Chương 348: Ám sát thất bại
Hoa Hướng Dương
01/01/2021
Hoàng Tiểu Tinh nằm trên giường, ngủ nghiêng, cuộn mình trong chăn, quay lưng lại với tôi.
Tay phải tôi nắm chặt con dao găm, rón rén tiến lên, trong lòng vô cùng hồi hộp, tim đập loạn nhịp.
Tiên nữ Thanh Thủy nói: "Đưa dao găm vào cổ và nhẹ cứa một cái, cổ họng sẽ bị cắt đứt, người sẽ chết ngay lập tức!".
"Không khó lắm đâu, đừng căng thẳng!".
Tôi chưa từng giết ai bao giờ, tuy rằng trong lòng rất muốn giết Hoàng Tiểu Tinh nhưng vẫn cảm thấy rất căng thẳng, không thể bình tĩnh được.
Tôi chỉ cách Hoàng Tiểu Tinh vài mét mà cảm giác như vài trăm mét.
Tôi hít một hơi thật sâu và đến bên giường, sau đó nín thở, tôi từ từ đưa con dao găm tới cổ Hoàng Tiểu Tinh.
Tôi đang chuẩn bị ra tay, đột nhiên...
Hoàng Tiểu Tinh bất thình lình quay lại và nắm lấy cổ tay phải của tôi.
Chuyện gì thế này? Hoàng Tiểu Tinh sao lại có thể thức dậy chứ?
Căn phòng tối đen như mực, Hoàng Tiểu Tinh làm sao có thể phán đoán chính xác rằng tôi sẽ giết anh ta, thậm chí còn nắm lấy cổ tay tôi!
“Cậu là ai?”, ánh mắt của Hoàng Tiểu Tinh vô cùng sắc bén.
Tôi không trả lời và cũng sẽ không trả lời, tay phải của tôi gắng sức đâm mạnh xuống.
Tuy vậy, dù tôi đã cố gắng hết sức nhưng lại không thể đâm xuống!
Sức lực của Hoàng Tiểu Tinh sao có thể khỏe như vậy!
Tôi muốn thoát khỏi tay của Hoàng Tiểu Tinh nhưng không thể!
Tay tôi dường như đang bị cố định trong không trung vậy!
Chúa ơi, tôi biết tôi khỏe đến mức nào, tôi có thể nâng được vật nặng cả trăm ki lô gam bằng một tay!
Tay còn lại của tôi bóp cổ Hoàng Tiểu Tinh.
Hoàng Tiểu Tinh buông tay tôi ra, lật người trên giường sau đó lăn xuống phía bên kia giường rồi đứng xuống mặt đất.
Tôi đang đứng bên này còn Hoàng Tiểu Tinh mặc đồ ngủ đứng bên kia.
Hoàng Tiểu Tinh mở tấm rèm bên cạnh anh ta ra, ánh trăng le lói chiếu qua cửa sổ vào trong phòng.
Tiên nữ Thanh Thủy nói: "Cao thủ".
"Hoàng Tiểu Tinh là cao thủ!".
"Anh ta lại giấu giếm kỹ như vậy!".
Cao thủ ư? Hoàng Tiểu Tinh làm sao có thể là một cao thủ chứ!
Sắc mặt Hoàng Tiểu Tinh u ám, ánh mà nhìn chằm chằm tôi, hỏi: "Cậu là ai?".
Tôi không trả lời, nhảy lên giường, lao đến chỗ Hoàng Tiểu Tinh.
Tôi đâm ba nhát liên tiếp, cơ thể của Hoàng Tiểu Tinh rất linh hoạt, cho dù tôi đâm từ hướng nào anh ta cũng đều tránh thoát được.
Hoàng Tiểu Tinh không đánh trả mà đứng ở cửa phòng bật công tắc đèn, trong phòng đột nhiên sáng ngời.
Hoàng Tiểu Tinh nở một nụ cười khinh thường, bình thản đeo giày!
Nói cách khác, Hoàng Tiểu Tinh hoàn toàn không coi tôi là cái thá gì!
Tôi tiếp tục cầm con dao găm đâm tới, tay trái của Hoàng Tiểu Tinh vẫn đang cầm đôi giày, tay phải xoay một cái, trực tiếp đón lấy con dao găm của tôi.
Lòng bàn tay của anh ta hứng lấy con dao găm của tôi!
Chuyện gì thế này?
Ngay sau đó, tôi nghĩ con dao găm của mình sẽ đâm xuyên qua lòng bàn tay của Hoàng Tiểu Tinh, nhưng không phải vậy.
Lòng bàn tay của Hoàng Tiểu Tinh chứa đựng một luồng sức mạnh vô hình, khi tôi đâm tới luồng sức mạnh này thì có một sức mạnh rất lớn đánh ngược lại cánh tay của tôi.
Ầm!
Tôi bị đánh bay lên không trung!
Cánh tay phải của tôi bị trật khớp!
Hoàng Tiểu Tinh đá vào bụng tôi, cả người tôi bay vào góc phòng, đầu đập vào tường.
Cánh tay phải của tôi không thể cử động nổi, bụng đau như bị dao đâm!
“Linh khí có thể phóng ra khỏi cơ thể phụ thuộc vào tình trạng cơ thể, không cần sự trợ giúp của bất kỳ dụng cụ phép thuật nào, đó chính là người dị năng cấp 3!”, tiên nữ Thanh Thủy nói: “Chạy mau!".
Người dị năng!
Cấp 3?
Chạy?
Tôi chịu đựng cơn đau trong người và lao đến cửa sổ phía bên phải.
“Cậu nghĩ cậu chạy được sao?”, Hoàng Tiểu Tinh chế nhạo nói, sau đó anh ta tung một cú đấm về phía tôi.
Hoàng Tiểu Tinh ở cách tôi hơn ba mét, trên nắm đấm của hắn có một luồng sức mạnh vô hình tấn công về phía tôi.
Tôi lập tức lùi lại, căn phòng quá nhỏ, tôi lăn một vòng trên sàn.
Ầm!
Luồng sức mạnh vô hình đó đập vào tường, trên tường xuất hiện một cái lỗ rất lớn, toàn bộ bức tường bị xuyên thủng, xung quanh xuất hiện các vết nứt nhỏ!
Nếu cú đấm này trúng vào người tôi...
Tiên nữ Thanh Thủy hơi nóng nảy, nói: "Tiếp anh ta một chiêu, sau đó bỏ chạy, nhanh lên!".
Tôi đứng dậy ngay lập tức, Hoàng Tiểu Tinh đã đứng trước mặt của tôi và tiếp tục tung cú đấm về phía tôi.
Tôi nghiến răng, giơ tay trái lên, tung nắm đấm về phía Hoàng Tiểu Tinh.
Tiên nữ Thanh Thủy đã tập hợp rất nhiều linh khí trên nắm đấm của tôi, nắm đấm của tôi và nắm đấm của Hoàng Tiểu Tinh mạnh mẽ đụng vào nhau.
Bùm!
Nắm đấm của tôi như đập phải một tấm thép cứng rắn, từng cơn đau nhói lên.
Hoàng Tiểu Tinh giật mình, nói: "Sức mạnh cấp ba?".
Hoàng Tiểu Tinh bị chấn động lùi về phía sau mấy bước, tôi bị ép tới cửa, sau đó tôi lập tức mở cửa rồi nhảy từ tầng hai xuống.
"Chạy đâu cho thoát!".
Hoàng Tiểu Tinh cũng nhảy từ tầng hai xuống, tôi lao đến bức tường trong sân rồi vượt qua nó ra ngoài.
Hoàng Tiểu Tinh theo sát không tha.
Tốc độ của Hoàng Tiểu Tinh cực kỳ nhanh, rất nhanh đã đuổi kịp tôi, tiên nữ Thanh Thủy bơm linh khí vào hai chân tôi, tốc độ của tôi đã nhanh hơn gấp mấy lần.
Tuy nhiên, tốc độ của Hoàng Tiểu Tinh cũng tăng lên và anh ta tiếp tục đuổi theo tôi.
Tôi không thể cắt đuôi được Hoàng Tiểu Tinh!
Tiên nữ Thanh Thủy nói: "Hiện tại ta mới khôi phục được một nửa sức mạnh, vì vậy không phải đối thủ của Hoàng Tiểu Tinh, ngươi mau chạy trốn ra phía sau ngọn núi!".
Tôi nói: "Nếu làm kinh động dân làng, dân làng đều chạy ra thì Hoàng Tiểu Tinh còn dám ra tay sao?".
“Ngu xuẩn!”, tiên nữ Thanh Thủy nói: “Chỉ cần Hoàng Tiểu Tinh chặn được ngươi, trong vòng mười chiêu là có thể giết chết ngươi. Đợi dân làng tới nơi thì ngươi đã chết rồi! Hoàng Tiểu Tinh cũng sẽ rời đi lâu rồi!
Mười chiêu? Tôi thậm chí không thể đỡ được mười chiêu của Hoàng Tiểu Tinh!
Tôi chợt nhớ đến lời dặn dò của Cổ Hà, đừng nghĩ mình là kẻ vô địch thiên hạ...
Kể từ khi tiên nữ Thanh Thủy giúp tôi, tôi thực sự cảm thấy không có việc gì mà tiên nữ Thanh Thủy không giải quyết được, thật không ngờ Hoàng Tiểu Tinh lại là cao thủ!
Tôi chỉ có thể chạy trốn vào trong núi.
"Tiên nữ Thanh Thủy, lẽ nào trước đây cô cũng không cảm nhận được Hoàng Tiểu Tinh là cao thủ sao? Không phát hiện ra Hoàng Tiểu Tinh có điểm gì bất thường sao?".
“Không phát hiện thấy gì cả", tiên nữ Thanh Thủy nói: “Một số pháp sư và người dị năng có dụng cụ phép thuật giúp che giấu sức mạnh, che giấu hoàn toàn mùi của họ, không ai có thể cảm nhận được. Nếu Hoàng Tiểu Tinh có dụng cụ phép thuật thì ta không thể cảm nhận được".
"Một số phép thuật đặc biệt trong giới tu luyện cũng có thể che giấu mùi".
"Còn một khả năng nữa. Nếu thực lực của đối phương gấp ba lần của chúng ta, chỉ cần đối phương không ra tay thì chúng ta không thể nhìn thấu họ được, vậy nên ta không thể cảm nhận được đó là người dị năng cấp ba".
"Từ tình hình hiện tại, Hoàng Tiểu Tinh có dụng cụ phép thuật giúp che giấu sức mạnh, anh ta chính là một người dị năng cấp ba".
"Ngươi dùng sức mạnh của ta sử dụng nhiều nhất đến sức mạnh cấp ba, nhưng cũng không thể thường xuyên sử dụng. Dù sao đó là sức mạnh của ta, không phải sức mạnh của bản thân ngươi".
"Ta nhập thân vào người ngươi, có thể sử dụng sức mạnh cấp bốn".
"Đáng tiếc, hiện giờ ta không thể nhập thân được, chỉ còn cách chạy trốn".
Cứ tưởng Hoàng Tiểu Tinh là một người bình thường, có thể giết anh ta một cách dễ dàng, không ngờ suýt chút nữa còn chết dưới tay anh ta!
Tay phải tôi nắm chặt con dao găm, rón rén tiến lên, trong lòng vô cùng hồi hộp, tim đập loạn nhịp.
Tiên nữ Thanh Thủy nói: "Đưa dao găm vào cổ và nhẹ cứa một cái, cổ họng sẽ bị cắt đứt, người sẽ chết ngay lập tức!".
"Không khó lắm đâu, đừng căng thẳng!".
Tôi chưa từng giết ai bao giờ, tuy rằng trong lòng rất muốn giết Hoàng Tiểu Tinh nhưng vẫn cảm thấy rất căng thẳng, không thể bình tĩnh được.
Tôi chỉ cách Hoàng Tiểu Tinh vài mét mà cảm giác như vài trăm mét.
Tôi hít một hơi thật sâu và đến bên giường, sau đó nín thở, tôi từ từ đưa con dao găm tới cổ Hoàng Tiểu Tinh.
Tôi đang chuẩn bị ra tay, đột nhiên...
Hoàng Tiểu Tinh bất thình lình quay lại và nắm lấy cổ tay phải của tôi.
Chuyện gì thế này? Hoàng Tiểu Tinh sao lại có thể thức dậy chứ?
Căn phòng tối đen như mực, Hoàng Tiểu Tinh làm sao có thể phán đoán chính xác rằng tôi sẽ giết anh ta, thậm chí còn nắm lấy cổ tay tôi!
“Cậu là ai?”, ánh mắt của Hoàng Tiểu Tinh vô cùng sắc bén.
Tôi không trả lời và cũng sẽ không trả lời, tay phải của tôi gắng sức đâm mạnh xuống.
Tuy vậy, dù tôi đã cố gắng hết sức nhưng lại không thể đâm xuống!
Sức lực của Hoàng Tiểu Tinh sao có thể khỏe như vậy!
Tôi muốn thoát khỏi tay của Hoàng Tiểu Tinh nhưng không thể!
Tay tôi dường như đang bị cố định trong không trung vậy!
Chúa ơi, tôi biết tôi khỏe đến mức nào, tôi có thể nâng được vật nặng cả trăm ki lô gam bằng một tay!
Tay còn lại của tôi bóp cổ Hoàng Tiểu Tinh.
Hoàng Tiểu Tinh buông tay tôi ra, lật người trên giường sau đó lăn xuống phía bên kia giường rồi đứng xuống mặt đất.
Tôi đang đứng bên này còn Hoàng Tiểu Tinh mặc đồ ngủ đứng bên kia.
Hoàng Tiểu Tinh mở tấm rèm bên cạnh anh ta ra, ánh trăng le lói chiếu qua cửa sổ vào trong phòng.
Tiên nữ Thanh Thủy nói: "Cao thủ".
"Hoàng Tiểu Tinh là cao thủ!".
"Anh ta lại giấu giếm kỹ như vậy!".
Cao thủ ư? Hoàng Tiểu Tinh làm sao có thể là một cao thủ chứ!
Sắc mặt Hoàng Tiểu Tinh u ám, ánh mà nhìn chằm chằm tôi, hỏi: "Cậu là ai?".
Tôi không trả lời, nhảy lên giường, lao đến chỗ Hoàng Tiểu Tinh.
Tôi đâm ba nhát liên tiếp, cơ thể của Hoàng Tiểu Tinh rất linh hoạt, cho dù tôi đâm từ hướng nào anh ta cũng đều tránh thoát được.
Hoàng Tiểu Tinh không đánh trả mà đứng ở cửa phòng bật công tắc đèn, trong phòng đột nhiên sáng ngời.
Hoàng Tiểu Tinh nở một nụ cười khinh thường, bình thản đeo giày!
Nói cách khác, Hoàng Tiểu Tinh hoàn toàn không coi tôi là cái thá gì!
Tôi tiếp tục cầm con dao găm đâm tới, tay trái của Hoàng Tiểu Tinh vẫn đang cầm đôi giày, tay phải xoay một cái, trực tiếp đón lấy con dao găm của tôi.
Lòng bàn tay của anh ta hứng lấy con dao găm của tôi!
Chuyện gì thế này?
Ngay sau đó, tôi nghĩ con dao găm của mình sẽ đâm xuyên qua lòng bàn tay của Hoàng Tiểu Tinh, nhưng không phải vậy.
Lòng bàn tay của Hoàng Tiểu Tinh chứa đựng một luồng sức mạnh vô hình, khi tôi đâm tới luồng sức mạnh này thì có một sức mạnh rất lớn đánh ngược lại cánh tay của tôi.
Ầm!
Tôi bị đánh bay lên không trung!
Cánh tay phải của tôi bị trật khớp!
Hoàng Tiểu Tinh đá vào bụng tôi, cả người tôi bay vào góc phòng, đầu đập vào tường.
Cánh tay phải của tôi không thể cử động nổi, bụng đau như bị dao đâm!
“Linh khí có thể phóng ra khỏi cơ thể phụ thuộc vào tình trạng cơ thể, không cần sự trợ giúp của bất kỳ dụng cụ phép thuật nào, đó chính là người dị năng cấp 3!”, tiên nữ Thanh Thủy nói: “Chạy mau!".
Người dị năng!
Cấp 3?
Chạy?
Tôi chịu đựng cơn đau trong người và lao đến cửa sổ phía bên phải.
“Cậu nghĩ cậu chạy được sao?”, Hoàng Tiểu Tinh chế nhạo nói, sau đó anh ta tung một cú đấm về phía tôi.
Hoàng Tiểu Tinh ở cách tôi hơn ba mét, trên nắm đấm của hắn có một luồng sức mạnh vô hình tấn công về phía tôi.
Tôi lập tức lùi lại, căn phòng quá nhỏ, tôi lăn một vòng trên sàn.
Ầm!
Luồng sức mạnh vô hình đó đập vào tường, trên tường xuất hiện một cái lỗ rất lớn, toàn bộ bức tường bị xuyên thủng, xung quanh xuất hiện các vết nứt nhỏ!
Nếu cú đấm này trúng vào người tôi...
Tiên nữ Thanh Thủy hơi nóng nảy, nói: "Tiếp anh ta một chiêu, sau đó bỏ chạy, nhanh lên!".
Tôi đứng dậy ngay lập tức, Hoàng Tiểu Tinh đã đứng trước mặt của tôi và tiếp tục tung cú đấm về phía tôi.
Tôi nghiến răng, giơ tay trái lên, tung nắm đấm về phía Hoàng Tiểu Tinh.
Tiên nữ Thanh Thủy đã tập hợp rất nhiều linh khí trên nắm đấm của tôi, nắm đấm của tôi và nắm đấm của Hoàng Tiểu Tinh mạnh mẽ đụng vào nhau.
Bùm!
Nắm đấm của tôi như đập phải một tấm thép cứng rắn, từng cơn đau nhói lên.
Hoàng Tiểu Tinh giật mình, nói: "Sức mạnh cấp ba?".
Hoàng Tiểu Tinh bị chấn động lùi về phía sau mấy bước, tôi bị ép tới cửa, sau đó tôi lập tức mở cửa rồi nhảy từ tầng hai xuống.
"Chạy đâu cho thoát!".
Hoàng Tiểu Tinh cũng nhảy từ tầng hai xuống, tôi lao đến bức tường trong sân rồi vượt qua nó ra ngoài.
Hoàng Tiểu Tinh theo sát không tha.
Tốc độ của Hoàng Tiểu Tinh cực kỳ nhanh, rất nhanh đã đuổi kịp tôi, tiên nữ Thanh Thủy bơm linh khí vào hai chân tôi, tốc độ của tôi đã nhanh hơn gấp mấy lần.
Tuy nhiên, tốc độ của Hoàng Tiểu Tinh cũng tăng lên và anh ta tiếp tục đuổi theo tôi.
Tôi không thể cắt đuôi được Hoàng Tiểu Tinh!
Tiên nữ Thanh Thủy nói: "Hiện tại ta mới khôi phục được một nửa sức mạnh, vì vậy không phải đối thủ của Hoàng Tiểu Tinh, ngươi mau chạy trốn ra phía sau ngọn núi!".
Tôi nói: "Nếu làm kinh động dân làng, dân làng đều chạy ra thì Hoàng Tiểu Tinh còn dám ra tay sao?".
“Ngu xuẩn!”, tiên nữ Thanh Thủy nói: “Chỉ cần Hoàng Tiểu Tinh chặn được ngươi, trong vòng mười chiêu là có thể giết chết ngươi. Đợi dân làng tới nơi thì ngươi đã chết rồi! Hoàng Tiểu Tinh cũng sẽ rời đi lâu rồi!
Mười chiêu? Tôi thậm chí không thể đỡ được mười chiêu của Hoàng Tiểu Tinh!
Tôi chợt nhớ đến lời dặn dò của Cổ Hà, đừng nghĩ mình là kẻ vô địch thiên hạ...
Kể từ khi tiên nữ Thanh Thủy giúp tôi, tôi thực sự cảm thấy không có việc gì mà tiên nữ Thanh Thủy không giải quyết được, thật không ngờ Hoàng Tiểu Tinh lại là cao thủ!
Tôi chỉ có thể chạy trốn vào trong núi.
"Tiên nữ Thanh Thủy, lẽ nào trước đây cô cũng không cảm nhận được Hoàng Tiểu Tinh là cao thủ sao? Không phát hiện ra Hoàng Tiểu Tinh có điểm gì bất thường sao?".
“Không phát hiện thấy gì cả", tiên nữ Thanh Thủy nói: “Một số pháp sư và người dị năng có dụng cụ phép thuật giúp che giấu sức mạnh, che giấu hoàn toàn mùi của họ, không ai có thể cảm nhận được. Nếu Hoàng Tiểu Tinh có dụng cụ phép thuật thì ta không thể cảm nhận được".
"Một số phép thuật đặc biệt trong giới tu luyện cũng có thể che giấu mùi".
"Còn một khả năng nữa. Nếu thực lực của đối phương gấp ba lần của chúng ta, chỉ cần đối phương không ra tay thì chúng ta không thể nhìn thấu họ được, vậy nên ta không thể cảm nhận được đó là người dị năng cấp ba".
"Từ tình hình hiện tại, Hoàng Tiểu Tinh có dụng cụ phép thuật giúp che giấu sức mạnh, anh ta chính là một người dị năng cấp ba".
"Ngươi dùng sức mạnh của ta sử dụng nhiều nhất đến sức mạnh cấp ba, nhưng cũng không thể thường xuyên sử dụng. Dù sao đó là sức mạnh của ta, không phải sức mạnh của bản thân ngươi".
"Ta nhập thân vào người ngươi, có thể sử dụng sức mạnh cấp bốn".
"Đáng tiếc, hiện giờ ta không thể nhập thân được, chỉ còn cách chạy trốn".
Cứ tưởng Hoàng Tiểu Tinh là một người bình thường, có thể giết anh ta một cách dễ dàng, không ngờ suýt chút nữa còn chết dưới tay anh ta!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.