Tôi Là Nữ Trụ Vương

Chương 14: Tại sao lại không có nước?

Tiểu Thần Nhàn Nhã

22/10/2021

Ngoài cửa sổ ánh nắng chói chang, hoa thơm chim hót.

Đế Tân nằm trên giường tỉnh dậy, lười nhác mà duỗi lưng một cái, đứng dậy mở máy tính ra, sau đó đi vào phòng vệ sinh đánh răng rửa mặt, chuẩn bị xong lại xuống lầu tiếp tục xào mạt chược.

Đối mặt với tấm gương phản chiếu, bên trong là một cô gái còn đang mơ màng buồn ngủ, khuôn mặt tinh xảo, mặc áo ngủ bằng tơ tằm quyến rũ màu đen.

Ừm, rất tốt rất hoàn mỹ, chỉ là.. Khóe mắt có một cục ghèn!

Đế Tân đương nhiên không thể chịu được mỹ mạo của mình lại bị một cục ghèn làm bẩn, vội vàng vặn vòi nước chuẩn bị rửa mặt.

Ô? Sao lại không có nước?

Lại vặn một vòi khác, vẫn không có nước.

Cô vỗ mạnh vào vòi nước, "bốp!" Vòi bị vỡ.

Đế Tân đen mặt, quay người trở về phòng, chuẩn bị gọi điện cho chủ nhà Phạm Tiểu Mễ để hỏi thăm một chút, vừa cầm điện thoại lên còn chưa kịp nhấn số gọi, đã nghe một tiếng hét lớn vang lên truyền khắp cả tòa chung cư, Đế Tân giật thót cả người, tay cầm điện thoại run lên, điện thoại rơi xuống đất, nát rồi.

"Bà chủ nhà, sao lại không có nước!"

Như tiếng than khóc từ địa ngục, tai của Đế Tân bị chấn động tới mức đau nhức khiến cô phải liều mạng xoa xoa tai. Đế Tân nổi giận đùng đùng mở cửa lao ra ngoài.



"Ai vậy, mới sáng sớm mà la to như vậy, không muốn cho người khác ngủ sao!"

Chủ nhân của giọng nói không phải Đế Tân, cô còn chưa kịp nói gì đâu, người rống to chính là cô gái bé nhỏ Tề Bảo Ngọc ở lầu dưới.

Đế Tân đỡ lan can nhìn xuống lầu, chỉ thấy Tề Bảo Ngọc ngửa mặt hướng lên lầu, hai tay chống nạnh rống lên, còn Giả Bảo Ngọc đang buồn ngủ rũ mắt đứng bên cạnh cô.

Ngẩng đầu nhìn lên, Đế Tân thấy vẻ mặt bừng bừng tức giận của Hạng Vũ, nghe thấy Tề Bảo Ngọc hét mình, tức giận đến mức tóc cũng muốn dựng lên, cúi người xuống liền mắng.

"Đứa nhỏ lầu dưới, là chị Hạng Vũ này la đó, không phục cũng phải nhịn cho chị. Vừa sáng sớm, bà đây đi WC mà không có nước còn đang tức giận đây này, còn dám la hét vào mặt chị, cẩn thận chị đánh cho đầu cưng nở hoa đấy!"

Hay lắm, hoàn toàn nổi điên rồi.

Tề Bảo Ngọc không dám đụng vào cô ấy, rụt rụt cổ, nắm tai Giả Bảo Ngọc trở về phòng, nhưng mà, vừa mới tiến vào không bao lâu lại chạy ra, vẻ mặt tức giận:

"Tôi cũng không có nước, xảy ra chuyện gì vậy?"

Lúc này, cửa phòng của mọi người đều lần lượt mở ra, nguyên một đám thò đầu ra lan can cầu thang dò hỏi tình hình.

"Đây là sao vậy, tôi vừa mới đắp mặt nạ, còn chưa rửa mặt." Kinh Kha mặc váy ngủ lỏng lẻo, cúi đầu xuống nhìn đám người Đế Tân, Hạng Vũ, Bảo Ngọc dưới lầu, mặt nạ bùn trên mặt không cẩn thận còn rơi xuống một mảng, vừa lúc rơi xuống đầu Hạng Vũ.

Này thì hay rồi, Hạng Vũ đang tức giận muốn chết, lại bị Kinh Kha làm thành như vậy, vào nhà quơ lấy gậy bóng chày liền bước lên lầu, thấy vậy, Kinh Kha đương nhiên không để yên, cũng vào nhà cầm cái xẻng ra, hai người vừa thấy mặt, liền nhảy vào nhau đánh đến tóe lửa.



"Khụ, cái đó, hai người có phải hơi kích động rồi không?" Đế Tân yếu ớt khuyên nhủ.

Hai người đánh đến say sưa, căn bản không để ý đến cô, Kiến Văn xua xua tay cười nói: "Mặc kệ họ, chuyện thế này thường xuyên xảy ra, quen là được, quen là được."

Cửa lầu chín mở ra, Ngộ Không vẻ mặt hưng phấn nhảy xuống lầu bảy, thấy hai người Hạng Vũ và Kinh Kha đang đánh nhau kịch liệt, liền bước tới giơ tay xách hai người lên, vui tươi hớn hở nói: "Cùng đánh đi, lão Tôn đã nhiều ngày không hoạt động gân cốt rồi."

Hạng Vũ và Kinh Kha cũng không sợ, giơ tay liền đấm lên mặt Ngộ Không, như vậy, ba người lại đánh thành một đoàn.

"Đinh Đông!" Cửa thang máy lầu bảy mở ra, Doanh Chính bước ra, trong tay cầm theo gậy selfie.

"Các fans, chúc mọi người buổi sáng tốt lành, trong chung cư vừa bị cắt nước. Hiện tại ba người Ngộ Không lầu chín, Hạng Vũ lầu sáu và Kinh Kha đang đánh nhau. Quần chúng vây xem có hai đứa nhỏ vị thành niên lầu ba, Trụ Vương lầu bốn, Kiến Văn lầu sáu. Được rồi, kế tiếp sẽ cho ba vị mỹ nữ đang đánh nhau này một cảnh đặc tả, cầu tặng hoa, cầu khen thưởng!"

Doanh Chính cầm gậy livestream đưa màn ảnh di động chuyển đến trên mặt của Hạng Vũ, "Vị mỹ nữ này là đại minh tinh đó, mọi người có lời nha."

Sau đó lại quay Ngộ Không và Kinh Kha, "Hai người này thì lợi hại lắm, cũng không biết trong ba người này ai thắng ai thua, nên mọi người hãy chú ý theo dõi nha, được rồi, buổi phát sóng hôm nay sẽ tới đây thôi, hẹn mọi người vào ngày mai, moah moah~"

Sau khi hôn tạm biệt fans hâm mộ, Doanh Chính cất điện thoại đi, nụ cười trên môi khép lại, nghiêm túc hỏi dưới lầu:

"Tại sao lại không có nước?"

Đế Tân giang hai tay, xoa xoa ghèn ở khóe mắt, mù mịt nói: "Tôi cũng không biết."

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Tôi Là Nữ Trụ Vương

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook