Tôi Là Giáo Sư Cổ Ngữ Runes Tại Hogwarts
Chương 5: Quyết định
Hàn Du Tư
03/08/2021
Trong phòng hiệu trưởng, không gian im lặng lại được khôi phục.
Một lúc lâu sau, cụ Dumbledore dường như tỉnh táo lại, để rồi đưa ra quyết định.
Cụ cân nhắc cách dùng từ của mình, nói: “Tôi xin lỗi, Felix! Giáo sư Burbage không định nghỉ hưu...”
Felix tỏ vẻ thất vọng ngay lập tức.
“Nhưng mà,” cụ Dumbledore nói thật nhanh, “Có thể thấy rằng, cậu rất giỏi về mảng Cổ ngữ Runes.”
“Vâng, thưa hiệu trưởng.” Felix chợt nghĩ đến một điều gì đó. Hắn cố nén một tia hy vọng trong lòng, nhìn chằm chằm vào cụ Dumbledore.
Ông cụ ở phía đối diện cũng không cố ý chọc ghẹo hắn, bèn thẳng thắn bày tỏ suy nghĩ của mình ngay, “Tôi mong cậu có thể giảng dạy bộ môn Cổ ngữ Runes tại đây, chẳng hay ý cậu thế nào?”
“Tất nhiên là em đồng ý!” Felix buột miệng trả lời, nhưng sau đó lại nói chậm dần: “Đúng vậy, em đồng ý. Nhưng còn giáo sư Babbling thì...”
“À, là Bathsheda ư...,” Tựa như cụ Dumbledore thì thầm than thở gì đó rồi mới giải thích, “Cô ấy đã phục vụ Hogwarts hơn 50 năm. Mấy năm nay, cô ấy vẫn luôn mong được nghỉ phép một đoạn thời gian để đi du lịch khắp thế giới, xem bên ngoài thay đổi như thế nào.”
“Nghỉ phép một đoạn thời gian ư? Ý của thầy là, để em tạm thời đứng lớp Cổ ngữ Runes à? Là một năm học hay chỉ một học kỳ mà thôi?” Felix khẽ nhíu mày, vì đây không phải là điều mà hắn muốn.
Thư viện của trường Hogwarts quá phong phú, trong khi việc trở thành giáo sư của trường sẽ mang đến rất nhiều thuận tiện cho Felix. Thế nên, ước muốn của hắn không chỉ là ở lại đây đôi ba năm, ít nhất cũng phải là 5 - 10 năm.
Sau khi bật cười nhẹ một tiếng, khiến chòm râu bạc phơ run nhẹ theo, cụ Dumbledore nghiêm túc giải thích, “Felix, giáo sư Babbling không đơn thuần là một phù thủy. Cô ấy mang trong người một dạng huyết thống kỳ diệu. Điều này khiến giữa cô ấy và chúng ta có cách nhìn khác nhau về giá trị thời gian.”
Huyết thống khác ư? Felix nhớ lại dáng dấp của giáo sư Babbling; và dường như từ khi hắn nhập học cho đến khi tốt nghiệp, vẻ bề ngoài của cô ấy không hề thay đổi...
Chẳng lẽ cô ấy cũng là con lai? Là con lai với dòng máu phi nhân loại à?
Điều này cũng có thể xảy ra. Không thiếu những sự tồn tại như vậy trong thế giới phép thuật. Những phù thủy lai phổ biến nhất chính là con lai giữa người và Người khổng lồ, Tiên nữ, Gia tinh và Yêu tinh. Theo như hắn biết, có nhiều hơn một người trong ngôi trường này cũng giống như thế.
Và khi hắn vẫn còn đang suy nghĩ về người kia thì cụ Dumbledore nói tiếp: “Dưới cái nhìn của giáo sư Babbling, nghỉ phép trong 10 - 20 năm là chuyện bình thường. Thực ra, lúc cô phàn nàn với tôi là không có kỳ nghỉ, cô còn đề cử một vài người thay thế vào vị trí đứng lớp môn này, và trong số đó có cậu, Felix.”
Felix chợt bừng tỉnh. Thật ra, hắn cũng hay giao lưu với người giáo sư này, mặc dù không thể chọn học lớp Cổ ngữ Runes ở năm lớp sáu và lớp bảy. Tuy nhiên, hắn vẫn thường xuyên nhờ cô Babbling chỉ dạy về một số kiến thức và liên tục trao đổi thư từ sau khi tốt nghiệp.
Có thể nói, ngoại trừ cụ Dumbledore, người liên lạc với hắn nhiều nhất sau khi tốt nghiệp chính là giáo sư Babbling.
Cụ Dumbledore bèn nói: “Sự trình diện của cậu sẽ khiến giáo sư Babbling rất vui. Cô ấy đã tích lũy rất nhiều tâm nguyện cần phải hoàn thành trong nhiều năm nay, viết đầy cả một cuộn giấy da dê rồi.”
Thấy chuyện tốt trước mắt, tất nhiên Felix lập tức gật đầu đồng ý.
...
Bước ra khỏi văn phòng hiệu trưởng, Felix mới thở phào nhẹ nhõm. Mặc dù có khúc mắc trong quá trình phỏng vấn, nhưng cuối cùng vẫn là kết quả tốt. Rốt cuộc, hắn đã trở lại nơi này.
Đây chính là trường Hogwarts - tâm điểm của thế giới phép thuật tại xứ Anh. Nhưng lần này, hắn dùng tư cách của một giáo sư.
Tự trấn an mình một thoáng, Felix quay lại văn phòng của giáo sư McGonagall, tình cờ nhìn thấy cảnh tượng thần hộ mệnh trong bộ dáng phượng hoàng vừa tan biến nơi đây. Hắn lập tức biết ngay, có vẻ như cụ Dumbledore đã dùng thần hộ mệnh để thông báo kết quả phỏng vấn cho giáo sư McGonagall.
Quả nhiên, giáo sư McGonagall nâng kính lên, “Tôi đã nhận được một tin nhắn từ cụ Dumbledore. Felix, không, tôi nên gọi cậu là giáo sư Heip lúc này.”
“Cô vẫn có thể gọi em là Felix. Em vẫn mãi là học trò của cô.”
Giáo sư McGonagall khẽ khịt mũi, “Nhưng giáo sư Snape có thể sẽ không vui lắm đâu.”
Felix gãi đầu; nhớ lại khi đó, đúng là hắn từng chọc giận giáo sư Snape khá nhiều lần.
Tuy nhiên, McGonagall nhanh chóng lướt qua chủ đề này. Bà vẫy đũa phép, và một tá giấy da dê bay ra từ chiếc tủ lớn trong văn phòng. Đống giấy da dê này tự xếp thành một chồng ngay ngắn; điều này chứng tỏ chủ nhân của nơi này là người rất nghiêm túc.
“Đây là thời khóa biểu của cậu, danh sách học sinh, nghĩa vụ và quyền hạn, vật tư nhân viên đã mua và những đồ vật mà cá nhân tôi nghĩ cậu sẽ cần. Tất nhiên, câu hỏi cấp thiết nhất vẫn là, liệu cậu có cần thay đổi giáo trình hay không?”
“Giáo trình ư?” Felix có chút khó hiểu.
“Đúng vậy, là giáo trình.” Giáo sư McGonagall lặp lại: “Nhiều giáo sư có triết lý giảng dạy riêng. Về nguyên tắc, trường Hogwarts khuyến khích điều này. Vì vậy, họ có thể tự quyết định cách tổ chức mộp lớp học, tỷ lệ giữa lý thuyết và thực hành. Tất nhiên, nội dung này cũng bao gồm cả việc lựa chọn giáo trình đấy."
Giáo sư McGonagall liếc hắn, “Tôi biết cậu từng viết sách về Cổ ngữ Runes mà.”
