Tôi Không Muốn Trở Thành Omega

Chương 255: Ốm nghén

Lê Ngọc Diệp

04/09/2022

Bài đăng chỉ vừa mới cập nhật vài phút trước, số lượng like và cmt liền tăng nhanh tới chóng mặt. Vị phu nhân đầy bản lĩnh trong truyền thuyết kia giống như thần long thấy đầu không thấy đuôi vậy.

Mặc dù đã nghe qua không biết bao nhiêu chiến tích vĩ đại của vị kia trong giai đoạn Trùng tộc và loài người khai chiến, nhưng bọn họ thủy chung chưa từng nhìn thấy được người nọ tròn méo ra sao.

Lúc này, lại có người chụp được hình của người nọ, cộng đồng mạng lúc này liền giống như ong vỡ tổ, bay ào ạt vào soi ảnh.

"Có phải muốn làm tôi tức chết hay không? Tại sao lại chỉ chụp được có một góc gương mặt? Tại sao vậy hả?????".

"Tôi đã zoom lên hết cỡ mới có thể nhìn được một chút ở sườn mặt". Kèm theo một tấm ảnh chụp màng hình cùng với icon bất lực.

"Ảnh thật hay ảnh ghép vậy ạ? Ảnh rất mờ, tôi không thấy được người ở phía sau kia!".

"Tuy chỉ thấy được một góc bên sườn mặt, nhưng mà mấy người nhìn kĩ đi. Làn da trắng nõn, sườn mặt thon nhỏ góc cạnh, chỉ như vậy thôi cũng đủ biết đây là một đại mỹ nhân rồi!!!".

"Mỹ nhân cái gì chứ? Tôi thấy, cứ che che giấu giấu thế này, chắc chắn là một Omega xấu xí chẳng bằng ai. Chỉ là đặc biệt giỏi chuyện giường chiếu, cho nên mới thu được bốn Alpha ưu tú như vậy tới tay thôi!".

Lời bình luận của người này vừa đưa ra đã nhận lấy vô số gạch đá cùng sự căm phẫn của cộng đồng mạng. Vô số lời trỉ trích, chưỡi bới nhau qua lại, trong phút chốc đã loạn thành một đoàn.

"Nếu 'vị kia' đã không muốn công khai danh tính, vậy thì mấy người ở đây soi mói để được ích lợi gì? Soi xem 'vị kia' có điểm nào hơn mình mà lại có thể thu phục được cả bốn Alpha trội à?

Có thể tém tém lại một chút được không? Bốn Alpha trên đỉnh kim tự tháp kia đã có hạn đời, hơn nữa người nọ còn đang mang thai. Mấy người soi người ta thì làm được cái gì? Chỉ giỏi nói miệng, cũng không biết nhìn lại bản thân mình xem có được chút ưu điểm nào hay không!!!".



Cuối cùng cũng có người đủ sáng suốt để nói ra một câu công bình, vụ ồn ào bên trên rốt cục mới chịu chậm rãi lắng xuống.

Chỉ là, nhìn những lời thô tục khiếm nhã của một số người cố chấp kia, nữ y tá rốt cục xóa luôn bài viết. Cô không muốn 'vị kia' đang trong giai đoạn mang thai lại phải hứng chịu những lời cay nghiệt như thế này.

Cậu ấy thân thể nhỏ yếu như vậy, đang trong giai đoạn mang thai lại gặp phải vấn đề đến phải vào viện. Cho nên hiện tại, cậu ấy có lẽ không đủ khả năng để hứng chịu thêm một cú sốc tinh thần thế này.

Cho nên, với cương vị là một y tá, cô đã nhanh chóng gỡ đi bài viết, những lời ác ý trước đó cũng nhanh chóng không còn tồn tại.

...

Sau khi từ bệnh viện trở về, Lâm Hàm phát hiện bốn Alpha nhà mình ngày càng quan tâm chăm sóc cậu một cách rất thái hóa.

Chẳng những vậy, ngay cả việc ở công ty hay ở quân bộ đều chất thành đống ở nhà, hiện tại, bọn họ đã nửa tháng không hề đi làm. Ngày ngày rảnh rỗi chỉ kè kè đi theo sau lưng cậu.

Sau nhiều lần tra hỏi, bọn họ mới chịu nói rõ sự tình rằng cậu đang mang thai, đã thế tình trạng lại không hề giống các Omega khác. Nói trắng ra, thân là Omega lặn, cho nên sức khỏe sinh sản của cậu đặc biệt kém.

Lần đầu tiên phát hiện ra trong bụng mình đang có một sinh mệnh đang chậm rãi phát triển, lớn dần qua từng ngày ở bên trong. Lâm Hàm không biết nên dùng ngôn ngữ gì để hình dung tâm trạng bản thân khi đó.

Mặc dù đã thấy qua không ít Omega mang thai, không những nữ, mà cả Omega nam mang thai cũng không thiếu. Nhưng mà hiện tại, tự bản thân trải nghiệm cảm giác làm 'mẹ', Lâm Hàm đầu tiên chính là sững người, có vui vẻ, nhưng sau đó lại là vô cùng lo lắng.

Dù biết chuyện này sớm muộn gì rồi cũng sẽ đến, nhưng Lâm Hàm quả thực không ngờ tới, nó lại đến nhanh như vậy. Cậu thực sự có chút hoang mang, vậy là, một thằng con trai như cậu, hiện tại đùng một cái liền biến thành 'mẹ' rồi ư?!!.

Lâm Hàm lúc này vừa ngủ dậy, ở bên ngoài mặt trời đã treo cao tự lúc nào. Cậu ngồi ở trên giường, thẫn thờ nhìn ra ngoài cửa sổ, tay vô thức đặt lên bụng chính mình xoa xoa.



Cậu không biết, bản thân có thể nuôi dạy đứa trẻ này thật tốt hay không. Nhưng có một điều cậu có thể chắc chắn, chính là cậu sẽ không để nó phải chịu bất kì thua thiệt nào.

Lúc này, cửa phòng bật mở, Lăng Xuyên trên tay cầm một chậu nước ấm, Triệu Mặc cầm khăn lông mềm mại. Theo sau chính là Mục Diệc Thần đang cầm theo quần áo của Lâm Hàm. Còn Lâm Vĩnh Kỳ thì cầm theo lược cùng dép lê.

Bọn họ hành động rất thuần thục, hệt như bảo mẫu chuyên nghiệp mà chăm sóc cho Lâm Hàm đến không một kẽ hở. Chỉ chưa đầy năm phút sau, Lâm Hàm đã một thân chỉnh tề bước xuống giường. Cậu xỏ lấy dép lê mà ban nãy Lâm Vĩnh Kỳ đem tới, sau đó dưới sự hộ tống của bốn Alpha mà chậm rãi xuống lầu.

Mấy người bọn họ trông cậu hệt như chăm em bé mấy tháng tuổi vậy. Lâm Hàm cũng đã không ít lần bảo bọn họ không cần phải làm đến như vậy, nhưng cả bốn người đều cứng đầu như nhau. Còn nói cái gì mà, một giây không ở cạnh cậu, bọn họ liền không thể an lòng.

Trên bàn dài, đồ ăn sáng đã được dọn sẵn. Đủ loại món ăn, phong phú bắt mắt, mùi thơm ngào ngạt. Đây đều là mấy món ăn bổ dưỡng mà bọn họ mời chuyên gia tới để chăm lo thực đơn hằng ngày cho Lâm Hàm.

Chỉ là, Lâm Hàm chỉ vừa mới đặt m.ô.n.g ngồi xuống ghế, mùi cá xộc vào mũi, cổ họng cậu đã trào lên mùi vị đắng chát. Thời gian gần đây, cậu đều bị cơn ốm nghén hành thường xuyên. Chỉ cần ngửi mùi của mấy món không hợp khẩu vị, trong bụng lại từng trận cuộn trào.

Lâm Hàm sắc mặt tái mét, tay cầm đũa cũng bắt đầu run rẫy. Nhưng nhớ tới lời bác sĩ dặn, dù không muốn, nhưng cậu vẫn cố gắng ăn một ít cháo thịt mà Mục Diệc Thần vừa đưa cho cậu.

Chỉ là, cháo vừa vào miệng, Lâm Hàm liền đã vội bụm chăt lấy miệng mình, nhanh chóng chạy vào nhà vệ sinh. Mặc dù chuyện này trong một tháng này đã xảy ra không ít lần, nhưng lần nào cũng khiến mấy Alpha bọn họ một trận thót tim.

Lâm Hàm chạy nhanh như vậy, lại còn đang đi dép lê. Lỡ vào nhà vệ sinh bị trượt chân thì làm sao bây giờ?.

Triệu Mặc nhanh chóng đuổi theo sau, Lâm Hàm còn chưa kịp chạy tới nơi đã bị người chặn lại bế lên. Sau đó, hắn mới vững vàng ôm cậu đặt vào trong nhà vệ sinh.

Lâm Hàm nôn thốc nôn tháo, nôn đến xanh cả ruột. Mục Diệc Thần cùng Lâm Vĩnh Kỳ ở một bên vỗ vỗ lưng nhuận khí cho cậu cũng không khỏi lo lắng theo.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Tôi Không Muốn Trở Thành Omega

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook