnh phúc dâng trào: "Muốn!"
Nói xong lại cảm thấy giọng điệu của mình quá kích động, cô húng hắng, có phần miễn cưỡng đáp: "Nếu như muốn chơi thì tôi sẽ chơi với anh, dù sao cũng đang rảnh rỗi."
Anh cười nhẹ: "Vậy được rồi, cảm ơn Sương Sương đã chơi với tôi."
Trần Ngữ Sương thuộc loại đứng ngay cạnh cũng có thể bắn trượt. Cá Voi chọn chế độ hai người chơi, mỗi người hạ một người, vậy mà cũng lọt vào top 2.
Hai người bọn họ bắn đến chiều, cũng thắng được vài trận, thấm thoát đã đến bữa tối.
"Sương Sương, nên ăn cơm thôi." Giọng nói anh mang theo ý cười, dịu dàng động lòng người.
Trần Ngữ Sương nghe mà đỏ hết cả tai.
"Sao tên streamer này lại biết tán tỉnh vậy chứ!"
Cách nhanh nhất để gần gũi hơn là chơi game, bây giờ cô nói chuyện cũng tự nhiên hơn nhiều.
"Tôi lại phải gọi cơm hộp, hu hu hu."
"Ha ha, đợi chút tôi nấu cơm xong sẽ gửi qua cho cô xem, coi như hai chúng ta cùng nhau ăn, không cần cảm ơn đâu." Anh cười gian.
"Đi chết đi!" Trần Ngữ Sương cắn răng, trong tai là tiếng cười trong trẻo vui sướиɠ của anh, cúp máy.
Cô co người trên ghế, trên mặt còn đang nở nụ cười ngây ngô.
"A a a! Tôi hết thuốc chữa rồi!"
Vở kịch nhỏ: Streamer thủ da^ʍ bằng cách nghĩ đến chị gái Sương Sương.
Vật nhỏ của Lâm Cạnh nghẹn đến mức căng trướng, phải tắt trực tiếp để tự mình giải quyết.
Điện thoại đột nhiên rung lên, là Sương Sương gọi đến.
Anh bắt máy không chút do dự.
Giọng nói cô vừa mềm mại vừa quyến rũ, nhỏ giọng nói mình gọi nhầm số.
Anh cũng không hỏi nhiều, cúp điện thoại, vuốt ve vật đang phồng lên.
Di chuyển lên xuống, tiếng nước ướŧ áŧ theo động tác tay truyền khắp toàn bộ căn nhà, giọng nói của cô bỗng vang lên trong đầu anh.
Mang theo chút hơi thở tình dục, mềm mại, nhỏ giọng nói bên tai anh.
"Hừ..." Anh tăng tốc, chất lỏng lập tức bắn ra.
Khi tỉnh dậy đã là buổi trưa.
Đầu đau nhức như sắp nổ tung. Trần Ngữ Sương làm ổ trong chăn ở trên giường mò mẫm điện thoại nửa ngày, đến khi nhìn thời gian đã là mười hai giờ trưa.
Có một tin nhắn WeChat hiển thị trên màn hình khóa, được gửi tới lúc chín giờ hơn.
[Cá Voi]: Hôm nay Sương Sương có vẽ tranh không?
Cô ngây ngốc nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại một lúc, không muốn trả lời nên đáp sang một bên.
Trong đầu cô như có một con nai đang chạy loạn, làm mọi suy nghĩ đều trở nên rối bời.
Trần Ngữ Sương vốn là một người tùy tiện, cô chỉ cần giọng nói dễ nghe, gương mặt có như nào cũng không lọt vào mắt, dáng vẻ đẹp trai cũng không thể khiến cô thỏa mãn bản tính thanh khống của mình, vì thế khi bước lên đại học vẫn không tìm được một người bạn trai, mà cô cũng chẳng quan tâm lắm.
Cô không muốn tự lừa mình, rằng cô đã thích Cá Voi.
Trần Ngữ Sương ôm mặt lăn lộn trên giường.
Vậy mà lại đi thích một kẻ chưa từng gặp mặt, còn là streamer 18+ nữa, sao ngu ngốc quá vậy nè.
Đúng là tai hại mà.
"Không nghĩ nữa, dậy thôi!"
Vệ sinh cá nhân xong, Trần Ngữ Sương mang theo chiếc đầu rối bù gọi cơm hộp.
Nửa tháng cô đều ăn cơm hộp, bây giờ chỉ nghĩ đến thôi đã muốn nôn rồi, nhưng bảo vào bếp nấu cơm thì cô đành đầu hàng. Trần Ngữ Sương không khỏi nghĩ tới Cá Voi, một streamer lại có thể sở hữu đặc tính của một người vợ, có tài năng nấu nướng thượng thừa.
"Aaaaaaaaaaaa!" Trần Ngữ Sương tuyệt vọng, vì sao vừa nghĩ tới thôi mà đã nhớ tên đó rồi.
Wechat rung lên, tin nhắn từ Cá Voi gửi đến.
Cá Voi: "[Hình ảnh] Đang ăn cơm sao?"
Một đĩa đậu phụ Mapo màu đỏ hấp dẫn, một đĩa cá chép hầm nước sốt, cách màn hình điện thoại có thể ngửi được hương thơm khiến người ta thèm khát.
Cuối cùng Trần Ngữ Sương vẫn không thể kìm được.
"Muốn hạ độc tôi à?"
Lâm Cạnh thở phào một hơi nhẹ nhõm, cuộc gọi đêm qua khiến trái tim anh ngứa ngáy, lúc làm việc vậy mà lại nghĩ đến Sương Sương.
Sáng nay vừa rời giường anh lập tức nhắn tin cho cô nhưng cả nửa ngày không thấy hồi âm. Anh cố gắng kìm nén, nấu nướng một lúc lâu rồi tìm góc độ chụp ảnh gửi qua cho cô, cũng may cuối cùng cũng được hồi đáp.
Anh rất muốn gọi điện thoại qua để nghe giọng nói mềm mại của Trần Ngữ Sương nhưng lại sợ mình sẽ dọa đến cô, chỉ có thể đáng thương gửi tin nhắn.
"Vẫn chưa ăn đâu, Sương Sương."
Bụng của Trần Ngữ Sương đang cồn cào vì đói, nuốt nước miếng nhìn ảnh chụp đầy đủ hương vị sắc màu mà phát thèm.
"Tôi sắp chết đói rồi..."
"Nếu muốn đầu bếp Cá Voi đến nấu cơm cho em thì chỉ cần 998 tệ là có thể mang Cá Voi đáng yêu về nhà rồi."
Trần Ngữ Sương lại bắt đầu mơ màng, nhớ không lầm Cá Voi là người thành phố Z, cùng một thành phố với cô, nói không chừng có thể mang anh về nhà thật...
Cô vỗ mạnh lên đầu, vỗ đến khi nào tỉnh táo thì thôi.
"Tiền không có, mạng chỉ có một cái, anh cứ nhìn tôi đói chết đi thôi."
"Mau ăn cơm hộp đi, không nhanh thì đói bụng chết mất." Anh thấy cô đói như vậy, bỗng cảm thấy lo lắng.
Trần Ngữ Sương thở dài, rầu rĩ nhìn món cơm rưới đậu Mapo.
Bên kia lại có tin nhắn từ anh: "Buổi chiều cô có vẽ tranh không Sương Sương? Tôi sẽ online với cô."
Trần Ngữ Sương vui mừng trong lòng, nhưng lời nhắn lại rất bình tĩnh: "À, cơm nước xong tôi sẽ xem lại, nếu vẽ thì tôi báo nha."
Cô ném di động xuống, ôm lấy gương mặt ửng hồng: "A a a người đàn ông này dụ dỗ tôi!"
Cô ngồi ở trước bàn xếp, nhanh chóng giải quyết cơm trưa rồi đi vòng quanh nhà, cứ mấy vòng như vậy cho đến khi cảm giác no căng biến mất, nhìn lại đồng hồ mới một giờ rưỡi.
Cô ngồi trước máy tính bảng thở dài, chăm chú nhìn ảnh đại diện của Cá Voi.
Bây giờ mà gọi anh thì có phải cô vội vàng quá rồi không...
Trần Ngữ Sương lại lướt Weibo thêm nửa tiếng nữa, đến khi thấy thời gian hợp lý mới nhắn tin cho Cá Voi.
"Tôi xong rồi!"
Dường như bên kia vẫn luôn chờ đợi, lập tức màn hình hiện lên cuộc gọi thoại.
"Sương Sương, tôi chờ cô lâu lắm rồi." Diễn viên streamer dùng giọng nói trong trẻo dịu dàng để làm nũng, ai mà chịu nổi.
Trần Ngữ Sương u mê, "Lần sau không cần đợi đâu, khi nào vẽ tranh tôi sẽ gọi điện thoại cho anh."
"..." Cô nói xong cũng muốn đấm chính mình một cái, đúng là chết vì cái đẹp mà!
Đầu bên kia dường như đã sớm có kế hoạch , đạt được ý xấu không khỏi cười nhẹ một tiếng "Tôi tin cô, Sương Sương đừng gạt tôi."
Trần Ngữ Sương không có sức chống cự, loại người sống vì thanh khống như cô nghe được giọng nói của anh không khỏi đỏ mặt tim đập nhanh, lý trí với ba hồn sáu phách cùng nhau bay mất, trong đầu chỉ có mỗi Cá Voi.
Mất mặt đến độ này thì chẳng còn gì để cứu vãn nữa rồi, cô nói: "Tôi bắt đầu vẽ đây." Lập tức vùi đầu vào máy tính bảng, trên mặt vẫn còn đỏ hồng.
Đầu kia cũng im lặng, chỉ có tiếng lật sách và tiếng giấy cọ vào nhau.
Bản thảo gần như đã hoàn thiện, bây giờ cô đang cẩn thận vẽ lại các chi tiết và tô màu nền.
Nam thanh niên đầy sức sống với mái tóc màu hạt dẻ, anh hơi nheo mắt, trên môi có nụ cười thoáng qua. Tay cầm một phiên bản thu nhỏ micro của hãng 3dio(*).
(*) Ảnh minh họaTôi Hẹn Hò Với Nam Thần Stream Asmr - Chương 10: : Rung độngTrong đầu Trần Ngữ Sương xuất hiện một vài suy nghĩ, phác thảo càng tinh tế, người trong ảnh được vẽ sống động như thật, dốc vào đó toàn bộ nhiệt tình yêu thương của người họa sĩ.
Cô đã vẽ trong một giờ, cảm giác nhiệm vụ hôm nay cũng gần hoàn thành xong nên dừng bút.
Nhưng lại không muốn cúp máy.
Thấy bên phía Trần Ngữ Sương im lặng một lúc lâu, Cá Voi cũng để ý tới, hỏi cô: "Không vẽ nữa à?"
Cô tiếp tục ngây ngốc nhìn chằm chằm vào ảnh đại diện của Cá Voi: "Ừm."
"Còn phải làm gì nữa không?"
"Không có..." Không muốn cúp máy chút nào.
"Vậy có muốn đi ăn gà(*) không?"
(*) PUBG
Niềm hạnh phúc dâng trào: "Muốn!"
Nói xong lại cảm thấy giọng điệu của mình quá kích động, cô húng hắng, có phần miễn cưỡng đáp: "Nếu như muốn chơi thì tôi sẽ chơi với anh, dù sao cũng đang rảnh rỗi."
Anh cười nhẹ: "Vậy được rồi, cảm ơn Sương Sương đã chơi với tôi."
Trần Ngữ Sương thuộc loại đứng ngay cạnh cũng có thể bắn trượt. Cá Voi chọn chế độ hai người chơi, mỗi người hạ một người, vậy mà cũng lọt vào top 2.
Hai người bọn họ bắn đến chiều, cũng thắng được vài trận, thấm thoát đã đến bữa tối.
"Sương Sương, nên ăn cơm thôi." Giọng nói anh mang theo ý cười, dịu dàng động lòng người.
Trần Ngữ Sương nghe mà đỏ hết cả tai.
"Sao tên streamer này lại biết tán tỉnh vậy chứ!"
Cách nhanh nhất để gần gũi hơn là chơi game, bây giờ cô nói chuyện cũng tự nhiên hơn nhiều.
"Tôi lại phải gọi cơm hộp, hu hu hu."
"Ha ha, đợi chút tôi nấu cơm xong sẽ gửi qua cho cô xem, coi như hai chúng ta cùng nhau ăn, không cần cảm ơn đâu." Anh cười gian.
"Đi chết đi!" Trần Ngữ Sương cắn răng, trong tai là tiếng cười trong trẻo vui sướиɠ của anh, cúp máy.
Cô co người trên ghế, trên mặt còn đang nở nụ cười ngây ngô.
"A a a! Tôi hết thuốc chữa rồi!"
Vở kịch nhỏ: Streamer thủ da^ʍ bằng cách nghĩ đến chị gái Sương Sương.
Vật nhỏ của Lâm Cạnh nghẹn đến mức căng trướng, phải tắt trực tiếp để tự mình giải quyết.
Điện thoại đột nhiên rung lên, là Sương Sương gọi đến.
Anh bắt máy không chút do dự.
Giọng nói cô vừa mềm mại vừa quyến rũ, nhỏ giọng nói mình gọi nhầm số.
Anh cũng không hỏi nhiều, cúp điện thoại, vuốt ve vật đang phồng lên.
Di chuyển lên xuống, tiếng nước ướŧ áŧ theo động tác tay truyền khắp toàn bộ căn nhà, giọng nói của cô bỗng vang lên trong đầu anh.
Mang theo chút hơi thở tình dục, mềm mại, nhỏ giọng nói bên tai anh.
"Hừ..." Anh tăng tốc, chất lỏng lập tức bắn ra.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.