Chương 25
Lâm Ngân Hỉ
18/05/2013
Đã đến ngày thứ 7 yêu thích của tôi rồi. ^^ Tên điên Khương Cẩm Thánh này. -_- Hôm nay vốn tôi định đi chơi với hắn, không ngờ hắn lại từ chối bảo mình có hẹn rồi. Tuấn Anh hình như cũng cùng đi hay sao ấy. Chưa đến 5 giờ đã đi rồi. Tức thật! >_< Tôi quyết định hẹn Trí Anh và Tiểu Mẫn đi chơi. Chống mắt lên mà xem nhé! Bọn tôi sẽ chơi vui hơn các người cho biết! Hừ!!
Ba đứa chúng tôi hẹn 7 giờ gặp nhau ở đường Nhân Tế. Mặc gì đây ta? Ừ. -_-a lục tung cả tủ quần áo hồi lâu, cuối cùng chọn một chiếc váy màu tím nhạt.
"Ha ha~"
Tôi soi mình trong gương. Hà hà, hôm nay nhìn có vẻ đẹp hơn trước nhiều! Ha ha ha. ^O^
Chuẩn bị xong xuôi rồi tôi vội nhào đến chỗ hẹn. Trên đường tôi nhìn thấy Dân Hữu và Y Giang Yến. Xem ra bọn họ đang cặp với nhau thật. Tôi quyết định mặc kệ. Tôi đã có Cẩm Thánh rồi, Dân Hữu chỉ là bạn thôi. *^^*
"Tuấn Hỷ!"
"A~ Tiểu Mẫn!! Woa, Tiểu Mẫn cậu hôm nay đẹp quá!"
"Ôi trời~ đẹp hơn mình mà còn nói nữa chứ!"
"Ha ha~ Hôm nay chúng ta vui vẻ hết mình đi nhé~"
"Đương nhiên rồi. Mà sao Trí Anh vẫn chưa đến nhỉ?"
Tiểu Mẫn hôm nay mặc chiếc váy ngắn màu đen, quả thật rất xinh đẹp.
"Thẩm Trí Anh!"
"A~ Các cậu thật là... sao hôm nay mặc đẹp thế hả? Phác Tuấn Hỷ!! Một mình nổi bật thế kia! Phiền phức quá, nhiều người cứ bu đến thì làm thế nào?"
"Ngốc!!"
Chúng tôi chọn một quán ăn gần đó. Bộ dạng Trí Anh mở nắp bia thật là điệu nghệ. -_-
Tôi không giỏi uống lắm nên chỉ uống một tí, nhưng Tiểu Mẫn và Trí Anh thì uống rất khá, giống như coi rượu là nước lọc í.
"Mấy hôm nay tớ và Tuấn Anh đang liên lạc với nhau!"
"Oái~ Thật hả??"
"Thật. Nhưng Tuấn Anh có vẻ hờ hững lắm. Chỉ là tớ luôn chủ động liên lạc thôi. ^^"
"Thế à."
"Tớ phải liên lạc trước, cậu ấy mới trả lời. Như thế tớ cũng thấy đủ rồi. Nghe đồn hôm nay Tuấn Anh đi uống rượu với các đàn anh."
"Vậy hả? Thế thì Khương Cẩm Thánh chắc chắn cũng đi chung rồi. -_-+"
"Thật ấy chứ. Mấy hôm nay Thái Dân buồn phiền nhiều lắm."
Trí Anh vừa nghe Tiểu Mẫn nói thế đã trở nên xúc động dữ dội. Có phải quá khích quá rồi không. -_-;;
"Cậu ấy bị sao vậy?"
"Hình như cãi nhau to với Na Lệ. Nghe nói Na Lệ thường qua lại với người khác."
"Con **************!!"
Trí Anh phẫn nộ ****. Na Lệ một chân đạp hai thuyền... Không đúng, là N thuyền mới phải, chẳng trách bạn hiền chúng tôi giận dữ thế.
"Sao mấy hôm nay Phác Na Lệ với Y Giang Yến yên tĩnh thế?"
"Từ sau hoạt động lần đó là im tiếng luôn, không phá bĩnh nữa, chắc quê rồi."
"Thế à?"
"Chắc chắn. Chẳng phải mấy hôm nay không dám xuất hiện trước mặt cậu à? Nhìn thấy thế là đủ biết rồi. Nhưng cái con Phác Na Lệ bị điên hay sao thế? Thái Dân là người mà nó muốn đùa bỡn là đùa chắc? Thật là!! Thái Dân luôn nhịn nó, nó được nước nghĩ mình là ai chứ?"
Trí Anh hình như ghét cay ghét đắng Na Lệ. Tôi tuy cũng không thích cô ta, nhưng tôi càng ghét Y Giang Yến hơn. Chẳng bao lâu sau, trên bàn đã bày đầy N chai rượu rỗng. Đa số do Trí Anh và Tiểu Mẫn uống.
Đột nhiên Tiểu Mẫn la to. -_-;;
"Muốn gặp Tuấn Anh bây giờ quá."
"Hờ hờ, cậu vẫn thích nó thật à? Nhưng biết sao đây? Tớ không giúp gì được cho cậu... tớ cũng muốn cố gắng..."
"Tuấn Hỷ, tớ hiểu mà. Giờ tớ đang dần dần hiểu Tuấn Anh hơn rồi, Tuấn Anh vô tình quá. Có lúc gửi tin nhắn đại loại như tớ giờ đang mệt mỏi v.v..., tớ còn tưởng cậu ấy sẽ nói đừng để bị bệnh nhé... uống thuốc rồi nghỉ ngơi đi ... này nọ, nhưng Tuấn Anh lần nào cũng tôi phải đi ngủ rồi, ngủ ngon nhé, hoặc ngày mai gặp v.v.."
"Không phải, Tuấn Anh trước giờ chưa hề nói những câu quan tâm người khác, thấy chối tai, nên mới nói thế. Trước kia sống ở Nhân Xuyên càng quá đáng hơn. Con gái mà ngồi bên cạnh cũng nổi giận. Trước kia nó ghét con gái lắm. Nhưng đến đây rồi thay đổi nhiều lắm đó. Cậu cứ đợi thêm đi!"
"Ừ, Tiểu Mẫn. Cậu cứ chờ xem sao!!"
"Trí Anh, cậu có người cậu thích chưa?"
Trước kia đã muốn hỏi rồi. Tò mò quá. -_-
"Tớ?"
"Ừ. *^^*"
È~ rốt cuộc là ai đây? Nói mau đi!!!
"... không có."
Lúc nói không có, thấy Trí Anh có vẻ rất đau khổ. Tại sao kia chứ?
Chúng tôi ngồi trong quán uống đến hơn 10 giờ rồi ra ngoài, tiếp tục hướng đến mục tiêu sau đó - karaoke!! Chúng tôi nhảy nhót hát hò như điên. Trí Anh uống rượu rồi có phải càng nhảy giỏi hơn? Nhảy càng đẹp hơn không? Hờ hờ~^^*
Ba đứa chúng tôi hẹn 7 giờ gặp nhau ở đường Nhân Tế. Mặc gì đây ta? Ừ. -_-a lục tung cả tủ quần áo hồi lâu, cuối cùng chọn một chiếc váy màu tím nhạt.
"Ha ha~"
Tôi soi mình trong gương. Hà hà, hôm nay nhìn có vẻ đẹp hơn trước nhiều! Ha ha ha. ^O^
Chuẩn bị xong xuôi rồi tôi vội nhào đến chỗ hẹn. Trên đường tôi nhìn thấy Dân Hữu và Y Giang Yến. Xem ra bọn họ đang cặp với nhau thật. Tôi quyết định mặc kệ. Tôi đã có Cẩm Thánh rồi, Dân Hữu chỉ là bạn thôi. *^^*
"Tuấn Hỷ!"
"A~ Tiểu Mẫn!! Woa, Tiểu Mẫn cậu hôm nay đẹp quá!"
"Ôi trời~ đẹp hơn mình mà còn nói nữa chứ!"
"Ha ha~ Hôm nay chúng ta vui vẻ hết mình đi nhé~"
"Đương nhiên rồi. Mà sao Trí Anh vẫn chưa đến nhỉ?"
Tiểu Mẫn hôm nay mặc chiếc váy ngắn màu đen, quả thật rất xinh đẹp.
"Thẩm Trí Anh!"
"A~ Các cậu thật là... sao hôm nay mặc đẹp thế hả? Phác Tuấn Hỷ!! Một mình nổi bật thế kia! Phiền phức quá, nhiều người cứ bu đến thì làm thế nào?"
"Ngốc!!"
Chúng tôi chọn một quán ăn gần đó. Bộ dạng Trí Anh mở nắp bia thật là điệu nghệ. -_-
Tôi không giỏi uống lắm nên chỉ uống một tí, nhưng Tiểu Mẫn và Trí Anh thì uống rất khá, giống như coi rượu là nước lọc í.
"Mấy hôm nay tớ và Tuấn Anh đang liên lạc với nhau!"
"Oái~ Thật hả??"
"Thật. Nhưng Tuấn Anh có vẻ hờ hững lắm. Chỉ là tớ luôn chủ động liên lạc thôi. ^^"
"Thế à."
"Tớ phải liên lạc trước, cậu ấy mới trả lời. Như thế tớ cũng thấy đủ rồi. Nghe đồn hôm nay Tuấn Anh đi uống rượu với các đàn anh."
"Vậy hả? Thế thì Khương Cẩm Thánh chắc chắn cũng đi chung rồi. -_-+"
"Thật ấy chứ. Mấy hôm nay Thái Dân buồn phiền nhiều lắm."
Trí Anh vừa nghe Tiểu Mẫn nói thế đã trở nên xúc động dữ dội. Có phải quá khích quá rồi không. -_-;;
"Cậu ấy bị sao vậy?"
"Hình như cãi nhau to với Na Lệ. Nghe nói Na Lệ thường qua lại với người khác."
"Con **************!!"
Trí Anh phẫn nộ ****. Na Lệ một chân đạp hai thuyền... Không đúng, là N thuyền mới phải, chẳng trách bạn hiền chúng tôi giận dữ thế.
"Sao mấy hôm nay Phác Na Lệ với Y Giang Yến yên tĩnh thế?"
"Từ sau hoạt động lần đó là im tiếng luôn, không phá bĩnh nữa, chắc quê rồi."
"Thế à?"
"Chắc chắn. Chẳng phải mấy hôm nay không dám xuất hiện trước mặt cậu à? Nhìn thấy thế là đủ biết rồi. Nhưng cái con Phác Na Lệ bị điên hay sao thế? Thái Dân là người mà nó muốn đùa bỡn là đùa chắc? Thật là!! Thái Dân luôn nhịn nó, nó được nước nghĩ mình là ai chứ?"
Trí Anh hình như ghét cay ghét đắng Na Lệ. Tôi tuy cũng không thích cô ta, nhưng tôi càng ghét Y Giang Yến hơn. Chẳng bao lâu sau, trên bàn đã bày đầy N chai rượu rỗng. Đa số do Trí Anh và Tiểu Mẫn uống.
Đột nhiên Tiểu Mẫn la to. -_-;;
"Muốn gặp Tuấn Anh bây giờ quá."
"Hờ hờ, cậu vẫn thích nó thật à? Nhưng biết sao đây? Tớ không giúp gì được cho cậu... tớ cũng muốn cố gắng..."
"Tuấn Hỷ, tớ hiểu mà. Giờ tớ đang dần dần hiểu Tuấn Anh hơn rồi, Tuấn Anh vô tình quá. Có lúc gửi tin nhắn đại loại như tớ giờ đang mệt mỏi v.v..., tớ còn tưởng cậu ấy sẽ nói đừng để bị bệnh nhé... uống thuốc rồi nghỉ ngơi đi ... này nọ, nhưng Tuấn Anh lần nào cũng tôi phải đi ngủ rồi, ngủ ngon nhé, hoặc ngày mai gặp v.v.."
"Không phải, Tuấn Anh trước giờ chưa hề nói những câu quan tâm người khác, thấy chối tai, nên mới nói thế. Trước kia sống ở Nhân Xuyên càng quá đáng hơn. Con gái mà ngồi bên cạnh cũng nổi giận. Trước kia nó ghét con gái lắm. Nhưng đến đây rồi thay đổi nhiều lắm đó. Cậu cứ đợi thêm đi!"
"Ừ, Tiểu Mẫn. Cậu cứ chờ xem sao!!"
"Trí Anh, cậu có người cậu thích chưa?"
Trước kia đã muốn hỏi rồi. Tò mò quá. -_-
"Tớ?"
"Ừ. *^^*"
È~ rốt cuộc là ai đây? Nói mau đi!!!
"... không có."
Lúc nói không có, thấy Trí Anh có vẻ rất đau khổ. Tại sao kia chứ?
Chúng tôi ngồi trong quán uống đến hơn 10 giờ rồi ra ngoài, tiếp tục hướng đến mục tiêu sau đó - karaoke!! Chúng tôi nhảy nhót hát hò như điên. Trí Anh uống rượu rồi có phải càng nhảy giỏi hơn? Nhảy càng đẹp hơn không? Hờ hờ~^^*
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.