Tôi Là Thầy Khai Quang

Chương 496: Bí mật của giới tu luyện

Hoa Hướng Dương

25/01/2021

Từ lúc bắt đầu những người phụ nữ này đều bị bịt mắt, tôi không muốn họ biết họ đang đi đâu, càng không muốn họ nhìn thấy Thụ Yêu. Trong hai lần liên tiếp tất cả những người phụ nữ đã được đưa tới bên hồ.

Từng người nằm tĩnh lặng trên mặt đất, tất cả đều hôn mê.

Lần này may thay có Thụ Yêu giúp đỡ, nếu không có Thụ Yêu tôi phải mất rất nhiều thời gian để đưa lần lượt từng người một xuống dưới.

Đám người Triệu Linh Nhi thấy tôi đưa nhiều người phụ nữ xuống như vậy thì sợ hãi không thôi, liên mồm hỏi đã xảy ra chuyện gì.

Tôi trả lời Trương Lệ và Triệu Linh Nhi rằng đợi tất cả mọi chuyện kết thúc tôi sẽ kể cho họ.

Những người phụ nữ này tạm thời sẽ không tỉnh lại, ước chừng phải đợi vài tiếng đồng hồ.

Sau đó chúng tôi ở đây đợi kẻ địch tới, Thụ Yêu để lại một nhánh dây mây trên vách đá, nếu có người tới chúng tôi sẽ lập tức biết ngay.

Tôi và Mộc Dịch sang một bên nói chuyện, nét mặt Mộc Dịch rất nghiêm trọng: "Lần này chúng ta hộ tống những người phụ nữ tới đây, trên đường đi quá thuận lợi, không có bất cứ ai bám đuôi hay gây khó dễ cho chúng ta”.

Tôi cau mày: "Cô còn mong có người tới gây rắc rối cho chúng ta hay sao?"

Mộc Dịch nói: "Chúng ta đưa tất cả phụ nữ của chủ tịch Lữ đi, đoàn chúng ta lớn như vậy sao chủ tịch Lữ không sắp xếp người bám theo? Sao không gây rắc rối cho chúng ta?"

"Không lẽ bọn họ giương mắt nhìn chúng ta đưa những người phụ nữ đi hết?"

Tôi nói: "Không phải cô đã nói bọn họ không dám ra tay giữa ban ngày sao?"

"Cô cũng nói lần này chúng ta điều động hơn năm mươi cảnh sát, bọn họ không dám đụng chạm trực tiếp với nhiều cảnh sát như vậy nên mới không hành động”.

Mộc Dịch nói: "Ý của tôi không phải như vậy. Trước đây tôi đã nói bọn họ muốn giải quyết vấn đề thì phải giải quyết một cách âm thầm, ví dụ dùng đạo pháp phá hỏng xe, đường tới đây rất vắng vẻ, thậm chí còn chẳng có người qua đường, bọn họ có thể bày binh bố trận tìm cách vây hãm chúng ta”.

"Trong ba ngày bọn họ nên tìm cách đưa những người phụ nữ này đi để thực hiện kế hoạch của bọn họ. Tối hôm qua khẩu khí của chủ tịch Lữ rất mạnh mẽ, thậm chí còn nói sẽ tắm trại tạm giam trong biển máu”.

"Nhưng đối phương lại chẳng làm gì cả”.

Nghe Mộc Dịch nói vậy tôi cũng cảm thấy thật đáng nghi ngờ.

"Còn nữa", Mộc Dịch nói: "Nếu người của chủ tịch Lữ tới đây, trước tiên chúng ta sẽ thương lượng. Nếu không thương lượng được, nếu chủ tịch Lữ không đồng ý cứu những người phụ nữ này thì anh làm thế nào?"

"Chẳng lẽ anh thật sự định lên giường với họ?"



Tôi lặng lẽ gật đầu: "Nếu thật sự không còn cách nào khác thì tôi đành bất chấp thôi”.

Sắc mặt Mộc Dịch xám xịt: "Đến lúc đó hẵng tính vậy, tóm lại đợi những người phụ nữ này khỏi rồi tôi sẽ lập tức dùng bí pháp để thông báo cho sư phụ”.

Tôi và Mộc Dịch nói chuyện riêng một lúc rồi đi tới nói chuyện cùng đám người Triệu Linh Nhi.

Nửa tiếng sau tiên nữ Thanh Thủy đột nhiên nói: "Ngươi nhìn đằng kia, Thụ Yêu đang làm gì?"

Tôi nhìn theo tiên nữ Thanh Thủy, thấy một dây mây đang cuốn lấy một người phụ nữ hôn mê, siết thật chặt rồi... lôi người phụ nữ xuống dưới hồ!

Chuyện gì vậy?

Tiên nữ Thanh Thủy nói: "Ta cũng không biết có chuyện gì, qua đó xem xem”.

Tôi đứng bên hồ tập trung tinh thần, thị lực của tôi xuyên qua mặt hồ dõi theo hướng của người phụ nữ kia.

Mộc Dịch cũng phát hiện ra điều bất thường nên đi tới.

Hồ sâu hơn năm mươi mét, nước trong veo không có cá, tôi có thể nhìn thẳng xuống đáy hồ.

Sau khi dây mây đưa người phụ nữ xuống hồ, một luồng linh khí dày đặc bắt đầu tỏa ra từ khe hở trên cây mây. Thị lực của tôi nhìn xuyên qua dây mây thấy linh khí bao phủ xung quanh người phụ nữ đang hôn mê. Một sức mạnh màu xanh lá cây thấm qua da người phụ nữ, xâm nhập vào bên trong cơ thể.

Tôi kinh ngạc không thôi, Mộc Dịch kêu lên: "Sơn Thành, chuyện gì xảy ra vậy?"

"Không phải anh nói Thụ Yêu là bạn của anh sao? Giờ có phải Thụ Yêu muốn... làm hại người phụ nữ đó không?"

Tôi lườm nguýt Mộc Dịch: "Cô nói linh tinh cái gì đấy?"

Tôi hỏi tiên nữ Thanh Thủy: "Tiên nữ, Thụ Yêu đang làm gì thế?"

Tiên nữ Thanh Thủy nghiêm túc: "Sức mạnh màu xanh lá cây này là sức mạnh thuộc tính mộc, xem ra Thụ Yêu đã phát hiện ra bên trong cơ thể những người phụ nữ này có vấn đề nên đang chữa trị cho họ”.

"Nói cách khác, Thụ Yêu cho rằng chúng ra đưa những người phụ nữ này xuống đây chính là để chữa trị”.

Tôi càng ngạc nhiên hơn: "Không lẽ Thụ Yêu có thể chữa khỏi cho những người phụ nữ này?"

Tiên nữ Thanh Thủy nói: "Sức mạnh thuộc tính mộc là sức mạnh chữa trị hoàn hảo nhất. Bản thân Thụ Yêu là cây, có tính mộc, nên sức mạnh của Thụ Yêu mạnh gấp vạn lần sức mạnh thuộc tính mộc mà con người tu luyện nên”.



"Nhưng muốn trực tiếp hóa giải bào thai quỷ, trừ khi... có sức mạnh người khu ma cấp ba trở lên!"

"Người khu ma?", tiên nữ Thanh Thủy lại nhắc đến ba chữ này.

Lần trước khi tiên nữ Thanh Thủy nhắc đến người khu ma và người khu yêu, tôi đã hỏi nhưng cô ấy nói đó chưa phải là lúc tôi cần biết.

Lần này tiên nữ Thanh Thủy giải thích: "Trên năm cấp pháp sư chính là người khu ma. Ở giới tu luyện, trong một nghìn người cũng hiếm có một người khu ma”.

"Người khu ma cũng có năm cấp độ, mỗi cấp độ tăng thêm một sức mạnh ngũ hành, tu luyện năm sức mạnh kim mộc thủy hỏa thổ”.

"Các đời hội trưởng Đạo Hội và chủ nhân Bạch Long Sơn đều là người khu ma cấp năm, là hai người mạnh nhất Hoa Hạ”.

Nghe được chuyện này, tôi vô cùng kinh hãi!

Thực lực của người tu luyện lại được phân chia nhiều cấp độ đến vậy!

Trước kia tiên nữ Thanh Thủy nói không có cách nào có thể trực tiếp lấy được sức mạnh của bào thai quỷ, thì ra việc này lại đòi hỏi cao đến vậy!

Tôi tiếp tục hỏi tiên nữ Thanh Thủy: "Có phải người khu ma cấp năm là đỉnh cao rồi? Không còn cấp độ nào mạnh hơn nữa?"

"Không...", tiên nữ Thanh Thủy nói: "Phong ấn dưới đáy hồ cần cảnh giới cao hơn, người khu ma cấp năm cũng không mở được”.

Cảnh giới cao hơn? Là cái quỷ gì?

Sự tò mò trong lòng tôi ngày càng dâng cao: "Giờ cô nói cho tôi đây rốt cuộc là chuyện gì? Trước kia cô từng nói có năm cấp pháp sư, cấp năm là mạnh nhất, giờ lại mọc đâu ra thêm cả người khu ma nữa?"

"Đừng hỏi nữa", tiên nữ Thanh Thủy nói: "Càng biết nhiều càng không có lợi gì cho ngươi. Giờ ta chỉ có thể nói cho ngươi nhiều nhất bấy nhiêu thứ đó thôi”.

Tôi càng nghĩ càng hoảng sợ, trong lòng còn cảm thấy mất mát, tôi nói: "Cô không nói thì tôi cũng biết, có phải... tu luyện vốn không hề có điểm tận cùng, sẽ phải đi tiếp con đường này mãi mãi không dừng hay không?"

"Nói cách khác, tu vi cao hay thấp là do những thứ như thể chất, thiên phú, sức mạnh, thời cơ, vận khí tạo thành đúng không?

Tiên nữ Thanh Thủy vô cùng hài lòng với lời nói của tôi: "Ngộ tính của ngươi rất cao, ngươi có thể chất Cửu Dương, có triển vọng vô hạn. Ngươi sẽ đạt đến tối cao, hoặc trở thành người mạnh vô địch trên khắp đại lục này”.

Khắp đại lục này? Nghĩa là sao?

Tôi tiếp tục hỏi: "Vậy tôi cần bao lâu mới có thể trở thành người mạnh vô địch?"

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Tôi Là Thầy Khai Quang

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook