Tôi Là Vợ Cũ Pháo Hôi Trong Truyện
Chương 37: Kẻ Thù Giáp Mặt
Hòa Độ
19/07/2023
Cố Thâm cười cười, nói: “Từng có mấy lần gặp mặt.”
Người đàn ông lớn tuổi gõ ngón tay của mình vào bàn làm việc và hỏi: “Ồ!”
Trên thực tế, hiện tại trong đầu chú ấy đang nhớ lại chuyện trước kia, vừa mới về nông thôn, một đồng nghiệp hình như đã nói qua chuyện chủ nhiệm cố ý dặn dò chuyện có hộ gia đình hiện tại không cần quản.
Thời gian trước chú ấy vẫn ở nông thôn, mấy ngày nay cũng không đi làm, cho nên cũng không biết.
Nếu đó là trường hợp ...
Người đàn ông lớn tuổi lại nhìn về phía Cố Thâm, Cố Thâm cũng không vội vàng nói: “Nếu chú gặp Hác chủ nhiệm, thì giúp tôi nói với bác ấy một tiếng, mấy ngày nữa tôi sẽ đi thăm ông lão, đúng rồi, tôi là Cố Thâm.”
Lý Ngọc Lan ở trong phòng nghe được động tĩnh bên ngoài, biết hẳn là không có việc gì, cho nên quyết định đi ra.
Cô vừa đi ra, người đàn ông mặt non kia lập tức nhìn về phía cô, đặc biệt là bụng cô.
Cố Thâm nhướng mày, không dấu vết đứng lên chặn tầm mắt người đàn ông kia.
Anh không thích có người đàn ông khác nhìn vợ mình.
Người đàn ông lớn tuổi hơn bây giờ đã đưa ra quyết định, nói: “Có vẻ như hôm nay là có hiểu lầm gì đó rồi, chúng tôi xin lỗi đã làm phiền.”
Đàn ông mặt non là một người hơi ngốc, lập tức kinh ngạc nói: “Anh Lưu, chúng ta không phải còn chưa điều tra sao?”
Người đàn ông bị gọi là anh Lưu hận sắt không thành thép vỗ đầu người đàn ông mặt non nớt, giọng điệu mang theo tia cảnh cáo: “Người ta không phải đều đứng ở đó sao? Thế chẳng phải là hiểu lầm?”
Lý Ngọc Lan hôm nay vẫn mặc quần áo rộng thùng thình, nhìn từ chính diện không thể nhìn ra được.
“Nhưng mà...”Người đàn ông mặt non còn muốn nói gì nữa, kết quả bị anh Lưu trừng mắt một cái, nói, “Được rồi, chúng ta trở về đi.”
Đàn ông mặt non cuối cùng không nói lời nào, được đi, anh Lưu nói sao thì là vậy.
Hai người đang định cáo từ rời đi, Lý Ngọc Lan lại đột nhiên lên tiếng kêu lên bọn họ: “Xin chờ một chút, tôi có thể biết ai báo cáo chúng ta không?”
“Cái này sao...”Anh Lưu ra hiệu cho đàn ông mặt non nớt kia.
Lúc này người đàn ông mặt non nớt hiểu ngay, tiếp lời nói, “À, hôm nay đột nhiên có một người phụ nữ che mặt tới ngăn cản chúng tôi báo cáo, còn nhất định phải dẫn chúng tôi tới đây, kết quả lúc chúng ta gõ cửa, cô ta liền không thấy đâu, có thể đi rồi.”
Một người phụ nữ bịt mặt?
Lý Ngọc Lan trong lòng hiện lên một suy đoán.
Trong khi đó, bên ngoài bức tường của tiểu viện.
Lý Kiều Kiều đợi thật lâu cũng không nghe thấy động tĩnh Lý Ngọc Lan bị kéo ra, nhất thời có chút nhịn không được.
Suy nghĩ một chút, cô ta vẫn quyết định đi tìm hiểu cho rõ ràng.
Cũng may hôm nay cô ta đax chuẩn bị, trước tiên kéo khăn trùm đầu quấn quanh mặt mình xuống, sau đó lại khoác thêm một cái áo khoác.
Dù sao hai nhân viên công tác kia cũng không nhìn thấy mặt cô ta, hẳn là không nhận ra.
Nếu gặp Lý Ngọc Lan, thì còn có thể nói là tới tìm cô.
Lý Kiều Kiều chỉnh trang xong, sau khi xác nhận không thành vấn đề, lúc này mới đi ra, thân thể dán vào bên ngoài tường vây nhà Lý Ngọc Lan, muốn nghe một chút tình huống bên trong.
Người đàn ông lớn tuổi gõ ngón tay của mình vào bàn làm việc và hỏi: “Ồ!”
Trên thực tế, hiện tại trong đầu chú ấy đang nhớ lại chuyện trước kia, vừa mới về nông thôn, một đồng nghiệp hình như đã nói qua chuyện chủ nhiệm cố ý dặn dò chuyện có hộ gia đình hiện tại không cần quản.
Thời gian trước chú ấy vẫn ở nông thôn, mấy ngày nay cũng không đi làm, cho nên cũng không biết.
Nếu đó là trường hợp ...
Người đàn ông lớn tuổi lại nhìn về phía Cố Thâm, Cố Thâm cũng không vội vàng nói: “Nếu chú gặp Hác chủ nhiệm, thì giúp tôi nói với bác ấy một tiếng, mấy ngày nữa tôi sẽ đi thăm ông lão, đúng rồi, tôi là Cố Thâm.”
Lý Ngọc Lan ở trong phòng nghe được động tĩnh bên ngoài, biết hẳn là không có việc gì, cho nên quyết định đi ra.
Cô vừa đi ra, người đàn ông mặt non kia lập tức nhìn về phía cô, đặc biệt là bụng cô.
Cố Thâm nhướng mày, không dấu vết đứng lên chặn tầm mắt người đàn ông kia.
Anh không thích có người đàn ông khác nhìn vợ mình.
Người đàn ông lớn tuổi hơn bây giờ đã đưa ra quyết định, nói: “Có vẻ như hôm nay là có hiểu lầm gì đó rồi, chúng tôi xin lỗi đã làm phiền.”
Đàn ông mặt non là một người hơi ngốc, lập tức kinh ngạc nói: “Anh Lưu, chúng ta không phải còn chưa điều tra sao?”
Người đàn ông bị gọi là anh Lưu hận sắt không thành thép vỗ đầu người đàn ông mặt non nớt, giọng điệu mang theo tia cảnh cáo: “Người ta không phải đều đứng ở đó sao? Thế chẳng phải là hiểu lầm?”
Lý Ngọc Lan hôm nay vẫn mặc quần áo rộng thùng thình, nhìn từ chính diện không thể nhìn ra được.
“Nhưng mà...”Người đàn ông mặt non còn muốn nói gì nữa, kết quả bị anh Lưu trừng mắt một cái, nói, “Được rồi, chúng ta trở về đi.”
Đàn ông mặt non cuối cùng không nói lời nào, được đi, anh Lưu nói sao thì là vậy.
Hai người đang định cáo từ rời đi, Lý Ngọc Lan lại đột nhiên lên tiếng kêu lên bọn họ: “Xin chờ một chút, tôi có thể biết ai báo cáo chúng ta không?”
“Cái này sao...”Anh Lưu ra hiệu cho đàn ông mặt non nớt kia.
Lúc này người đàn ông mặt non nớt hiểu ngay, tiếp lời nói, “À, hôm nay đột nhiên có một người phụ nữ che mặt tới ngăn cản chúng tôi báo cáo, còn nhất định phải dẫn chúng tôi tới đây, kết quả lúc chúng ta gõ cửa, cô ta liền không thấy đâu, có thể đi rồi.”
Một người phụ nữ bịt mặt?
Lý Ngọc Lan trong lòng hiện lên một suy đoán.
Trong khi đó, bên ngoài bức tường của tiểu viện.
Lý Kiều Kiều đợi thật lâu cũng không nghe thấy động tĩnh Lý Ngọc Lan bị kéo ra, nhất thời có chút nhịn không được.
Suy nghĩ một chút, cô ta vẫn quyết định đi tìm hiểu cho rõ ràng.
Cũng may hôm nay cô ta đax chuẩn bị, trước tiên kéo khăn trùm đầu quấn quanh mặt mình xuống, sau đó lại khoác thêm một cái áo khoác.
Dù sao hai nhân viên công tác kia cũng không nhìn thấy mặt cô ta, hẳn là không nhận ra.
Nếu gặp Lý Ngọc Lan, thì còn có thể nói là tới tìm cô.
Lý Kiều Kiều chỉnh trang xong, sau khi xác nhận không thành vấn đề, lúc này mới đi ra, thân thể dán vào bên ngoài tường vây nhà Lý Ngọc Lan, muốn nghe một chút tình huống bên trong.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.