Tôi Không Cần Tình Cảm Này Nữa
Chương 92: Kiếp Trước
Mai
08/11/2023
Trường học.
Các học sinh khối 11 vừa thi xong, cả đám ngồi lại thảo luận đáp án rồi mới về.
Tống Giang: "Thằng Diệp hống hách lắm mày, nó nói lần này nó lại hạng 1 kìa."
Kỷ Tú Hiên dọn cặp sách: "Kệ nó đi, mày nói hoài. Thích nó hay gì?"
Tống Giang: "...Có đâu!"
Cảnh Phong suy nghĩ mãi vẫn là nói ra: "Hôm bữa tao đi uống cà phê với anh trai, có gặp thằng giống Lạc Minh Vũ với ông chú già nào đó."
Kỷ Tú Hiên hơi suy nghĩ: "Ông chú đó thế nào?"
Cảnh Phong: "Bụng bia, hơi hói, mặt mụn trứng cá, da đen, lỗ mũi to, răng vàng khè, nhìn gian lắm."
"..." Không hổ là em trai Cảnh Vân, rất có tố chất làm cảnh sát.
Tống Giang: "Sao mày biết là Lạc Minh Vũ, nó bịt kín mít mà?"
Cảnh Phong: "Là cái dáng ỏng ẹo của nó đó. Nhưng mà tao chỉ đoán thôi, không chắc lắm."
Kỷ Tú Hiên: "Cảm ơn đã nhắc nhá. Nay tao về sớm, mày nói Thẩm Lăng giùm tao." Hắn đi đổ rác rồi.
Cậu mang cặp đi ra khỏi lớp học, bước chân nhanh hơn. Kỷ Lợi tìm Lạc Minh Vũ hợp tác, vậy lần này là bắt cóc? Trước gửi định vị cho anh Vân đã. Để liên lụy người vô tội không phải phong cách của cậu, một lần là được.
Hệ thống: [Vào hàng cọp? Có nắm chắc lành lạnh thoát ra không đó?]
Kỷ Tú Hiên đi đường vắng hơn bình thường: "Giải quyết cho lẹ còn về ăn sinh nhật với bà nội nữa. Ai rảnh chơi với Lạc Minh Vũ hoài đâu nhỉ?" Khựng lại.
Kỷ Lợi đã chờ sẵn phía trước, ông ta hếch môi, phất tay làm đám lưu manh giơ lên dao, chĩa thẳng vào cậu: "Đi một mình về nhà là không an toàn đâu nhé bé con. Lại đây chú đưa về."
Kỷ Tú Hiên phun một ngụm: "Chú ông nội tôi, kĩ năng khiến người kinh tởm của ông tăng cấp rồi đó. Chúc mừng."
Roẹt!
Kỷ Tú Hiên né mũi dao nhưng vẫn bị sượt qua mặt, để lại một vết máu.
Kỷ Lợi cười lạnh, vung bàn tay lên: "Còn không biết trời cao đất dày, dẫn nó đi." Ông ta đã hứa sẽ để Lạc Minh Vũ tự tay thủ tiêu Kỷ Tú Hiên để đảm bảo an toàn cho Thẩm Minh rồi. Nếu không ông ta muốn tự tay xử thằng nhãi này.
Kỷ Tú Hiên bị 'thỉnh' lên xe, hai tay bị trói lại, vì dẫn xà xuất động nên cậu nhịn. Chờ đập Lạc Minh Vũ một trận ra trò rồi mấy thằng tôm tép này tới công chuyện liền.
Kỷ Lợi ích kỷ tham lam từ bé, không chuyện xấu nào chưa làm. Vì muốn con trai mình ăn sung mặc sướng, không chút nghĩ ngợi tráo con với nhà khác.
Kể từ khi đón Kỷ Tú Hiên về cho bà Kỷ nuôi. Cậu ngày càng lớn bà Kỷ cũng phát hiện không đúng, nhiều lần dò hỏi mới biết, Kỷ Lợi heo chó không bằng, làm chuyện phạm pháp còn muốn bà bao che. Ông ta dùng mạng Kỷ Tú Hiên ra uy hiếp bà, nếu dám nói ra, cậu sẽ chết trẻ cho mà xem.
Bà Kỷ giận dữ đuổi cổ ông ta ra khỏi nhà, di chúc lời thú tội cũng viết xong, chờ Kỷ Tú Hiên lớn hơn một chút, sẽ tiễn cậu đi. Bà vừa thương cậu vừa đau lòng thất vọng với Kỷ Lợi, nhưng ông ta là bà một tay nuôi lớn, trong nhất thời không tố giác, ngầm chấp nhận.
Nhưng, Lạc gia bên kia ra chuyện trước, Lạc Minh Vũ làm báo cáo sức khỏe trong lúc phát hiện nhóm máu không khớp, bắt đầu khắp nơi điều tra. Lúc đó Kỷ Lợi đã sắp xếp một phần báo cáo giả cho Lạc Minh Vũ, nên không ai phát hiện ra dị thường, giấu trời qua biển. 17 năm sau mới bị phát hiện, con trai nhỏ bị tráo, nhưng cũng không tích cực đi tìm.
Kỷ Lợi lại nhảy ra, dẫn mối cho Lạc gia nhanh chóng tìm được Kỷ Tú Hiên. Bà Kỷ hiền lành, dạy cháu cũng là tính cách dịu dàng ngoan hiền. Ông ta muốn mượn quân cờ Lạc Minh Vũ này, cho Kỷ Tú Hiên biết xã hội đòn hiểm, cho cậu miễn phí trải nghiệm cái gọi là tình cảm gia đình không như mong đợi.
Kiếp trước, ông ta thành công rồi!
Nhưng Lạc Minh Vũ cũng không giống giao dịch buông tha Kỷ Lợi. Con cờ năm xưa nay nắm quyền quyết định, khiến ông ta vào tù dưỡng lão. Cậu ta còn sắp xếp vài tên tù phạm ở bên trong chiêu đãi Kỷ Lợi.
Lạc Minh Vũ trở thành người thắng lớn nhất, Lạc Tú Hiên đã chết, Diệp Thiên Trần nắm Diệp gia, Lạc gia cũng do Lạc Minh Huyền nắm quyền. Cậu ta còn dựa một tầng huyết thống, nắm luôn Thẩm gia trong tay.
Tây Thành quyền quý thấy Lạc Minh Vũ đều đi đường vòng, không có ai dám trêu chọc cậu ta. Ba nhà Thẩm, Diệp, Lạc hợp lại thành một, Lạc Minh Vũ không cần làm gì cũng có người hầu hạ. Đất Tây Thành, thị trường kinh doanh, đều chảy về tay Lạc Minh Vũ.
Hôm tổ chức hôn lễ thế kỷ, Lạc Minh Vũ nắm tay 6 người chồng, phát sóng trực tiếp cho cả thế giới biết, ai cũng khen ngợi chúc phúc. Cuối cùng, bọn họ còn gom thâu Đông, Nam, Bắc Thành, càng làm càng lớn.
Không ai biết năm xưa, Lạc Minh Vũ chính tay thiết kế đẩy Lạc Tú Hiên tìm đường chết. Những người có quan hệ với Lạc Tú Hiên cũng bị chèn ép, chỉ có thể sống ẩn dật.
Hướng đi nguyên bản của thế giới, chính là một vũng bùn lầy dưới chân một đóa hoa sen trắng.
Các học sinh khối 11 vừa thi xong, cả đám ngồi lại thảo luận đáp án rồi mới về.
Tống Giang: "Thằng Diệp hống hách lắm mày, nó nói lần này nó lại hạng 1 kìa."
Kỷ Tú Hiên dọn cặp sách: "Kệ nó đi, mày nói hoài. Thích nó hay gì?"
Tống Giang: "...Có đâu!"
Cảnh Phong suy nghĩ mãi vẫn là nói ra: "Hôm bữa tao đi uống cà phê với anh trai, có gặp thằng giống Lạc Minh Vũ với ông chú già nào đó."
Kỷ Tú Hiên hơi suy nghĩ: "Ông chú đó thế nào?"
Cảnh Phong: "Bụng bia, hơi hói, mặt mụn trứng cá, da đen, lỗ mũi to, răng vàng khè, nhìn gian lắm."
"..." Không hổ là em trai Cảnh Vân, rất có tố chất làm cảnh sát.
Tống Giang: "Sao mày biết là Lạc Minh Vũ, nó bịt kín mít mà?"
Cảnh Phong: "Là cái dáng ỏng ẹo của nó đó. Nhưng mà tao chỉ đoán thôi, không chắc lắm."
Kỷ Tú Hiên: "Cảm ơn đã nhắc nhá. Nay tao về sớm, mày nói Thẩm Lăng giùm tao." Hắn đi đổ rác rồi.
Cậu mang cặp đi ra khỏi lớp học, bước chân nhanh hơn. Kỷ Lợi tìm Lạc Minh Vũ hợp tác, vậy lần này là bắt cóc? Trước gửi định vị cho anh Vân đã. Để liên lụy người vô tội không phải phong cách của cậu, một lần là được.
Hệ thống: [Vào hàng cọp? Có nắm chắc lành lạnh thoát ra không đó?]
Kỷ Tú Hiên đi đường vắng hơn bình thường: "Giải quyết cho lẹ còn về ăn sinh nhật với bà nội nữa. Ai rảnh chơi với Lạc Minh Vũ hoài đâu nhỉ?" Khựng lại.
Kỷ Lợi đã chờ sẵn phía trước, ông ta hếch môi, phất tay làm đám lưu manh giơ lên dao, chĩa thẳng vào cậu: "Đi một mình về nhà là không an toàn đâu nhé bé con. Lại đây chú đưa về."
Kỷ Tú Hiên phun một ngụm: "Chú ông nội tôi, kĩ năng khiến người kinh tởm của ông tăng cấp rồi đó. Chúc mừng."
Roẹt!
Kỷ Tú Hiên né mũi dao nhưng vẫn bị sượt qua mặt, để lại một vết máu.
Kỷ Lợi cười lạnh, vung bàn tay lên: "Còn không biết trời cao đất dày, dẫn nó đi." Ông ta đã hứa sẽ để Lạc Minh Vũ tự tay thủ tiêu Kỷ Tú Hiên để đảm bảo an toàn cho Thẩm Minh rồi. Nếu không ông ta muốn tự tay xử thằng nhãi này.
Kỷ Tú Hiên bị 'thỉnh' lên xe, hai tay bị trói lại, vì dẫn xà xuất động nên cậu nhịn. Chờ đập Lạc Minh Vũ một trận ra trò rồi mấy thằng tôm tép này tới công chuyện liền.
Kỷ Lợi ích kỷ tham lam từ bé, không chuyện xấu nào chưa làm. Vì muốn con trai mình ăn sung mặc sướng, không chút nghĩ ngợi tráo con với nhà khác.
Kể từ khi đón Kỷ Tú Hiên về cho bà Kỷ nuôi. Cậu ngày càng lớn bà Kỷ cũng phát hiện không đúng, nhiều lần dò hỏi mới biết, Kỷ Lợi heo chó không bằng, làm chuyện phạm pháp còn muốn bà bao che. Ông ta dùng mạng Kỷ Tú Hiên ra uy hiếp bà, nếu dám nói ra, cậu sẽ chết trẻ cho mà xem.
Bà Kỷ giận dữ đuổi cổ ông ta ra khỏi nhà, di chúc lời thú tội cũng viết xong, chờ Kỷ Tú Hiên lớn hơn một chút, sẽ tiễn cậu đi. Bà vừa thương cậu vừa đau lòng thất vọng với Kỷ Lợi, nhưng ông ta là bà một tay nuôi lớn, trong nhất thời không tố giác, ngầm chấp nhận.
Nhưng, Lạc gia bên kia ra chuyện trước, Lạc Minh Vũ làm báo cáo sức khỏe trong lúc phát hiện nhóm máu không khớp, bắt đầu khắp nơi điều tra. Lúc đó Kỷ Lợi đã sắp xếp một phần báo cáo giả cho Lạc Minh Vũ, nên không ai phát hiện ra dị thường, giấu trời qua biển. 17 năm sau mới bị phát hiện, con trai nhỏ bị tráo, nhưng cũng không tích cực đi tìm.
Kỷ Lợi lại nhảy ra, dẫn mối cho Lạc gia nhanh chóng tìm được Kỷ Tú Hiên. Bà Kỷ hiền lành, dạy cháu cũng là tính cách dịu dàng ngoan hiền. Ông ta muốn mượn quân cờ Lạc Minh Vũ này, cho Kỷ Tú Hiên biết xã hội đòn hiểm, cho cậu miễn phí trải nghiệm cái gọi là tình cảm gia đình không như mong đợi.
Kiếp trước, ông ta thành công rồi!
Nhưng Lạc Minh Vũ cũng không giống giao dịch buông tha Kỷ Lợi. Con cờ năm xưa nay nắm quyền quyết định, khiến ông ta vào tù dưỡng lão. Cậu ta còn sắp xếp vài tên tù phạm ở bên trong chiêu đãi Kỷ Lợi.
Lạc Minh Vũ trở thành người thắng lớn nhất, Lạc Tú Hiên đã chết, Diệp Thiên Trần nắm Diệp gia, Lạc gia cũng do Lạc Minh Huyền nắm quyền. Cậu ta còn dựa một tầng huyết thống, nắm luôn Thẩm gia trong tay.
Tây Thành quyền quý thấy Lạc Minh Vũ đều đi đường vòng, không có ai dám trêu chọc cậu ta. Ba nhà Thẩm, Diệp, Lạc hợp lại thành một, Lạc Minh Vũ không cần làm gì cũng có người hầu hạ. Đất Tây Thành, thị trường kinh doanh, đều chảy về tay Lạc Minh Vũ.
Hôm tổ chức hôn lễ thế kỷ, Lạc Minh Vũ nắm tay 6 người chồng, phát sóng trực tiếp cho cả thế giới biết, ai cũng khen ngợi chúc phúc. Cuối cùng, bọn họ còn gom thâu Đông, Nam, Bắc Thành, càng làm càng lớn.
Không ai biết năm xưa, Lạc Minh Vũ chính tay thiết kế đẩy Lạc Tú Hiên tìm đường chết. Những người có quan hệ với Lạc Tú Hiên cũng bị chèn ép, chỉ có thể sống ẩn dật.
Hướng đi nguyên bản của thế giới, chính là một vũng bùn lầy dưới chân một đóa hoa sen trắng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.