Felix hiểu rõ; và sau khi cân nhắc một lúc, hắn quyết định không thay đổi. “Sách giáo khoa của giáo sư Babbling rất hay. Em đã học hỏi rất nhiều từ bộ sách đó từ khi còn đi học.”
“Được rồi.” Giáo sư McGonagall cũng không có ý kiến quá nhiều về quyết định của hắn, nhưng Felix lại nghe thấy tiếng lẩm bẩm gì đó của bà. Giọng nói quá nhỏ khiến hắn không thể nghe rõ, nhưng có vẻ như có liên quan gì đó đến một vị giáo sư khác.
“Nếu như... giáo sư... cũng làm vậy thì tốt quá...”
Felix cũng không tiện hỏi dò thêm. Là một giáo sư mới vừa nhận việc, hắn không muốn phát sinh thêm rắc rối.
Là một thành viên nhà Slytherin, hắn luôn làm việc với từng mục đích rõ ràng..
Một lúc sau, giáo sư McGonagall ngẩng đầu lên, nhìn Felix đang đứng yên tại đó, nói: “Giáo sư Heip, cậu có thể ra về rồi. Chúng tôi sẽ gửi cho cậu công văn bổ nhiệm và thời gian nhận chức theo đường bưu điện. Nếu có bổ sung thêm bất cứ thông tin gì, chúng tôi cũng sẽ đính kèm theo."
Felix mỉm cười, “Giáo sư McGonagall, em muốn chuẩn bị thêm một số thứ. Cô biết đấy, mặc dù em đã đạt được một số thành tựu trong lĩnh vực phép thuật, nhưng em vẫn còn rất trẻ và chưa từng có kinh nghiệm giảng dạy liên quan. Mà ở lĩnh vực này, cô là người có kinh nghiệm dày dặn, thế nên em thực sự cần cô hướng dẫn giúp ạ."
Không biết đó có phải là ảo giác hay không, Felix nhận thấy dường như giáo sư McGonagall đang mỉm cười. Tất nhiên, có lẽ đó cũng chỉ là một cử chỉ co giật tự nhiên mà thôi, vì những người nghiêm mặt quanh năm cũng hay gặp tình trạng tương tự.
Đôi khi, sẽ có những ý nghĩ hết sức nhảm nhí hình thành trong tâm trí của Felix
“Felix, cậu vẫn luôn lịch sự như vậy à?” Giáo sư McGonagall dường như đang than nhẹ qua câu nói vừa rồi, nhưng bà vẫn nể mặt mà hỏi thêm, “Cậu muốn hướng dẫn về điều gì?”
“Em muốn xem một số thông tin về các học sinh, chẳng hạn như kết quả học tập, nhân số khác nhau giữa mỗi nhà, một vài cô cậu phù thủy nhỏ ưu tú hoặc nổi bật giữa đám đông. Và dĩ nhiên, nếu có bảng đánh giá kỹ càng về họ thì càng tốt.”
Giáo sư McGonagall liếc hắn một cái rồi lặng lẽ vẫy chiếc đũa phép của mình. Cánh cửa tủ lớn chợt mở, hàng loạt các quyển giấy da dê bay ra từ bên trong. Felix cũng nhanh chóng lấy đũa phép ra rồi vẫy nhẹ; một chiếc bút lông chim trên bàn lập tức biến thành một chiếc bàn dài.
Giáo sư McGonagall hiểu ý, bèn xếp những cuộn giấy da dê lên bàn dài, “Phép Biến hình tuyệt đấy.”
“Em sẽ không thể làm được nếu không có sự dạy dỗ của cô.” Felix khiêm tốn nói.
“Tôi nhớ là, điểm Biến hình của cậu không cao lắm trong 3 năm đầu tiên nhỉ?”
Felix hơi ngượng ngùng; lúc đó, hắn còn đang bận chiến đấu với đám cùng trang lứa trong nhà Slytherin. Ngày ngày, thời gian dành cho việc luyện tập thần chú còn không đủ, làm sao có thể rèn luyện phép Biến hình được. Thế nên, đạt điểm trung bình đã là khá lắm rồi.
Mãi về sau, hắn mới tập trung học đến phép Biến Hình.
Giáo sư McGonagall cũng không quá xoáy sâu vào điểm số của Felix vì bà biết rất rõ hoàn cảnh của hắn vào thời điểm đó. Thành thật mà nói, bà là người luôn chỉ trích việc sử dụng Chiếc mũ phân loại để phân phối học sinh về các nhà. Trong một thời gian dài, bà vẫn luôn tin rằng, Felix nên là thành viên của nhà Gryffindor.
Bằng vào sự liều lĩnh, à không phải, là bằng vào phần nghị lực và dũng cảm đó, ai dám nói hắn không phải là thành viên của Gryffindor đâu?
Ngay cả trong số những đứa nhóc của Gryffindor, hắn cũng là đứa liều lĩnh nhất!
“Đây là những thông tin mà cậu muốn, nhưng không có lời bình luận trong đấy. Về một số phù thủy nhỏ nổi bật, tôi chỉ có thể đứng trên lập trường của mình để báo cho cậu một số tên của các học viên nhà Gryffindor mà thôi.”
“Vậy cũng rất hữu ích cho em rồi.” Felix đáp.
“Oliver Wood và Percy Weasley học năm lớp 6, Alicia Spinnet, Angelina Johnson của năm thứ 4 và Hermione Granger của năm thứ 2,” McGonagall mím chặt môi. “Tất nhiên, còn có cặp song sinh nhà Weasley nữa, là Fred và George đấy. Ôi lạy chúa, nếu hai đứa nhóc ấy dành một nửa sức lực để tập trung vào việc học hành, thay vì các trò đùa dai thì..."
“Chỉ từng đấy người thôi à? Em nhớ rằng, dường như Harry Potter nổi tiếng kia cũng đã nhập học rồi mà. Chẳng lẽ nhóc ấy không vào nhà Gryffindor ư?” Felix hơi tò mò; dù là kiếp trước hay kiếp này của hắn, cái tên ấy đều sẽ gợi lên từng sự kiện chấn động.
“Harry...” Rõ ràng, cái tên đó càng khiến bà bối rối hơn.
Một lúc lâu sau, cụ Dumbledore dường như tỉnh táo lại, để rồi đưa ra quyết định.
Cụ cân nhắc cách dùng từ của mình, nói: “Tôi xin lỗi, Felix! Giáo sư Burbage không định nghỉ hưu...”
Felix tỏ vẻ thất vọng ngay lập tức.
“Nhưng mà,” cụ Dumbledore nói thật nhanh, “Có thể thấy rằng, cậu rất giỏi về mảng Cổ ngữ Runes.”
“Vâng, thưa hiệu trưởng.” Felix chợt nghĩ đến một điều gì đó. Hắn cố nén một tia hy vọng trong lòng, nhìn chằm chằm vào cụ Dumbledore.
Ông cụ ở phía đối diện cũng không cố ý chọc ghẹo hắn, bèn thẳng thắn bày tỏ suy nghĩ của mình ngay, “Tôi mong cậu có thể giảng dạy bộ môn Cổ ngữ Runes tại đây, chẳng hay ý cậu thế nào?”
“Tất nhiên là em đồng ý!” Felix buột miệng trả lời, nhưng sau đó lại nói chậm dần: “Đúng vậy, em đồng ý. Nhưng còn giáo sư Babbling thì...”
“À, là Bathsheda ư...,” Tựa như cụ Dumbledore thì thầm than thở gì đó rồi mới giải thích, “Cô ấy đã phục vụ Hogwarts hơn 50 năm. Mấy năm nay, cô ấy vẫn luôn mong được nghỉ phép một đoạn thời gian để đi du lịch khắp thế giới, xem bên ngoài thay đổi như thế nào.”
“Nghỉ phép một đoạn thời gian ư? Ý của thầy là, để em tạm thời đứng lớp Cổ ngữ Runes à? Là một năm học hay chỉ một học kỳ mà thôi?” Felix khẽ nhíu mày, vì đây không phải là điều mà hắn muốn.
Thư viện của trường Hogwarts quá phong phú, trong khi việc trở thành giáo sư của trường sẽ mang đến rất nhiều thuận tiện cho Felix. Thế nên, ước muốn của hắn không chỉ là ở lại đây đôi ba năm, ít nhất cũng phải là 5 - 10 năm.
Sau khi bật cười nhẹ một tiếng, khiến chòm râu bạc phơ run nhẹ theo, cụ Dumbledore nghiêm túc giải thích, “Felix, giáo sư Babbling không đơn thuần là một phù thủy. Cô ấy mang trong người một dạng huyết thống kỳ diệu. Điều này khiến giữa cô ấy và chúng ta có cách nhìn khác nhau về giá trị thời gian.”
Huyết thống khác ư? Felix nhớ lại dáng dấp của giáo sư Babbling; và dường như từ khi hắn nhập học cho đến khi tốt nghiệp, vẻ bề ngoài của cô ấy không hề thay đổi...
Chẳng lẽ cô ấy cũng là con lai? Là con lai với dòng máu phi nhân loại à?
Điều này cũng có thể xảy ra. Không thiếu những sự tồn tại như vậy trong thế giới phép thuật. Những phù thủy lai phổ biến nhất chính là con lai giữa người và Người khổng lồ, Tiên nữ, Gia tinh và Yêu tinh. Theo như hắn biết, có nhiều hơn một người trong ngôi trường này cũng giống như thế.
Và khi hắn vẫn còn đang suy nghĩ về người kia thì cụ Dumbledore nói tiếp: “Dưới cái nhìn của giáo sư Babbling, nghỉ phép trong 10 - 20 năm là chuyện bình thường. Thực ra, lúc cô phàn nàn với tôi là không có kỳ nghỉ, cô còn đề cử một vài người thay thế vào vị trí đứng lớp môn này, và trong số đó có cậu, Felix.”
Felix chợt bừng tỉnh. Thật ra, hắn cũng hay giao lưu với người giáo sư này, mặc dù không thể chọn học lớp Cổ ngữ Runes ở năm lớp sáu và lớp bảy. Tuy nhiên, hắn vẫn thường xuyên nhờ cô Babbling chỉ dạy về một số kiến thức và liên tục trao đổi thư từ sau khi tốt nghiệp.
Có thể nói, ngoại trừ cụ Dumbledore, người liên lạc với hắn nhiều nhất sau khi tốt nghiệp chính là giáo sư Babbling.
Cụ Dumbledore bèn nói: “Sự trình diện của cậu sẽ khiến giáo sư Babbling rất vui. Cô ấy đã tích lũy rất nhiều tâm nguyện cần phải hoàn thành trong nhiều năm nay, viết đầy cả một cuộn giấy da dê rồi.”
Thấy chuyện tốt trước mắt, tất nhiên Felix lập tức gật đầu đồng ý.
...
Bước ra khỏi văn phòng hiệu trưởng, Felix mới thở phào nhẹ nhõm. Mặc dù có khúc mắc trong quá trình phỏng vấn, nhưng cuối cùng vẫn là kết quả tốt. Rốt cuộc, hắn đã trở lại nơi này.
Đây chính là trường Hogwarts - tâm điểm của thế giới phép thuật tại xứ Anh. Nhưng lần này, hắn dùng tư cách của một giáo sư.
Tự trấn an mình một thoáng, Felix quay lại văn phòng của giáo sư McGonagall, tình cờ nhìn thấy cảnh tượng thần hộ mệnh trong bộ dáng phượng hoàng vừa tan biến nơi đây. Hắn lập tức biết ngay, có vẻ như cụ Dumbledore đã dùng thần hộ mệnh để thông báo kết quả phỏng vấn cho giáo sư McGonagall.
Quả nhiên, giáo sư McGonagall nâng kính lên, “Tôi đã nhận được một tin nhắn từ cụ Dumbledore. Felix, không, tôi nên gọi cậu là giáo sư Heip lúc này.”
“Cô vẫn có thể gọi em là Felix. Em vẫn mãi là học trò của cô.”
Giáo sư McGonagall khẽ khịt mũi, “Nhưng giáo sư Snape có thể sẽ không vui lắm đâu.”
Felix gãi đầu; nhớ lại khi đó, đúng là hắn từng chọc giận giáo sư Snape khá nhiều lần.
Tuy nhiên, McGonagall nhanh chóng lướt qua chủ đề này. Bà vẫy đũa phép, và một tá giấy da dê bay ra từ chiếc tủ lớn trong văn phòng. Đống giấy da dê này tự xếp thành một chồng ngay ngắn; điều này chứng tỏ chủ nhân của nơi này là người rất nghiêm túc.
“Đây là thời khóa biểu của cậu, danh sách học sinh, nghĩa vụ và quyền hạn, vật tư nhân viên đã mua và những đồ vật mà cá nhân tôi nghĩ cậu sẽ cần. Tất nhiên, câu hỏi cấp thiết nhất vẫn là, liệu cậu có cần thay đổi giáo trình hay không?”
“Giáo trình ư?” Felix có chút khó hiểu.
“Đúng vậy, là giáo trình.” Giáo sư McGonagall lặp lại: “Nhiều giáo sư có triết lý giảng dạy riêng. Về nguyên tắc, trường Hogwarts khuyến khích điều này. Vì vậy, họ có thể tự quyết định cách tổ chức mộp lớp học, tỷ lệ giữa lý thuyết và thực hành. Tất nhiên, nội dung này cũng bao gồm cả việc lựa chọn giáo trình đấy."
Giáo sư McGonagall liếc hắn, “Tôi biết cậu từng viết sách về Cổ ngữ Runes mà.”
Felix hiểu rõ; và sau khi cân nhắc một lúc, hắn quyết định không thay đổi. “Sách giáo khoa của giáo sư Babbling rất hay. Em đã học hỏi rất nhiều từ bộ sách đó từ khi còn đi học.”
“Được rồi.” Giáo sư McGonagall cũng không có ý kiến quá nhiều về quyết định của hắn, nhưng Felix lại nghe thấy tiếng lẩm bẩm gì đó của bà. Giọng nói quá nhỏ khiến hắn không thể nghe rõ, nhưng có vẻ như có liên quan gì đó đến một vị giáo sư khác.
“Nếu như... giáo sư... cũng làm vậy thì tốt quá...”
Felix cũng không tiện hỏi dò thêm. Là một giáo sư mới vừa nhận việc, hắn không muốn phát sinh thêm rắc rối.
Là một thành viên nhà Slytherin, hắn luôn làm việc với từng mục đích rõ ràng..
Một lúc sau, giáo sư McGonagall ngẩng đầu lên, nhìn Felix đang đứng yên tại đó, nói: “Giáo sư Heip, cậu có thể ra về rồi. Chúng tôi sẽ gửi cho cậu công văn bổ nhiệm và thời gian nhận chức theo đường bưu điện. Nếu có bổ sung thêm bất cứ thông tin gì, chúng tôi cũng sẽ đính kèm theo."
Felix mỉm cười, “Giáo sư McGonagall, em muốn chuẩn bị thêm một số thứ. Cô biết đấy, mặc dù em đã đạt được một số thành tựu trong lĩnh vực phép thuật, nhưng em vẫn còn rất trẻ và chưa từng có kinh nghiệm giảng dạy liên quan. Mà ở lĩnh vực này, cô là người có kinh nghiệm dày dặn, thế nên em thực sự cần cô hướng dẫn giúp ạ."
Không biết đó có phải là ảo giác hay không, Felix nhận thấy dường như giáo sư McGonagall đang mỉm cười. Tất nhiên, có lẽ đó cũng chỉ là một cử chỉ co giật tự nhiên mà thôi, vì những người nghiêm mặt quanh năm cũng hay gặp tình trạng tương tự.
Đôi khi, sẽ có những ý nghĩ hết sức nhảm nhí hình thành trong tâm trí của Felix
“Felix, cậu vẫn luôn lịch sự như vậy à?” Giáo sư McGonagall dường như đang than nhẹ qua câu nói vừa rồi, nhưng bà vẫn nể mặt mà hỏi thêm, “Cậu muốn hướng dẫn về điều gì?”
“Em muốn xem một số thông tin về các học sinh, chẳng hạn như kết quả học tập, nhân số khác nhau giữa mỗi nhà, một vài cô cậu phù thủy nhỏ ưu tú hoặc nổi bật giữa đám đông. Và dĩ nhiên, nếu có bảng đánh giá kỹ càng về họ thì càng tốt.”
Giáo sư McGonagall liếc hắn một cái rồi lặng lẽ vẫy chiếc đũa phép của mình. Cánh cửa tủ lớn chợt mở, hàng loạt các quyển giấy da dê bay ra từ bên trong. Felix cũng nhanh chóng lấy đũa phép ra rồi vẫy nhẹ; một chiếc bút lông chim trên bàn lập tức biến thành một chiếc bàn dài.
Giáo sư McGonagall hiểu ý, bèn xếp những cuộn giấy da dê lên bàn dài, “Phép Biến hình tuyệt đấy.”
“Em sẽ không thể làm được nếu không có sự dạy dỗ của cô.” Felix khiêm tốn nói.
“Tôi nhớ là, điểm Biến hình của cậu không cao lắm trong 3 năm đầu tiên nhỉ?”
Felix hơi ngượng ngùng; lúc đó, hắn còn đang bận chiến đấu với đám cùng trang lứa trong nhà Slytherin. Ngày ngày, thời gian dành cho việc luyện tập thần chú còn không đủ, làm sao có thể rèn luyện phép Biến hình được. Thế nên, đạt điểm trung bình đã là khá lắm rồi.
Mãi về sau, hắn mới tập trung học đến phép Biến Hình.
Giáo sư McGonagall cũng không quá xoáy sâu vào điểm số của Felix vì bà biết rất rõ hoàn cảnh của hắn vào thời điểm đó. Thành thật mà nói, bà là người luôn chỉ trích việc sử dụng Chiếc mũ phân loại để phân phối học sinh về các nhà. Trong một thời gian dài, bà vẫn luôn tin rằng, Felix nên là thành viên của nhà Gryffindor.
Bằng vào sự liều lĩnh, à không phải, là bằng vào phần nghị lực và dũng cảm đó, ai dám nói hắn không phải là thành viên của Gryffindor đâu?
Ngay cả trong số những đứa nhóc của Gryffindor, hắn cũng là đứa liều lĩnh nhất!
“Đây là những thông tin mà cậu muốn, nhưng không có lời bình luận trong đấy. Về một số phù thủy nhỏ nổi bật, tôi chỉ có thể đứng trên lập trường của mình để báo cho cậu một số tên của các học viên nhà Gryffindor mà thôi.”
“Vậy cũng rất hữu ích cho em rồi.” Felix đáp.
“Oliver Wood và Percy Weasley học năm lớp 6, Alicia Spinnet, Angelina Johnson của năm thứ 4 và Hermione Granger của năm thứ 2,” McGonagall mím chặt môi. “Tất nhiên, còn có cặp song sinh nhà Weasley nữa, là Fred và George đấy. Ôi lạy chúa, nếu hai đứa nhóc ấy dành một nửa sức lực để tập trung vào việc học hành, thay vì các trò đùa dai thì..."
“Chỉ từng đấy người thôi à? Em nhớ rằng, dường như Harry Potter nổi tiếng kia cũng đã nhập học rồi mà. Chẳng lẽ nhóc ấy không vào nhà Gryffindor ư?” Felix hơi tò mò; dù là kiếp trước hay kiếp này của hắn, cái tên ấy đều sẽ gợi lên từng sự kiện chấn động.
“Harry...” Rõ ràng, cái tên đó càng khiến bà bối rối hơn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.