Tôi Không Tin!! Mãi Mãi Không Tin!!
Chương 0: Cuộc Gặp Mặt Xui Xẻo
Snow
03/05/2016
Chương I: Cuộc gặp mặt xui xẻo
Sáng sớm, lúc 6h:
-Uầy!! Mới có 5h30 à tu một giấc 30’ cho đã cái nè!! OÁPPPPPPP!!
~~~~~~~~~~15’ sau~~~~~~~~~~~~~~
-Hừm!! Hình như có cái gì sai sai?? Nhớ hồi nãy cũng 5h30 mà ờ mà đợi đã....ÁAAAAAAAA!!!!! TRỄ GIỜ HỌC RỒI!!!
*Phải theo như các bạn đọc đó chính là nó NGUYỄN BẠCH THIÊN BĂNG đang trong hiện trạng là TRỄ GIỜ HỌC
--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Chạy lật đật xuống lầu, la toáng lên:
-MẸ Á!! KHÔNG KÊU CON 1 TIẾNG LÀ SAO TRỄ RỒI 6H15 ĐÓ 6H15 ĐÓ TRỜI ƠI ĐỜI TUI SAO KHỔ QUÁ VẬY!!
-NÈ!! CÁI CON VÔ ƠN!! MẸ MÀY KÊU MÀY MUỐN RÁT CỔ HỌNG TÍNH MÀ 1 CÁCH CHÍNH XÁC LÀ 5 LẦN MÀY CÓ BIẾT KHÔNG?? MÀY CÓ CHỊU DẬY KHÔNG HẢ?? GIỜ RÓNG HỌNG VỚI MẸ MÀY À??MUỐN ĂN CÂY VÀO BUỔI SÁNG À??- mẹ chửi lại nó
~~ haizz mới sáng bị chửi hà!! Thôi chủ yếu là đi học hôm nay khai giảng mà trời!! Con em xấu xa không biết yêu thương chị em gì cả huhuhuuu~~~ (suy nghĩ của nó)
-Dạ! Con xin lỗi mẹ con đi học ngay! Thưa mẹ con đi học!!
-Cầm theo mà ăn bánh mỳ ngọt chớ không đói đó!! – mẹ ân cần đưa cho nó
-Ôi yêu mẹ quá à!!~~~ bye mẹ!!- hôn mẹ một cái rồi nó chạy như bay đi học
~~Trên đường đi học, nó chạy thật nhanh để đến cho kịp bởi trường nó hơi xa mất 10’ đi xe nhưng nó đang “căng hải” nếu nó dậy sớm hơn để ba chở cả 2 đứa đi học là không khổ vậy rồi.....
Đang chạy muốn chết ở đâu xuất hiện chiếc xe thể thao đời mới nhé! Đẹp lắm nhé! “Hâm mộ” nó quá tông thẳng vào nó làm nó phải trao nụ hôn đầu cho “ anh mặt đường”. Bởi tính hung hăng thấm sẵn từ trong máu, nó đứng dậy đến gần cửa kính ô tô nở nụ cười thân thiện:
-Anh gì đó ơi mở kính ra được không ạ??- vừa nói nó vừa nghiến răng ken két
-Có chuyện gì??- kéo gương xuống hắn hỏi nó
-Anh có biết mình vừa làm gì??- nó
-Tông cô?? Muốn tiền??- hắn nhếch mép
-Hửm?? Tiền?? ồ chắc cũng phải nhiều lắm!!- nó nhếch mép trả thù
-Hứ! Bao nhiêu nói nhanh tôi đang bận!- hắn
-NÈ ANH BỊ ĐIÊN HAY ĐẦU KHÔNG CÓ NÃO TÔI ĐÂY KHÔNG CẦN ANH PHẢI CHO TÔI BAO NHIÊU TIỀN CẢ TÔI CHỜ Ở ĐÂY NÃY GIỜ CHỈ CHỜ 1 CÂU XIN LỖI THÔI KHÔNG CẦN TIỀN ANH ĐÂU!! TIỀN CỦA ANH ĐỐI VỚI TÔI CŨNG CHỈ LÀ GIẤY BỊ VẼ BẬY LÊN NHƯNG GIẤY BẨN THÌ PHẢI VỨT CHỨ NÊN ANH CÓ CHO TÔI THÌ TỐT NHẤT LÀ QUĂNG THẲNG VÀO SỌT RÁC KÌA!!- nói một lèo không cho ai trả lời.
Trong xe hắn hơi sửng sờ, lợi dụng thời cơ nó rút khóa cửa, mở phăng cửa xe ra đá thẳng vào người hắn, do không đề phòng nên hắn ngã nhào ra sau .
-Haha!! Lêu lêu đáng đời!!- nó cười khoái chí rồi chạy thật nhanh đến trường
~~ haha đáng đời hắn tưởng mình cần tiền hả?? Mơ đi chụy đây không cần chẳng qua đá cưng cho đỡ tức thui hehehe!! TỪ NAY THIÊN BĂNG NÀY KHÔNG ĐỂ BỊ ĂN HIẾP NỮA!! ĐỪNG NGHĨ ĐẾN CHUYỆN ĂN HIẾP TÔI!!!!~~ ( suy nghĩ của nó)
-Hừ!! Đau thật, con bé này ở đâu ra thế?? Đồng phục này giống mình chắc cùng trường rồi. Hừm... tôi sẽ cho cô biết thế nào là trời cao đất dày đợi đó đi!- hắn nhếch mép tuyên chiến
Hắn tiếp tục cho xe chạy với vận tốc tên lửa như muốn trút giận lên cái vô lăng vậy. Chạy ngang qua nó, hắn nhếch mép lần nữa, bây giờ trong đầu hắn đang bắt đầu lập ra một trò chơi hết sức thú vị và nhân vật chính không ai khác chính là nó.
Thế cuộc sống của nó sẽ ra sao?? Hắn muốn bày trò gì?? Hãy đón xem tiếp Chương 2 nhé!!
Sáng sớm, lúc 6h:
-Uầy!! Mới có 5h30 à tu một giấc 30’ cho đã cái nè!! OÁPPPPPPP!!
~~~~~~~~~~15’ sau~~~~~~~~~~~~~~
-Hừm!! Hình như có cái gì sai sai?? Nhớ hồi nãy cũng 5h30 mà ờ mà đợi đã....ÁAAAAAAAA!!!!! TRỄ GIỜ HỌC RỒI!!!
*Phải theo như các bạn đọc đó chính là nó NGUYỄN BẠCH THIÊN BĂNG đang trong hiện trạng là TRỄ GIỜ HỌC
--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Chạy lật đật xuống lầu, la toáng lên:
-MẸ Á!! KHÔNG KÊU CON 1 TIẾNG LÀ SAO TRỄ RỒI 6H15 ĐÓ 6H15 ĐÓ TRỜI ƠI ĐỜI TUI SAO KHỔ QUÁ VẬY!!
-NÈ!! CÁI CON VÔ ƠN!! MẸ MÀY KÊU MÀY MUỐN RÁT CỔ HỌNG TÍNH MÀ 1 CÁCH CHÍNH XÁC LÀ 5 LẦN MÀY CÓ BIẾT KHÔNG?? MÀY CÓ CHỊU DẬY KHÔNG HẢ?? GIỜ RÓNG HỌNG VỚI MẸ MÀY À??MUỐN ĂN CÂY VÀO BUỔI SÁNG À??- mẹ chửi lại nó
~~ haizz mới sáng bị chửi hà!! Thôi chủ yếu là đi học hôm nay khai giảng mà trời!! Con em xấu xa không biết yêu thương chị em gì cả huhuhuuu~~~ (suy nghĩ của nó)
-Dạ! Con xin lỗi mẹ con đi học ngay! Thưa mẹ con đi học!!
-Cầm theo mà ăn bánh mỳ ngọt chớ không đói đó!! – mẹ ân cần đưa cho nó
-Ôi yêu mẹ quá à!!~~~ bye mẹ!!- hôn mẹ một cái rồi nó chạy như bay đi học
~~Trên đường đi học, nó chạy thật nhanh để đến cho kịp bởi trường nó hơi xa mất 10’ đi xe nhưng nó đang “căng hải” nếu nó dậy sớm hơn để ba chở cả 2 đứa đi học là không khổ vậy rồi.....
Đang chạy muốn chết ở đâu xuất hiện chiếc xe thể thao đời mới nhé! Đẹp lắm nhé! “Hâm mộ” nó quá tông thẳng vào nó làm nó phải trao nụ hôn đầu cho “ anh mặt đường”. Bởi tính hung hăng thấm sẵn từ trong máu, nó đứng dậy đến gần cửa kính ô tô nở nụ cười thân thiện:
-Anh gì đó ơi mở kính ra được không ạ??- vừa nói nó vừa nghiến răng ken két
-Có chuyện gì??- kéo gương xuống hắn hỏi nó
-Anh có biết mình vừa làm gì??- nó
-Tông cô?? Muốn tiền??- hắn nhếch mép
-Hửm?? Tiền?? ồ chắc cũng phải nhiều lắm!!- nó nhếch mép trả thù
-Hứ! Bao nhiêu nói nhanh tôi đang bận!- hắn
-NÈ ANH BỊ ĐIÊN HAY ĐẦU KHÔNG CÓ NÃO TÔI ĐÂY KHÔNG CẦN ANH PHẢI CHO TÔI BAO NHIÊU TIỀN CẢ TÔI CHỜ Ở ĐÂY NÃY GIỜ CHỈ CHỜ 1 CÂU XIN LỖI THÔI KHÔNG CẦN TIỀN ANH ĐÂU!! TIỀN CỦA ANH ĐỐI VỚI TÔI CŨNG CHỈ LÀ GIẤY BỊ VẼ BẬY LÊN NHƯNG GIẤY BẨN THÌ PHẢI VỨT CHỨ NÊN ANH CÓ CHO TÔI THÌ TỐT NHẤT LÀ QUĂNG THẲNG VÀO SỌT RÁC KÌA!!- nói một lèo không cho ai trả lời.
Trong xe hắn hơi sửng sờ, lợi dụng thời cơ nó rút khóa cửa, mở phăng cửa xe ra đá thẳng vào người hắn, do không đề phòng nên hắn ngã nhào ra sau .
-Haha!! Lêu lêu đáng đời!!- nó cười khoái chí rồi chạy thật nhanh đến trường
~~ haha đáng đời hắn tưởng mình cần tiền hả?? Mơ đi chụy đây không cần chẳng qua đá cưng cho đỡ tức thui hehehe!! TỪ NAY THIÊN BĂNG NÀY KHÔNG ĐỂ BỊ ĂN HIẾP NỮA!! ĐỪNG NGHĨ ĐẾN CHUYỆN ĂN HIẾP TÔI!!!!~~ ( suy nghĩ của nó)
-Hừ!! Đau thật, con bé này ở đâu ra thế?? Đồng phục này giống mình chắc cùng trường rồi. Hừm... tôi sẽ cho cô biết thế nào là trời cao đất dày đợi đó đi!- hắn nhếch mép tuyên chiến
Hắn tiếp tục cho xe chạy với vận tốc tên lửa như muốn trút giận lên cái vô lăng vậy. Chạy ngang qua nó, hắn nhếch mép lần nữa, bây giờ trong đầu hắn đang bắt đầu lập ra một trò chơi hết sức thú vị và nhân vật chính không ai khác chính là nó.
Thế cuộc sống của nó sẽ ra sao?? Hắn muốn bày trò gì?? Hãy đón xem tiếp Chương 2 nhé!!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.