Tôi Không Muốn Nói Chồng Tôi Là Ảnh Đế Đâu
Chương 53: Em ghen tị sao?
Mộ An Lạc
27/04/2023
Dưới cái nắng chói chang, người người đều phải gấp rút làm việc vì hôm nay là ngày khai máy của đoàn phim “Tiền kiếp”, các diễn viên tham gia đều đã sớm có mặt. Lý Nhược Hy cũng vậy, khi chụp ảnh cô ấy còn may mắn được đứng cạnh Mộ Dung Hãn, bởi lẽ sức hút của anh ấy luôn tỏa sáng cả về khí chất và tố chất. Một khi bức ảnh được đăng lên bất kỳ diễn đàn nào thì cô cũng sẽ được thơm lây nhưng đó không phải mục đích của cô.
- Nào mọi người nghỉ ngơi một lát rồi chúng ta bắt đầu cảnh quay đầu tiên.
Đạo diễn Trần nhắc nhở đoàn phim, Lý Nhược Hy cũng rất ngoan ngoãn ngồi yên một góc, cô còn biết giữ khoảng cách với Dung Hãn.
Khi cô đang cùng Bế Niên Hạ ngồi nghỉ ngơi thì Hạ Khánh Liên chủ động tới bắt chuyện:
- Lý Nhược Hy, tôi có chuyện muốn nói cùng cô.
Bế Niên Hạ khẽ nhìn Lý Nhược Hy, anh thấy cô ấy không có phản ứng gì nên chủ động rời đi cho họ có không gian riêng tư. Lý Nhược Hy cũng chẳng nghĩ nhiều, cô chỉ đang thể hiện sự tôn trọng với tiền bối nên lập tức chào hỏi:
- Tiền bối, chị muốn nói gì với em vậy?
Trên gương mặt của Hạ Khánh Liên thể hiện rõ sự miệt thị, đối với cô ta, loại người như Nhược Hy vây quanh Mộ Dung Hãn thì rất nhiều nhưng người trụ được cuối cùng mà đòi đối đầu với cô ta thì sẽ chẳng còn ai. Về khoản này, cô ta vô cùng tự tin.
- Lý Nhược Hy, tôi chỉ nói một lần thôi, cô nên tránh xa Mộ Dung Hãn giúp tôi.
Sau khi nghe lời đe dọa cùng với sự khinh miệt này thì Nhược Hy không vội phản biện lại, cô chỉ chờ đợi xem Hạ Khánh Liên còn muốn nói gì nữa không, nêu không thì cô sẽ kiếm đại gì đó để cho qua. Nhưng cả hai người họ còn chưa nói hết thì nhân vật chính trong câu chuyện đã xuất hiện từ phía sau.
- Hạ Khánh Liên, cô nói vậy là có ý gì? Tôi thân thiết với ai, ai thân thiết với cô còn cần cô quản à?
Vẻ mặt của Hạ Khánh Liên đều thể hiện rõ sự bất ngờ, không ai lại nghĩ rằng Mộ Dung Hãn vậy mà công khai bảo vệ Lý Nhược Hy như vậy. Quả thật không sai, Lý Nhược là viên kim cương của An Mỗ vừa mới khai phá nên mới được đùm bọc kỹ càng như vậy?
Hạ Khánh Liên đã sớm quen với thái độ nói chuyện thiếu kiên nhẫn của Dung Hãn nhưng anh ấy chưa bao giờ quản việc cô tiếp xúc với những phụ nữ vây quanh anh, bây giờ anh lại công khai như vậy nên cô tạm thời chưa thích ứng kịp.
Hạ Khánh Liên tự biết mình kém mà lui, cô ta giận dữ rời đi. Không khí còn lại sự ngột ngạt giữa một rừng cây.
- Nhược Hy, em lại kém cỏi đến mức để người khác bắt nạt mình hay sao?
Khi Mộ Dung Hãn nhìn sang bên cạnh mình thì sớm phát hiện ra rằng cô ấy đã biến mất, anh liền cúi đầu rồi cười khổ, thì ra từ nãy giờ con rùa rụt cổ này đã sớm chạy trốn rồi.
***
Ngay cảnh quay đầu tiên, cả phim trường đã không ngừng ngưỡng mộ vì hiệu ứng CP mà Mộ Dung Hãn và Hạ Khánh Liên mang lại. Trong tầm mắt của Lý Nhược Hy, ở góc độ ấy, quả thật họ rất xứng đôi. Dù chỉ là một cảnh quay gặp mặt đơn giản vậy mà trong mắt họ đã đầy tình ý. Vốn dĩ vai diễn Tiểu Huệ của cô chỉ là một nô tỳ đi theo tiểu thư nhà mình do Hạ Khánh Liên thủ vai nhưng cũng mang tình cảm dành cho vị thái tử do Mộ Dung Hãn đảm nhận.
Điều mà Lý Nhược Hy sợ nhất là phim lại thành thật, bọn họ vừa mới xác định tình cảm nhưng dường như cô chỉ cảm thấy sự mông lung.
Sau khi cảnh quay kết thúc, mọi người đều nhanh chóng chuyển cảnh quay, chỉ duy nhất mình Lý Nhược Hy đứng yên suy nghĩ thẫn thờ. Đạo diễn Trần thấy vậy thì lập tức lên tiếng:
- Nhược Hy, cô trở lại đây để chuyển cảnh.
Lúc này, cô mới hoàn hồn, lập tức ra chỗ ngồi được bố trí sẵn của mình. Bế Niên Hạ quan tâm hỏi cô:
- Em sao vậy? Hay là vẫn cảm thấy choáng váng?
Lý Nhược Hy chỉ lắc đầu, anh ta thấy vậy thì cũng thôi không hỏi nữa, chỉ lặng lẽ đưa nước cho cô. Cô cũng cầm lấy rồi uống một ngụm để bình ổn hơn.
Khi cô đặt tầm mắt ở Mộ Dung Hãn thì họ lại đang thực hiện cảnh hôn, nó làm cho chính cô đỏ mặt, cô không nghĩ rằng lại chứng kiến một cảnh quay thực tế đến như vậy, họ phối hợp rất tốt, nhìn như một cặp đôi thật sự vậy.
Mấy người xung quanh thi nhau bàn tán:
- Họ diễn đạt thật đấy, không biết đây đã là dự án thứ mấy mà họ đồng hành cũng nhau rồi?
- Thật đấy, nếu như ngoài đời họ cũng yêu nhau thì rất đẹp đôi.
Mấy lời bàn tán ấy đã làm cho ý chí của cô nản đi, cô trầm mặc rồi tập trung vào kịch bản, cô muốn xoá tan những thứ đó ra khỏi đầu của mình.
Khi vào cảnh quay của cô với Mộ Dung Hãn.
- Thái tử, xin người…
Thấy cô ngập ngừng thì đạo diễn Trần lập tức hô to:
- Cắt, lại nào.
Đến lần thứ hai, Nhược Hy vẫn vậy, cô vẫn chưa thể tập trung nổi nên ngập ngừng nói thoại:
- Thái tử, xin người đến phủ Trần…
Đạo diễn lại lắc đầu, cô ấy vừa đọc sai thoại mà cảm xúc cũng chưa tới, cảnh quay này yêu cầu phải hốt hoảng, vội vã nhưng cô ấy lại ảm đạm như thể buông tha.
- Ngưng đi, chúng ta nghỉ một lát. Nhược Hy, cô học thuộc thoại đi, cảm xúc cũng sai rồi, cô nghiên cứu lại đi.
Lần đầu đi diễn, Lý Nhược Hy đã nhận một đống chuyện chẳng lành. Mộ Dung Hãn thấy cô bất ổn nên kéo cô lại một góc, khi xác nhận không có người thì anh liền kéo cô vào lều riêng của mình rồi hỏi chuyện:
- Em sao vậy? Có chuyện gì không vui à?
Lý Nhược Hy còn chưa định hình được tình huống thì đã bị anh lôi kéo vào đây, mãi sau cô mới nhận thức được vấn đề mà anh đang hỏi nhưng cô lại không biết trả lời như thế nào.
Mộ Dung Hãn lập tức cười cười rồi trêu chọc cô:
- Có phải em đang ghen không?
Sắc mặt của cô lập tức ửng hồng, cô không dám nhìn thẳng vào mắt của anh vì bị anh nói trúng tâm trạng. Mộ Dung Hãn cũng rất biết trêu người liền nói thêm:
- Nếu như em ghen như vậy thì từ lần sau, mỗi sáng anh sẽ hôn môi em mười lần rồi mới đi diễn.
Cô nghe thấy như vậy thì không kiềm được mà buột miệng nói:
- Dung Hãn, em không có ý đó.
Cô giãy nảy lên muốn phủ nhận, mặc dù chính cô đang lừa dối mình nhưng cô không có đủ can đảm để nói ra.
Anh chỉ thấy cô dễ thương, không nhịn được mà ôm chầm lấy cô rồi âu yếm nói:
- Nhược Hy, đó là nghề nghiệp, hơn nữa em phải biết, người anh yêu chính là em.
Nói xong thì anh lập tức tìm đến môi mềm của cô mà xâm chiếm, Nhược Hy còn chưa có thời gian để tiếp nhận liền bị anh dẫn dắt vào tình yêu. Có lẽ tình cảm này quá màu hồng nên cô sợ sau này mình sẽ luỵ anh nhiều lắm.
- Nào mọi người nghỉ ngơi một lát rồi chúng ta bắt đầu cảnh quay đầu tiên.
Đạo diễn Trần nhắc nhở đoàn phim, Lý Nhược Hy cũng rất ngoan ngoãn ngồi yên một góc, cô còn biết giữ khoảng cách với Dung Hãn.
Khi cô đang cùng Bế Niên Hạ ngồi nghỉ ngơi thì Hạ Khánh Liên chủ động tới bắt chuyện:
- Lý Nhược Hy, tôi có chuyện muốn nói cùng cô.
Bế Niên Hạ khẽ nhìn Lý Nhược Hy, anh thấy cô ấy không có phản ứng gì nên chủ động rời đi cho họ có không gian riêng tư. Lý Nhược Hy cũng chẳng nghĩ nhiều, cô chỉ đang thể hiện sự tôn trọng với tiền bối nên lập tức chào hỏi:
- Tiền bối, chị muốn nói gì với em vậy?
Trên gương mặt của Hạ Khánh Liên thể hiện rõ sự miệt thị, đối với cô ta, loại người như Nhược Hy vây quanh Mộ Dung Hãn thì rất nhiều nhưng người trụ được cuối cùng mà đòi đối đầu với cô ta thì sẽ chẳng còn ai. Về khoản này, cô ta vô cùng tự tin.
- Lý Nhược Hy, tôi chỉ nói một lần thôi, cô nên tránh xa Mộ Dung Hãn giúp tôi.
Sau khi nghe lời đe dọa cùng với sự khinh miệt này thì Nhược Hy không vội phản biện lại, cô chỉ chờ đợi xem Hạ Khánh Liên còn muốn nói gì nữa không, nêu không thì cô sẽ kiếm đại gì đó để cho qua. Nhưng cả hai người họ còn chưa nói hết thì nhân vật chính trong câu chuyện đã xuất hiện từ phía sau.
- Hạ Khánh Liên, cô nói vậy là có ý gì? Tôi thân thiết với ai, ai thân thiết với cô còn cần cô quản à?
Vẻ mặt của Hạ Khánh Liên đều thể hiện rõ sự bất ngờ, không ai lại nghĩ rằng Mộ Dung Hãn vậy mà công khai bảo vệ Lý Nhược Hy như vậy. Quả thật không sai, Lý Nhược là viên kim cương của An Mỗ vừa mới khai phá nên mới được đùm bọc kỹ càng như vậy?
Hạ Khánh Liên đã sớm quen với thái độ nói chuyện thiếu kiên nhẫn của Dung Hãn nhưng anh ấy chưa bao giờ quản việc cô tiếp xúc với những phụ nữ vây quanh anh, bây giờ anh lại công khai như vậy nên cô tạm thời chưa thích ứng kịp.
Hạ Khánh Liên tự biết mình kém mà lui, cô ta giận dữ rời đi. Không khí còn lại sự ngột ngạt giữa một rừng cây.
- Nhược Hy, em lại kém cỏi đến mức để người khác bắt nạt mình hay sao?
Khi Mộ Dung Hãn nhìn sang bên cạnh mình thì sớm phát hiện ra rằng cô ấy đã biến mất, anh liền cúi đầu rồi cười khổ, thì ra từ nãy giờ con rùa rụt cổ này đã sớm chạy trốn rồi.
***
Ngay cảnh quay đầu tiên, cả phim trường đã không ngừng ngưỡng mộ vì hiệu ứng CP mà Mộ Dung Hãn và Hạ Khánh Liên mang lại. Trong tầm mắt của Lý Nhược Hy, ở góc độ ấy, quả thật họ rất xứng đôi. Dù chỉ là một cảnh quay gặp mặt đơn giản vậy mà trong mắt họ đã đầy tình ý. Vốn dĩ vai diễn Tiểu Huệ của cô chỉ là một nô tỳ đi theo tiểu thư nhà mình do Hạ Khánh Liên thủ vai nhưng cũng mang tình cảm dành cho vị thái tử do Mộ Dung Hãn đảm nhận.
Điều mà Lý Nhược Hy sợ nhất là phim lại thành thật, bọn họ vừa mới xác định tình cảm nhưng dường như cô chỉ cảm thấy sự mông lung.
Sau khi cảnh quay kết thúc, mọi người đều nhanh chóng chuyển cảnh quay, chỉ duy nhất mình Lý Nhược Hy đứng yên suy nghĩ thẫn thờ. Đạo diễn Trần thấy vậy thì lập tức lên tiếng:
- Nhược Hy, cô trở lại đây để chuyển cảnh.
Lúc này, cô mới hoàn hồn, lập tức ra chỗ ngồi được bố trí sẵn của mình. Bế Niên Hạ quan tâm hỏi cô:
- Em sao vậy? Hay là vẫn cảm thấy choáng váng?
Lý Nhược Hy chỉ lắc đầu, anh ta thấy vậy thì cũng thôi không hỏi nữa, chỉ lặng lẽ đưa nước cho cô. Cô cũng cầm lấy rồi uống một ngụm để bình ổn hơn.
Khi cô đặt tầm mắt ở Mộ Dung Hãn thì họ lại đang thực hiện cảnh hôn, nó làm cho chính cô đỏ mặt, cô không nghĩ rằng lại chứng kiến một cảnh quay thực tế đến như vậy, họ phối hợp rất tốt, nhìn như một cặp đôi thật sự vậy.
Mấy người xung quanh thi nhau bàn tán:
- Họ diễn đạt thật đấy, không biết đây đã là dự án thứ mấy mà họ đồng hành cũng nhau rồi?
- Thật đấy, nếu như ngoài đời họ cũng yêu nhau thì rất đẹp đôi.
Mấy lời bàn tán ấy đã làm cho ý chí của cô nản đi, cô trầm mặc rồi tập trung vào kịch bản, cô muốn xoá tan những thứ đó ra khỏi đầu của mình.
Khi vào cảnh quay của cô với Mộ Dung Hãn.
- Thái tử, xin người…
Thấy cô ngập ngừng thì đạo diễn Trần lập tức hô to:
- Cắt, lại nào.
Đến lần thứ hai, Nhược Hy vẫn vậy, cô vẫn chưa thể tập trung nổi nên ngập ngừng nói thoại:
- Thái tử, xin người đến phủ Trần…
Đạo diễn lại lắc đầu, cô ấy vừa đọc sai thoại mà cảm xúc cũng chưa tới, cảnh quay này yêu cầu phải hốt hoảng, vội vã nhưng cô ấy lại ảm đạm như thể buông tha.
- Ngưng đi, chúng ta nghỉ một lát. Nhược Hy, cô học thuộc thoại đi, cảm xúc cũng sai rồi, cô nghiên cứu lại đi.
Lần đầu đi diễn, Lý Nhược Hy đã nhận một đống chuyện chẳng lành. Mộ Dung Hãn thấy cô bất ổn nên kéo cô lại một góc, khi xác nhận không có người thì anh liền kéo cô vào lều riêng của mình rồi hỏi chuyện:
- Em sao vậy? Có chuyện gì không vui à?
Lý Nhược Hy còn chưa định hình được tình huống thì đã bị anh lôi kéo vào đây, mãi sau cô mới nhận thức được vấn đề mà anh đang hỏi nhưng cô lại không biết trả lời như thế nào.
Mộ Dung Hãn lập tức cười cười rồi trêu chọc cô:
- Có phải em đang ghen không?
Sắc mặt của cô lập tức ửng hồng, cô không dám nhìn thẳng vào mắt của anh vì bị anh nói trúng tâm trạng. Mộ Dung Hãn cũng rất biết trêu người liền nói thêm:
- Nếu như em ghen như vậy thì từ lần sau, mỗi sáng anh sẽ hôn môi em mười lần rồi mới đi diễn.
Cô nghe thấy như vậy thì không kiềm được mà buột miệng nói:
- Dung Hãn, em không có ý đó.
Cô giãy nảy lên muốn phủ nhận, mặc dù chính cô đang lừa dối mình nhưng cô không có đủ can đảm để nói ra.
Anh chỉ thấy cô dễ thương, không nhịn được mà ôm chầm lấy cô rồi âu yếm nói:
- Nhược Hy, đó là nghề nghiệp, hơn nữa em phải biết, người anh yêu chính là em.
Nói xong thì anh lập tức tìm đến môi mềm của cô mà xâm chiếm, Nhược Hy còn chưa có thời gian để tiếp nhận liền bị anh dẫn dắt vào tình yêu. Có lẽ tình cảm này quá màu hồng nên cô sợ sau này mình sẽ luỵ anh nhiều lắm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.