Tôi Không Phải Là Vampire, Tôi Còn Hơn Vậy Nữa

Chương 37: Dã ngoại 2- Số 4: Xui hay hên

Xhian_Lyn

28/03/2022

-Theo phong thuỷ, số 4 tiếng Trung nghĩa là Tứ những lại đồng âm với Tử-nghĩa là chết, nên số bốn được gọi là số rất không may-Na Hee cầm cuốn sách đọc mà hơi run khi nhìn thấy nhưng cái chết xảy ra đối với số 4. Chắc mọi người cũng biết, ngày xưa người Trung Quốc chính là người đã mở mang kiến thức cho người Nhật nên phong tục tập quán của Nhật vẫn có đôi chút hơi Trung Quốc(au: bạn nào có học tiếng Nhâtn hoặc tiếng Hoa sẽ biết tiếng Hoa là dạng đơn giản nhất của Tiếng Nhật)

-Vậy phải làm sao đây? Nhóm mình là nhóm thứ tư đó!!-Aya tỏ vẻ lo lắng.

-Không phải lo đâu! Hai người mê tín quá đi ah!-Ken lên tiếng.

-Nhưng mà..mà-Aya vẫn tỏ vẻ lo lắng

-Không sao đâu Aya, mình...uhm em...uhm tôi...sẽ bảo vệ Aya mà-Na Hee lúng túng khi xưng tên. Vì một phần Aya cũng là bạn của chị Kami nên chả biết xưng hô sao cho phải phép.

-Cứ xưng hô bạn bè với nhau đi!-Aya cười tươi

Thoáng đỏ mặt-Uhm-Na Hee nói.

-Đừng nói nữa,sắp tới-nó lên tiếng làm mọi người giật mình, tất cả đều im bặt sau lời nói đó.

Xe bus dừng tại một cánh đồng. Nói đúng hơn là trạm xe bus kế bên một cánh đồng.

-Ái da!! Hình như chúng ta phải đón xe đi vào thành phố thì phải-Aya nói. Ở trường không cho đi xe của trường mà cho từng nhóm tự lập và tự đi đến khách sạn mà nhà trường đã chuẩn bị. Nhóm nó, có một nhân tố rất đặc biệt...nó, có thể dịch chuyển đến bất cứ đâu mà nó thích nhưng lại cảm thấy phiền phức nên thôi, đi xe bus là tốt nhất.

-Chờ đi!-Ken nói và ngồi xuống ở chỗ kế bên nó trên băng ghế dài ở trạm xe để chờ chuyến kế. Na Hee lôi cái điện thoại ra, lục những tin tức mà anh tìm được về chuyên đi này.

-Khách sạn của trường chuẩn bị là khách sạn 5* tên là Piece Hostel Kyoto, không quá xa nơi này. Khách sạn không ở ngoại ô hay trong thành phố, nói chung vẫn có cuộc sống thành thị nhưng cảnh đẹp thì đúng là rất đáng để mắt tới. Từ đây đến đó mất khoảng 15-20p, mỗi nhóm sẽ có một phòng riêng, nam nữ ở chung nhưng trong phòng đó lớn đó có phân ra thành hai phòng ngủ nhỏ, phòng ăn, 3 phòng tắm và 1 phòng khách, tròng phòng khách có sách, một bàn lớn lùn, dạng bàn học nhóm, xung quanh là những bàn khác hơi cao hơn và quầy bar. Nói chung là đầy đủ tiện nghi.-Na Hee làm cho một bài diễn văn dài ngoằn cho đến khi xe đến. Cả nhóm lên xe nói chuyện rôm rả, nó cho dù rất rất rất kiệm lời nhưng ít ra vẫn còn góp vui cho cả bọn. Và không ngoài dự đoán, nhóm nó là nhóm cuối cùng tới nơi, đây cũng là điều đương nhiên vì chỉ có nhóm nó là đĩ xe Bình Dân thôi, còn những người khác toàn cậu ấm cô chiêu thì phương tiện cao cấp cũng là lẽ thường tình. Lê bước vào trong khách sạn, tụi nó tới quầy tiếp tân nhưng không hỏi người phục vụ mà hỏi cô tụi nó.

-Cô ơi! Còn phòng nào không cô?-Na Hê lên tiếng hỏi.



-Ủa, các em sao giờ này mới tới!-cô giáo tỏ vẻ hơi ngạc nhiên.

-Dạ xin lỗi cô, tụi em đi xe bus-Aya lên tiếng.

-Xe bus-Cô có vẻ không tin vào tai mình-Thôi chết rồi, hiện giờ chẳng còn phòng nào cho tụi em cả, làm sao đây!!-cô lo lắng.

-Đi thôi!-nó bước đi

-Những chúng ta đi đâu dây Kami?-Ken hỏi

-Về phòng!-nó nói để lại cho tất cả mọi người một dấu chấm hỏi to đùng. Bước vào thang máy, nó gọi.

-Phòng?-nó hỏi.

-Tầng 6, nguyên tầng đó là một phòng của tụi em, thấy anh chuẩn bị chu đáo không?-tiếng Franky vang lên.

-Tốt!-nó nói.

-Gì chứ khen nhiều lê...-chưa kịp nói hết câu bó đã cúp máy.

-Ai vậy?-Aya hỏi.

-Cậu nghĩ ai? Anh ta dám để tớ ngụ bờ bụi không?-Kami nói, tay bấm lấy số 6. Aya thì chỉ cười cười cho hai tên kia chả hiểu mô tê gì. Bước ra khỏi thang máy, tụo nó há hốc mồm(trừ nó) vì cái phòng à không phải nói là căn nhà chung của tụi nó quá ư là bự và cực kì đẹp. Căn phòng có tông màu chủ đạo là màu trắng, cực kì bự, căn phòng này có nhét 50 người vẫn còn rộng chán. Có hai phòng ngủ siêu lớn, một phòng hường ra cảnh thiên nhiên đã được nó và Aya chiếm còn phòng kia ngược là chiếm ngay cảnh đời sống của con người nơi đây. Phòng ăn nằm ngay nhà bếp nên rất dễ dàng để nấu nướng, một cái bàn dài màu trắng xám, muỗng, dao nĩa được xếp gọn gàng. Trong tầng này lại được chi thêm một lầu, lầu dưới là phòng ngủ phòng ăn, còn lầu trên là phòng sinh hoạt, phòng hoạt giống y như Na Hee kể(tự coi nha, au làm biếng kể, cái phòng khách đó)

Cả bọn đi lòng vòng mà trong lòng vui như hội, hố hố, hên mà trong nhóm có nó, nữ thần may mắn đã khắc chế cái xui xẻo từ số 4. Sau khi tham quan xong, cả đám đi tắm, có ba cái nhà tắm mà tới bốn người nên nó quyết định nó và Aya tắm chung còn hai tên kia thì tự lo. Nó mặc một cái áo thun trễ vai trắng, quần short trắng cho đơn giản. Aya thì dịu dàng hơn, cô nàng mặc một chiếc áo sơ mi trắng cùng với chiếc váy màu lam nhạt, trên đâu cô cài thêm một cây cài màu đen nom gọn gàng. Còn bọn hắn, hắn chơi nguyên bộ đồ màu đen, quần sort đen và áo thun tay dài được xăn tay lên trông bụi cặm. Na Hee thì mặc quần tây dài và cái áo thun màu xanh lam. Nếu đứng với nhau thì sẽ thấy rõ hai cặp, nó và hắn, đều là quần sỏt, tuy màu trái ngược nhưng lại quyện vào nhau làm cả hai thêm mỹ. Na Hee và Aya, váy xanh áo xanh, đều mang một vẻ tươm tất nhưng vẫn trẻ trung. Sau khi xong xuôi, tụi nó bắt đầu đi xuống đại sảnh, nơi tập trung, bây giờ tụi nó sẽ đến tham quan Lâu Đài Nijo gần đây...

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Tôi Không Phải Là Vampire, Tôi Còn Hơn Vậy Nữa

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook