Tôi Không Phải Là Vampire, Tôi Còn Hơn Vậy Nữa

Chương 6: Chạm mặt. Hiền-Ác. Bạn-Thù P2

Xhian_Lyn

28/03/2022

-Ừ thì...-cô ấp úng.

-Tại sao?-Na Hee lại tiếp tục tấn công.

-Tại tôi không muốn cả trường phải náo loạn thôi,có gì sai?-cô muốn chữa ngượng nên đã lấy đại cái lí do nào đó.

-Ồ thì ra là vậy.-và đương nhiên là với tính ngây thơ của Na Hee thì cậu tin 100% sữa tươi Vinamilk. Cô thở phào.

-A, quên nữa Franky mau dẫn em đi tham quan.-cô quay qua chộp lấy tay Franky lay lay.

-Xin lỗi nha Tiểu Băng. Anh bận rồi, A hay là Na Hee dẫn em đi nhỉ? Được đấy. Na Hee à, nhờ cậu nhé. bye-Anh nói trước khi chạy vụt đi mất. Na Hee thì đương nhiên vâng lời rồi.(au: Anh này đẹp trai mà chỉ bị cái tội hơi ***!) Anh dẫn cô đi khắp nơi trong trường, từ khu dành cho vam thường hoặc vam khuyết tật, Vam C, vam quí tộc, Vam B và cuối cùng là vam thuần chủng, Vam A. Số lượng vam thuần rất ít, chỉ cỡ trên dưới 20 vam trên tổng số 400 học sinh. Anh còn dẫn cô đến thư viện, phòng thí nghiệm và căn tin. Cô không muốn thừa nhận nhưng quả thật nơi dây rất đẹp,cũng đúng thôi vì đây là trường dành cho Bạch đạo duy nhất ở Nhật nên đẹp là phải rồi, với lại cái gu thẩm mĩ này chỉ có của Franky thôi.

-Um..Chị à em đi mua nước chút, chị ngồi đây chờ em nhak, Ok!-lại một lần nữa cô lại bị cho bơ vơ một mình, nhưng cô cũng không quan tâm mấy, vươn vai và ngáp dài, cô cảm thấy khá là thích thú cô chưa bao giờ có cảm giác này khi còn ở "nhà." Nhẹ nhàng nhắm mắt mà cảm nhận sự thoải mái nó cảm nhận được ở nơi đây. Sự thanh bình và thoải mái không kéo dài được lâu thì... "Bịch." Nó mở to đôi mắt đang nhắm nghiền, xoay đầu 90°,

"Bao Công?" Cũng đúng thôi vì người vừa mới đặt mông xuống ngồi cạnh cô hình như là fan cuồng của Bao Công style, đen từ trên đen xuống. Áo thun đen ở trong, cái jacket ở ngoài, quần tây đen và đến cái nón đội trên đầu cũng đen nốt. "Bao Công" cảm thấy khó chịu vì có ai đó cứ nhìn chằm chằm mình, đằng này còn nhìn từ trên xuống dưới, từ dưới lên trên mới đau chứ!! " Bao Công xoay qua định mắng thì bắt gặp nó đang nhìn mình, mặt đối mặt, mắt đối mắt(kính đen.) Sự việc trên chỉ xảy ra chừng không 10s thì cả hai người đều quay đi vì... Ngượng.

2p, 5p, 10p

Một sự im lặng đến ngộp thở bao trùm toàn bộ nơi này, nơi hai thân ảnh một đen một trắng đang ngự trị. Và, vị cứu tinh đã xuất hiện...

-Chị, em về rồi nè. -Na Hee chạy lại nói lớn.

-Ờ.-dứt lời , cô đẩy nhẹ gọng kính rồi vội kéo Na Hee đi.



-Khoan đã...-tên "Bao Công" đột nhiên lên tiếng làm nó và Na Hee phỉa ngoái lại nhìn.

-Na Hee...

-Ờ.... Anh là ai vậy, sao lại biết tên tôi?-Na Hee ngu ngơ trả lời. "Bao Công chả nói gì hết chỉ lẳng lặng gỡ bỏ cái mắt kính.

-Ken? Ken. KEN. Anh làm gì mà giờ mới tới hả?-chạy lại ôm người con trai cực kì tuấn mĩ bên cạnh, Na Hee vừa cười vừa mắng nhưng không dấu nổi niềm vui.

"Thật mĩ a" một ý nghĩ chợt thoáng qua trong đầu nó, nhưng chỉ là thoáng qua thôi khi cô nhìn thấy gương mặt của anh. Lấy lại vẻ lạnh lùng, nó ho khan vài tiếng đưa ánh mắt về phía hai người con trai đang vui vẻ trò chuyện mà quên mất sự có mặt của cô. Nghe tiếng động, cả hai đồng loạt đưa ánh mắt về phía Kami. Người hiểu chuyện nhất vẫn là Na Hee, anh nhanh chóng giới thiệu.

-A, chị đây là anh Ken, là đàn anh của em.-Ken nhẹ gật đầu

-Anh Ken, đây là chị...chị, chị ơi chị tên gì vậy?-Na Hee phán một câu làm Ken và nó bật ngửa, thật sự không biết sao? Thở dài, nó nhanh chóng lấy lại vẻ lạnh lùng và bất cần nói.

-Kami, Haruno Kami- một câu ba chữ, ngắn gọn nhưng đầy đủ ý nghĩ. Ken nhìn cô với ánh mắt lạ lạ chả biết diễn tả sao cho đúng. Một chút nghi hoặc, khinh khỉnh, lạnh lùng, thờ ơ.

-Cậu kiếm đâu ra con nhỏ xấu xí này vậy, bồ nhóc hả?-khinh bỉ anh lên tiếng làm nó giận run. "Xấu xí?" "Bồ?" Hai tay gòng mạnh không để cảm xúc lấn át, nếu không cô sẽ giết chết tên này mất. Na Hee cũng khá giận nhưng thấy nó như vậy anh chỉ dám nuốt nước bọt mà lùi ra xa, sát khí toả ra từ nó từ nó mạnh đến nỗi mọi giác quan của anh như bị tê liệt. Anh chắc chắn Ken cũng cảm nhận được vì anh thấy Ken rùng mình vài cái cho dù anh là một trong nhưng người giỏi nhất học viện đủ biết nó kinh khủng tới cỡ nào. Ken từ quay lại, nó ngước lên. Giật mình lùi xa vài bước, anh hốt hoảng khi thấy đôi mắt đen của nó trở thành màu VÀNG.

"Vèo"

-PHONG ẤN!!!!-lời nói vừa dứt, thân hình nó đã ngã xuống vòng tay của...Franky?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Tôi Không Phải Là Vampire, Tôi Còn Hơn Vậy Nữa

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook