Tôi Không Cần Tình Cảm Này Nữa
Chương 42: Đe Dọa
Mai
12/10/2023
Nhân tố không ổn định? Kiểu so sánh vừa trào phúng vừa châm biếm gì đây?
Lạc Minh Tuyền hết nói nổi, lần trước anh cả cũng ý đồ dùng lời lẽ thuyết phục Tú Tú và bị cậu phản kích, anh vẫn còn nhớ như in đây này. Nhìn mặt đen hơn đáy nồi lúc này của Lạc Minh Huyền liền biết.
Lạc Minh Tuyền ho khan, đột ngột mở loa ngoài điện thoại: "Khụ khụ, nhân tố không ổn định có mấy lời muốn nói với em nè."
"..."
Trong xe lâm vào trầm mặc.
Vậy ra, suốt dọc đường anh đang nói chuyện diện thoại với Kỷ Tú Hiên á hả? Giấu thật kĩ!
Lạc Minh Vũ không lên tiếng, chờ xem anh ba đối phó với Kỷ Tú Hiên. Cậu ta có tự tin, không ai nói chuyện lợi hại hơn cái miệng hoa ngôn xảo ngữ kia của Lạc Minh Huyên.
Lần này tới lượt Lạc Minh Huyên nghẹn họng: "..." Đương sự bị anh nói xấu, anh ta lại bị bắt quả tang tại chỗ, xấu hổ không?
Anh em mà vậy đó, cũng không nhắc nhở một cái!
Đầu dây bên kia truyền đến giọng nói non nớt thanh lãnh của Kỷ Tú Hiên: "Giỏi thì đuổi cổ tôi đi, đừng có ở đó mà bày đặt ra vẻ. Mẹ anh biết mẹ anh buồn đó." Nói văn thơ mĩ miều làm gì, làm như người ta không biết anh học ngữ văn giỏi lắm vậy.
Kỷ Tú Hiên vội xong việc nhà giúp bà Kỷ, hiện đang nằm trên võng nghỉ chiều, cậu tiếp điện thoại của Lạc Minh Tuyền nguyên nhân chỉ có một, anh ta hứa sẽ mua trà sữa cho cậu vào tối nay, chứ không là cậu lười đến bắt máy.
Trùng hợp thật, lại nghe được một đoạn lời nói này của Lạc Minh Huyên, dê béo tự dâng đến cửa này. Hồi trước anh ta không thiếu dẫn đường cậu làm chuyện nhảm nhí gây họa, còn bắt cậu gánh tội thay. Không phải Lạc Minh Huyên thì ai?
Kỷ Tú Hiên lại tiếp tục ném cái bom: "Cuộc nói chuyện hống hách vừa rồi của anh tôi đã ghi âm lại rồi. Không muốn tôi nói ra ngoài, chuẩn bị 500 ngàn bịt miệng phí đi." Anh ta cũng có danh tiếng, tuy không nổi bằng ảnh đế Lạc, nhưng cũng là người có tư cách cao trong vòng giải trí.
Lạc Minh Huyên mộng bức: "..." Tống tiền mình quang minh chính đại như vậy luôn sao? Không phải nói tâm cơ thâm trầm thích đâm chọt sau lưng sao? Hiên ngang lẫm lẫm tống tiền anh là chuyện gì?
Lạc Minh Huyền mắt nhìn mũi mũi nhìn phía trước lái xe, không định nhúng tay vào trò hề của thằng 3. Không đâm nam tường không quay đầu, hắn lười giảng đạo lý cho thằng này.
Kỷ Tú Hiên cảm thấy mình chưa nói rõ: "Tôi không chỉ đăng lên mạng tìm Antifan cho anh đâu, tôi còn sẽ gửi ghi âm cho cảnh sát, bắt anh vì tội vu khống nữa đó." Ai bảo cậu quen Cảnh Vân làm chi, chính là dùng những lúc thế này.
Nhưng mà, 500 có hơi ít quá không ta?
Lạc Minh Huyên cả người không tốt: "..." Anh ta xây dựng hình tượng hòa nhã, trầm ấm, dịu dàng, khiêm khiêm công tử, nếu mà bị tung tin đồn lên, không biết thật giả nhưng anh ta vẫn cảm thấy khó chịu.
Anh ta vớt điện thoại từ tay Lạc Minh Tuyền, thái độ hòa nhã nghe điện thoại: "A lô, Kỷ Tú Hiên? Em dám uy-"
Kỷ Tú Hiên không kiên nhẫn cắt ngang: "Vô nghĩa thật nhiều." Trực tiếp cúp điện thoại đưa võng cọt kẹt, ngủ. Ai rảnh nghe mấy lời thảo mai đó của anh ta chứ.
Tút tút tút.
Hoa ngôn xảo ngữ lợi hại cỡ nào, người nghe không chịu nghe thì cũng không làm được cái mẹ gì.
Lạc Minh Huyên bị ghét bỏ: "..." Trăm nghe không bằng mắt thấy nha, rất là cá tính một đứa em trai.
Lạc Minh Tuyền lườm cháy mắt nhìn anh ta, cướp lại điện thoại, đau lòng nói: "Khó khăn lắm em ấy mới chịu bắt máy, đều tại em!" Anh luôn muốn bồi dưỡng tình cảm với Kỷ Tú Hiên.
Nói đến cùng, Tú Hiên là em trai anh, anh cũng có trách nhiệm của một người anh trai, Lạc Minh Huyền có lẽ cũng cùng suy nghĩ với anh, nhưng không muốn nói ra. Nói cho tình cảm thì là muốn bù đắp tình thương anh em, nói cho thô thiển thì là, chột dạ.
Chột dạ vì bọn họ đã quá tự cao tự đại, khi nghĩ, Kỷ Tú Hiên là đứa nghèo hèn chả ra gì, nhưng thực tế đã đánh cho anh em bọn họ một cái tát vang dội.
Kỷ Tú Hiên lớn lên đáng yêu, hay phá phách nhưng chưa từng có cử chỉ bất nhã, đánh hay mắng người thật sự vô tội, cậu rất ngay thẳng,gai góc. Minh Vũ cũng tốt đó, nhưng nhẹ nhàng mềm mại quá thì đôi khi cũng tẻ nhạt.
Lạc Minh Huyền và Lạc Minh Tuyền là thật sự thừa nhận đứa em này, nề hà cậu không cho bọn họ sắc mặt tốt. Tình anh em, nói ra thì thật mất mặt nhưng bọn họ không rõ ràng lắm. Có khi nhờ Kỷ Tú Hiên mà bọn họ sẽ hiểu ra.
Lạc Minh Huyên nhíu mày: "..." Không giống như những gì anh ta nghĩ, đến anh cả và anh hai đều bị Kỷ Tú Hiên mua chuộc rồi? Rất có bản lĩnh ha!
Anh nhịn không được hỏi: "Sao anh phải để ý đến cậu ta làm gì? Xem thái độ kiêu ngạo của cậu ta liền thấy khó chịu." Còn đe dọa anh.
Lạc Minh Huyền nãy giờ không lên tiếng, hắn nhìn qua kín chiếu hậu, nghiêm túc cảnh cáo Lạc Minh Huyên: "Anh không biết em đã nghe được những lời đồn gì, nhưng Tú Hiên chính là em trai chúng ta. Nếu em chống đối, vậy tốt, ra nước ngoài ở tiếp đi." Thằng 3 cũng bắt đầu nổi loạn rồi?
Lạc Minh Tuyền hết nói nổi, lần trước anh cả cũng ý đồ dùng lời lẽ thuyết phục Tú Tú và bị cậu phản kích, anh vẫn còn nhớ như in đây này. Nhìn mặt đen hơn đáy nồi lúc này của Lạc Minh Huyền liền biết.
Lạc Minh Tuyền ho khan, đột ngột mở loa ngoài điện thoại: "Khụ khụ, nhân tố không ổn định có mấy lời muốn nói với em nè."
"..."
Trong xe lâm vào trầm mặc.
Vậy ra, suốt dọc đường anh đang nói chuyện diện thoại với Kỷ Tú Hiên á hả? Giấu thật kĩ!
Lạc Minh Vũ không lên tiếng, chờ xem anh ba đối phó với Kỷ Tú Hiên. Cậu ta có tự tin, không ai nói chuyện lợi hại hơn cái miệng hoa ngôn xảo ngữ kia của Lạc Minh Huyên.
Lần này tới lượt Lạc Minh Huyên nghẹn họng: "..." Đương sự bị anh nói xấu, anh ta lại bị bắt quả tang tại chỗ, xấu hổ không?
Anh em mà vậy đó, cũng không nhắc nhở một cái!
Đầu dây bên kia truyền đến giọng nói non nớt thanh lãnh của Kỷ Tú Hiên: "Giỏi thì đuổi cổ tôi đi, đừng có ở đó mà bày đặt ra vẻ. Mẹ anh biết mẹ anh buồn đó." Nói văn thơ mĩ miều làm gì, làm như người ta không biết anh học ngữ văn giỏi lắm vậy.
Kỷ Tú Hiên vội xong việc nhà giúp bà Kỷ, hiện đang nằm trên võng nghỉ chiều, cậu tiếp điện thoại của Lạc Minh Tuyền nguyên nhân chỉ có một, anh ta hứa sẽ mua trà sữa cho cậu vào tối nay, chứ không là cậu lười đến bắt máy.
Trùng hợp thật, lại nghe được một đoạn lời nói này của Lạc Minh Huyên, dê béo tự dâng đến cửa này. Hồi trước anh ta không thiếu dẫn đường cậu làm chuyện nhảm nhí gây họa, còn bắt cậu gánh tội thay. Không phải Lạc Minh Huyên thì ai?
Kỷ Tú Hiên lại tiếp tục ném cái bom: "Cuộc nói chuyện hống hách vừa rồi của anh tôi đã ghi âm lại rồi. Không muốn tôi nói ra ngoài, chuẩn bị 500 ngàn bịt miệng phí đi." Anh ta cũng có danh tiếng, tuy không nổi bằng ảnh đế Lạc, nhưng cũng là người có tư cách cao trong vòng giải trí.
Lạc Minh Huyên mộng bức: "..." Tống tiền mình quang minh chính đại như vậy luôn sao? Không phải nói tâm cơ thâm trầm thích đâm chọt sau lưng sao? Hiên ngang lẫm lẫm tống tiền anh là chuyện gì?
Lạc Minh Huyền mắt nhìn mũi mũi nhìn phía trước lái xe, không định nhúng tay vào trò hề của thằng 3. Không đâm nam tường không quay đầu, hắn lười giảng đạo lý cho thằng này.
Kỷ Tú Hiên cảm thấy mình chưa nói rõ: "Tôi không chỉ đăng lên mạng tìm Antifan cho anh đâu, tôi còn sẽ gửi ghi âm cho cảnh sát, bắt anh vì tội vu khống nữa đó." Ai bảo cậu quen Cảnh Vân làm chi, chính là dùng những lúc thế này.
Nhưng mà, 500 có hơi ít quá không ta?
Lạc Minh Huyên cả người không tốt: "..." Anh ta xây dựng hình tượng hòa nhã, trầm ấm, dịu dàng, khiêm khiêm công tử, nếu mà bị tung tin đồn lên, không biết thật giả nhưng anh ta vẫn cảm thấy khó chịu.
Anh ta vớt điện thoại từ tay Lạc Minh Tuyền, thái độ hòa nhã nghe điện thoại: "A lô, Kỷ Tú Hiên? Em dám uy-"
Kỷ Tú Hiên không kiên nhẫn cắt ngang: "Vô nghĩa thật nhiều." Trực tiếp cúp điện thoại đưa võng cọt kẹt, ngủ. Ai rảnh nghe mấy lời thảo mai đó của anh ta chứ.
Tút tút tút.
Hoa ngôn xảo ngữ lợi hại cỡ nào, người nghe không chịu nghe thì cũng không làm được cái mẹ gì.
Lạc Minh Huyên bị ghét bỏ: "..." Trăm nghe không bằng mắt thấy nha, rất là cá tính một đứa em trai.
Lạc Minh Tuyền lườm cháy mắt nhìn anh ta, cướp lại điện thoại, đau lòng nói: "Khó khăn lắm em ấy mới chịu bắt máy, đều tại em!" Anh luôn muốn bồi dưỡng tình cảm với Kỷ Tú Hiên.
Nói đến cùng, Tú Hiên là em trai anh, anh cũng có trách nhiệm của một người anh trai, Lạc Minh Huyền có lẽ cũng cùng suy nghĩ với anh, nhưng không muốn nói ra. Nói cho tình cảm thì là muốn bù đắp tình thương anh em, nói cho thô thiển thì là, chột dạ.
Chột dạ vì bọn họ đã quá tự cao tự đại, khi nghĩ, Kỷ Tú Hiên là đứa nghèo hèn chả ra gì, nhưng thực tế đã đánh cho anh em bọn họ một cái tát vang dội.
Kỷ Tú Hiên lớn lên đáng yêu, hay phá phách nhưng chưa từng có cử chỉ bất nhã, đánh hay mắng người thật sự vô tội, cậu rất ngay thẳng,gai góc. Minh Vũ cũng tốt đó, nhưng nhẹ nhàng mềm mại quá thì đôi khi cũng tẻ nhạt.
Lạc Minh Huyền và Lạc Minh Tuyền là thật sự thừa nhận đứa em này, nề hà cậu không cho bọn họ sắc mặt tốt. Tình anh em, nói ra thì thật mất mặt nhưng bọn họ không rõ ràng lắm. Có khi nhờ Kỷ Tú Hiên mà bọn họ sẽ hiểu ra.
Lạc Minh Huyên nhíu mày: "..." Không giống như những gì anh ta nghĩ, đến anh cả và anh hai đều bị Kỷ Tú Hiên mua chuộc rồi? Rất có bản lĩnh ha!
Anh nhịn không được hỏi: "Sao anh phải để ý đến cậu ta làm gì? Xem thái độ kiêu ngạo của cậu ta liền thấy khó chịu." Còn đe dọa anh.
Lạc Minh Huyền nãy giờ không lên tiếng, hắn nhìn qua kín chiếu hậu, nghiêm túc cảnh cáo Lạc Minh Huyên: "Anh không biết em đã nghe được những lời đồn gì, nhưng Tú Hiên chính là em trai chúng ta. Nếu em chống đối, vậy tốt, ra nước ngoài ở tiếp đi." Thằng 3 cũng bắt đầu nổi loạn rồi?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.