Chương 504: Cửa bí mật
Hoa Hướng Dương
26/01/2021
Tiên nữ Thanh Thủy rất chắc chắn rằng vị trí gây án của kẻ địch nằm dưới lòng đất của công ty Long Đằng.
Nếu kẻ địch đã không xuất hiện, tôi sẽ công khai đi tìm ở tầng hầm của công ty Long Đằng.
Phải tìm ra nơi bí ẩn đó, phá hủy nó hoàn toàn.
Lần trước tôi không tìm thấy căn phòng bí mật ở công ty, vì vậy tôi đã tiếp tục tìm ở các trung tâm mua sắm, cửa hàng, quán bar và nhiều nơi khác nhau trong vòng năm trăm mét xung quanh công ty Long Đằng.
Bắt đầu từ buổi chiều, tôi và Mộc Dịch đã tách ra tìm kiếm, Triệu Vũ và tôi chịu trách nhiệm tìm về hướng Đông Nam, còn Mộc Dịch chịu trách nhiệm tìm về hướng Tây Bắc.
Đầu tiên hai chúng tôi đến trung tâm mua sắm và kiểm tra các cửa hàng lớn. Chúng tôi chỉ tìm kiếm những nơi có trung tâm thương mại dưới lòng đất ở tầng một. Chúng tôi không bỏ sót chỗ nào, thậm chí còn lẻn vào nhà vệ sinh nữ...
Chúng tôi cứ tìm cho tới hơn hai giờ sáng, tôi và Mộc Dịch vẫn không tìm thấy gì cả.
Ở đây chỉ có một quán bar chưa được kiểm tra, buổi chiều quán còn chưa mở, buổi tối mới mở, nên tôi đi chỗ khác trước, không tìm quán đó.
Tôi nhờ Mộc Dịch đưa Triệu Vũ về, câu lạc bộ đêm là nơi hỗn tạp đủ các loại người, rất ồn ào, Triệu Vũ vẫn còn chưa thành niên, hơn nữa khả năng hiểu chuyện của cậu ta rất kém, không phù hợp với nơi này.
Triệu Vũ đi theo tôi bận cả một ngày, đã than thở từ lâu, tôi đành phải nhờ Mộc Dịch đưa Triệu Vũ về.
Tôi đến quán bar một mình, băng qua một lối đi tối tăm, lên thang máy và đến quán bar ở tầng hầm thứ hai.
Vừa bước vào cửa, tôi đã thấy thanh niên nam nữ uốn éo cơ thể trên sàn nhảy, nhảy múa cuồng nhiệt dưới tiếng nhạc xập xình, xung quanh là những bàn rượu, rất nhiều phụ nữ ăn mặc hở hang, trò chuyện tán tỉnh với một số người đàn ông lạ mặt.
Chỉ có một số người ngồi lặng lẽ trong một góc uống rượu.
Khi đến câu lạc bộ đêm là đến để chơi, về cơ bản họ là những người trẻ tuổi, có rất nhiều người, bao gồm cả những kẻ trộm cắp, giao dịch bán dâm, và cả những người nghiện ma túy.
Tôi đi qua đám đông, ánh mắt quét khắp nơi, sau một vài phút, tôi không tìm thấy gì cả.
Tôi đi về hướng phòng riêng và tìm kiếm từng cái một.
“Cậu Trương!”, tôi vừa đi qua một hành lang, đột nhiên một thanh niên mặc vest từ bên phải đi tới: “Cậu Trương, anh tới rồi à”.
“Anh là?”, tôi nhìn thanh niên trước mắt, nhưng tôi chưa từng gặp người này.
Thanh niên cười nói: "Câu lạc bộ đêm này là của một đàn em anh Đao, cậu Trương, tôi đã từng gặp anh một lần".
Tôi thực sự không thể nhớ tôi đã gặp anh ta ở đâu.
Thanh niên là giám đốc ở đây, anh ta tiếp đãi tôi rất nồng nhiệt, rồi đưa tôi vào phòng riêng trong cùng dành riêng cho khách VIP.
Đã đến đây rồi thì tôi sẽ uống một vài ly, có thể tìm hiểu về quán bar này từ tay giám đốc, khi giám đốc đi, tôi sẽ tìm kiếm từ từ.
Giám đốc đưa tôi vào phòng riêng, phòng riêng ở đây được trang trí sang trọng như phòng riêng của KTV, vừa bước vào, đột nhiên, tiên nữ Thanh Thuỷ nói: "Ở đây có gì đó không đúng!"
Có gì đó không đúng?
Tiên nữ Thanh Thủy nói: "Nơi chúng ta đang tìm chính là ở trong căn phòng này!"
Tôi giật mình: "Ở đâu?"
Tiên nữ Thanh Thủy nói: "Nhà vệ sinh!"
Cuối cùng chúng tôi đã tìm thấy nó!
Đầu tiên tôi ngồi trên sofa nói chuyện phiếm với tay giám đốc, nhân viên phục vụ mang cho tôi rất nhiều rượu, sau đó kêu tôi đợi một lát, họ sẽ tìm hai người đẹp trẻ tuổi cùng uống với tôi.
“Không cần đâu”, tôi ôn tồn nói: “Một lát nữa sẽ có bạn của tôi tới, anh cứ đi làm việc của mình, đừng làm phiền tôi”.
Câu lạc bộ đêm ở đây mở cả đêm và đóng cửa lúc tám giờ sáng.
Tôi đã đưa cho tay giám đốc hai nghìn tệ tiền boa, tay giám đốc không ngừng cảm ơn tôi.
Sau khi giám đốc rời khỏi phòng, tôi lập tức đứng dậy đi vào nhà vệ sinh, nhà vệ sinh có bồn cầu và bệ rửa mặt, trên bức tường phía Đông cao hơn một mét có một bức tranh tường treo ngang, trong bức tranh là một nam một nữ người nước ngoài, ôm nhau trên giường trong một tư thế cực kỳ ái muội.
Tiên nữ Thanh Thủy nói: "Tìm đi, gần đó có thể có một cánh cửa bí mật, một cánh cửa bí mật được phong ấn bằng bí pháp, hầu hết mọi người đều không thể nhìn thấy".
Tôi lập tức dùng thị lực hơn người rà soát xung quanh, không bao lâu liền phát hiện ở bức tường phía Đông, thị lực của tôi không nhìn thấu được!
Tiên nữ Thanh Thủy cho biết: "Ở đây thực sự có vấn đề. Quán bar này ở tầng hầm, ở tầng hai dưới mặt đất. Nó cách tòa nhà Long Đằng hơn ba trăm mét, chắc chắn phải có một lối đi dẫn tới lòng đất toà nhà Long Đằng".
Tôi hỏi: "Ý cô là, tôi không thể nhìn xuyên qua bức tường phía Đông, đằng sau bức tường là lối đi?"
“Đúng vậy”, tiên nữ Thanh Thủy nói: “Ngươi gỡ bức tranh này xuống xem có cánh cửa bí mật đằng sau nó không”.
Vì vậy, tôi gỡ bức tranh tường ái muội trên tường xuống, phía sau được dán giấy dán tường, không có cửa bí mật nào cả, đây là một bức tường đặc, bên trong không hề rỗng.
Tiên nữ Thanh Thủy nói: "Người thiết kế bí pháp này có thể từ đây tiến vào mà không cần phá hủy mọi thứ. Rất đơn giản, nếu dùng vũ lực phá hủy bức tường này, bí pháp đương nhiên sẽ bị phá vỡ".
Tôi nói: "Các bí pháp có thể bị phá vỡ bằng vũ lực á? Không phải cần có pháp môn phá vỡ bí pháp mới được sao?"
Tiên nữ Thanh Thủy nói: "Thực lực của ngươi hiện tại đã đạt tới cấp ba. Ngươi đã nuốt nhiều âm khí như vậy, tu luyện thêm chút nữa sẽ đột phá lên cấp bốn, sau này muốn đột phá lên từng cấp cũng sẽ rất nhanh".
"Dòng máu của ngươi đã phá vỡ phong ấn của một người khu ma cấp năm đã phong ấn Mạc Vũ, lẽ nào ngươi còn không phá vỡ được cấm chế vớ vẩn này sao?"
"Dùng nắm đấm huy động sức mạnh huyết mạch, trực tiếp đấm vỡ!"
Tôi chỉnh tiếng nhạc trong phòng lên mức to nhất, sau đó đi vào nhà vệ sinh và đấm vào bức tường phía Đông.
Rầm!
Một lực dội ngược lại nắm đấm của tôi, đẩy tôi lùi lại bốn, năm bước. Bức tường vẫn còn nguyên vẹn!
Tất nhiên, cú đấm đầu tiên tôi chỉ thử nghiệm mà thôi, tôi không hề sử dụng sức mạnh huyết mạch, mà dùng linh khí. Với sức mạnh của người tu luyện cấp ba, tôi có thể tùy ý xuyên thủng một bức tường, mà bức tường trước mặt vẫn còn nguyên vẹn, thậm chí giấy dán tường phía trên còn không bị hỏng chút nào.
Chắc chắn ở đây có vấn đề, linh khí không thể phá vỡ, vậy thì người thường tới đây, cho dù là người tu luyện đến đây cũng không thể biết được tình hình ở đây, cũng sẽ không phát hiện có gì bất thường ở đây...
Quá bí ẩn.
Sau đó, dòng máu trong cơ thể tôi bắt đầu chảy nhanh, sức mạnh huyết mạch bắt đầu ngưng tụ trong tay phải của tôi.
Tôi nắm chặt tay và đấm mạnh vào tường.
Rầm!
Một tiếng vang rất lớn.
Tôi cảm nhận rõ ràng một sức mạnh bí ẩn đang chống lại sức mạnh huyết mạch của tôi, sức mạnh này cực kỳ mạnh, nhưng nó ngay lập tức bị phân tán dưới sức mạnh huyết mạch của tôi!
Tôi đã đập thủng một lỗ trên tường, phá vỡ cấm chế.
Tiếng nhạc ở phòng riêng lớn đến mức át hết tiếng động ở đây, sẽ không ai phát hiện và cảm nhận được.
Rất nhiều mùn cưa và mảnh vụn rơi xuống ở nơi tôi đập vỡ, hóa ra đó không phải là bức tường xây bằng gạch và xi măng, mà là một cánh cửa gỗ bị che khuất!
Tôi xé giấy dán tường xung quanh cái lỗ, một cánh cửa gỗ cao hai mét xuất hiện trước mặt tôi.
Đẩy nhẹ một cái, cánh cửa liền mở ra.
Trước mặt tôi là hành lang cao hơn hai mét, rộng một mét. Trên đỉnh đầu, dưới mặt đất và hai bên đều được trát xi măng.
Tôi đi nhanh dọc theo lối đi, là một đường thẳng.
Đi một lúc thì đến cuối hành lang, ở đây không có đường, trước mặt là một bức tường bê tông.
Có một cánh cửa bí mật!
Phải tìm ra nơi bí ẩn đó, phá hủy nó hoàn toàn.
Lần trước tôi không tìm thấy căn phòng bí mật ở công ty, vì vậy tôi đã tiếp tục tìm ở các trung tâm mua sắm, cửa hàng, quán bar và nhiều nơi khác nhau trong vòng năm trăm mét xung quanh công ty Long Đằng.
Bắt đầu từ buổi chiều, tôi và Mộc Dịch đã tách ra tìm kiếm, Triệu Vũ và tôi chịu trách nhiệm tìm về hướng Đông Nam, còn Mộc Dịch chịu trách nhiệm tìm về hướng Tây Bắc.
Đầu tiên hai chúng tôi đến trung tâm mua sắm và kiểm tra các cửa hàng lớn. Chúng tôi chỉ tìm kiếm những nơi có trung tâm thương mại dưới lòng đất ở tầng một. Chúng tôi không bỏ sót chỗ nào, thậm chí còn lẻn vào nhà vệ sinh nữ...
Chúng tôi cứ tìm cho tới hơn hai giờ sáng, tôi và Mộc Dịch vẫn không tìm thấy gì cả.
Ở đây chỉ có một quán bar chưa được kiểm tra, buổi chiều quán còn chưa mở, buổi tối mới mở, nên tôi đi chỗ khác trước, không tìm quán đó.
Tôi nhờ Mộc Dịch đưa Triệu Vũ về, câu lạc bộ đêm là nơi hỗn tạp đủ các loại người, rất ồn ào, Triệu Vũ vẫn còn chưa thành niên, hơn nữa khả năng hiểu chuyện của cậu ta rất kém, không phù hợp với nơi này.
Triệu Vũ đi theo tôi bận cả một ngày, đã than thở từ lâu, tôi đành phải nhờ Mộc Dịch đưa Triệu Vũ về.
Tôi đến quán bar một mình, băng qua một lối đi tối tăm, lên thang máy và đến quán bar ở tầng hầm thứ hai.
Vừa bước vào cửa, tôi đã thấy thanh niên nam nữ uốn éo cơ thể trên sàn nhảy, nhảy múa cuồng nhiệt dưới tiếng nhạc xập xình, xung quanh là những bàn rượu, rất nhiều phụ nữ ăn mặc hở hang, trò chuyện tán tỉnh với một số người đàn ông lạ mặt.
Chỉ có một số người ngồi lặng lẽ trong một góc uống rượu.
Khi đến câu lạc bộ đêm là đến để chơi, về cơ bản họ là những người trẻ tuổi, có rất nhiều người, bao gồm cả những kẻ trộm cắp, giao dịch bán dâm, và cả những người nghiện ma túy.
Tôi đi qua đám đông, ánh mắt quét khắp nơi, sau một vài phút, tôi không tìm thấy gì cả.
Tôi đi về hướng phòng riêng và tìm kiếm từng cái một.
“Cậu Trương!”, tôi vừa đi qua một hành lang, đột nhiên một thanh niên mặc vest từ bên phải đi tới: “Cậu Trương, anh tới rồi à”.
“Anh là?”, tôi nhìn thanh niên trước mắt, nhưng tôi chưa từng gặp người này.
Thanh niên cười nói: "Câu lạc bộ đêm này là của một đàn em anh Đao, cậu Trương, tôi đã từng gặp anh một lần".
Tôi thực sự không thể nhớ tôi đã gặp anh ta ở đâu.
Thanh niên là giám đốc ở đây, anh ta tiếp đãi tôi rất nồng nhiệt, rồi đưa tôi vào phòng riêng trong cùng dành riêng cho khách VIP.
Đã đến đây rồi thì tôi sẽ uống một vài ly, có thể tìm hiểu về quán bar này từ tay giám đốc, khi giám đốc đi, tôi sẽ tìm kiếm từ từ.
Giám đốc đưa tôi vào phòng riêng, phòng riêng ở đây được trang trí sang trọng như phòng riêng của KTV, vừa bước vào, đột nhiên, tiên nữ Thanh Thuỷ nói: "Ở đây có gì đó không đúng!"
Có gì đó không đúng?
Tiên nữ Thanh Thủy nói: "Nơi chúng ta đang tìm chính là ở trong căn phòng này!"
Tôi giật mình: "Ở đâu?"
Tiên nữ Thanh Thủy nói: "Nhà vệ sinh!"
Cuối cùng chúng tôi đã tìm thấy nó!
Đầu tiên tôi ngồi trên sofa nói chuyện phiếm với tay giám đốc, nhân viên phục vụ mang cho tôi rất nhiều rượu, sau đó kêu tôi đợi một lát, họ sẽ tìm hai người đẹp trẻ tuổi cùng uống với tôi.
“Không cần đâu”, tôi ôn tồn nói: “Một lát nữa sẽ có bạn của tôi tới, anh cứ đi làm việc của mình, đừng làm phiền tôi”.
Câu lạc bộ đêm ở đây mở cả đêm và đóng cửa lúc tám giờ sáng.
Tôi đã đưa cho tay giám đốc hai nghìn tệ tiền boa, tay giám đốc không ngừng cảm ơn tôi.
Sau khi giám đốc rời khỏi phòng, tôi lập tức đứng dậy đi vào nhà vệ sinh, nhà vệ sinh có bồn cầu và bệ rửa mặt, trên bức tường phía Đông cao hơn một mét có một bức tranh tường treo ngang, trong bức tranh là một nam một nữ người nước ngoài, ôm nhau trên giường trong một tư thế cực kỳ ái muội.
Tiên nữ Thanh Thủy nói: "Tìm đi, gần đó có thể có một cánh cửa bí mật, một cánh cửa bí mật được phong ấn bằng bí pháp, hầu hết mọi người đều không thể nhìn thấy".
Tôi lập tức dùng thị lực hơn người rà soát xung quanh, không bao lâu liền phát hiện ở bức tường phía Đông, thị lực của tôi không nhìn thấu được!
Tiên nữ Thanh Thủy cho biết: "Ở đây thực sự có vấn đề. Quán bar này ở tầng hầm, ở tầng hai dưới mặt đất. Nó cách tòa nhà Long Đằng hơn ba trăm mét, chắc chắn phải có một lối đi dẫn tới lòng đất toà nhà Long Đằng".
Tôi hỏi: "Ý cô là, tôi không thể nhìn xuyên qua bức tường phía Đông, đằng sau bức tường là lối đi?"
“Đúng vậy”, tiên nữ Thanh Thủy nói: “Ngươi gỡ bức tranh này xuống xem có cánh cửa bí mật đằng sau nó không”.
Vì vậy, tôi gỡ bức tranh tường ái muội trên tường xuống, phía sau được dán giấy dán tường, không có cửa bí mật nào cả, đây là một bức tường đặc, bên trong không hề rỗng.
Tiên nữ Thanh Thủy nói: "Người thiết kế bí pháp này có thể từ đây tiến vào mà không cần phá hủy mọi thứ. Rất đơn giản, nếu dùng vũ lực phá hủy bức tường này, bí pháp đương nhiên sẽ bị phá vỡ".
Tôi nói: "Các bí pháp có thể bị phá vỡ bằng vũ lực á? Không phải cần có pháp môn phá vỡ bí pháp mới được sao?"
Tiên nữ Thanh Thủy nói: "Thực lực của ngươi hiện tại đã đạt tới cấp ba. Ngươi đã nuốt nhiều âm khí như vậy, tu luyện thêm chút nữa sẽ đột phá lên cấp bốn, sau này muốn đột phá lên từng cấp cũng sẽ rất nhanh".
"Dòng máu của ngươi đã phá vỡ phong ấn của một người khu ma cấp năm đã phong ấn Mạc Vũ, lẽ nào ngươi còn không phá vỡ được cấm chế vớ vẩn này sao?"
"Dùng nắm đấm huy động sức mạnh huyết mạch, trực tiếp đấm vỡ!"
Tôi chỉnh tiếng nhạc trong phòng lên mức to nhất, sau đó đi vào nhà vệ sinh và đấm vào bức tường phía Đông.
Rầm!
Một lực dội ngược lại nắm đấm của tôi, đẩy tôi lùi lại bốn, năm bước. Bức tường vẫn còn nguyên vẹn!
Tất nhiên, cú đấm đầu tiên tôi chỉ thử nghiệm mà thôi, tôi không hề sử dụng sức mạnh huyết mạch, mà dùng linh khí. Với sức mạnh của người tu luyện cấp ba, tôi có thể tùy ý xuyên thủng một bức tường, mà bức tường trước mặt vẫn còn nguyên vẹn, thậm chí giấy dán tường phía trên còn không bị hỏng chút nào.
Chắc chắn ở đây có vấn đề, linh khí không thể phá vỡ, vậy thì người thường tới đây, cho dù là người tu luyện đến đây cũng không thể biết được tình hình ở đây, cũng sẽ không phát hiện có gì bất thường ở đây...
Quá bí ẩn.
Sau đó, dòng máu trong cơ thể tôi bắt đầu chảy nhanh, sức mạnh huyết mạch bắt đầu ngưng tụ trong tay phải của tôi.
Tôi nắm chặt tay và đấm mạnh vào tường.
Rầm!
Một tiếng vang rất lớn.
Tôi cảm nhận rõ ràng một sức mạnh bí ẩn đang chống lại sức mạnh huyết mạch của tôi, sức mạnh này cực kỳ mạnh, nhưng nó ngay lập tức bị phân tán dưới sức mạnh huyết mạch của tôi!
Tôi đã đập thủng một lỗ trên tường, phá vỡ cấm chế.
Tiếng nhạc ở phòng riêng lớn đến mức át hết tiếng động ở đây, sẽ không ai phát hiện và cảm nhận được.
Rất nhiều mùn cưa và mảnh vụn rơi xuống ở nơi tôi đập vỡ, hóa ra đó không phải là bức tường xây bằng gạch và xi măng, mà là một cánh cửa gỗ bị che khuất!
Tôi xé giấy dán tường xung quanh cái lỗ, một cánh cửa gỗ cao hai mét xuất hiện trước mặt tôi.
Đẩy nhẹ một cái, cánh cửa liền mở ra.
Trước mặt tôi là hành lang cao hơn hai mét, rộng một mét. Trên đỉnh đầu, dưới mặt đất và hai bên đều được trát xi măng.
Tôi đi nhanh dọc theo lối đi, là một đường thẳng.
Đi một lúc thì đến cuối hành lang, ở đây không có đường, trước mặt là một bức tường bê tông.
Có một cánh cửa bí mật!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.