Tôi Làm Cá Mặn Trong Thế Giới Quỷ Dị
Chương 47:
Khinh Vân Đạm
10/11/2024
Quản lý đầu lợn ngờ vực, “Ở khách sạn? Khách sạn Máu của chúng tôi đây không rẻ đâu nhé! Một ngày 1000 tiền quỷ, cô trả nổi không?”
Vân Hân rút 3000 tiền quỷ, đập lên bàn, dõng dạc nói, “Đặt trước ba ngày.”
Vừa nhìn thấy một xấp tiền quỷ, thái độ của quản lý đầu lợn lập tức thay đổi. “Thì ra là khách hàng. Xin quý khách chờ một chút, tôi sẽ dẫn quý khách lên phòng ngay.”
Quay lại phía các người chơi khác, nó tỏ vẻ giận dữ, mắng mỏ: “Mấy đứa mù à? Khách đi nhầm chỗ cũng không biết chỉ đường!”
Nói xong, nó chỉ một người chơi bất kỳ: “Dọn phòng không cần đến ba người, cậu đi làm nhiệm vụ thu mua.”
Người chơi bị chỉ định tỏ vẻ khó chịu, nhưng biết không thể cãi lại, đành chấp nhận mà không hé răng.
“Tất cả đi làm việc đi! Đừng đứng đó chật chỗ.” Quản lý đầu lợn phất tay, ra hiệu đuổi mọi người. Sau đó, nó quay sang Vân Hân, vẻ mặt niềm nở, “Quý khách, xin mời đi lối này.”
Trong phòng phát sóng trực tiếp, khán giả đều ngạc nhiên.
[Đây đúng là quỷ có tâm cơ, sao có thể mang hai bộ mặt như thế này được?]
[Chẳng phải quỷ cấp cao thường thích ăn thịt người hơn là tiền quỷ sao? Tại sao quản lý này lại tỏ vẻ yêu thích tiền quỷ hơn?]
[Vừa mới đây là cục diện hiểm nghèo, vậy mà bây giờ chỉ còn lại năm người làm thuê, còn cô ấy thì thành khách VIP. Quá kích thích! Ai hiểu được điều này không?]
[Nói đi nói lại, sở thích của quỷ cấp cao không nhất định là máu thịt. Một số thích tiền quỷ, thậm chí còn có quỷ thích rượu và thuốc lá nữa. Mỗi loại quỷ có sở thích khác nhau.]
[Thật sao? Khách sạn này rõ ràng đặt lợi nhuận lên hàng đầu. Chỉ cần có tiền, nhân viên sẽ cung kính phục vụ như thượng đế.]
[Cô gái này đúng là đi con đường tắt để qua màn rồi, phải không?]
[Không hẳn đâu. Đừng quên, cô ấy chỉ trả tiền phòng trong ba ngày. Có khi nào hết tiền rồi thì sao?]
Trong khi mọi người bàn tán, Vân Hân đã chọn được phòng.
Quản lý đầu lợn ân cần trao chìa khóa và nói, “Mỗi ngày 1000 tiền quỷ, bao gồm cả ăn uống. Quý khách có thể dùng bữa tại sảnh hoặc gọi phục vụ phòng. Nếu muốn gia hạn, xin làm thủ tục trước 6 giờ chiều ngày thứ ba.”
“Biết rồi.” Vân Hân đáp.
Quản lý đầu lợn lùi bước, giữ tư thế cúi đầu đến khi rời khỏi phòng.
*
Sau khi kiểm tra qua phòng, Vân Hân thoải mái nằm xuống giường, cảm thấy vô cùng hài lòng. Trước đây, cô từng xem vài buổi phát sóng trực tiếp nói về Khách sạn Máu, nên biết nơi đây coi trọng tiền bạc hơn bất cứ thứ gì khác.
Chỉ cần có đủ tiền quỷ, khách sạn này sẽ bảo vệ cô chu đáo.
Thêm vào đó, với khả năng "Sao Chép" của mình, việc kiếm tiền đối với Vân Hân dễ như trở bàn tay.
Cô nằm thoải mái trong chăn, nghĩ bụng – Thật tuyệt khi có thể lười biếng hưởng thụ!
*
“Chào quý khách, tôi đến dọn phòng.” Một nhân viên vệ sinh lịch sự gõ cửa.
Cánh cửa mở ra, một khách hàng quỷ cấp C với làn da đen như mực bước ra.
“Vào đi.” Vị khách bước sang một bên, dặn dò, “Hãy dọn phòng sạch sẽ, nhưng đừng động vào đồ riêng của tôi.”
“Vâng.” Nhân viên phục vụ cúi đầu, cung kính tiến vào dọn dẹp.
Vân Hân rút 3000 tiền quỷ, đập lên bàn, dõng dạc nói, “Đặt trước ba ngày.”
Vừa nhìn thấy một xấp tiền quỷ, thái độ của quản lý đầu lợn lập tức thay đổi. “Thì ra là khách hàng. Xin quý khách chờ một chút, tôi sẽ dẫn quý khách lên phòng ngay.”
Quay lại phía các người chơi khác, nó tỏ vẻ giận dữ, mắng mỏ: “Mấy đứa mù à? Khách đi nhầm chỗ cũng không biết chỉ đường!”
Nói xong, nó chỉ một người chơi bất kỳ: “Dọn phòng không cần đến ba người, cậu đi làm nhiệm vụ thu mua.”
Người chơi bị chỉ định tỏ vẻ khó chịu, nhưng biết không thể cãi lại, đành chấp nhận mà không hé răng.
“Tất cả đi làm việc đi! Đừng đứng đó chật chỗ.” Quản lý đầu lợn phất tay, ra hiệu đuổi mọi người. Sau đó, nó quay sang Vân Hân, vẻ mặt niềm nở, “Quý khách, xin mời đi lối này.”
Trong phòng phát sóng trực tiếp, khán giả đều ngạc nhiên.
[Đây đúng là quỷ có tâm cơ, sao có thể mang hai bộ mặt như thế này được?]
[Chẳng phải quỷ cấp cao thường thích ăn thịt người hơn là tiền quỷ sao? Tại sao quản lý này lại tỏ vẻ yêu thích tiền quỷ hơn?]
[Vừa mới đây là cục diện hiểm nghèo, vậy mà bây giờ chỉ còn lại năm người làm thuê, còn cô ấy thì thành khách VIP. Quá kích thích! Ai hiểu được điều này không?]
[Nói đi nói lại, sở thích của quỷ cấp cao không nhất định là máu thịt. Một số thích tiền quỷ, thậm chí còn có quỷ thích rượu và thuốc lá nữa. Mỗi loại quỷ có sở thích khác nhau.]
[Thật sao? Khách sạn này rõ ràng đặt lợi nhuận lên hàng đầu. Chỉ cần có tiền, nhân viên sẽ cung kính phục vụ như thượng đế.]
[Cô gái này đúng là đi con đường tắt để qua màn rồi, phải không?]
[Không hẳn đâu. Đừng quên, cô ấy chỉ trả tiền phòng trong ba ngày. Có khi nào hết tiền rồi thì sao?]
Trong khi mọi người bàn tán, Vân Hân đã chọn được phòng.
Quản lý đầu lợn ân cần trao chìa khóa và nói, “Mỗi ngày 1000 tiền quỷ, bao gồm cả ăn uống. Quý khách có thể dùng bữa tại sảnh hoặc gọi phục vụ phòng. Nếu muốn gia hạn, xin làm thủ tục trước 6 giờ chiều ngày thứ ba.”
“Biết rồi.” Vân Hân đáp.
Quản lý đầu lợn lùi bước, giữ tư thế cúi đầu đến khi rời khỏi phòng.
*
Sau khi kiểm tra qua phòng, Vân Hân thoải mái nằm xuống giường, cảm thấy vô cùng hài lòng. Trước đây, cô từng xem vài buổi phát sóng trực tiếp nói về Khách sạn Máu, nên biết nơi đây coi trọng tiền bạc hơn bất cứ thứ gì khác.
Chỉ cần có đủ tiền quỷ, khách sạn này sẽ bảo vệ cô chu đáo.
Thêm vào đó, với khả năng "Sao Chép" của mình, việc kiếm tiền đối với Vân Hân dễ như trở bàn tay.
Cô nằm thoải mái trong chăn, nghĩ bụng – Thật tuyệt khi có thể lười biếng hưởng thụ!
*
“Chào quý khách, tôi đến dọn phòng.” Một nhân viên vệ sinh lịch sự gõ cửa.
Cánh cửa mở ra, một khách hàng quỷ cấp C với làn da đen như mực bước ra.
“Vào đi.” Vị khách bước sang một bên, dặn dò, “Hãy dọn phòng sạch sẽ, nhưng đừng động vào đồ riêng của tôi.”
“Vâng.” Nhân viên phục vụ cúi đầu, cung kính tiến vào dọn dẹp.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.