Tôi Lại Say Đắm Cô Giáo Cấp 2 Của Tôi Rồi
Chương 36
DacTujen (Táo Đỏ)
09/12/2022
9h10
" ưmmmm " tôi ưỡn người vơ tay vơ chân lung tung
" ưm... " mẹ tôi bị đụng trúng khó chịu lăn người
Tôi mơ mơ màng màng lăn qua, cảm giác được một lực nào đó kéo lại, lực kéo dừng lại tôi cảm nhận hơi ấm được truyền vào người rồi chìm vào giấc ngủ.
" mẹ sẽ ổn thôi, con bên đây với cô hạnh phúc nhé "
" không..không con muốn mẹ ở bên, con không muốn mẹ sống một mình đâu...*hic* "
" mẹ xin lỗi, nhưng con phải sống thật tốt đấy nhé, mẹ xin lỗi con... "
Mẹ tôi biến mất sau cái khói đen mù mịt, tôi gục ngã giơ tay muốn nắm kéo mẹ lại nhưng mà lại không đành, tôi chợt mình tỉnh dậy có chút cử động, mở mắt ra tôi thấy tôi nằm trên vòng tay mẹ và được bao chùm lại bởi thân hình của mẹ cộng thêm chiếc mền dày dặn.
" con thức rồi hả, mẹ xem điện thoại lớn quá à " mẹ tôi vừa lướt điện thoại vừa nói
" dạ không, con bị ác mộng thôi " đầu tôi dụi vào lòng mẹ vài cái
" kể cho mẹ nghe đi, mẹ giúp được gì cho con rồi sao "
" dạ là..... " tôi kể hết cho mẹ nghe, mẹ nghe mà không nói gì, mẹ luồng tay xuống lưng tôi, đè vào rồi xoa xoa tấm lưng run rẩy của tôi, tôi trong lòng mẹ không kiềm được mà yếu đuối quá nên đã lỡ khóc rồi
" mới sáng sớm lại khóc rồi, không biết mười mấy năm qua con có nhõng nhẽo như vậy không nữa "
" *hic* con không..con không muốn rời xa mẹ thêm lần nữa đâu *hic* "
" rồi rồi mẹ sẽ không rời bỏ con đâu "
" *hic* mẹ hứa đi "
" ừm mẹ hứa "
" v-vâng... "
*cạch*
" hai mẹ con thức rồi thì ra ăn sáng đi nè, để bụng đói không nên đâu " cô An mở cửa nói vào
" ừm mẹ biết rồi, dậy ăn sáng nhé con "
" dạ... "
...
" Ăn có ngon miệng không? " cô An ngồi chống cằm nhìn tôi ăn
" sao An không ăn dạ "
" An ăn sáng sớm rồi, giờ còn no lắm "
" ăn xong An muốn đi đâu không? "
" hm, Anh muốn đi đâu thì An đi đó thôi "
" mẹ muốn đi đâu chơi không, ở nhà vài chán lắm ạ " tôi nhìn mẹ bên bếp nấu đồ ăn
" ừm thì con muốn đi đâu mẹ đi theo "
" sao hai người kì vậy, chọn chỗ con mới biết được chứ "
" đi trang trại cừu ha " cô An vui lên
" a dạ cũng được á "
" rủ thêm người theo cho vui đi "
" rủ cô Hân với cô Kim được không mẹ "
" được hết, cứ rủ đi "
" dạ "
Tôi và cô An lấy điện thoại ra, tôi nhìn chầm chầm vào điện thoại trên tay cô ấy, miệng ngậm cơm nhìn cô ấy soạn tin nhắn rủ cô Hân và cô Kim đi trang trại cừu.
" ăn hết đi, không được ngậm cơm nghe chưa " mẹ tôi bóp má tôi một cái đau
" a ăn..ăn nè tự nhiên bóp người ta đau muốn chết "
" ai kêu con ngậm vài làm gì ăn lẹ rồi soạn đồ đi "
" dạ hihi, để con rủ thằng anh họ nữa "
" rồi rồi rủ ai thì rủ lẹ đi "
" An rủ xong rồi nha, hai cô sẽ đi dẫn theo mấy đứa con nữa "
" hehe càng đông càng vui mà "
" có mấy đứa nhỏ mệt chết á chứ ở đó vui "
" có sao, để em giữ cho "
" Anh nói là làm á nhe, chắc giữ nổi không "
" nổi chứ "
" vậy sao ai mà tin được "
" ơ... "
...
Trang trại cừu.
" a đẹp quá nè " bé Như và bé Thiên mắt sáng
" mấy đứa đừng có chạy lung tung nghe chưa... " cô Hân bước xuống xe dặn dò từng chút
" ai kiếm được chỗ đẹp quá ta " chị Linh bước xuống xe vươn vai
" An của em kiếm á nhaaa " tôi cười tươi nắm tay cô An
" vào mua vé rồi đi tham quan nhé, hm hơi nhỏ nhỉ " mẹ tôi nhìn lên bản đồ được trưng bày
" a dạ cũng ít chỗ nhỉ, chỉ có 3 chỗ à, cafe view với trang trại nhỏ kế bên, ngôi nhà màu hồng và trang trại lớn hmmm " tôi đứng khoanh tay vuốt cằm
" cũng vui ời, không đủ vui chúng ta đi chỗ khác " cô An ôm tôi từ sau nhìn lên bản đồ, tôi cảm nhận hơi ấm từ cô ấy mà lòng rực lửa lên
" a mọi người ra đằng kia đứng nhé, để tôi mua vé cho "
" a cô để cháu trả cho ạ " chị Linh đi lại
" a mẹ Thị Anh để em trả cho ạ " cô Hân đi nhanh lại dành trả
" a em trả cho chị cứ đứng đợi đi ạ " cô Kim bế bé Phương dành theo, tôi nhìn ánh mắt cô Kim nhìn mẹ tôi khác với thường ngày thì phải, có gì đó cấn cấn đâu đây
" a để..để An trả cho... " cô ấy bối rối mà dành trả theo
" thôi mọi người ra đằng kia đứng đi tôi trả cho " mẹ tôi đẩy nhẹ từng người ra
" ơ nhưng mà... "
" không có nhưng gì hết, tôi trả là tôi trả, nay tôi khao nhé "
" a lần trước chị khao rồi mà "
" rồi rồi mọi người đứng đợi xíu đi, tôi mua vé cho " mẹ tôi đi lại quầy bán mua đủ vé cho tất cả mọi người, vé người lớn và trẻ em
" a Anh mẹ em làm gì mà giàu dữ vậy " cô Hân đứng bên xem xét mẹ tôi
" a dạ làm kinh doanh thôi hihi " tôi gãi đầu nhìn cô Hân
" kinh doanh lớn hay nhỏ vậy "
" a dạ cũng vừa vừa thôi " tôi nói dốc là mẹ chỉ làm kinh doanh nhỏ nhưng thật ra mẹ tôi là chủ tịch của một công ty mỹ phẩm bên nước ngoài
" ưmmmm " tôi ưỡn người vơ tay vơ chân lung tung
" ưm... " mẹ tôi bị đụng trúng khó chịu lăn người
Tôi mơ mơ màng màng lăn qua, cảm giác được một lực nào đó kéo lại, lực kéo dừng lại tôi cảm nhận hơi ấm được truyền vào người rồi chìm vào giấc ngủ.
" mẹ sẽ ổn thôi, con bên đây với cô hạnh phúc nhé "
" không..không con muốn mẹ ở bên, con không muốn mẹ sống một mình đâu...*hic* "
" mẹ xin lỗi, nhưng con phải sống thật tốt đấy nhé, mẹ xin lỗi con... "
Mẹ tôi biến mất sau cái khói đen mù mịt, tôi gục ngã giơ tay muốn nắm kéo mẹ lại nhưng mà lại không đành, tôi chợt mình tỉnh dậy có chút cử động, mở mắt ra tôi thấy tôi nằm trên vòng tay mẹ và được bao chùm lại bởi thân hình của mẹ cộng thêm chiếc mền dày dặn.
" con thức rồi hả, mẹ xem điện thoại lớn quá à " mẹ tôi vừa lướt điện thoại vừa nói
" dạ không, con bị ác mộng thôi " đầu tôi dụi vào lòng mẹ vài cái
" kể cho mẹ nghe đi, mẹ giúp được gì cho con rồi sao "
" dạ là..... " tôi kể hết cho mẹ nghe, mẹ nghe mà không nói gì, mẹ luồng tay xuống lưng tôi, đè vào rồi xoa xoa tấm lưng run rẩy của tôi, tôi trong lòng mẹ không kiềm được mà yếu đuối quá nên đã lỡ khóc rồi
" mới sáng sớm lại khóc rồi, không biết mười mấy năm qua con có nhõng nhẽo như vậy không nữa "
" *hic* con không..con không muốn rời xa mẹ thêm lần nữa đâu *hic* "
" rồi rồi mẹ sẽ không rời bỏ con đâu "
" *hic* mẹ hứa đi "
" ừm mẹ hứa "
" v-vâng... "
*cạch*
" hai mẹ con thức rồi thì ra ăn sáng đi nè, để bụng đói không nên đâu " cô An mở cửa nói vào
" ừm mẹ biết rồi, dậy ăn sáng nhé con "
" dạ... "
...
" Ăn có ngon miệng không? " cô An ngồi chống cằm nhìn tôi ăn
" sao An không ăn dạ "
" An ăn sáng sớm rồi, giờ còn no lắm "
" ăn xong An muốn đi đâu không? "
" hm, Anh muốn đi đâu thì An đi đó thôi "
" mẹ muốn đi đâu chơi không, ở nhà vài chán lắm ạ " tôi nhìn mẹ bên bếp nấu đồ ăn
" ừm thì con muốn đi đâu mẹ đi theo "
" sao hai người kì vậy, chọn chỗ con mới biết được chứ "
" đi trang trại cừu ha " cô An vui lên
" a dạ cũng được á "
" rủ thêm người theo cho vui đi "
" rủ cô Hân với cô Kim được không mẹ "
" được hết, cứ rủ đi "
" dạ "
Tôi và cô An lấy điện thoại ra, tôi nhìn chầm chầm vào điện thoại trên tay cô ấy, miệng ngậm cơm nhìn cô ấy soạn tin nhắn rủ cô Hân và cô Kim đi trang trại cừu.
" ăn hết đi, không được ngậm cơm nghe chưa " mẹ tôi bóp má tôi một cái đau
" a ăn..ăn nè tự nhiên bóp người ta đau muốn chết "
" ai kêu con ngậm vài làm gì ăn lẹ rồi soạn đồ đi "
" dạ hihi, để con rủ thằng anh họ nữa "
" rồi rồi rủ ai thì rủ lẹ đi "
" An rủ xong rồi nha, hai cô sẽ đi dẫn theo mấy đứa con nữa "
" hehe càng đông càng vui mà "
" có mấy đứa nhỏ mệt chết á chứ ở đó vui "
" có sao, để em giữ cho "
" Anh nói là làm á nhe, chắc giữ nổi không "
" nổi chứ "
" vậy sao ai mà tin được "
" ơ... "
...
Trang trại cừu.
" a đẹp quá nè " bé Như và bé Thiên mắt sáng
" mấy đứa đừng có chạy lung tung nghe chưa... " cô Hân bước xuống xe dặn dò từng chút
" ai kiếm được chỗ đẹp quá ta " chị Linh bước xuống xe vươn vai
" An của em kiếm á nhaaa " tôi cười tươi nắm tay cô An
" vào mua vé rồi đi tham quan nhé, hm hơi nhỏ nhỉ " mẹ tôi nhìn lên bản đồ được trưng bày
" a dạ cũng ít chỗ nhỉ, chỉ có 3 chỗ à, cafe view với trang trại nhỏ kế bên, ngôi nhà màu hồng và trang trại lớn hmmm " tôi đứng khoanh tay vuốt cằm
" cũng vui ời, không đủ vui chúng ta đi chỗ khác " cô An ôm tôi từ sau nhìn lên bản đồ, tôi cảm nhận hơi ấm từ cô ấy mà lòng rực lửa lên
" a mọi người ra đằng kia đứng nhé, để tôi mua vé cho "
" a cô để cháu trả cho ạ " chị Linh đi lại
" a mẹ Thị Anh để em trả cho ạ " cô Hân đi nhanh lại dành trả
" a em trả cho chị cứ đứng đợi đi ạ " cô Kim bế bé Phương dành theo, tôi nhìn ánh mắt cô Kim nhìn mẹ tôi khác với thường ngày thì phải, có gì đó cấn cấn đâu đây
" a để..để An trả cho... " cô ấy bối rối mà dành trả theo
" thôi mọi người ra đằng kia đứng đi tôi trả cho " mẹ tôi đẩy nhẹ từng người ra
" ơ nhưng mà... "
" không có nhưng gì hết, tôi trả là tôi trả, nay tôi khao nhé "
" a lần trước chị khao rồi mà "
" rồi rồi mọi người đứng đợi xíu đi, tôi mua vé cho " mẹ tôi đi lại quầy bán mua đủ vé cho tất cả mọi người, vé người lớn và trẻ em
" a Anh mẹ em làm gì mà giàu dữ vậy " cô Hân đứng bên xem xét mẹ tôi
" a dạ làm kinh doanh thôi hihi " tôi gãi đầu nhìn cô Hân
" kinh doanh lớn hay nhỏ vậy "
" a dạ cũng vừa vừa thôi " tôi nói dốc là mẹ chỉ làm kinh doanh nhỏ nhưng thật ra mẹ tôi là chủ tịch của một công ty mỹ phẩm bên nước ngoài
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.