Tôi Không Làm Nũng Đâu!

Chương 58: Bổ sung thay thế

Icemoon

14/11/2024

Editor: Tui đã trở lại sau một tuần chếc trong đết lai:>

-

[ST thắng rồi! 18 trận liên tiếp! Ngang hàng với kỷ lục chuỗi trận thắng rồi, quả nhiên là chỉ có ST mới phá được kỷ lục của chính mình!]

[Em yêu ST quá đi mất thôi! Đội hình năm nay mạnh quá trời luôn má ơi! Cảm giác cứ như ST hồi xưa vậy!]

[Chanh Tử nhà mình hôm nay hình như chăm Whale hơi kỹ thì phải, lạ thiệt nha, bình thường đều là Whale chăm cậu ấy mà.]

[Chắc là con trai lớn rồi nên biết chăm sóc cha già chăng.]

[Chỉ Sơn phong độ ổn định quá, nhìn ổng đánh mà cứ như đang xem cụ già đang ngồi nhấp trà ý, nhưng mà đúng là uy tín thật, đánh đường trên ổn áp quá trời luôn.]

[Tuy là mọi người đều chơi hay quá nhưng mà tui vẫn muốn nói, hôm nay em bé Hound là đẹp trai nhất! Vũ Thần phối hợp với ẻm cũng mướt mườn mượt luôn!]

[Đánh ghê thật sự, sát thủ của Hound đúng là càng ngày càng kinh dị!]

[Tui nhớ hồi Hound còn làm streamer cậu ấy đánh tướng rừng sát thủ thành danh luôn, lâu lắm rồi tui không xem cậu ấy đi rừng sát thủ, rồi cả quả đầu hồng kia nữa, tui quên béng mất là cậu ấy đánh kinh khủng đến mức nào!]

[Hay đó, thợ săn tóc hồng, thiết lập này nghe ngon đó, mị thích sự tương phản đáng iu này!]

[Lúc bắt tay sau trận đấu nhìn mặt các tuyển thủ bên YTO khó coi lắm, chắc là có bóng ma tâm lý với Hound rồi.]

[YTO bị làm sao thế nhở, biết rõ là không thể thả tướng sát thủ cho ST rồi mà sao còn banpick cái kiểu đấy.]

[Không phải là họ không banpick hẳn hoi mà là không cấm nổi, bể tướng của họ quá nông nên là không làm gì ST được, mà lần này ST banpick lại quá ngon, cảm tưởng như họ cố tình lấy sát thủ cho Hound ý.]

[Nhưng sao cứ có gì đó là lạ, ST thắng rồi mà sao mọi người chẳng ai cười hết vậy?]

[Ò, có khi là thắng dễ dàng quá nên không ai có cảm giác gì.]

.....

ST nhận được vô số lời khen ngợi trong phòng livestream sau trận đấu, thế nhưng lúc này tâm trí của các thành viên ST không chìm trong niềm vui sau trận thắng, mà tập trung vào chấn thương tay của Whale.

Mọi người đều hy vọng rằng ngày mai Whale đi khám xong sẽ nhận được kết quả tốt.

Sáng sớm hôm sau, Whale đi làm kiểm tra cùng An Thành, Chanh Tử ở lại căn cứ mà bồn chồn không dứt, trong lúc huấn luyện cậu cứ liên tục ngẩng đầu nhìn ra cửa.

Kha Viễn biết rằng cậu ấy lo lắng cho Whale, thêm vào đó với tâm trạng hiện tại của Chanh Tử thì huấn luyện cũng chẳng có hiệu quả gì, vậy nên dứt khoát đổi từ huấn luyện sang luyện tập cá nhân, để cho mọi người tự mình tập luyện.

Mãi đến khi mọi người ăn xong bữa tối, buổi huấn luyện tối chuẩn bị bắt đầu, Whale và An Thành mới về tới căn cứ, chấn thương tay của Whale cũng đã có kết quả.

Tin tốt là các triệu chứng của Whale hiện tại vẫn chưa quá nghiêm trọng, với sự giúp đỡ của đội ngũ bác sĩ chuyên nghiệp, sử dụng thuốc và điều trị phục hồi là có thể hồi phục dần dần. Tuy nhiên việc điều trị cần phải có thời gian, và trong quá trình điều trị, Whale không thể sử dụng tay phải quá mức, đồng nghĩa với việc thi đấu và tập luyện đều phải tạm dừng.

Và quá trình này sẽ mất khoảng hai tháng.

Chỉ Sơn tính toán qua một chút," Hai tháng à, nếu tính từ giờ trở đi thì lúc đó cũng sắp kết thúc vòng loại trực tiếp rồi."

"Với điều trị chấn thương tay thì đó không phải khoảng thời gian dài, chỉ là Whale chắc sẽ không đánh được phần còn lại của mùa giải thông thường và vòng loại trực tiếp." Mọi người đều hiểu ý của Trì Diễn, Whale đi điều trị, đội sẽ thiếu mất một người, vậy là họ sẽ phải tìm một người bổ sung vào vị trí SP.

An Thành: "Chuyện này anh đã thảo luận với Whale rồi, hôm qua đội đã nộp đơn lên Liên đoàn, sẽ để SP đội hai Vạn Vạn tạm thời lên đánh cho đội một."

Hắn vừa nói xong, Chanh Tử đã đứng bật dậy, "Chúng ta sẽ đổi Support sao?"

An Thành biết rằng Chanh Tử sẽ không thể nhanh chóng chấp nhận chuyển đội SP tạm thời, thế nên chỉ có thể tích cực làm công tác tư tưởng cho cậu, "Chỉ là tạm thời thôi, ít nhất cũng phải có người thay thế cho Whale trong khoảng thời gian điều trị. Tay Whale cần phải nghỉ ngơi, chúng ta cũng cần một người thay thế vào vị trí của cậu ấy."



Chanh Tử dĩ nhiên là hiểu sự thật này, thế nhưng hiểu được không có nghĩa là trong lòng cậu chấp nhận được. Có lẽ là nghĩ tới SP mới mà cậu sắp phối hợp cùng, hoặc cũng có thể là nghĩ tới Whale phải rời căn cứ để đi điều trị, trông cậu vô cùng bất an.

Whale nhận thấy điều này, anh quay đầu nói với An Thành: "Giám đốc, hay trận tiếp theo cứ để em đánh đi, việc điều trị lùi lại một hai ngày cũng không sao, hơn nữa Vạn Vạn hôm nay mới bắt đầu tập luyện cùng mọi người, thời gian ngắn như vậy thì sợ là cũng khó mà theo kịp."

"Tay cậu không sao thật chứ?" An Thành không yên tâm lắm, hôm nay bác sĩ cũng nói rằng mặc dù bây giờ tay của Whale không nghiêm trọng, nhưng chấn thương có tái phát hay không thì cũng rất khó để nói.

Whale xoay xoay cổ tay, "Đánh một trận thôi chắc cũng không sao đâu."

Giang Chu nãy giờ vẫn luôn im lặng, tới giờ mới mở miệng, "Nhưng mà đối thủ trận tới là NAT, đường dưới sẽ cực kỳ áp lực."

NAT chính là đội vô địch giải đấu mùa xuân, được công nhận là một đội mạnh.

Ở nửa đầu mùa giải thường, sở dĩ ST có thể đánh bại họ chủ yếu là do họ thiếu hụt thông tin, khi đó họ không biết rằng ST có Giang Chu đánh rừng kiểu như vậy.

Thế nhưng hiện tại, đặc điểm của Giang Chu và phong cách chiến thuật của ST đều đã lộ ra không ít, rất nhiều đội tuyển đã nghiên cứu điểm này, NAT chắc hẳn cũng đã xây dựng một chiến thuật mới để khắc chế ST, trận đấu tiếp theo chắc chắn sẽ vô cùng cam go, nếu kéo dài quá lâu thì sẽ tạo ra gánh nặng lớn lên tay của Whale.

Huống hồ, đường dưới của bọn họ còn có Adc ngôi sao Ngân Sí, nếu bọn họ tập trung đánh mạnh vào đường dưới, không biết liệu Whale có gắng gượng được không.

Whale muốn nói rằng anh làm được, nhưng Trì Diễn lại ngăn cản, "Tôi thấy Giang Chu nói như vậy cũng không sai, mọi người đều biết rằng NAn Thành là một đối thủ rất mạnh, đối phó với họ không hề dễ, và tay của Whale cũng cần phải đặc biệt quan tâm. Có điều Whale nói cũng có lý, Vạn Vạn vừa mới đến, phối hợp với mọi người chắc sẽ không được ăn ý, vậy nên đề nghị của tôi là thỏa hiệp, để Whale chơi ván đầu tiên, sang ván thứ hai nếu tay anh không chịu được nữa thì đổi Vạn Vạn lên."

"Đây đúng là một cách hay," An Thành ngẫm nghĩ một lát, "Chờ Kha Viễn tới anh sẽ bàn bạc với cậu ấy."

"Bàn bạc cái gì, tôi đến rồi." Đúng lúc này Kha Viễn đẩy cửa bước vào, đi theo sau lưng anh ta là một cậu trai trông khá gầy gò.

Kha Viễn chỉ vào cậu trai đó, nói: "Chắc không cần anh phải giới thiệu nữa, mọi người đều biết rồi, Vạn Vạn ở đội hai."

Đội một ST tuy không giao lưu huấn luyện với đội hai được mấy lần, nhưng đội hai có những ai thì đám Giang Chu đều biết rõ, căn cứ lớn như vậy, thỉnh thoảng nếu có gặp nhau trên đường họ cũng sẽ chào hỏi.

Thấy mọi người đều nhìn mình, Vạn Vạn có hơi rụt rè, "Chào mọi người ạ."

"Đến đúng lúc lắm, chúng tôi đang nói chuyện để Vạn Vạn lên đánh thay." An Thành vội kể lại những gì bọn họ vừa thảo luận cho Kha Viễn và Vạn Vạn nghe.

"Làm vậy đúng thật là sẽ đảm bảo hơn, tôi nghĩ cứ vậy mà làm, dù sao thì chúng ta cũng đã báo tên Vạn Vạn lên Liên đoàn rồi, chiều nay sẽ được phê duyệt, trận sau lên đấu được rồi." Kha Viễn nói xong quay qua nhìn Vạn Vạn, "Thế nào, Vạn Vạn, cậu có thắc mắc gì không?"

"Em..." Vạn Vạn thật sự rất lo lắng, nhưng vẫn gật đầu thật mạnh, "Em sẽ cố gắng ạ."

Kha Viễn nhìn ra cậu nhóc đang hồi hộp, liền chậm giọng nói: "Không sao, đến lúc đó cậu cứ đánh như bình thường là được."

"Vâng." Vạn Vạn trả lời, những vẻ căng thẳng trên mặt không giảm bớt được bao nhiêu.

Tuy nhiên thì cũng chẳng còn cách nào khác, đối với Vạn Vạn mà nói, sự việc ngày hôm nay xảy ra quá đột ngột.

Cậu nhóc là một thành viên của đội hai, chơi ở các giải đấu nhỏ của Liên đoàn, nay lại đột nhiên được chuyển sang đội một đánh chính, sau cơn kích động và phấn khích, những gì đọng lại chỉ toàn là bất an và lo âu.

Cậu lo sợ rằng mình sẽ không thể phối hợp được tốt với Chanh Tử, cũng sợ rằng mình sẽ không theo kịp tiết tấu của đội một. Dù sao thì đội một và đội hai có sự chênh lệch trình độ lớn đến mức nào thì cũng đã thấy rõ được qua mấy trận đấu tập trước đó, cậu rất sợ rằng mình sẽ phạm sai lầm rồi kéo chân cả đội.

Cái trạng thái này không phải muốn điều chỉnh ngay là được, cậu ta cần phải từ từ bình tĩnh lại.

Đội ngũ có sự thay đổi đột ngột như vậy, không chỉ có Vạn Vạn, mà những người khác đều sẽ có tâm trạng riêng.

An Thành cảm thấy đây là lúc hắn phải khích lệ mọi người nhiều hơn một chút, "Tuy là Vạn Vạn mới tới, nhưng cậu ấy cũng không phải người lạ, chỉ cần mọi người tập làm quen với nhau, chúng ta nhất định sẽ có thể bồi dưỡng sự ăn ý rất nhanh thôi."

Hắn cũng đặc biệt dặn dò Chanh Tử: "Chanh Tử, Vạn Vạn cùng tuổi với cậu, nhưng tính theo thời gian đánh chuyên nghiệp thì cậu cũng coi như tiền bối của cậu ấy, cậu nhớ phải để ý giao lưu với cậu ấy nhiều hơn nhé."

"Em biết rồi giám đốc." Chanh Tử liếc nhìn Vạn Vạn một cái, xong lại nhanh chóng quay sang nhìn Whale.

Có thể thấy được, trong lòng Chanh Tử lúc này đang đầy ắp vì chuyện của Whale.



Với tình cảm của Chanh Tử và Whale, cậu ta không như vậy thì mới là kì lạ, An Thành chỉ hy vọng rằng cậu có thể điều chỉnh trạng thái của mình khi huấn luyện.

Thời gian cấp bách, mọi người cũng không trì hoãn thêm nữa, chẳng mấy chốc đã bắt đầu buổi huấn luyện tối dưới sự sắp xếp của Kha Viễn.

Kha Viễn đã đặc biệt xây dựng một kế hoạch tập luyện mới cho Vạn Vạn vừa gia nhập.

Sau khi thay đổi SP, việc đầu tiên cần làm đó là khớp nhịp cả đội.

Để tiết kiệm chi phí đào tạo ở mức tối đa, cách tốt nhất đó là giúp Vạn Vạn thích nghi với chiến thuật ban đầu của đội.

Thế nhưng phong cách chơi hỗ trợ của Vạn Vạn và Whale hoàn toàn khác nhau.

Whale rất giỏi chơi support theo thiên hướng tấn công, anh sẽ giúp Chanh Tử tìm cơ hội từ trên hàng công, cách đánh tương đối mạnh mẽ. Vạn Vạn lại thành thạo chơi hỗ trợ mềm, khả năng bảo vệ rất mạnh nhưng lại không tốt ở khía cạnh đảo đường, chủ yếu là để ổn định và đảm bảo cho đồng đội mạnh lên.

Chính vì vậy, huấn luyện bắt đầu chưa được bao lâu, đường dưới đã phát sinh vấn đề rất lớn.

Không phải là Vạn Vạn không theo kịp khi Chanh Tử hành động, mà là lúc Vạn Vạn hành động Chanh Tử chẳng có phản ứng gì.

Theo cách nói của Kha Viễn thì là não của họ không chạy cùng tần sóng.

Nếu là bình thường thì có lẽ Kha Viễn sẽ để hai người họ tập kết hợp riêng với nhau, thế nhưng hiện tại không có nhiều thời gian để họ thích nghi với đối phương, vậy nên chỉ đành ép một người theo nhịp đánh của người còn lại.

Đầu tiên Kha Viễn cho Vạn Vạn đánh theo tiết tấu của Chanh Tử, thử cho Vạn Vạn cầm tướng hỗ trợ cứng.

Thế nhưng năng lực cá nhân của Vạn Vạn vẫn kém Whale một khoảng, hơn nữa cậu ấy không quen với kiểu đánh hỗ trợ cứng, thành ra lúc chơi lại càng thêm khó hiểu, cuối cùng vẫn đổi về hỗ trợ mềm.

Kết quả là sau hai giờ tập luyện, họ chẳng có chút tiến triển nào.

Thấy Vạn Vạn sắp khóc đến nơi, Kha Viễn đành phải hô tạm dừng, "Nghỉ ngơi 10 phút đi, mọi người nhanh nhanh điều chỉnh lại trạng thái."

Tất cả mọi người đều dừng việc mình đang làm, vẻ mặt đều rất nghiêm trọng.

Whale nãy giờ ngồi một bên theo dõi, nói: "Huấn luyện viên, em nghĩ chúng ta nên cho Chanh Tử và Vạn Vạn một chút thời gian."

Kha Viễn thở dài, "Anh cũng biết chuyện này không thể gấp gáp được, nhưng mà thật sự chúng ta không còn thời gian nữa."

Whale nói ra suy nghĩ của mình: "Hay là cứ hoãn việc điều trị của em lại một khoảng thời gian, như thế họ sẽ có thêm nhiều thời gian luyện tập."

Những người khác còn chưa phát biểu gì thì Chanh Tử đã bác bỏ trước: "Không được, đánh xong trận tới anh đi trị liệu đi, tay anh không thể để lâu thêm được nữa."

"Nhưng..." Whale vẫn rất lo lắng cho Chanh Tử, anh phối hợp với Chanh Tử đã lâu như vậy, anh rất hiểu đặc điểm cũng như vấn đề của Chanh Tử, giờ chuyển sang đánh cùng Vạn Vạn, Chanh Tử sẽ cần phải thay đổi rất nhiều, muốn làm được trong một khoảng thời gian ngắn là điều rất khó.

"Không nhưng nhị gì hết! Anh phải nghỉ ngơi cho thật tốt, chuyện thi đấu không cần phải lo."

Chanh Tử nói ra lời này một cách vô cùng kiên định, thế nhưng khi buổi huấn luyện bắt đầu trở lại, cậu và Vạn Vạn vẫn còn rất nhiều vấn đề. Thậm chí do phạm sai lầm liên tục, tinh thần của Vạn Vạn đã căng thẳng đến cực điểm, cậu đã bắt đầu có cảm giác sợ hãi khi chơi.

Tiếp tục luyện tập với tâm lý như vậy có thể sinh ra tác dụng phụ, Kha Viễn chỉ có thể dừng huấn luyện lại, nói chuyện riêng với hai người bọn họ.

Chỉ là không biết hiệu quả được đến đâu.

Thấy ngày diễn ra trận đấu sắp tới, Kha Viễn đành cầu nguyện cho tay của Whale tới lúc đó sẽ không nảy sinh vấn đề gì, cực kỳ mong rằng anh có thể đánh được hết trận.

-

Hết chương 58.

Tuần này lên 5 chương nhé quý vị:3

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Tôi Không Làm Nũng Đâu!

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook