Tôi Làm Khùng Làm Điên Chỉ Để Chết
Chương 1: Nhảy lầu mà vẫn sống
Hoa Tuyền Ngạn Thủy
06/06/2022
Lanila nằm trên một chiếc giường êm ái, vẻ mặt bất mãn vô cùng.
Mới lúc nãy hắn còn tận hưởng tiếng gió thổi ù ù bên tai. Vừa chớp mắt có một cái, không phải là đau đớn, bể đầu, máu chảy tràn lan cũng không phải là hồn lìa khỏi xác, nghe mọi người bàn luận lí do mình nhảy lầu mà là nằm trên giường. Ủa alo!?
Lanila chán nản ngồi dậy quan sát xung quanh. Đây là căn phòng rộng rãi, bài trí khá giản dị... so với căn phòng ở nhà hắn. Nếu có ai biết hắn nói căn phòng chứa toàn nội thất đắt tiền mà chỉ có Quý tộc có thể mua là giản dị chắc sẽ hộc máu mất.
Đánh giá nơi mình bỗng dưng xuất hiện xong xuôi, xác nhận không có ai ở đây, hắn mới rời giường đến cái bàn làm việc hơi bị lạc quẻ với bài trí.
Bàn làm việc chắc sẽ có thông tin về nơi này, lẫn thân thể mà hắn đang chiếm dụng. Cái này gọi là gì nhỉ? Trọng sinh như các tiểu thuyết hay nói chăng? Là ông già hơn một trăm tuổi, Lanila tất nhiên biết chắc chắn mình đã trọng sinh vào thân thể người khác, nhưng hắn đã già đến mức sợi dây hoảng sợ mất tiêu rồi, hắn bây giờ rất bình tĩnh.
Lanila bắt đầu lục lọi hộc bàn, kiểm tra chân bàn, cuối cùng tìm thấy một cuốn nhật kí được giấu ở giữa lưng bàn với bức tường, nếu có người xê dịch bàn thì mới phát hiện.
Chủ thân thể này tên Lia Quelling, là một Omega đã có gia đình. Lanila cảm thấy không vui, sống hơn một trăm năm trên thế giới này với thân phận Beta, giờ mới nhảy lầu một cái đã thành Omega, còn có chồng có con, cái này có khác gì tước đoạt đồ vật của người khác?
Nhưng hắn chưa kịp áy náy với nguyên chủ thì đã bị câu chuyện máu chó trong cuốn nhật kí đánh cho choáng váng.
Nguyên chủ là thiếu gia của gia tộc Quý tộc Quelling, được nuông chiều, nâng niu đã đời đến năm 18 tuổi thì bị phát hiện là hàng fake. Hàng real trở về, hàng fake tất nhiên phải trở về vị trí vốn có nhưng nguyên chủ rất khôn, nhanh nhẹn leo lên một vị Tướng quân, cũng chính là ông chồng hiện tại.
Vị Tướng quân tên Sar Hatcher kia bị lừa thì rất tức giận nhưng vẫn có trách nhiệm cưới Lia về, cho hắn một mái nhà, chăm sóc chuẩn bị cho cái thai trong bụng hắn. Mọi chuyện có lẽ sẽ kết thúc, nguyên chủ vẫn có được cuộc sống giàu sang như cũ thì hắn phát hiện chồng mình yêu vị thiếu gia hàng real kia. Lia tức đến mức ngất xỉu may mà được một người qua đường tốt bụng đưa vào bệnh viện mới giữ được cái thai 2 tháng yếu ớt.
Đọc đến đây Lanila thấy nhức đầu. Chuyện tình cảm phức tạp thật đấy, may mà hắn chỉ lo tập trung vào sự nghiệp nghiên cứu, yêu đương không nổi.
Nguyên chủ xuất viện thì ngay lập tức đi làm ầm ĩ với gia tộc Hatcher, nhờ vào cái thai và Luật Đế quốc mới ngăn cản được chồng ngoại tình. Cuộc sống cuối cùng cũng yên ổn, Lia ngoan ngoãn dưỡng thai rồi sinh ra một đứa con trai Alpha, củng cố được vị trí của mình.
Lia sống hạnh phúc với con trai được 5 năm, thì mang thai lần thứ hai. Hắn tưởng chồng đụng vào mình sau 5 năm chia phòng là đã nghĩ thông suốt, chịu từ bỏ phần tình cảm trái pháp luật kia càng vui mừng hơn, tâm lí thoải mái dưỡng thai rồi thuận lợi sinh ra một cô con gái Alpha.
Nhưng đây chỉ mới mở đầu cho bi kịch của hắn.
Hai đứa con bắt đầu xa lánh Lia, gần gũi Sar hơn mặc cho hắn có dỗ ngọt hay quan tâm. Lúc ấy Lia cũng không nghĩ nhiều, các con gần gũi với cha càng tốt chứ sao. Nhưng đến năm con trai 20 tuổi, con gái 15 tuổi, hắn phát hiện mình phản ứng với tin tức tố của con trai, người đã phát dục hoàn toàn tuyến thể.
Tuy là Omega đã bị đánh dấu nhưng nếu tiếp xúc với tin tức tố của Alpha khác ngoài chồng và người cùng huyết thống thì vẫn có phản ứng, đó là bài xích...
Lia không phải kẻ ngu ngốc, nếu không cũng không thuận lợi leo lên người Sar được. Hắn lén vào phòng con trai, lấy tóc đi xét nghiệm. Nhưng do cảm giác bứt rứt khó chịu, hắn lấy thêm tóc con gái.
Kết quả là cả hai đều không phải con của Lia. Điều này làm cho hắn phát điên. Nhưng hắn không vội làm ầm lên nữa, hắn muốn điều tra xem hai đứa giả mạo con mình thân phận thật là gì, con ruột của mình đang ở đâu.
Gia tộc Quelling đã từ bỏ hắn, gia tộc Hatcher thì càng không tin được, Lia đành tự lén lút làm lấy tất cả. Cuối cùng cũng thu đủ bằng chứng... Hai đứa con giả mạo kia là con của chồng hắn và vị thiếu gia hàng real...
Lia gần như ngã khuỵu khi ghi âm tất cả điều hai người họ nói. Hắn còn chụp rất nhiều ảnh cả người kia ngoại tình, còn may mắn tìm được một bức ảnh lúc vị thiếu gia real kia mang thai và được Sar đưa đi khám thai. Tất cả đều được cất ở khắp mọi góc trong căn phòng này...
Hôm nay là ngày Lia sẽ đi vạch mặt chồng và tình nhân nhưng người tỉnh dậy sau giấc ngủ lại là Lanila, một người vừa nhảy lầu.
Lia thật đang ở đâu? Hắn có thấy đau khổ khi mình cố gắng làm tất cả mọi việc nhưng rồi lại bị người khác chiếm xác không? Lanila nghĩ chắc chắn là có. Con còn chưa tìm được cơ mà...
Nhưng thôi, nếu lỡ chiếm xác người ta rồi thì hắn phải hoàn thành tất cả nguyện vọng của người ta, vạch mặt đôi mèo mả gà đồng kia, rồi tìm các con. Xong việc rồi chết cũng không muộn nhỉ?
Lanila cảm thấy không vui nhưng vẫn cất cuốn nhật kí vào chỗ cũ, bắt đầu đi sửa soạn chuẩn bị tìm đường chết.
+++++++
Cùng lúc đó ở gia tộc Dauote, một thiếu niên đang ngồi trên chiếc xích đu trong vườn.
Thiếu niên này chỉ lẳng lặng ngồi ngơ ngác nhìn ra xa, đôi mắt vô hồn không cảm xúc.
Người ta đồn rằng, tiểu thiếu gia của gia tộc Quý tộc Dauote bị tự kỉ nhưng cũng có người cho rằng đó là bị thiểu năng... Tất cả đều đúng. Từ khi sinh ra, tiểu thiếu gia đã bị thiểu năng nhưng lúc đó còn đỡ còn biết thân cận với mọi người nhưng bắt đầu từ năm 10 tuổi, tiểu thiếu gia bắt đầu kháng cự với mọi tiếp xúc, kể cả với người thân, cậu bị chẩn đoán mắc thêm căn bệnh tự kỉ.
