Chương 12: Chung cư Hỗn Loạn trên đầu lưỡi
Tiểu Thần Nhàn Nhã
22/10/2021
Hôm nay là một ngày đẹp trời.
Ở chung cư Hỗn Loạn một tháng, Đế Tân đã làm quen với tất cả mọi người trong chung cư, nên lúc chơi đùa thì có thêm rất nhiều đồng bọn vui vẻ.
Đây là một buổi sáng với ánh nắng rực rỡ, 8 giờ sáng, Đế Tân từ trên giường tỉnh lại, mở máy tính, bắt đầu một ngày lao động.
Sáng sớm ở cửa Chung cư Hỗn Loạn là thời gian bận rộn, không cần quan tâm là món ăn ngon gì, mọi người thường cứ thấy mấy người xếp hàng là cũng tự động xếp theo.
Một chén mì ăn liền có lẽ là nhanh chóng nhất, đầu bếp lo dinh dưỡng của mì ăn liền ít quá, lúc nấu mì còn cho thêm rau xanh, tô điểm mặt trên bằng một quả trứng gà đã lột vỏ.
Không đến năm phút đã ăn xong rồi, sải bước lên con đường Mười Một, dọc theo tuyến đường chính, chạy về phía chung cư Hỗn Loạn, bắt đầu một ngày học tập mỹ thực mới..
Đồ ăn ngon, là lương thực tinh thần không thể thiếu của các cư dân trong chung cư Hỗn Loạn, từ sáng sớm đến chiều tối, họ muốn ăn thức ăn ngon ba lần mỗi ngày.
Mỗi một ngày đều là những món ăn khác nhau, hôm nay, do Ngộ Không đứng bếp chuẩn bị, tuy rằng mọi người đối việc này tỏ vẻ kháng cự, nhưng là, xuất phát từ văn minh truyền thừa năm ngàn năm của Trung Hoa, chú ý lễ phép, mọi người vẫn chưa nhiều lời.
Hôm nay cô chuẩn bị chủ yếu là mì phở, buổi sáng Trụ Vương chuẩn bị mì ăn liền dinh dưỡng phong phú với nước canh thơm ngào ngạt cho nhóm cư dân. Buổi trưa, cô vào bếp, chuẩn bị bánh canh cho mọi người.
Bánh canh, đem cà chua băm nhỏ cho vào nồi xào liên tục, đã thành nước cà chua tươi ngon thơm ngào ngạt, bột mì thông dụng thêm vào một ít nước nhẹ nhàng nhào nặn một lúc, thành một cục bột nhỏ tinh tế trắng nõn giống như quả cầu tuyết, cùng cà chua đỏ tươi ngon, từng khúc hành lá xanh tươi, phối hợp ăn ý với lòng đỏ trứng vàng ươm, tạo nên hương vị mềm mại tươi ngon vô cùng, một lượng lớn tinh bột cũng đầy đủ để bổ sung năng lượng mà các cư dân cần.
Sau những bước chân gấp gáp vì công việc, một chén bánh canh được truyền từ đời này sang đời khác này, chỉ sợ là hương vị gia đình bình thường nhất lại tốt đẹp nhất.
Cư dân của chung cư Hỗn Loạn theo thứ tự truyền thống từ lớn đến nhỏ, lần lượt ngồi vào chỗ.
Trụ Vương Đế Tân lớn tuổi nhất ngồi ở vị trí chủ vị, cô bưng bánh canh lên ở trước mặt, xì xụp húp một ngụm lớn nước canh.
Sền sệt, trơn mềm thơm ngon, cùng với hương vị lạ lẫm, vài loại tư vị lướt qua trên đầu lưỡi của cô, đây là một loại hương vị khó có thể dùng ngôn ngữ để mô tả, nó dung hợp với toàn bộ tâm huyết mà chủ bếp Ngộ Không dành cho mọi người, phần tình cảm này là nồng đậm như thế, mới mẻ như thế.
Chén bánh canh này, nấu chưa chín..
Kế tiếp là Tần Thủy Hoàng Doanh Chính, ánh mắt nóng bỏng của cô nhìn chén bánh canh trước mặt, khóe mắt rưng rưng, đây là kết tinh tình yêu nồng nhiệt của chủ bếp Ngộ Không, cô nhìn chén bánh canh, hồi lâu không dám nói, sợ âm thanh của mình quấy rầy phần an bình hòa hợp không dễ có này.
Đám người Kinh Kha, Hạng Vũ, Kiến Văn, công chúa Ung Chính, Phạm Đoàn Đoàn, tất cả đều mang theo sự chờ mong sâu sắc với chén bánh canh trước mặt này, các cô cùng nhau bưng chén bánh canh lên, nhắm mắt lại, cẩn thận nhấm nháp..
Sau khi ăn xong, đó là rửa chén.
Rửa chén, còn gọi là súc mãnh*, nhất định phải do người đàn ông khỏe mạnh trong nhà lo liệu.
*súc mãnh: Súc: Súc rửa, mãnh: Đồ đựng.
Người xưa tin tưởng, nữ chủ Âm nam chủ Dương, phòng bếp nhất định phải Âm Dương hòa hợp mới có thể phong phú, lúc rửa chén cũng cần chú ý, phải hoàn thành trong thời gian xỉa răng sau bữa cơm, muộn một phút cặn đồ ăn đã khô, sớm một phút ảnh hưởng đến dư vị và tiêu hóa.
Cuộc sống trí tuệ của người Trung Quốc, liền thông qua những chi tiết như vậy truyền thừa đời đời.
Giữa trưa nói chuyện phiếm, Đế Tân mang ra một đống hạt dưa từ trong phòng.
Hạt dưa, món ngon không thể thiếu trên bàn sau khi ăn xong của chung cư Hỗn Loạn, không thể nghi ngờ là kết tinh tình yêu của ánh mặt trời cùng với hoa hướng dương, răng môi cùng ngón tay phối hợp ăn ý, khiến cho nhân hạt dưa ấm áp nhiệt tình này bắn ra trong nháy mắt ngay sau đó lại cắn nát..
Buổi tối, các cư dân của chung cư Hỗn Loạn vất vả cần cù lao động suốt một ngày, sau khi ăn xong một chén mì dưa chua, mọi người từng người trở về phòng, thay quần áo, nằm xuống nghỉ ngơi.
Một ngày này, đối với mọi người trong chung cư Hỗn Loạn mà nói, là một ngày phong phú lại tốt đẹp.
Mọi người tề tụ trong phòng khách, cùng nhau thưởng thức món ngon tâm hồn do đầu bếp Ngộ Không mang đến, ấm áp mà lại ghi nhớ dài lâu..
Ở chung cư Hỗn Loạn một tháng, Đế Tân đã làm quen với tất cả mọi người trong chung cư, nên lúc chơi đùa thì có thêm rất nhiều đồng bọn vui vẻ.
Đây là một buổi sáng với ánh nắng rực rỡ, 8 giờ sáng, Đế Tân từ trên giường tỉnh lại, mở máy tính, bắt đầu một ngày lao động.
Sáng sớm ở cửa Chung cư Hỗn Loạn là thời gian bận rộn, không cần quan tâm là món ăn ngon gì, mọi người thường cứ thấy mấy người xếp hàng là cũng tự động xếp theo.
Một chén mì ăn liền có lẽ là nhanh chóng nhất, đầu bếp lo dinh dưỡng của mì ăn liền ít quá, lúc nấu mì còn cho thêm rau xanh, tô điểm mặt trên bằng một quả trứng gà đã lột vỏ.
Không đến năm phút đã ăn xong rồi, sải bước lên con đường Mười Một, dọc theo tuyến đường chính, chạy về phía chung cư Hỗn Loạn, bắt đầu một ngày học tập mỹ thực mới..
Đồ ăn ngon, là lương thực tinh thần không thể thiếu của các cư dân trong chung cư Hỗn Loạn, từ sáng sớm đến chiều tối, họ muốn ăn thức ăn ngon ba lần mỗi ngày.
Mỗi một ngày đều là những món ăn khác nhau, hôm nay, do Ngộ Không đứng bếp chuẩn bị, tuy rằng mọi người đối việc này tỏ vẻ kháng cự, nhưng là, xuất phát từ văn minh truyền thừa năm ngàn năm của Trung Hoa, chú ý lễ phép, mọi người vẫn chưa nhiều lời.
Hôm nay cô chuẩn bị chủ yếu là mì phở, buổi sáng Trụ Vương chuẩn bị mì ăn liền dinh dưỡng phong phú với nước canh thơm ngào ngạt cho nhóm cư dân. Buổi trưa, cô vào bếp, chuẩn bị bánh canh cho mọi người.
Bánh canh, đem cà chua băm nhỏ cho vào nồi xào liên tục, đã thành nước cà chua tươi ngon thơm ngào ngạt, bột mì thông dụng thêm vào một ít nước nhẹ nhàng nhào nặn một lúc, thành một cục bột nhỏ tinh tế trắng nõn giống như quả cầu tuyết, cùng cà chua đỏ tươi ngon, từng khúc hành lá xanh tươi, phối hợp ăn ý với lòng đỏ trứng vàng ươm, tạo nên hương vị mềm mại tươi ngon vô cùng, một lượng lớn tinh bột cũng đầy đủ để bổ sung năng lượng mà các cư dân cần.
Sau những bước chân gấp gáp vì công việc, một chén bánh canh được truyền từ đời này sang đời khác này, chỉ sợ là hương vị gia đình bình thường nhất lại tốt đẹp nhất.
Cư dân của chung cư Hỗn Loạn theo thứ tự truyền thống từ lớn đến nhỏ, lần lượt ngồi vào chỗ.
Trụ Vương Đế Tân lớn tuổi nhất ngồi ở vị trí chủ vị, cô bưng bánh canh lên ở trước mặt, xì xụp húp một ngụm lớn nước canh.
Sền sệt, trơn mềm thơm ngon, cùng với hương vị lạ lẫm, vài loại tư vị lướt qua trên đầu lưỡi của cô, đây là một loại hương vị khó có thể dùng ngôn ngữ để mô tả, nó dung hợp với toàn bộ tâm huyết mà chủ bếp Ngộ Không dành cho mọi người, phần tình cảm này là nồng đậm như thế, mới mẻ như thế.
Chén bánh canh này, nấu chưa chín..
Kế tiếp là Tần Thủy Hoàng Doanh Chính, ánh mắt nóng bỏng của cô nhìn chén bánh canh trước mặt, khóe mắt rưng rưng, đây là kết tinh tình yêu nồng nhiệt của chủ bếp Ngộ Không, cô nhìn chén bánh canh, hồi lâu không dám nói, sợ âm thanh của mình quấy rầy phần an bình hòa hợp không dễ có này.
Đám người Kinh Kha, Hạng Vũ, Kiến Văn, công chúa Ung Chính, Phạm Đoàn Đoàn, tất cả đều mang theo sự chờ mong sâu sắc với chén bánh canh trước mặt này, các cô cùng nhau bưng chén bánh canh lên, nhắm mắt lại, cẩn thận nhấm nháp..
Sau khi ăn xong, đó là rửa chén.
Rửa chén, còn gọi là súc mãnh*, nhất định phải do người đàn ông khỏe mạnh trong nhà lo liệu.
*súc mãnh: Súc: Súc rửa, mãnh: Đồ đựng.
Người xưa tin tưởng, nữ chủ Âm nam chủ Dương, phòng bếp nhất định phải Âm Dương hòa hợp mới có thể phong phú, lúc rửa chén cũng cần chú ý, phải hoàn thành trong thời gian xỉa răng sau bữa cơm, muộn một phút cặn đồ ăn đã khô, sớm một phút ảnh hưởng đến dư vị và tiêu hóa.
Cuộc sống trí tuệ của người Trung Quốc, liền thông qua những chi tiết như vậy truyền thừa đời đời.
Giữa trưa nói chuyện phiếm, Đế Tân mang ra một đống hạt dưa từ trong phòng.
Hạt dưa, món ngon không thể thiếu trên bàn sau khi ăn xong của chung cư Hỗn Loạn, không thể nghi ngờ là kết tinh tình yêu của ánh mặt trời cùng với hoa hướng dương, răng môi cùng ngón tay phối hợp ăn ý, khiến cho nhân hạt dưa ấm áp nhiệt tình này bắn ra trong nháy mắt ngay sau đó lại cắn nát..
Buổi tối, các cư dân của chung cư Hỗn Loạn vất vả cần cù lao động suốt một ngày, sau khi ăn xong một chén mì dưa chua, mọi người từng người trở về phòng, thay quần áo, nằm xuống nghỉ ngơi.
Một ngày này, đối với mọi người trong chung cư Hỗn Loạn mà nói, là một ngày phong phú lại tốt đẹp.
Mọi người tề tụ trong phòng khách, cùng nhau thưởng thức món ngon tâm hồn do đầu bếp Ngộ Không mang đến, ấm áp mà lại ghi nhớ dài lâu..
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.