Chương 12: Hiểu Biết Đầu Tiên Về Cơ Thể
Kai
03/09/2015
Vừa về đến lớp đã thấy mụ bí nháy mắt với mình, mụ lướt qua hỏi:
- Thế nào? mãn nguyện chứ? hihi. - bả cười đầy vẻ ẩn ý.
- Ôi tach luôn, làm kèo khác vậy, em này cứng quá. - tôi lắc đầu trả lời qua loa rồi về chổ ngồi.
- Khoan, em nào đó, cần tui giúp hay tư vấn không? Hoặc là tạo cơ hội gì đó vì bí thư đoàn trường vẫn hay giao lưu với nhau lắm. Kể tui nghe em đó là ai đi? - bố cái con nhiều chuyện, nói cho bà đồn cả trường ra thì tôi mất hình tượng hết à.
- Thôi, bí mật, bí mật... Một kế hoạch tác chiến thành công thì cần sự bí mật chỉ những người hành sự được biết. - Đưa ngón trỏ lên làm bộ dáng "suỵt", mỉm cười rồi trở về chỗ ngồi.
- Gớm, không thích nói thì thôi. Làm như người ta biết được thì sẽ cướp mất không bằng? Xí... - Nó bĩu môi.
Ờ thì tôi không thích đấy, làm sao. À mà bà mà biết được thì cả trường này biết được, ai biết con bé này có bao nhiêu fan, tụi nó có làm thịt tôi không cơ chứ? Ráng ngồi hết giờ học rồi lết xác về nhà, vừa đi vừa suy tư tính kế làm sao để làm quen đây, không thể dùng biến đổi trạng thái được, chợt có đứa vỗ vai tôi, tôi quay lại. Thì ra là thằng Cường, bữa nay nó đã lấy lại được tình thần không còn buồn vì con bé kia nữa, mà nghe nói con bé kia sau ngày đánh nhau ấy cũng chuyển trường luôn rồi, thằng Cường hỏi:
- Ê cu, tia em nào rồi đấy? Nói nghe coi anh em tư vấn cho, tao từng tán thành công... - nói tới đây tự nhiên thằng này nó ngừng, thờ dài không nói nữa.
- Sao mày biết? Tao đã kể gì đâu? - Sao thằng này nó biết nhỉ, tôi cũng thấy lạ, mới hành động sáng nay mà đã làm được gì đâu, trừ khi...
- Chuyện, tao là ai? Thông tin gì mà qua mắt được tao. - Mắt nó sáng lên, lại nổ.
- Dm, lại bảo tao không phải con bí tọc mạch với mày nữa đi. Tao thừa biết. - Bĩu môi, chỉ có trường hợp đó mà thôi.
- Sao mày biết hay thế? Nó lại hỏi tao mày thích em nào, chắc tại thấy tao với mày thân với nhau nên nó hỏi, xong tao hỏi sao nó lại hỏi vậy, chẳng lẽ nó thích mày? xong nó kể lại chuyện hồi sáng cho tao nghe.
- Ôi dm, biết ngay con này không tin tưởng được mà. Mà thôi cũng không sao nó cũng không biết được gì. Nói cho mày cũng không sao, nhưng đừng kể ai bể mánh của tao nghe chưa. Con bé hôm nọ tao nhờ mày điều tra thông tin ấy, à đúng rồi, facebook của nó đâu, gữi qua cho tao, dm. Tao bảo gữi đợt trước rồi mà.
- Á đù, cỡ mày mà cũng tăm tia em đó à, không có cửa đâu cu. Em đó riêng khối 12 thì cũng có hơn chục thằng theo đuôi rồi, chưa kể 2 khối còn lại mà nó chảnh lắm, chưa thèm nói chuyện với thằng nào hết, mày mơ đi cu. - Nó xùy xùy .
- Kệ, mày cứ gữi đây. Tình yêu bất chợt đến, biết đâu được. Chắc do tụi kia bất tài mà thôi, xem anh mày thể hiện đây cu. - yên tâm đi cu, nếu anh đã thích thì sẽ chinh phục cho mày xem.
- Thôi kệ mm, về nhà anh gữi cho mày nản chơi.
- Té về nhà lẹ lên đừng để bố mày chờ lâu đó con chó. - Nói xong vọt luôn về nhà. Về nhà là tôi bật máy lên ngay( máy nhà tôi thuộc đời 2005, nên có thể lên mạng nhưng lại muốn chơi game của thời này thì lại k0 nổi vì thế nên tôi mới phải ra quán nét) vô facebook chờ, ăn xong bữa cơm tầm 12h thì thằng Cường gữi qua 1 cái facebook, ôi zời, "Ngày Nắng Lên" tên có vẻ yêu thiên nhiên dữ dội. Thấy là yêu luôn rồi, vô kết bạn luôn. Cơ mà chờ cả buổi không thấy xác nhận, ôi vl. Chẳng lẽ em này chảnh thật, nhưng mà chính mình thấy không phải mà.
Chờ miết cũng mệt mà tôi thì không phải loại người yêu đến chết, nhưng tôi cũng không phải là người dễ bỏ cuộc, mà thôi kệ, để mai tính đi chơi đã. Sáng ngày hôm sau đi học, tôi thấy ngạc nhiên vì khối 12 hơi sôi động thì phải, hỏi mới biết là do bọn đàn em thằng Hùng mới xuất viện trở về, nghe ngóng tụi nó bàn luận thì còn có vụ tôi gọi cơ ra xử tụi nó nằm viện mấy tháng nữa chứ, buồn cười thật, đúng là dư luận thật thú vị khi ta chẳng quan tâm đến nó đang diễn trò gì. Sự tự tin ngày càng lớn trong tôi, chuẩn bị thi học sinh giỏi quốc gia nhưng tôi vẫn không coi ra gì, coi mọi thứ đều là vật trong tầm tay, hàng loạt kiểm tra 1 tiết, 15 phút , học kì 1 đều 10 điểm tròn, chắc có lẽ kiến thức quá đơn giản để suy diễn. Còn chuyện tình cảm chắc phải đợi duyên chứ cưỡng cầu không được, ẻm đâu có chịu nói chuyện đầu mà tán, cứ theo dõi ẻm trên facebook hằng ngày vậy. Nhưng lại qua 3 tuần nữa chẳng có gì mới lạ xảy ra, tối hôm ấy đang làm trận rank lol, chuỗi kim cương 1 lên cao thủ, đang snowball thì cái loa tingggg 1 cái, bật tab ra thấy có tin nhắn mới với một thông báo ở ô kết bạn. Ôi vl đứa nào đây, bố đang rank, thế là tab lại vô lol đánh tiếp, vừa tab vô xong thấy đếm số cmn luôn, dm lũ băng trụ, ác chiến vl, mới có 15 giây.
Éo biết đứa nào nhắn tin làm mình bị mất trinh, tab ra ngoài bấm vô tin nhắn, chửi nó phát, đang định bấm enter thì giật mình, fb nhắn tin là "Ngày Nắng Lên", ối mẹ ơi gáiiiiiiii nhắn kìa, để đọc coi nhắn gì đã. Á đù, ẻm nhắn:
- Xin chào, anh làm Lam Vũ học lớp 12a12 phải không ạ.
- Ừ, đúng vậy. Có gì không em? - Phải giả vờ ngây ngô chớ, ahaha.
- À, không có gì đâu. Kết bạn thôi anh. - Chờ một lúc lâu mới thấy nó nói lại, chắc lại ngập ngừng chứ giề.
- Có gì cứ nói đi em, giúp được anh sẽ giúp :3 ( biểu tượng cảm xúc luôn mấy thím ạ) không cần phải ngại đâu! hehe.
- Dạ, hihi. Chả là em thấy anh được tuyên dương trước trường vì đạt giải nhất học sinh giỏi môn toán cấp tỉnh. Anh có thể cho em hỏi cách anh học được không ạ?
OMG, chớt rồi giờ làm sao, mình có học éo gì đâu, chả lẽ nói ra anh đâu có học gì đâu em, tự nhiên nó giỏi đấy chứ. Giờ nói sao nhỉ à cứ nói theo mấy thằng con nhà người ta trên tv hay chiếu là được.
- Anh không tiện thì thôi ạ, hihi.
- Ơ con bé này, có gì mà không tiện, anh đang suy nghĩ thôi, thì em cứ học hành đan xen với giải trí đầu óc, không nên học quá nhiều ảnh hưởng sức khỏe, ngoài đi học thì về tìm tòi đọc thêm các sách nâng cao, sách tham khảo, còn anh thì hay suy nghĩ thêm những cách giải mới tự nghĩ ra nữa :3 ! bí quyết chỉ có một là kiên trì và quyết tâm thôi em ! - Dm mình nói hay vl, mà mỗi tội toàn xạo.
- Wow, tự nghĩ cách giải luôn, anh giỏi thật đấy. - ôi nở cả mũi.
- Cũng không ghê gớm lắm đâu em, đứa nào làm chả được, chẳng qua không chịu kiên trì thôi :3 ! Hình như đây không phải là vấn đề em muốn hỏi thì phải, mấy cái bí quyết này đầy trên mạng đứa nào chả biết.
- Dạ, hihi ^_^, em có 1 vài bài toán nâng cao, chưa tìm ra cách giải mà mốt em kiểm tra 1 tiết rồi nên cũng gấp rút muốn biết cách giải. giúp em vài bài được không?
Yeah, vậy có đường tiếp cận rồi, tưởng gì:
- Được chớ, anh lúc nào cũng rãnh và sẳn lòng hết, nhưng mà...
- Nhưng cái gì? >.<
- Phải có lương
Nó ôm mũi rồi nhìn lại lòng bàn tay đầy máu cộng với đau đớn 1 cú đấm vừa rồi nó vẫn chưa lao vào mà hét lên:
- Anh em đập chết mẹ nó cho tao, cầm dao đâm chết mẹ nó luôn, DMM.
Cả team tụi nó lao lên, tất nhiên qua trận với tụi thằng hùng bản năng của tôi được nâng thêm nhiều kinh nghiệm, cũng biết né đòn rồi, tuy vẫn ăn đấm rất nhiều nhưng lối đánh của tôi là chịu đấm ăn xôi mà, lần này định cho tụi nó đi bệnh viện nên không dùng sức như lúc đấm thằng đầu tiên nữa, đạp thẳng vào bụng thằng phía trước thì lại bị thằng phía sau cầm côn sắt đập vào lưng, tôi gào lên quay lại giật cùi trỏ vô mặt thằng đó thì phía trước lại bị 1 thằng đấm vào mặt, kiểu chơi này hơi khó chịu, tụi nó đánh nhau rất phối hợp chứ không hỗn loại như bọn thằng Hùng.
Vật lộn choảng nhau với từng thằng một, đương nhiên đây chỉ là trạng thái chưa hoàn chỉnh của trạng thái 2, móng tay chưa mọc dài nên sức mạnh không giống như lần trước đấm bọn thằng hùng, còn nếu mà biến được thành 9 cái đuôi thì búng tay phát bọn này cũng đủ chết. Khá chật vật, tuy nhiên càng về lâu dài thì tôi càng có lợi, tụi nó thì ít người đi còn tôi thì sức mạnh vẫn không giảm, bất chợt tôi có cảm giác nguy hiểm, nhảy lùi về phía sau 2 bước, thì thấy thằng cầm dao lúc nãy đã rút dao ra lao lên. Ôi dm, sao mày chơi bẩn thế, tao đâu có dùng vũ khí đâu, gậy gộc gì đập thì tôi chỉ có đau chứ không bị mất sức nhưng đã bị vật nhọn đâm là tôi rất nhanh sẽ kiệt sức, không dám liều, chợt nhớ tới móng tay cứ như đá của mình tôi lại niệm chú trong đầu rồi dùng ý nghĩ để điều khiển sự biến đổi như trong chú thích, móng tay của ngón trỏ dài thêm 7cm, tôi đưa ra đỡ lấy con dao chém tới, con dao chỉ chặt vô được 1/3 cái móng tay, tôi mỉm cười, haha, hồi đó tôi lúc đó đang ở trạng thái 2 hoàn chỉnh sức mạnh thế nào mà cầm dao chặt 2 phát mới đứt cái móng tay thì tầm thằng này tuổi gì?
Tôi hất dao nó ra, niệm chú cho chỗ móng tay bị chặt đứng đó lành lại rồi, đưa tay trái ra đấm thẳng vào mặt thằng cầm dao, đạp thêm 1 cái vào bụng nó nữa, nó xịt máu mồm lăn ra 3 vòng, ôm bụng lăn qua lăn lại( đến giờ nó vẫn không biết được cái gì đã chặn con dao của nó). Tụi nó giờ chỉ còn có 2 thằng, sợ quá bỏ chạy luôn. Tôi mỉm cười thõa mãn, giờ thì đã nắm được phương pháp có vũ khí tự vệ của riêng mình rồi,ahaha. Nhìn lại cô gái vẫn đang thất thần ở đằng kia:
- Này bà chị, gọi cấp cứu hay đem bọn này đi về dưỡng sức đi, bye nhé. - Vẫy tay chào, rồi tôi tiếp tục đi hít gió, được 1 tiếng rồi về nhà ngủ, tất nhiên là phải biến hình trở lại. Chuẩn bị tinh thần cộng kế hoạch cho ngày mai đi uống nước với mục tiêu.
- Thế nào? mãn nguyện chứ? hihi. - bả cười đầy vẻ ẩn ý.
- Ôi tach luôn, làm kèo khác vậy, em này cứng quá. - tôi lắc đầu trả lời qua loa rồi về chổ ngồi.
- Khoan, em nào đó, cần tui giúp hay tư vấn không? Hoặc là tạo cơ hội gì đó vì bí thư đoàn trường vẫn hay giao lưu với nhau lắm. Kể tui nghe em đó là ai đi? - bố cái con nhiều chuyện, nói cho bà đồn cả trường ra thì tôi mất hình tượng hết à.
- Thôi, bí mật, bí mật... Một kế hoạch tác chiến thành công thì cần sự bí mật chỉ những người hành sự được biết. - Đưa ngón trỏ lên làm bộ dáng "suỵt", mỉm cười rồi trở về chỗ ngồi.
- Gớm, không thích nói thì thôi. Làm như người ta biết được thì sẽ cướp mất không bằng? Xí... - Nó bĩu môi.
Ờ thì tôi không thích đấy, làm sao. À mà bà mà biết được thì cả trường này biết được, ai biết con bé này có bao nhiêu fan, tụi nó có làm thịt tôi không cơ chứ? Ráng ngồi hết giờ học rồi lết xác về nhà, vừa đi vừa suy tư tính kế làm sao để làm quen đây, không thể dùng biến đổi trạng thái được, chợt có đứa vỗ vai tôi, tôi quay lại. Thì ra là thằng Cường, bữa nay nó đã lấy lại được tình thần không còn buồn vì con bé kia nữa, mà nghe nói con bé kia sau ngày đánh nhau ấy cũng chuyển trường luôn rồi, thằng Cường hỏi:
- Ê cu, tia em nào rồi đấy? Nói nghe coi anh em tư vấn cho, tao từng tán thành công... - nói tới đây tự nhiên thằng này nó ngừng, thờ dài không nói nữa.
- Sao mày biết? Tao đã kể gì đâu? - Sao thằng này nó biết nhỉ, tôi cũng thấy lạ, mới hành động sáng nay mà đã làm được gì đâu, trừ khi...
- Chuyện, tao là ai? Thông tin gì mà qua mắt được tao. - Mắt nó sáng lên, lại nổ.
- Dm, lại bảo tao không phải con bí tọc mạch với mày nữa đi. Tao thừa biết. - Bĩu môi, chỉ có trường hợp đó mà thôi.
- Sao mày biết hay thế? Nó lại hỏi tao mày thích em nào, chắc tại thấy tao với mày thân với nhau nên nó hỏi, xong tao hỏi sao nó lại hỏi vậy, chẳng lẽ nó thích mày? xong nó kể lại chuyện hồi sáng cho tao nghe.
- Ôi dm, biết ngay con này không tin tưởng được mà. Mà thôi cũng không sao nó cũng không biết được gì. Nói cho mày cũng không sao, nhưng đừng kể ai bể mánh của tao nghe chưa. Con bé hôm nọ tao nhờ mày điều tra thông tin ấy, à đúng rồi, facebook của nó đâu, gữi qua cho tao, dm. Tao bảo gữi đợt trước rồi mà.
- Á đù, cỡ mày mà cũng tăm tia em đó à, không có cửa đâu cu. Em đó riêng khối 12 thì cũng có hơn chục thằng theo đuôi rồi, chưa kể 2 khối còn lại mà nó chảnh lắm, chưa thèm nói chuyện với thằng nào hết, mày mơ đi cu. - Nó xùy xùy .
- Kệ, mày cứ gữi đây. Tình yêu bất chợt đến, biết đâu được. Chắc do tụi kia bất tài mà thôi, xem anh mày thể hiện đây cu. - yên tâm đi cu, nếu anh đã thích thì sẽ chinh phục cho mày xem.
- Thôi kệ mm, về nhà anh gữi cho mày nản chơi.
- Té về nhà lẹ lên đừng để bố mày chờ lâu đó con chó. - Nói xong vọt luôn về nhà. Về nhà là tôi bật máy lên ngay( máy nhà tôi thuộc đời 2005, nên có thể lên mạng nhưng lại muốn chơi game của thời này thì lại k0 nổi vì thế nên tôi mới phải ra quán nét) vô facebook chờ, ăn xong bữa cơm tầm 12h thì thằng Cường gữi qua 1 cái facebook, ôi zời, "Ngày Nắng Lên" tên có vẻ yêu thiên nhiên dữ dội. Thấy là yêu luôn rồi, vô kết bạn luôn. Cơ mà chờ cả buổi không thấy xác nhận, ôi vl. Chẳng lẽ em này chảnh thật, nhưng mà chính mình thấy không phải mà.
Chờ miết cũng mệt mà tôi thì không phải loại người yêu đến chết, nhưng tôi cũng không phải là người dễ bỏ cuộc, mà thôi kệ, để mai tính đi chơi đã. Sáng ngày hôm sau đi học, tôi thấy ngạc nhiên vì khối 12 hơi sôi động thì phải, hỏi mới biết là do bọn đàn em thằng Hùng mới xuất viện trở về, nghe ngóng tụi nó bàn luận thì còn có vụ tôi gọi cơ ra xử tụi nó nằm viện mấy tháng nữa chứ, buồn cười thật, đúng là dư luận thật thú vị khi ta chẳng quan tâm đến nó đang diễn trò gì. Sự tự tin ngày càng lớn trong tôi, chuẩn bị thi học sinh giỏi quốc gia nhưng tôi vẫn không coi ra gì, coi mọi thứ đều là vật trong tầm tay, hàng loạt kiểm tra 1 tiết, 15 phút , học kì 1 đều 10 điểm tròn, chắc có lẽ kiến thức quá đơn giản để suy diễn. Còn chuyện tình cảm chắc phải đợi duyên chứ cưỡng cầu không được, ẻm đâu có chịu nói chuyện đầu mà tán, cứ theo dõi ẻm trên facebook hằng ngày vậy. Nhưng lại qua 3 tuần nữa chẳng có gì mới lạ xảy ra, tối hôm ấy đang làm trận rank lol, chuỗi kim cương 1 lên cao thủ, đang snowball thì cái loa tingggg 1 cái, bật tab ra thấy có tin nhắn mới với một thông báo ở ô kết bạn. Ôi vl đứa nào đây, bố đang rank, thế là tab lại vô lol đánh tiếp, vừa tab vô xong thấy đếm số cmn luôn, dm lũ băng trụ, ác chiến vl, mới có 15 giây.
Éo biết đứa nào nhắn tin làm mình bị mất trinh, tab ra ngoài bấm vô tin nhắn, chửi nó phát, đang định bấm enter thì giật mình, fb nhắn tin là "Ngày Nắng Lên", ối mẹ ơi gáiiiiiiii nhắn kìa, để đọc coi nhắn gì đã. Á đù, ẻm nhắn:
- Xin chào, anh làm Lam Vũ học lớp 12a12 phải không ạ.
- Ừ, đúng vậy. Có gì không em? - Phải giả vờ ngây ngô chớ, ahaha.
- À, không có gì đâu. Kết bạn thôi anh. - Chờ một lúc lâu mới thấy nó nói lại, chắc lại ngập ngừng chứ giề.
- Có gì cứ nói đi em, giúp được anh sẽ giúp :3 ( biểu tượng cảm xúc luôn mấy thím ạ) không cần phải ngại đâu! hehe.
- Dạ, hihi. Chả là em thấy anh được tuyên dương trước trường vì đạt giải nhất học sinh giỏi môn toán cấp tỉnh. Anh có thể cho em hỏi cách anh học được không ạ?
OMG, chớt rồi giờ làm sao, mình có học éo gì đâu, chả lẽ nói ra anh đâu có học gì đâu em, tự nhiên nó giỏi đấy chứ. Giờ nói sao nhỉ à cứ nói theo mấy thằng con nhà người ta trên tv hay chiếu là được.
- Anh không tiện thì thôi ạ, hihi.
- Ơ con bé này, có gì mà không tiện, anh đang suy nghĩ thôi, thì em cứ học hành đan xen với giải trí đầu óc, không nên học quá nhiều ảnh hưởng sức khỏe, ngoài đi học thì về tìm tòi đọc thêm các sách nâng cao, sách tham khảo, còn anh thì hay suy nghĩ thêm những cách giải mới tự nghĩ ra nữa :3 ! bí quyết chỉ có một là kiên trì và quyết tâm thôi em ! - Dm mình nói hay vl, mà mỗi tội toàn xạo.
- Wow, tự nghĩ cách giải luôn, anh giỏi thật đấy. - ôi nở cả mũi.
- Cũng không ghê gớm lắm đâu em, đứa nào làm chả được, chẳng qua không chịu kiên trì thôi :3 ! Hình như đây không phải là vấn đề em muốn hỏi thì phải, mấy cái bí quyết này đầy trên mạng đứa nào chả biết.
- Dạ, hihi ^_^, em có 1 vài bài toán nâng cao, chưa tìm ra cách giải mà mốt em kiểm tra 1 tiết rồi nên cũng gấp rút muốn biết cách giải. giúp em vài bài được không?
Yeah, vậy có đường tiếp cận rồi, tưởng gì:
- Được chớ, anh lúc nào cũng rãnh và sẳn lòng hết, nhưng mà...
- Nhưng cái gì? >.<
- Phải có lương
Nó ôm mũi rồi nhìn lại lòng bàn tay đầy máu cộng với đau đớn 1 cú đấm vừa rồi nó vẫn chưa lao vào mà hét lên:
- Anh em đập chết mẹ nó cho tao, cầm dao đâm chết mẹ nó luôn, DMM.
Cả team tụi nó lao lên, tất nhiên qua trận với tụi thằng hùng bản năng của tôi được nâng thêm nhiều kinh nghiệm, cũng biết né đòn rồi, tuy vẫn ăn đấm rất nhiều nhưng lối đánh của tôi là chịu đấm ăn xôi mà, lần này định cho tụi nó đi bệnh viện nên không dùng sức như lúc đấm thằng đầu tiên nữa, đạp thẳng vào bụng thằng phía trước thì lại bị thằng phía sau cầm côn sắt đập vào lưng, tôi gào lên quay lại giật cùi trỏ vô mặt thằng đó thì phía trước lại bị 1 thằng đấm vào mặt, kiểu chơi này hơi khó chịu, tụi nó đánh nhau rất phối hợp chứ không hỗn loại như bọn thằng Hùng.
Vật lộn choảng nhau với từng thằng một, đương nhiên đây chỉ là trạng thái chưa hoàn chỉnh của trạng thái 2, móng tay chưa mọc dài nên sức mạnh không giống như lần trước đấm bọn thằng hùng, còn nếu mà biến được thành 9 cái đuôi thì búng tay phát bọn này cũng đủ chết. Khá chật vật, tuy nhiên càng về lâu dài thì tôi càng có lợi, tụi nó thì ít người đi còn tôi thì sức mạnh vẫn không giảm, bất chợt tôi có cảm giác nguy hiểm, nhảy lùi về phía sau 2 bước, thì thấy thằng cầm dao lúc nãy đã rút dao ra lao lên. Ôi dm, sao mày chơi bẩn thế, tao đâu có dùng vũ khí đâu, gậy gộc gì đập thì tôi chỉ có đau chứ không bị mất sức nhưng đã bị vật nhọn đâm là tôi rất nhanh sẽ kiệt sức, không dám liều, chợt nhớ tới móng tay cứ như đá của mình tôi lại niệm chú trong đầu rồi dùng ý nghĩ để điều khiển sự biến đổi như trong chú thích, móng tay của ngón trỏ dài thêm 7cm, tôi đưa ra đỡ lấy con dao chém tới, con dao chỉ chặt vô được 1/3 cái móng tay, tôi mỉm cười, haha, hồi đó tôi lúc đó đang ở trạng thái 2 hoàn chỉnh sức mạnh thế nào mà cầm dao chặt 2 phát mới đứt cái móng tay thì tầm thằng này tuổi gì?
Tôi hất dao nó ra, niệm chú cho chỗ móng tay bị chặt đứng đó lành lại rồi, đưa tay trái ra đấm thẳng vào mặt thằng cầm dao, đạp thêm 1 cái vào bụng nó nữa, nó xịt máu mồm lăn ra 3 vòng, ôm bụng lăn qua lăn lại( đến giờ nó vẫn không biết được cái gì đã chặn con dao của nó). Tụi nó giờ chỉ còn có 2 thằng, sợ quá bỏ chạy luôn. Tôi mỉm cười thõa mãn, giờ thì đã nắm được phương pháp có vũ khí tự vệ của riêng mình rồi,ahaha. Nhìn lại cô gái vẫn đang thất thần ở đằng kia:
- Này bà chị, gọi cấp cứu hay đem bọn này đi về dưỡng sức đi, bye nhé. - Vẫy tay chào, rồi tôi tiếp tục đi hít gió, được 1 tiếng rồi về nhà ngủ, tất nhiên là phải biến hình trở lại. Chuẩn bị tinh thần cộng kế hoạch cho ngày mai đi uống nước với mục tiêu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.