Tôi Là Người Đứng Đầu Làng Giải Trí
Chương 24: Giáo Sư Tấn Phấn Khởi
Luật Sư Một Dollar
24/03/2024
Mặc dù Bắc Linh cảm thấy có gì đó không ổn nhưng cô vẫn ăn nó không chút do dự vì tin tưởng tuyệt đối vào anh trai mình.
"Em có cảm thấy gì không?" Bắc Thần nhanh chóng hỏi khi nhìn thấy em gái mình đang ăn nó.
"Ồ, em mới uống thôi. Thuốc còn ở trong cổ họng, làm sao em đã cảm nhận được gì? Này, không, em cảm thấy!"
Bắc Linh chỉ muốn nói rằng cô ấy không cảm thấy gì, nhưng đột nhiên cô ấy lại cảm thấy.
"Nó làm gì? Cảm thấy như thế nào?" Bắc Thần cũng rất lo lắng.
"Toàn thân em cảm thấy hơi nóng, như có một dòng nước nóng chảy qua cơ thể, mắt em ngứa ngáy."
Bắc Linh nói lời này, đang định dụi mắt, lại bị Bắc Thần bắt được.
Nếu ngứa nghĩa là đang được điều trị, em không được chà xát bừa bãi.
"Đừng xoa, chỉ cần kiên nhẫn, một lát sẽ ổn thôi. Mắt em có bệnh, nếu thuốc có tác dụng, nhất định sẽ có phản ứng."
"Ôi chao, em cần đi vệ sinh."
Bắc Thần còn chưa nói xong, Bắc Linh đột nhiên hét lớn, đứng dậy chạy vào toilet.
"Con bé này!" Bắc Thần mỉm cười lắc đầu.
Chẳng bao lâu, trong toilet vang lên tiếng ùng ục, mùi hôi cũng từ khe cửa xông ra, mùi "Tuyệt vời"!
"Anh ơi, giúp em bật máy lọc gió, vừa rồi em quên bật!"
Tốt lắm, chẳng trách, mùi nồng nặc như vậy, Bắc Thần cảm giác như mình chạy tới thông gió, sau đó mở cửa ra vào và cửa sổ để thông gió, điều này khiến cậu dễ chịu hơn.
Mười phút sau, Bắc Linh cảm thấy mình nhẹ đi ít nhất năm cân, toàn thân nhẹ nhõm.
"Em cảm thấy thế nào?" Bắc Thần hỏi.
"Anh ơi, em cảm thấy thật tuyệt vời. Em chưa bao giờ cảm thấy dễ chịu hơn thế. Mắt em không còn mờ nữa, đầu óc em rất minh mẫn, giờ em có thể nhớ lại những cuốn sách mà em đã đọc trước đây."
Bắc Linh có một chút khó tin.
"Anh ơi, thuốc này có tác dụng tốt thế à? Kỹ thuật bây giờ tiên tiến quá à? Anh mua thêm mấy viên nữa nhé?"
"Em gái, anh đã lừa dối em, loại thuốc này rất hiếm và rất đắt, mười triệu một viên cũng không mua được, anh lấy từ Dương Thành. Chỉ cần khỏi bệnh, đừng nói bậy ! Viên thuốc thứ hai anh không có, nếu em không phải là em gái anh, anh cũng không thể đưa thuốc đó cho em. Anh trai của em và em đã được chữa khỏi bằng thuốc này."
Bắc Thần bịa ra những lời vô nghĩa, nhưng Bắc Linh lại thực sự tin vào điều đó, chủ yếu là vì loại thuốc này thực sự có tác dụng mạnh mẽ!
“Nhân tiện, em ơi, anh sẽ chuyển 1 triệu vào thẻ của em, sau này sẽ chuyển 2 triệu vào thẻ của bố. Nhiệm vụ của em là trông nom bố mẹ, mua nhà, sửa sang nhà cửa. Nếu sau này không có tiền thì cứ bảo anh, anh sẽ chuyển vào thẻ của em. Có nhiều khoản chi tiêu mà bố mẹ không chịu bỏ tiền vì tiếc nên em phải xem xét để tự mình biết đấy! Ngoài ra, anh còn nói trí óc của em giờ còn trẻ, cần nâng cấp bản thân lên, em hãy xem sách giáo khoa cấp 3, sau khi học xong chúng anh sẽ tìm trường đại học cho em theo học. "
Sau khi bảo em gái trở về phòng, cậu liên tục nói với bố rằng bây giờ không cần phải chịu đựng gì vất vả thêm nữa!
Cậu không tham gia vào việc sửa nhà nữa mà để bố mẹ với em gái làm nốt, sau khi nhìn thấy sức mạnh của viên thuốc chữa bách bệnh, cậu ta nóng lòng muốn quay trở lại Dương Thành.
Cậu muốn tìm lại cô gái câm điếc đã cho cậu cuộc sống thứ hai càng sớm càng tốt để phục hồi cô ấy, điều này đã trở thành nỗi ám ảnh của Bắc Thần.
Ngày hôm sau Bắc Thần chuyển tiền cho bố và em gái, 50 vạn anh đưa trước đó đã dùng hết 320.000 tệ, còn sót lại một ít.
Với hơn 3 triệu nhân dân tệ trong thẻ, bố mẹ và em gái có thể sống thoải mái ở quận nhỏ này!
Sau khi sắp xếp xong tất cả chuyện này, Bắc Thần cũng đặt chân lên tàu cao tốc trở về Dương Thành!
Điều cậu không biết là ba bài hát của cậu đã bị cư dân mạng cắt thành vô số phiên bản và lưu hành trên mạng trở thành trào lưu hot.
Vì cậu ấy không tải lên nền tảng âm nhạc nên cư dân mạng không tải được.
Cậu ấy còn chưa đăng ký trên mạng xã hội weibo ( weibo là mạng xã hội phổ biến của Trung Quốc), nếu cư dân mạng muốn tìm cậu ấy thì chỉ có thể đợi ở phòng phát sóng trực tiếp.
Đột nhiên toàn bộ cư dân mạng trên Internet đang tìm kiếm chàng trai trẻ tên Bắc Thần này.
"Em có cảm thấy gì không?" Bắc Thần nhanh chóng hỏi khi nhìn thấy em gái mình đang ăn nó.
"Ồ, em mới uống thôi. Thuốc còn ở trong cổ họng, làm sao em đã cảm nhận được gì? Này, không, em cảm thấy!"
Bắc Linh chỉ muốn nói rằng cô ấy không cảm thấy gì, nhưng đột nhiên cô ấy lại cảm thấy.
"Nó làm gì? Cảm thấy như thế nào?" Bắc Thần cũng rất lo lắng.
"Toàn thân em cảm thấy hơi nóng, như có một dòng nước nóng chảy qua cơ thể, mắt em ngứa ngáy."
Bắc Linh nói lời này, đang định dụi mắt, lại bị Bắc Thần bắt được.
Nếu ngứa nghĩa là đang được điều trị, em không được chà xát bừa bãi.
"Đừng xoa, chỉ cần kiên nhẫn, một lát sẽ ổn thôi. Mắt em có bệnh, nếu thuốc có tác dụng, nhất định sẽ có phản ứng."
"Ôi chao, em cần đi vệ sinh."
Bắc Thần còn chưa nói xong, Bắc Linh đột nhiên hét lớn, đứng dậy chạy vào toilet.
"Con bé này!" Bắc Thần mỉm cười lắc đầu.
Chẳng bao lâu, trong toilet vang lên tiếng ùng ục, mùi hôi cũng từ khe cửa xông ra, mùi "Tuyệt vời"!
"Anh ơi, giúp em bật máy lọc gió, vừa rồi em quên bật!"
Tốt lắm, chẳng trách, mùi nồng nặc như vậy, Bắc Thần cảm giác như mình chạy tới thông gió, sau đó mở cửa ra vào và cửa sổ để thông gió, điều này khiến cậu dễ chịu hơn.
Mười phút sau, Bắc Linh cảm thấy mình nhẹ đi ít nhất năm cân, toàn thân nhẹ nhõm.
"Em cảm thấy thế nào?" Bắc Thần hỏi.
"Anh ơi, em cảm thấy thật tuyệt vời. Em chưa bao giờ cảm thấy dễ chịu hơn thế. Mắt em không còn mờ nữa, đầu óc em rất minh mẫn, giờ em có thể nhớ lại những cuốn sách mà em đã đọc trước đây."
Bắc Linh có một chút khó tin.
"Anh ơi, thuốc này có tác dụng tốt thế à? Kỹ thuật bây giờ tiên tiến quá à? Anh mua thêm mấy viên nữa nhé?"
"Em gái, anh đã lừa dối em, loại thuốc này rất hiếm và rất đắt, mười triệu một viên cũng không mua được, anh lấy từ Dương Thành. Chỉ cần khỏi bệnh, đừng nói bậy ! Viên thuốc thứ hai anh không có, nếu em không phải là em gái anh, anh cũng không thể đưa thuốc đó cho em. Anh trai của em và em đã được chữa khỏi bằng thuốc này."
Bắc Thần bịa ra những lời vô nghĩa, nhưng Bắc Linh lại thực sự tin vào điều đó, chủ yếu là vì loại thuốc này thực sự có tác dụng mạnh mẽ!
“Nhân tiện, em ơi, anh sẽ chuyển 1 triệu vào thẻ của em, sau này sẽ chuyển 2 triệu vào thẻ của bố. Nhiệm vụ của em là trông nom bố mẹ, mua nhà, sửa sang nhà cửa. Nếu sau này không có tiền thì cứ bảo anh, anh sẽ chuyển vào thẻ của em. Có nhiều khoản chi tiêu mà bố mẹ không chịu bỏ tiền vì tiếc nên em phải xem xét để tự mình biết đấy! Ngoài ra, anh còn nói trí óc của em giờ còn trẻ, cần nâng cấp bản thân lên, em hãy xem sách giáo khoa cấp 3, sau khi học xong chúng anh sẽ tìm trường đại học cho em theo học. "
Sau khi bảo em gái trở về phòng, cậu liên tục nói với bố rằng bây giờ không cần phải chịu đựng gì vất vả thêm nữa!
Cậu không tham gia vào việc sửa nhà nữa mà để bố mẹ với em gái làm nốt, sau khi nhìn thấy sức mạnh của viên thuốc chữa bách bệnh, cậu ta nóng lòng muốn quay trở lại Dương Thành.
Cậu muốn tìm lại cô gái câm điếc đã cho cậu cuộc sống thứ hai càng sớm càng tốt để phục hồi cô ấy, điều này đã trở thành nỗi ám ảnh của Bắc Thần.
Ngày hôm sau Bắc Thần chuyển tiền cho bố và em gái, 50 vạn anh đưa trước đó đã dùng hết 320.000 tệ, còn sót lại một ít.
Với hơn 3 triệu nhân dân tệ trong thẻ, bố mẹ và em gái có thể sống thoải mái ở quận nhỏ này!
Sau khi sắp xếp xong tất cả chuyện này, Bắc Thần cũng đặt chân lên tàu cao tốc trở về Dương Thành!
Điều cậu không biết là ba bài hát của cậu đã bị cư dân mạng cắt thành vô số phiên bản và lưu hành trên mạng trở thành trào lưu hot.
Vì cậu ấy không tải lên nền tảng âm nhạc nên cư dân mạng không tải được.
Cậu ấy còn chưa đăng ký trên mạng xã hội weibo ( weibo là mạng xã hội phổ biến của Trung Quốc), nếu cư dân mạng muốn tìm cậu ấy thì chỉ có thể đợi ở phòng phát sóng trực tiếp.
Đột nhiên toàn bộ cư dân mạng trên Internet đang tìm kiếm chàng trai trẻ tên Bắc Thần này.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.