Cha mẹ và anh chị vốn đã đau lòng con và em mình, giờ càng đau lòng hơn, ngược xuôi khắp nơi tìm cách chữa bệnh cho cậu ta.
Chớp mắt đã qua 30 năm, nhưng vì khung xương thuộc loại nhỏ nhắn, lại thêm khung mặt xinh xắn nên nhìn thế nào cũng ra là thiếu niên. Mọi người cũng chẳng quan tâm, dù sao cho dù có đẹp hơn nữa cũng chẳng ai dám cưới.
"Này, cô biết gì không? Hôm nay cái tên Lia Quelling sẽ tổ chức họp báo á, tự nhiên sáng sớm gọi đến các toà soạn."
"Là cái tên Lia Quelling 25 năm trước làm trò hề á hả?"
"Ừ, tên đó đó. Tưởng 25 năm qua là không làm trò, yên phận làm phu nhân nhà giàu rồi chứ. Không biết tính làm gì đây, chơi lớn tiếp chăng? Một lần đã nổi đến hai mươi mấy năm, giờ thêm không biết được bao nhiêu năm đây."
"Kẻ tham lam thường muốn thêm ấy mà, đã có con trai và con gái gia nhập trường quân đội nổi danh rồi nên giờ muốn khoe khoang chứ gì."
Hai người giúp việc kia mới đến nên không biết quy củ, lại thêm coi thường tiểu thiếu gia bị thiểu năng nên không kiêng dè mà nói chuyện.
Đing đoong đing đoong đing đoong...
Tiếng chuông vang vọng khắp biệt thự...
Hai người giúp việc kia im bặt nhìn lại, không biết từ lúc nào tiểu thiếu gia đã đứng bên sợi dây nối với cái chuông khẩn cấp của biệt thự gia tộc Dauote.
Cậu ta cúi mặt, rung sợi dây lần nữa thì quản gia cùng mười mấy vệ sĩ chạy đến.
"Tiểu thiếu gia!!!!"
Quản gia hoảng hốt chạy lại bên cậu, tay vừa định đặt lên vai cậu nhưng cuối cùng vẫn buông xuống. Ông khuỵu xuống cho vừa tầm với cậu, bắt đầu lo lắng hỏi han.
"Cậu ổn chứ tiểu thiếu gia, cậu cần gì sao!?"
Đây là lần đầu tiên ông thấy tiểu thiếu gia làm gì khác ngoài chơi xích đu và đọc sách.
Adreno ngước khuôn mặt xinh xắn lên nhìn ông, đôi mắt vốn phải vô hồn như thường ngày, bây giờ đã đỏ hoe, sóng sánh nước mắt chỉ chực chờ chảy xuống thành dòng.
"Tại sao cậu lại khóc? Hai người kia..."
Quản gia tức giận, ông đã chăm sóc thiếu gia đã lâu, rất yêu thương cậu nhưng bây giờ cậu lại khóc, ai đã làm cậu khóc?
"Bắt... Bắt lấy họ..."
Một tiếng nói khàn khàn phát ra ngay bên cạnh cắt ngang lời nói của quản gia.
Tiểu thiếu gia vừa nói chuyện...
Tất cả mọi người ở đó đều kinh ngạc đến ngơ ngác. Sau 30 năm, cậu cuối cùng cũng chịu nói chuyện... nhưng... bắt người sao?
Quản gia lấy lại tinh thần nhanh nhất.
"Mau, bắt lấy hai người họ lại."
Ông không biết tại sao tiểu thiếu gia có thể nói chuyện nhưng chắc chắn có liên quan đến hai người giúp việc mới đến này, chắc chắn họ đã làm hoặc nói gì khiến thiếu gia khó chịu rồi.
Adreno im lặng tiếp tục cúi đầu che đi đôi mắt đỏ ngầu đầy hung ác của cậu ta.
Sar Hatcher... Eiden Quelling...
__Hoàn chương 1__
Đoán xem Adreno là ai mà lại mang thù với cái đôi mèo mả gà đồng kia đi. Sẵn đoán luôn cậu ta là Alpha, Beta hay Omega nha.
Mới lúc nãy hắn còn tận hưởng tiếng gió thổi ù ù bên tai. Vừa chớp mắt có một cái, không phải là đau đớn, bể đầu, máu chảy tràn lan cũng không phải là hồn lìa khỏi xác, nghe mọi người bàn luận lí do mình nhảy lầu mà là nằm trên giường. Ủa alo!?
Lanila chán nản ngồi dậy quan sát xung quanh. Đây là căn phòng rộng rãi, bài trí khá giản dị... so với căn phòng ở nhà hắn. Nếu có ai biết hắn nói căn phòng chứa toàn nội thất đắt tiền mà chỉ có Quý tộc có thể mua là giản dị chắc sẽ hộc máu mất.
Đánh giá nơi mình bỗng dưng xuất hiện xong xuôi, xác nhận không có ai ở đây, hắn mới rời giường đến cái bàn làm việc hơi bị lạc quẻ với bài trí.
Bàn làm việc chắc sẽ có thông tin về nơi này, lẫn thân thể mà hắn đang chiếm dụng. Cái này gọi là gì nhỉ? Trọng sinh như các tiểu thuyết hay nói chăng? Là ông già hơn một trăm tuổi, Lanila tất nhiên biết chắc chắn mình đã trọng sinh vào thân thể người khác, nhưng hắn đã già đến mức sợi dây hoảng sợ mất tiêu rồi, hắn bây giờ rất bình tĩnh.
Lanila bắt đầu lục lọi hộc bàn, kiểm tra chân bàn, cuối cùng tìm thấy một cuốn nhật kí được giấu ở giữa lưng bàn với bức tường, nếu có người xê dịch bàn thì mới phát hiện.
Chủ thân thể này tên Lia Quelling, là một Omega đã có gia đình. Lanila cảm thấy không vui, sống hơn một trăm năm trên thế giới này với thân phận Beta, giờ mới nhảy lầu một cái đã thành Omega, còn có chồng có con, cái này có khác gì tước đoạt đồ vật của người khác?
Nhưng hắn chưa kịp áy náy với nguyên chủ thì đã bị câu chuyện máu chó trong cuốn nhật kí đánh cho choáng váng.
Nguyên chủ là thiếu gia của gia tộc Quý tộc Quelling, được nuông chiều, nâng niu đã đời đến năm 18 tuổi thì bị phát hiện là hàng fake. Hàng real trở về, hàng fake tất nhiên phải trở về vị trí vốn có nhưng nguyên chủ rất khôn, nhanh nhẹn leo lên một vị Tướng quân, cũng chính là ông chồng hiện tại.
Vị Tướng quân tên Sar Hatcher kia bị lừa thì rất tức giận nhưng vẫn có trách nhiệm cưới Lia về, cho hắn một mái nhà, chăm sóc chuẩn bị cho cái thai trong bụng hắn. Mọi chuyện có lẽ sẽ kết thúc, nguyên chủ vẫn có được cuộc sống giàu sang như cũ thì hắn phát hiện chồng mình yêu vị thiếu gia hàng real kia. Lia tức đến mức ngất xỉu may mà được một người qua đường tốt bụng đưa vào bệnh viện mới giữ được cái thai 2 tháng yếu ớt.
Đọc đến đây Lanila thấy nhức đầu. Chuyện tình cảm phức tạp thật đấy, may mà hắn chỉ lo tập trung vào sự nghiệp nghiên cứu, yêu đương không nổi.
Nguyên chủ xuất viện thì ngay lập tức đi làm ầm ĩ với gia tộc Hatcher, nhờ vào cái thai và Luật Đế quốc mới ngăn cản được chồng ngoại tình. Cuộc sống cuối cùng cũng yên ổn, Lia ngoan ngoãn dưỡng thai rồi sinh ra một đứa con trai Alpha, củng cố được vị trí của mình.
Lia sống hạnh phúc với con trai được 5 năm, thì mang thai lần thứ hai. Hắn tưởng chồng đụng vào mình sau 5 năm chia phòng là đã nghĩ thông suốt, chịu từ bỏ phần tình cảm trái pháp luật kia càng vui mừng hơn, tâm lí thoải mái dưỡng thai rồi thuận lợi sinh ra một cô con gái Alpha.
Nhưng đây chỉ mới mở đầu cho bi kịch của hắn.
Hai đứa con bắt đầu xa lánh Lia, gần gũi Sar hơn mặc cho hắn có dỗ ngọt hay quan tâm. Lúc ấy Lia cũng không nghĩ nhiều, các con gần gũi với cha càng tốt chứ sao. Nhưng đến năm con trai 20 tuổi, con gái 15 tuổi, hắn phát hiện mình phản ứng với tin tức tố của con trai, người đã phát dục hoàn toàn tuyến thể.
Tuy là Omega đã bị đánh dấu nhưng nếu tiếp xúc với tin tức tố của Alpha khác ngoài chồng và người cùng huyết thống thì vẫn có phản ứng, đó là bài xích...
Lia không phải kẻ ngu ngốc, nếu không cũng không thuận lợi leo lên người Sar được. Hắn lén vào phòng con trai, lấy tóc đi xét nghiệm. Nhưng do cảm giác bứt rứt khó chịu, hắn lấy thêm tóc con gái.
Kết quả là cả hai đều không phải con của Lia. Điều này làm cho hắn phát điên. Nhưng hắn không vội làm ầm lên nữa, hắn muốn điều tra xem hai đứa giả mạo con mình thân phận thật là gì, con ruột của mình đang ở đâu.
Gia tộc Quelling đã từ bỏ hắn, gia tộc Hatcher thì càng không tin được, Lia đành tự lén lút làm lấy tất cả. Cuối cùng cũng thu đủ bằng chứng... Hai đứa con giả mạo kia là con của chồng hắn và vị thiếu gia hàng real...
Lia gần như ngã khuỵu khi ghi âm tất cả điều hai người họ nói. Hắn còn chụp rất nhiều ảnh cả người kia ngoại tình, còn may mắn tìm được một bức ảnh lúc vị thiếu gia real kia mang thai và được Sar đưa đi khám thai. Tất cả đều được cất ở khắp mọi góc trong căn phòng này...
Hôm nay là ngày Lia sẽ đi vạch mặt chồng và tình nhân nhưng người tỉnh dậy sau giấc ngủ lại là Lanila, một người vừa nhảy lầu.
Lia thật đang ở đâu? Hắn có thấy đau khổ khi mình cố gắng làm tất cả mọi việc nhưng rồi lại bị người khác chiếm xác không? Lanila nghĩ chắc chắn là có. Con còn chưa tìm được cơ mà...
Nhưng thôi, nếu lỡ chiếm xác người ta rồi thì hắn phải hoàn thành tất cả nguyện vọng của người ta, vạch mặt đôi mèo mả gà đồng kia, rồi tìm các con. Xong việc rồi chết cũng không muộn nhỉ?
Lanila cảm thấy không vui nhưng vẫn cất cuốn nhật kí vào chỗ cũ, bắt đầu đi sửa soạn chuẩn bị tìm đường chết.
+++++++
Cùng lúc đó ở gia tộc Dauote, một thiếu niên đang ngồi trên chiếc xích đu trong vườn.
Thiếu niên này chỉ lẳng lặng ngồi ngơ ngác nhìn ra xa, đôi mắt vô hồn không cảm xúc.
Người ta đồn rằng, tiểu thiếu gia của gia tộc Quý tộc Dauote bị tự kỉ nhưng cũng có người cho rằng đó là bị thiểu năng... Tất cả đều đúng. Từ khi sinh ra, tiểu thiếu gia đã bị thiểu năng nhưng lúc đó còn đỡ còn biết thân cận với mọi người nhưng bắt đầu từ năm 10 tuổi, tiểu thiếu gia bắt đầu kháng cự với mọi tiếp xúc, kể cả với người thân, cậu bị chẩn đoán mắc thêm căn bệnh tự kỉ.
Cha mẹ và anh chị vốn đã đau lòng con và em mình, giờ càng đau lòng hơn, ngược xuôi khắp nơi tìm cách chữa bệnh cho cậu ta.
Chớp mắt đã qua 30 năm, nhưng vì khung xương thuộc loại nhỏ nhắn, lại thêm khung mặt xinh xắn nên nhìn thế nào cũng ra là thiếu niên. Mọi người cũng chẳng quan tâm, dù sao cho dù có đẹp hơn nữa cũng chẳng ai dám cưới.
"Này, cô biết gì không? Hôm nay cái tên Lia Quelling sẽ tổ chức họp báo á, tự nhiên sáng sớm gọi đến các toà soạn."
"Là cái tên Lia Quelling 25 năm trước làm trò hề á hả?"
"Ừ, tên đó đó. Tưởng 25 năm qua là không làm trò, yên phận làm phu nhân nhà giàu rồi chứ. Không biết tính làm gì đây, chơi lớn tiếp chăng? Một lần đã nổi đến hai mươi mấy năm, giờ thêm không biết được bao nhiêu năm đây."
"Kẻ tham lam thường muốn thêm ấy mà, đã có con trai và con gái gia nhập trường quân đội nổi danh rồi nên giờ muốn khoe khoang chứ gì."
Hai người giúp việc kia mới đến nên không biết quy củ, lại thêm coi thường tiểu thiếu gia bị thiểu năng nên không kiêng dè mà nói chuyện.
Đing đoong đing đoong đing đoong...
Tiếng chuông vang vọng khắp biệt thự...
Hai người giúp việc kia im bặt nhìn lại, không biết từ lúc nào tiểu thiếu gia đã đứng bên sợi dây nối với cái chuông khẩn cấp của biệt thự gia tộc Dauote.
Cậu ta cúi mặt, rung sợi dây lần nữa thì quản gia cùng mười mấy vệ sĩ chạy đến.
"Tiểu thiếu gia!!!!"
Quản gia hoảng hốt chạy lại bên cậu, tay vừa định đặt lên vai cậu nhưng cuối cùng vẫn buông xuống. Ông khuỵu xuống cho vừa tầm với cậu, bắt đầu lo lắng hỏi han.
"Cậu ổn chứ tiểu thiếu gia, cậu cần gì sao!?"
Đây là lần đầu tiên ông thấy tiểu thiếu gia làm gì khác ngoài chơi xích đu và đọc sách.
Adreno ngước khuôn mặt xinh xắn lên nhìn ông, đôi mắt vốn phải vô hồn như thường ngày, bây giờ đã đỏ hoe, sóng sánh nước mắt chỉ chực chờ chảy xuống thành dòng.
"Tại sao cậu lại khóc? Hai người kia..."
Quản gia tức giận, ông đã chăm sóc thiếu gia đã lâu, rất yêu thương cậu nhưng bây giờ cậu lại khóc, ai đã làm cậu khóc?
"Bắt... Bắt lấy họ..."
Một tiếng nói khàn khàn phát ra ngay bên cạnh cắt ngang lời nói của quản gia.
Tiểu thiếu gia vừa nói chuyện...
Tất cả mọi người ở đó đều kinh ngạc đến ngơ ngác. Sau 30 năm, cậu cuối cùng cũng chịu nói chuyện... nhưng... bắt người sao?
Quản gia lấy lại tinh thần nhanh nhất.
"Mau, bắt lấy hai người họ lại."
Ông không biết tại sao tiểu thiếu gia có thể nói chuyện nhưng chắc chắn có liên quan đến hai người giúp việc mới đến này, chắc chắn họ đã làm hoặc nói gì khiến thiếu gia khó chịu rồi.
Adreno im lặng tiếp tục cúi đầu che đi đôi mắt đỏ ngầu đầy hung ác của cậu ta.
Sar Hatcher... Eiden Quelling...
__Hoàn chương 1__
Đoán xem Adreno là ai mà lại mang thù với cái đôi mèo mả gà đồng kia đi. Sẵn đoán luôn cậu ta là Alpha, Beta hay Omega nha.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.