Tôi Là Ma Vương, Tôi Rất Sầu Vì Anh Hùng Quá Yếu
Chương 6: Tôi và kẻ thù định mệnh HE (Hoàn)
Lê Kìm
01/08/2023
Editor: Lynn
Beta: Hạ Uyển
Tôi đứng đối mặt với kẻ thù cũ của mình và một lần nữa, vị trí của chúng tôi giống như đêm đầu tiên.
Hôm nay tôi nhất định phải để cậu ta thắng! Nếu tôi thất bại một lần nữa, tên tôi sẽ không phải là Sathis!
Vì vậy, tôi đã kiên nhẫn dạy cậu chàng: "Trông cái khiên của tôi cứng thế này thôi nhưng thực ra cậu có thể tập trung pháp lực vào một điểm để phá hủy nó, hiểu không?"
Luke gật đầu: "Đã biết."
Tôi tiếp tục: "Còn thanh Ma kiếm của tôi nữa. Giữa các ngọn lửa mà nó phát ra có một khoảng thời gian. Hãy nắm bắt khoảng thời gian này, hiểu không?"
Luke gật đầu: "Hiểu rồi."
Tôi cũng chỉ vào Fafnir: "Điểm yếu của nó là khoảng 5 inch dưới cổ, đó là điểm mềm duy nhất không được bao phủ bởi vảy rồng..."
Fafner hắt hơi một cách bực bội, có lẽ là vì nó không hiểu tại sao tôi lại muốn nói cho anh hùng gà mờ này biết điểm yếu của nó.
Vì vậy, chúng tôi bắt đầu choảng nhau một lần nữa. Mặc dù tôi không phải là kiểu người chỉ để thủng lưới nhưng tôi vẫn định tung ra khoảng tám mươi phần trăm... Kết quả là, tôi không bao giờ tưởng tượng được rằng Anh hùng của ngày hôm nay có vẻ hơi khác.
Chết tiệt! Hôm nay cậu ta mạnh quá!!
Tôi bối rối né đường kiếm của cậu ta và thấy năng lượng kiếm của cậu chàng chém đứt vật trang trí bộ xương Archaeopteryx có giá cao ngất trời phía sau tôi.
Tại sao!
Rõ ràng mười phút trước, cậu ta còn là một con gà mờ, vừa đi vừa ngã trên mặt đất! Cậu ta đang diễn đấy à?
Mắt thấy toàn bộ Lâu đài Ma vương sắp bị phá hủy trước những đòn tấn công dữ dội của cậu ta, một chiêu cuối cùng định thắng bại, cậu ta vung kiếm tới trước mặt tôi, tôi nhắm mắt lại, mũi Thánh kiếm dùng lại cách tôi khoảng vài milimet.
Tôi nghe cậu ta thở dài: "Đó là lý do anh muốn thua em sao, Sathis?"
Tôi mở mắt ra lần nữa và thấy không chỉ thanh kiếm của cậu ấy đang ở rất gần tôi, mà khuôn mặt của cậu ấy cũng gần trong gang tấc. Sức mạnh tối nay cuối cùng cũng được ngang bằng với khuôn mặt của cậu ấy, đôi mắt ngọc lục bảo ấy buồn bã nhìn tôi, cuối cùng cậu chàng cất kiếm đi.
Luke vươn vai ngáp một cái: "Được rồi, đến giờ đi ngủ."
Tôi sững người một lúc, sau đó đưa tay ra: "Đợi đã, đừng rời đi."
Cậu ta quay đầu nghi hoặc nhìn tôi: "Anh không ngủ à? Hay là anh muốn ngủ với em?"
Tôi: "... Thằng nào muốn ngủ với cậu chứ!"
Có 100.000 lý do trong đầu tôi bây giờ và tôi không thể trả lời tất cả chúng trong một lần được. Vì vậy, tôi đã chọn một số câu hỏi quan trọng nhất rồi nã vào cậu ta như nã đạn pháo.
Tôi: "Vì sao cậu lại không đánh tôi? Vừa rồi rõ ràng cậu có trăm vạn cơ hội để giết, sao cậu lại đột nhiên trở nên mạnh như vậy? Trước kia cậu luôn luôn diễn kịch ư? Tại sao cậu lại làm như vậy?"
Rõ ràng dung lượng não của kẻ thù không đủ để trả lời nhiều câu hỏi cùng một lúc, vì vậy cậu ta cười nói: "Bởi vì em thích anh, Sathis."
"Éc!"
Tôi làm Ma Vương 500 năm rồi mà nay là này tôi shock nhất.
Tôi lớn đến từng này rồi mà đây là lần đầu tiên có người tỏ tình với tôi... Lại còn là một đứa nhóc, làm tôi bị vả sưng cả mặt.
Tôi che mặt: "Cậu đùa đấy à?"
Luke: "Không thể nào, tôi nói rất nghiêm túc."Cậu ta quay lại rồi ngồi xổm xuống trước mặt tôi, kéo bàn tay tôi... Tôi còn chưa kịp hoàn hồn nữa đây, dáng vẻ đỏ mặt bị cậu ta nhìn thấy cả rồi.
"Đó là lý do tại sao em hỏi anh, điều gì sẽ xảy ra với Ma vương sau khi bị Anh hùng đánh bại." Luke hơi xấu hổ và mỉm cười nhìn tôi.
"Cái kia... Nếu như anh muốn làm dân làng, vậy anh có muốn về thôn cùng em không?"
Tôi im lặng mấy giây: "Cậu biết phép thuật cao cấp 'đọc tâm thuật' sao?"
Luke: "Ừ."
Luke nói: "Cho nên em cũng biết anh sẽ không từ chối em. Huống chi, anh đã ăn cơm em nấu, em chắc chắn anh sẽ không ăn được cơm người khác nữa. Vì vậy, anh cứ dựa vào em đi thì hơn."
Cậu ta nắm lấy tay tôi.
"Em muốn sống cùng anh đến cuối đời."
Điều gì sẽ xảy ra sau khi Ma Vương bị đánh bại?
Ma vương A, Ma vương B và Ma vương C nhìn Luke, người quyết tâm muốn tham gia cùng tôi trong Cuộc họp của Ma vương và tất cả họ đều im lặng.
Ma vương A phản ứng trước: "Chúc hai chú trăm năm hạnh phúc."
Rồi B và C cũng hiểu ra, lần lượt gửi lời chúc phúc khiến tôi nhức cả răng.
Luke cười nói: "Cảm ơn các ngài vì ngày trước đã quan tâm chăm sóc Sathis. Đây là những loại rau mới thu hoạch của chúng tôi, chúng tôi đặc biệt mang đến đây cho các ngài ăn thử."
Tôi vô cảm nói: "Cậu ta là đầu bếp của tôi, cậu ta bị buộc phải ở bên cạnh tôi để trả nợ vì đã chặt bộ xương Archaeopteryx của tôi."
Luke đồng ý: "Đúng vậy, nhưng là kiểu quan hệ sẽ nắm tay, hôn và ngủ cùng nhau—"
"Khoan, im mồm ngay cho tôi!"
Tôi không biết số phận của những người khác...
Còn tôi, tối đã có một cái kết Happy Ending với kẻ thù của mình!
Tác giả có lời muốn nói:
Năm 2019, cuối cùng tôi đã đánh dấu sự kết thúc của một câu chuyện! Vui mừng!
Beta: Hạ Uyển
Tôi đứng đối mặt với kẻ thù cũ của mình và một lần nữa, vị trí của chúng tôi giống như đêm đầu tiên.
Hôm nay tôi nhất định phải để cậu ta thắng! Nếu tôi thất bại một lần nữa, tên tôi sẽ không phải là Sathis!
Vì vậy, tôi đã kiên nhẫn dạy cậu chàng: "Trông cái khiên của tôi cứng thế này thôi nhưng thực ra cậu có thể tập trung pháp lực vào một điểm để phá hủy nó, hiểu không?"
Luke gật đầu: "Đã biết."
Tôi tiếp tục: "Còn thanh Ma kiếm của tôi nữa. Giữa các ngọn lửa mà nó phát ra có một khoảng thời gian. Hãy nắm bắt khoảng thời gian này, hiểu không?"
Luke gật đầu: "Hiểu rồi."
Tôi cũng chỉ vào Fafnir: "Điểm yếu của nó là khoảng 5 inch dưới cổ, đó là điểm mềm duy nhất không được bao phủ bởi vảy rồng..."
Fafner hắt hơi một cách bực bội, có lẽ là vì nó không hiểu tại sao tôi lại muốn nói cho anh hùng gà mờ này biết điểm yếu của nó.
Vì vậy, chúng tôi bắt đầu choảng nhau một lần nữa. Mặc dù tôi không phải là kiểu người chỉ để thủng lưới nhưng tôi vẫn định tung ra khoảng tám mươi phần trăm... Kết quả là, tôi không bao giờ tưởng tượng được rằng Anh hùng của ngày hôm nay có vẻ hơi khác.
Chết tiệt! Hôm nay cậu ta mạnh quá!!
Tôi bối rối né đường kiếm của cậu ta và thấy năng lượng kiếm của cậu chàng chém đứt vật trang trí bộ xương Archaeopteryx có giá cao ngất trời phía sau tôi.
Tại sao!
Rõ ràng mười phút trước, cậu ta còn là một con gà mờ, vừa đi vừa ngã trên mặt đất! Cậu ta đang diễn đấy à?
Mắt thấy toàn bộ Lâu đài Ma vương sắp bị phá hủy trước những đòn tấn công dữ dội của cậu ta, một chiêu cuối cùng định thắng bại, cậu ta vung kiếm tới trước mặt tôi, tôi nhắm mắt lại, mũi Thánh kiếm dùng lại cách tôi khoảng vài milimet.
Tôi nghe cậu ta thở dài: "Đó là lý do anh muốn thua em sao, Sathis?"
Tôi mở mắt ra lần nữa và thấy không chỉ thanh kiếm của cậu ấy đang ở rất gần tôi, mà khuôn mặt của cậu ấy cũng gần trong gang tấc. Sức mạnh tối nay cuối cùng cũng được ngang bằng với khuôn mặt của cậu ấy, đôi mắt ngọc lục bảo ấy buồn bã nhìn tôi, cuối cùng cậu chàng cất kiếm đi.
Luke vươn vai ngáp một cái: "Được rồi, đến giờ đi ngủ."
Tôi sững người một lúc, sau đó đưa tay ra: "Đợi đã, đừng rời đi."
Cậu ta quay đầu nghi hoặc nhìn tôi: "Anh không ngủ à? Hay là anh muốn ngủ với em?"
Tôi: "... Thằng nào muốn ngủ với cậu chứ!"
Có 100.000 lý do trong đầu tôi bây giờ và tôi không thể trả lời tất cả chúng trong một lần được. Vì vậy, tôi đã chọn một số câu hỏi quan trọng nhất rồi nã vào cậu ta như nã đạn pháo.
Tôi: "Vì sao cậu lại không đánh tôi? Vừa rồi rõ ràng cậu có trăm vạn cơ hội để giết, sao cậu lại đột nhiên trở nên mạnh như vậy? Trước kia cậu luôn luôn diễn kịch ư? Tại sao cậu lại làm như vậy?"
Rõ ràng dung lượng não của kẻ thù không đủ để trả lời nhiều câu hỏi cùng một lúc, vì vậy cậu ta cười nói: "Bởi vì em thích anh, Sathis."
"Éc!"
Tôi làm Ma Vương 500 năm rồi mà nay là này tôi shock nhất.
Tôi lớn đến từng này rồi mà đây là lần đầu tiên có người tỏ tình với tôi... Lại còn là một đứa nhóc, làm tôi bị vả sưng cả mặt.
Tôi che mặt: "Cậu đùa đấy à?"
Luke: "Không thể nào, tôi nói rất nghiêm túc."Cậu ta quay lại rồi ngồi xổm xuống trước mặt tôi, kéo bàn tay tôi... Tôi còn chưa kịp hoàn hồn nữa đây, dáng vẻ đỏ mặt bị cậu ta nhìn thấy cả rồi.
"Đó là lý do tại sao em hỏi anh, điều gì sẽ xảy ra với Ma vương sau khi bị Anh hùng đánh bại." Luke hơi xấu hổ và mỉm cười nhìn tôi.
"Cái kia... Nếu như anh muốn làm dân làng, vậy anh có muốn về thôn cùng em không?"
Tôi im lặng mấy giây: "Cậu biết phép thuật cao cấp 'đọc tâm thuật' sao?"
Luke: "Ừ."
Luke nói: "Cho nên em cũng biết anh sẽ không từ chối em. Huống chi, anh đã ăn cơm em nấu, em chắc chắn anh sẽ không ăn được cơm người khác nữa. Vì vậy, anh cứ dựa vào em đi thì hơn."
Cậu ta nắm lấy tay tôi.
"Em muốn sống cùng anh đến cuối đời."
Điều gì sẽ xảy ra sau khi Ma Vương bị đánh bại?
Ma vương A, Ma vương B và Ma vương C nhìn Luke, người quyết tâm muốn tham gia cùng tôi trong Cuộc họp của Ma vương và tất cả họ đều im lặng.
Ma vương A phản ứng trước: "Chúc hai chú trăm năm hạnh phúc."
Rồi B và C cũng hiểu ra, lần lượt gửi lời chúc phúc khiến tôi nhức cả răng.
Luke cười nói: "Cảm ơn các ngài vì ngày trước đã quan tâm chăm sóc Sathis. Đây là những loại rau mới thu hoạch của chúng tôi, chúng tôi đặc biệt mang đến đây cho các ngài ăn thử."
Tôi vô cảm nói: "Cậu ta là đầu bếp của tôi, cậu ta bị buộc phải ở bên cạnh tôi để trả nợ vì đã chặt bộ xương Archaeopteryx của tôi."
Luke đồng ý: "Đúng vậy, nhưng là kiểu quan hệ sẽ nắm tay, hôn và ngủ cùng nhau—"
"Khoan, im mồm ngay cho tôi!"
Tôi không biết số phận của những người khác...
Còn tôi, tối đã có một cái kết Happy Ending với kẻ thù của mình!
Tác giả có lời muốn nói:
Năm 2019, cuối cùng tôi đã đánh dấu sự kết thúc của một câu chuyện! Vui mừng!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.