Tôi Là Nữ Quan Tài

Chương 282: Thần tộc

Khát Mưa

20/04/2024

Tôi thấy câu hỏi này của Lục cô có chút kỳ lạ!

Trong lòng tôi bắt đầu thắc mắc, không phải Trường Sinh là cháu trai ruột của bà La đó chứ? Nếu như không phải thì Lục cô sẽ không không cứu Trường Sinh đúng không?

“Bà muốn nói gì!” Sư công đã từng dạy Trường Sinh rất nhiều điều, lúc này cũng nghiêm túc nhìn Lục cô, nói với ngữ khí không mấy thiện cảm.

“Nếu như ta không đoán sai thì Trường Sinh mới là con trai của chị cả ta!” Lục cô đột nhiên quay đầu, nhìn chằm chằm vào tôi nói: “Chị cả ta vì để cho Trường Sinh sống sót nên có lẽ vẫn luôn chờ cháu!”

“Bà nói cái gì?” Tôi cảm thấy đây là trò đùa lớn nhất trên đời, phải không?

Vì để cho Trường Sinh sống sót, bà La vậy mà vẫn mãi chờ tôi? Hơn nữa còn là con trai của bà La chứ không phải là cháu trai?

Rõ ràng là chúng tôi tình cờ gặp Trường Sinh trên chuyến xe đến Long Hồi, hơn nữa, cậu ấy rõ ràng lớn hơn tôi hai tuổi, sao có thể nói là chờ tôi được?

“Năm đó bà La sẽ không thực sự là đồng bọn với Điền Đại Thu chứ?” Sư công đột nhiên sầm mặt, nhìn Lục cô đến độ mắt như muốn rớt ra ngoài: “Bà La nuôi Nhục Cổ cho Trường Sinh sao?”

“Không sai! Nếu đã bị gieo Nhục Cổ thì sẽ phải chịu khống chế, đặt Trường Sinh vào trong quan tài đá, có thể bảo vệ tính mệnh nhưng lại không dài lâu!” Lục cô cười ‘khà khà’, dường như có chút đau lòng nói: “Mấy chục năm rồi, chị cả của ta cũng chưa từng tới tìm ta, năm đó vậy mà đi vài ngày đường đến trong làng, cầu xin ta!”

“Cầu xin bà làm gì?” Tôi nghĩ thầm cách nói chuyện của Lục cô thật khó chịu!

“Cầu xin ta ngày đêm quan sát đài Vọng Hồn, nếu như trong vòng một năm, hồn của Trường Sinh đến nhìn đài Vọng Hồn thì để cho ta câu hồn nó trở về!” Lục cô nặng nề nhìn tôi chằm chằm, nghiêm túc nói: “Bây giờ cháu đã biết vì sao phải gieo Tác Hồn dẫn ở trên thân thể cháu rồi chứ?”

“Chỉ cần hồn của Trường Sinh có hiện tượng ly thể thì sẽ bị ta giữ lại, chứ không phải tới cõi âm.” Trong đầu tôi nhất thời trầm xuống, nếu thật sự là như vậy thì tâm tư của bà La thật sự đúng là không dễ suy đoán!

“Hì! Hì!” Lục cô lại cười, chỉ vào bên ngoài nói: “Cho nên hôm nay nhìn thấy các người kéo một người toàn thân mọc đầy cây mây và cành liễu ra từ trong hồ thì ta đã biết người đó chắc chắc chính là con trai của chị cả ta!”

“Làm sao bà có thể chắc chắn như thế?” Tôi không ngờ Lục cô đã chứng kiến cảnh chúng tôi kéo Trường Sinh ra từ trong hồ, tôi lại có chút không phục.

Toàn thân Nguyên Thần Tịch cũng mọc đầy cây mây và cành liễu, nếu như người thật sự được chôn trong quan tài nước chính là Nguyên Thần Tịch, vậy Lục cô chẳng phải là nhìn lầm rồi sao?

“Cổ tính mạnh, trên thân lại có vết tích vu thuật, với cả ấn đường đen mà không sáng thì chắc chắc là người thừa kế vu thuật của chúng ta!” Lục cô vô cùng chắc chắn nói.

“Bà có cách khiến anh ấy tỉnh lại không?” Tôi cũng lười kéo cậu ấy, nhìn thẳng vào mắt của bà ấy hỏi.

“Lục cô kêu con đến đây chính là vì muốn nghĩ cách cứu Trường Sinh!” Sư công trừng mắt nhìn tôi như thể đang nhìn một đứa ngốc, sau đó nói với Lục cô: “Muốn chuẩn bị cái gì không?”

“Chỉ cần chị cả trồng Tác Hồn dẫn thì làm rất dễ!” Lục cô nhìn tôi một cái, lại nhìn ra ngoài cửa sổ: “Cũng sắp trở về rồi!”

“Ai trở về?” Tiểu Bạch vội vàng nghiêng người về phía tôi, hai con mắt nhỏ nhìn chằm chằm ra ngoài cửa sổ.



“Đi tìm trường sinh!” Lục cô thấy Tiểu Bạch có chút căng thẳng thì trên mặt hiếm có lộ ra chút ý cười, khẽ đưa tay vuốt đầu Tiểu Bạch nói: “Cậu cũng đến từ quan tài đá à?”

“Đúng!” Tiểu Bạch không quá thích ứng với lần thân cận này của Lục cô, nhẹ gật đầu, tỏ ra cảm giác thân cận.

Tôi nhìn bà lão cả đời này cũng không lấy chồng, cũng không hề có con, đột nhiên cảm thấy mái tóc đen của bà ấy cũng không thể che giấu cảm giác tang thương trên người bà ấy.

“Còn chưa trở về, vậy tôi sẽ nói với cháu chút chuyện trong thôn đi.” Lục cô nhìn ngoài cửa sổ mở miệng nói.

“Người trong thôn này đều thật kỳ lạ. Bọn họ đều là loại người như vậy sao?” Ngụy Yến nuốt nước miếng một cái, nhưng vẫn chỉ mới nói một nửa.

“Người Âm Dương à?” Lục cô nhìn dáng vẻ nuốt nước miếng của Ngụy Yến, gật đầu nói: “Bên trong thôn này chuyên sản sinh ra Lạc Hoa Động Nữ!”

“Không phải là Điền gia trại sao?” Tôi lập tức nghĩ đến chuyện mẹ tôi được sinh ra ở Miêu gia trại, làm sao có thể là Lạc Hoa Động Nữ bên trong thôn này.

“Đây là do Miêu y ở Điền gia trại nói cho các người đấy à!” Lục cô lắc đầu, nói khẽ: “Muốn ra khỏi thôn này thì chỉ có một con đường vòng qua vách núi, mấy năm trước bên trong thôn cũng có người trẻ tuổi muốn đi ra bên ngoài, ta có ngăn cản, nhưng cũng tùy ý để bọn họ rời đi. Nhưng sao người bên ngoài có thể tiếp nhận loại người quái dị như bọn họ, mấy người đi ra ngoài được thì kết quả đã chịu không ít thiệt thòi, khi trở về thì thiếu mất một người. Về sau thì rốt cuộc không có ai ồn ào về việc đi ra ngoài nữa.”

“Vậy làm sao bọn họ sinh sống?” Tôi thấy quần áo của những thôn dân kia nhìn cũng không cũ lắm, trong thôn nhất định cần một số nhu yếu phẩm hàng ngày đúng không?

“Cá trong hồ đều rất to, cuối năm thôn làm lễ cúng thần Hồ để xuống hồ bắt mấy con cá to đem bán trong thôn, tiền cũng đủ chia cho dân trong thôn dùng!” Lục cô cũng không thèm để ý những chuyện này, nói tiếp: “Chỉ là có một chuyện, người bên trong thôn chắc chắc phải uống nước bên trong cái hồ này, người đi ra ngoài đã chết kia cũng là bởi vì chuyện này mà không còn mạng!” 

“Hóa thành dịch xác chết phải không?” Tôi nghĩ đến lúc sáu tuổi nhìn thấy dáng vẻ Tiểu Hoàng dần dần hóa thành dịch xác chết ở trước mặt tôi, tôi lập tức cảm thấy ớn lạnh toàn thân.

Nhưng vì thôn dân rất quan tâm đ ến nước hồ, hơn nữa Lục cô biết rõ chuyện có thứ gì đó trong bụng quái ngư hút nước xác chết đến như vậy, tôi đã có thể đoán ra được con côn trùng sẽ biến người thành dịch xác chết chắc chắn đang ở ngay trong hồ nước kia, đây là nguyên lý vạn vật tương sinh tương khắc, trong hồ có loại côn trùng đó thì nhất định sẽ có sinh vật có thể hóa thành côn trùng.

Lục cô nhẹ gật đầu, nói khẽ: “Khi ta tới thôn này thì vẫn là triều đại trước, khi đó ta đi theo những linh thể đến đây, sau khi đi vào mới phát hiện mọi người bên trong thôn đều không giống người bình thường, nhưng chuyện này lại không nói rõ được nguyên nhân.”

“Là vì di truyền đúng không?” Tuy Ngụy Yến đã chết rất lâu nhưng đối với ngôn ngữ hiện đại vẫn biết không ít.

“Không phải!” Lục cô dùng sức lắc đầu, cắn răng nói: “Trước đây ta cũng đã được nghe nói đến thuyết pháp này, ta nghi ngờ nên đã nhờ người mua mấy cô gái từ bên ngoài vào, kết quả dứa trẻ mà các cô gái đó sinh ra cũng như thế! Hoàn toàn không phải là di truyền gì đó mà các người nói!”

Tôi nghĩ đến những thôn dân rõ ràng có đặc điểm lưỡng tính, hoặc là chỉ có một đặc điểm nhưng lại rõ ràng không thích hợp, đột nhiên cảm thấy bọn họ không ra khỏi thôn có lẽ là lựa chọn tốt nhất.

Nhưng cũng không nghĩ tới Lục cô vì những thôn dân này mà mua bán phụ nữ, thật sự là nhiệt tình thái quá!

“Vậy có phải nguyên nhân là nước trong hồ hay không?” Lão Miêu là người có kinh nghiệm nuôi cổ nhất, đối với những dị biến này nhất định có tư cách nói.

Tôi nghĩ chắc là vậy, thôn dân không thể không có hồ nước này, nhưng trong hồ nước lại có thứ quái lạ ảnh hưởng đến sự phát triển giới tính của thôn dân. 



“Sau này tôi cũng nghĩ là vì nguyên nhân này, cho nên cũng chỉ khống chế thôn dân đừng đi ra ngoài là được!” Vẻ mặt Lục cô trầm xuống, nhìn tôi nói: “Các người có phát hiện người trong thôn đều đi ngủ rất sớm hay không?”

Tôi thật sự muốn nói tôi không hề phát hiện, nhưng đây cũng quá rõ ràng rồi, đúng chứ? Chúng tôi mới từ con đê trên hồ xuống thì bên trong thôn ai cũng tắt đèn tối thui hết rồi.

“Bà nói thẳng chuyện xảy ra trong thôn luôn đi!” Sư công đã có chút không kiên nhẫn, không ngừng liếc nhìn ngoài cửa sổ, có lẽ phải làm Trường Sinh tỉnh lại rồi đi khỏi đây nhanh thôi, lão địa chủ chắc chắn không quen cuộc sống ở sơn thôn này.

Lục cô gật đầu nói: “Vừa đến giờ tý ban đêm, bên trong thôn sẽ có vô số linh thể hướng về đài Vọng Hồn đi vào Hoàng Tuyền đạo, mà người trong thôn đều có thể nhìn thấy linh thể!”

“Không thể nào!” Sư công là người đầu tiên phản bác, không kìm được nâng cao giọng nói: “Thậm chí xem như bọn họ từ nhỏ đã uống nước sông Âm ở trên Hoàng Tuyền đạo mà lớn lên thì cũng không thể nào mà ai cũng có mắt Âm Dương được!”

Tôi cũng không đồng ý, dù sao tôi đã lớn như vậy, chỉ có trời sinh một mình tôi là có thể nhìn thấy linh thể, người khác muốn có thì không dùng đạo hạnh cũng dùng cổ thuật, mắt Âm Dương đã ít càng thêm ít.

“Hừ!” Lục cô hừ lạnh một tiếng với tiếng phản bác của Sư công, hai mắt phát ra ánh sáng, lớn tiếng nói: “Các người chẳng lẽ đã quên, thần vĩ đại nhất thời kỳ Thượng Cổ là ai! Thần có sức mạnh cường đại chân chính chính là giống người lưỡng tính như thôn dân này, bọn họ mới thật sự là Thần tộc, nếu không thì vì sao Điền Đại Thu nhất định phải bắt đứa bé từ trong thôn để nuôi Cổ Thần! Bởi vì bọn họ mới là Thần tộc, bọn họ vừa sinh ra thì đã có năng lực mà người bên ngoài không có!”

“Ngươi nói cái gì?” Tôi nghe giọng nói của Lục cô cuồng nhiệt mà khàn khàn, hai mắt không kìm được trừng mắt nhìn phía trước.

Sư công và lão Miêu cũng kinh sợ đến ngây người, nhìn chằm chằm vào Lục cô.

“Điền Đại Thu đã từng bắt một đứa bé từ trong thôn để nuôi Cổ Thần sao?” Sư công nặng nề nhìn Lục cô, cẩn thận nói: “Đây chính là điều kiện chị cả của bà dùng để trao đổi với gã ta đúng không?”

Lục cô nghe chúng tôi đặt câu hỏi thì cười hì hì, vuốt mái tóc đen của mình nói: “Không ngờ đã nhiều năm rồi không nói chuyện với ai, cái miệng này lại bép xép như vậy! Không sai, đứa bé Điền Đại Thu dùng để nuôi dưỡng Cổ Thần chính là bắt được từ trong thôn này, chị cả của ta vì cứu Trường Sinh nên đã dùng đứa bé có thần tính gần với thần nhất để đổi quan tài đá với gã ta, nhận lấy cơ hội nuôi dưỡng Trường Sinh!”

“Không thể nào!” Tôi nhìn Lục cô với vẻ không thể tin, ngoại trừ ngôi làng kỳ lạ nơi mà mẹ tôi sinh ra.

Nếu như từ nhỏ Trường Sinh đã được nuôi ở trong quan tài đá, như vậy thì chuyện của Nguyên Thần Tịch là sao?

Còn có Tiểu Bạch, Trường Sinh……

Ba người bọn họ giống như đã trở thành một người……

“Vậy bà La đón Trường Sinh về lúc nào?” Giọng nói của lão Miêu cũng bắt đầu lạnh lẽo, hai mắt giống như muốn bốc lửa, nhìn Lục cô chằm chặp.

“Khi em gái này được sinh ra!” Hai mắt Lục cô phát ra ánh sáng nhìn tôi, cười ‘khà khà’ nói: “Truyền thừa của phái vu thuật chúng ta sao có thể đứt đoạn! Mạng của Trường Sinh chỉ có bảy, coi như nuôi ở trong quan tài đá thì cũng sẽ dần dần bắt đầu xuất hiện hiện tượng ly hồn, hầu như hàng đêm, chị cả đã có thể nhìn thấy Trường Sinh nho nhỏ ly hồn đến bên người chị ta. Chị ta xem rất nhiều sách vu thuật, cuối cùng đã suy nghĩ ra một cách để cố định linh hồn tốt nhất. Dùng phương pháp vay mượn kéo dài tuổi thọ cho Trường Sinh ở Địa phủ, lại tìm một người có linh hồn không bị trói buộc để nắm giữ linh hồn của Trường Sinh, để nó không ly hồn nữa!”

“Điều kiện chính là bà giúp gã ta canh chừng đài Vọng Hồn, đồng thời tìm một đứa bé gọi là có thần tính mạnh trong thôn đưa cho gã ta?” Sư công cơ hồ là nghiến răng mà hỏi.

“Không sai!” Lục cô lúc này đã cười như điên, đôi mắt sáng ngời nhìn tôi nói: “Khi ta nhìn thấy em gái này thì ta đã biết Đại Điền Thu nói không sai, cho nên ta cố ý hát giai điệu đó dẫn ra cổ tính của cháu, thật không ngờ bé mập này cũng có thể có cảm ứng!”

“Năm đó, bởi vì chuyện nuôi Cổ Thần, ta đã đi tìm chị cả của bà, bà ta rõ ràng không đồng ý! Sao hai mươi mấy năm trước có thể là người cùng một bọn với Điền Đại Thu được!” Sư công tức giận quát lớn đến mức toàn thân run rẩy.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Tôi Là Nữ Quan Tài

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook