Tôi Làm Tắc Bồn Cầu Nhà Nữ Thần Rồi
Chương 8
Bách Đáp Nhục Ti
01/01/2021
Tác giả: Bách Đáp Nhục Ti
Editor: Tiểu Trùng – Emily
Beta: Kan Kudo
☆ Chương 8 ☆
—————
222# Ngắm hoa trong sương, mò trăng đáy nước
...
Không phải cục cớt đó... mà là cái cục... tôi mới thải ra ở trong khách sạn sau đó cơ.
Thanh minh lại lần nữa, tôi thật sự không cố ý muốn để lại đống cớt đó tặng anh trai nữ thần!
Mà thôi, cứ nói về việc tại sao tôi lại ị ra cục cớt to nữa đi...
Theo lý thuyết thì tôi vừa đi ngoài ra một cục cớt vừa đen vừa to vừa dài rồi, đáng lẽ ra sẽ không ị tiếp trong một thời gian nữa, nhưng xấu ở chỗ anh trai nữ thần thật sự quá quan tâm tôi!
Sau khi anh trai nữ thần cõng tôi về khách sạn, ảnh còn ra ngoài mua một đống hoa quả về, bảo là cho tôi ăn hết chỗ đó!
Tôi sao mà nhịn được, không chỉ ăn sạch đống hoa quả đó, tôi còn không bỏ qua thức ăn mà khách sạn chuẩn bị cùng với đồ ăn bản xứ ở đó.
Lúc đầu thì đúng thật là tôi ăn rất vui vẻ, nhưng buổi tối lúc về, tôi lại muốn đi ị...
Ăn nhiều hoa quả quả nhiên đi dễ hơn nhiều, tôi cảm thấy lần ị này dễ dàng hơn bất cứ lần nào khác, chỉ nhẹ nhàng rặn là nó đã ra rồi. Lúc đó tôi còn ngây thơ nghĩ, ị ra dễ như vậy thì chắc xả cũng dễ trôi lắm, kết quả... hoàn toàn không phải!
Tôi bận rộn trong nhà vệ sinh suốt nửa tiếng cũng không thể xả cho cục cớt kia trôi đi.
Anh trai nữ thần thấy tôi ngâm trong đấy lâu quá, đi tới gõ cửa một cái, "XX, sao thế, có phải em khó chịu chỗ nào không?"
"Không không," Tôi chột dạ nói, "Em đang tắm."
"Đừng ngâm nước lâu quá, dễ chóng mặt lắm đấy."
"Vâng vâng vâng, em ra ngay đây."
Mười phút sau, cuối cùng tôi cũng từ bỏ, định ra ngoài nói thẳng với anh trai nữ thần.
Lúc đó tôi còn khá ngâu si, căn bản không nghĩ tới việc móc ra giấu đi!
Anh trai nữ thần nghe thấy tôi bảo bồn cầu bị tắc thì chỉ hơi ngẩn người một chút, rồi lại an ủi tôi, "Không sao, đừng vội, để anh vào xem thử chút."
Tôi kéo tay của anh trai nữ thần lại, "Đừng đi mà!"
"Yên tâm, anh có chuẩn bị tâm lý rồi," Anh trai nữ thần sờ sờ đầu tôi, "Cũng không phải là anh chưa từng thấy bao giờ."
Tôi: "..." Đúng vậy, tôi cần gì phải ngại, đằng nào anh trai nữ thần cũng là người đã xi ị cho tôi!
Sau khi thấy, anh trai nữ thần im lặng hồi lâu, chắc là chưa từng thấy loại cớt nào được người thải ra to như vậy. Anh nói với tôi còn đang kéo vạt áo của ảnh: "Trong phòng chúng ta không có đồ để thông, để anh ra ngoài sảnh tìm người đến xử lí."
Đây vẫn là lần đầu tiên tôi làm tắc bồn cầu không phải của nhà mình, vừa nghe thấy anh trai nữ thần bảo tìm người tới, tôi vừa sợ vừa xấu hổ, ôm chặt lấy anh trai nữ thần, ngẩng đầu kêu: "Anh, đừng mà! Em tự làm được! Anh tin em đi!! Từ nhỏ đến lớn mấy bồn cầu em làm tắc đều được em thông hết đấy!!! Lần này là do em bị bất ngờ, trong phòng lại không có dụng cụ để làm, anh kiếm cho em cái chậu hoặc một cây gậy, chắc chắn em sẽ xả nó xuống!!!"
Anh trai nữ thần vẻ mặt phức tạp nhìn tôi, lát sau mới nói: "Em buông anh ra trước đã."
Tôi càng ôm chặt hơn, "Em không buông!"
Anh ấy bất đắc dĩ nói: "Em không buông, sao mà anh tìm chậu cho em được?"
"À được được được." Tôi lập tức buông ra.
Rồi anh trai nữ thần đi ra ngoài, một lát sau, anh ấy cầm một chậu rửa mặt trở về.
Tôi chạy tới định nhận lấy, nhưng anh trai nữ thần lại không đưa cho tôi.
"Để anh làm cho." Anh trai nữ thần nói.
"Không cần không cần, để em tự làm."
"Muộn lắm rồi, em nghỉ đi, cứ để anh."
"Anh, anh cứ nghỉ đi, việc này em có kinh nghiệm hơn!"
"Vậy mình làm cùng nhau đi, hai người sẽ có năng suất cao hơn."
Tôi suy nghĩ một chút rồi đáp: "Được."
Sự thật chứng minh, hai người làm thì năng suất cũng chả tăng được bao nhiêu. Vấn đề chính vẫn là do độ cứng mềm của cớt huynh như nào, tôi đã kéo ra vẫy vẫy mấy cái nhưng nó vẫn không bị đứt...
Tôi và anh trai nữ thần thay phiên nhau xối nước cũng không xả nó trôi đi được.
"Làm sao bây giờ?!" Tôi sắp khóc tới nơi rồi.
Anh trai nữ thần cũng mệt mỏi cởi một nút áo ra, "Được rồi, không làm nữa, mai làm tiếp."
Tôi vẫn chưa muốn từ bỏ, "Nhưng sáng mai chúng ta phải trả phòng rồi mà!"
"Không sao, bây giờ phải đi ngủ đã. Cứ để nó ngấm nước một tối đi, ngấm mục ra rồi, biết đâu mai sẽ xả được."
Tôi nghĩ nghĩ, cảm thấy cũng có lí, bèn gật đầu.
Nằm xuống giường tôi mới thấy xấu hổ, nghiêng người nhìn sang phía anh trai nữ thần, nhỏ giọng nói: "Anh... anh đã ngủ chưa?"
Anh trai nữ thần cũng trở mình nhìn tôi: "Anh chưa."
Mặc dù tắt đèn rồi, tôi vẫn cảm nhận được anh trai nữ thần dịu dàng nhìn tôi lúc nói chuyện, tôi càng xấu hổ hơn, "Xin lỗi anh."
Anh trai nữ thần lại nói: "Sao lại nói xin lỗi?"
"Anh... anh sẽ không cảm thấy ghê tởm chứ?" Nếu là tôi, tôi chắc chắn sẽ không thông bồn cầu hộ người khác đâu, kể cả cục cớt kia vừa thơm vừa giòn đi chăng nữa!!!
"Vậy em thì sao? Em có thấy ghê không?"
"Tất nhiên là không!" Cớt do mình ị sao mình lại ghét cho được! Chắc chắn mọi người cũng có cảm nhận này đấy, đây chính là cảm giác cớt mình ị ra thúi tới mức ai cũng bảo thúi chỉ có riêng mình lại không thấy thế.
Anh trai nữ thần khẽ cười, nói: "Cho nên anh cũng vậy."
Cho nên, cái "Cho nên" này sao mà có được...?
Cho dù nó có kiểu gì, trước giờ chưa từng có người nào đối xử tốt với tôi như anh trai nữ thần vậy. Tôi chỉ hận không thể nhào qua ôm anh ấy mà lăn vài vòng, nhưng tôi sợ mình nhiệt tình quá đâm ra dọa sợ anh ấy, nên cũng không nói gì nữa.
Anh trai nữ thần cũng im lặng, lúc tôi tưởng rằng anh ấy ngủ rồi, anh trai nữ thần đột nhiên nói: "XX, em..."
Tôi vội vàng nói: "Sao vậy, anh?"
"Sau này ăn dưa hấu nhớ đừng nuốt hạt."
"Ơ?" Sao anh trai nữ thần lại biết tôi ăn dưa hấu không bỏ hạt?
"Không sao đâu, ngủ đi."
"À à, anh, ngủ ngon."
"Ừ, ngủ ngon."
Kết quả sáng ngày thứ hai, tôi vô cùng chờ mong chạy vào nhà vệ sinh, cục cớt kia vẫn chẳng mềm đi tẹo nào...
Anh trai nữ thần cũng rất giật mình, anh ngẫm nghĩ một chút rồi nói: "Hay là anh đi tìm nhân viên nhé?"
Đúng rồi, ăn sáng xong thì chúng tôi phải trả phòng, không giải quyết được cục cớt này, sao tôi dám đi ăn được chứ! Không đúng, ăn sáng không phải vấn đề chính! Không xả được cục cớt này đi, sao tôi dám đi trả phòng được chứ!
"Được rồi... anh, cảm ơn anh."
Anh trai nữ thần sờ đầu tôi rồi nói: "Em không cần nói cảm ơn với anh đâu."
Kết quả...
Cục cớt kia của tôi khiến cả chủ khách sạn đó hoảng sợ...
Bởi vì đây là lần đầu bồn cầu trong khách sạn của họ bị tắc!
Nghe nói bồn cầu của họ là nhập từ hàng ngoại, từ trước tới giờ chưa từng bị tắc, đây là lần đầu tiên xuất hiện chuyện này từ khi họ khai trương. Chủ khách sạn còn mở một hội nghị khẩn cấp, bàn bạc xem nên giải quyết đống cớt kia như thế nào...
Mặc dù bọn họ đều cho rằng cục cớt kia là do anh trai nữ thần thải ra.
Bởi vì... anh trai nữ thần nói với họ, cục cớt kia là do anh ấy tạo ra.
Mà tôi, người thật sự tạo ra đống cớt đó lại trốn ở bên ngoài, ngay cả phòng vệ sinh còn không dám vào...
Bây giờ nhớ lại, đúng thật là không chốn dung thân, đã ị cớt ra thì không được hổ thẹn, làm tắc bồn cầu càng không được hổ thẹn như vậy. Nhưng đáng xấu hổ là tôi lại không dám thừa nhận, còn chạy đi luôn...
Đúng vậy, tôi đã chạy trốn, còn ném lại cục cớt kia cho anh trai nữ thần...
Bởi vì đấy là lần đầu tiên tôi làm tắc bồn cầu ở bên ngoài, nghe thấy người của khách sạn bảo muốn chụp lại đống cớt kia, còn phải gửi cho trụ sở chính, tôi bèn... trốn mất tăm.
Về đến nhà, tôi vừa hối hận vừa lo lắng. Tôi muốn tìm anh trai nữ thần để xin lỗi, nhưng tôi chỉ biết anh trai nữ thần và mình ở cùng một thành phố, không biết anh ấy ở đâu. Tôi thấp thỏm gọi điện cho anh trai nữ thần, nhưng điện thoại reo rất lâu mà anh ấy cũng không nhận...
Vào khoảng khắc ấy, tôi cảm thấy mình tiêu rồi, anh trai nữ thần sẽ không tha thứ cho tôi nữa!
Sau đó, tôi bị bệnh.
Về sau, tôi quyết định quên đi anh trai nữ thần.
Vậy thì sau này lúc tôi làm tắc bồn cầu, tôi sẽ không đau khổ vì không còn người ở bên tôi, xi ị cho tôi, thông bồn cầu giúp tôi nữa.
223# Người đàn ông chết trên bồn cầu
Chủ thớt, tôi cũng giống cậu đấy, nhưng không phải tôi làm tắc bồn cầu, mà là ăn dưa hấu không bỏ hạt nhé~
224# Cảm thấy mình thật cu tè
Vkl...
Vừa muốn khóc vừa muốn cười...
Không ngờ tới, tôi lại bị cảm động vì một cục cớt!
225# Tui cảm thấy cái dễ thương của mình khá là lạ
Đừng nói gì nữa, chủ thớt, gặp một người đàn ông có thể ở bên cậu, xi ị cho cậu, thông bồn cầu giúp cậu, sao không gả cho luôn đi!
226# Ị nhầm bồn cầu gả đúng chồng
...
Editor: Tiểu Trùng – Emily
Beta: Kan Kudo
☆ Chương 8 ☆
—————
222# Ngắm hoa trong sương, mò trăng đáy nước
...
Không phải cục cớt đó... mà là cái cục... tôi mới thải ra ở trong khách sạn sau đó cơ.
Thanh minh lại lần nữa, tôi thật sự không cố ý muốn để lại đống cớt đó tặng anh trai nữ thần!
Mà thôi, cứ nói về việc tại sao tôi lại ị ra cục cớt to nữa đi...
Theo lý thuyết thì tôi vừa đi ngoài ra một cục cớt vừa đen vừa to vừa dài rồi, đáng lẽ ra sẽ không ị tiếp trong một thời gian nữa, nhưng xấu ở chỗ anh trai nữ thần thật sự quá quan tâm tôi!
Sau khi anh trai nữ thần cõng tôi về khách sạn, ảnh còn ra ngoài mua một đống hoa quả về, bảo là cho tôi ăn hết chỗ đó!
Tôi sao mà nhịn được, không chỉ ăn sạch đống hoa quả đó, tôi còn không bỏ qua thức ăn mà khách sạn chuẩn bị cùng với đồ ăn bản xứ ở đó.
Lúc đầu thì đúng thật là tôi ăn rất vui vẻ, nhưng buổi tối lúc về, tôi lại muốn đi ị...
Ăn nhiều hoa quả quả nhiên đi dễ hơn nhiều, tôi cảm thấy lần ị này dễ dàng hơn bất cứ lần nào khác, chỉ nhẹ nhàng rặn là nó đã ra rồi. Lúc đó tôi còn ngây thơ nghĩ, ị ra dễ như vậy thì chắc xả cũng dễ trôi lắm, kết quả... hoàn toàn không phải!
Tôi bận rộn trong nhà vệ sinh suốt nửa tiếng cũng không thể xả cho cục cớt kia trôi đi.
Anh trai nữ thần thấy tôi ngâm trong đấy lâu quá, đi tới gõ cửa một cái, "XX, sao thế, có phải em khó chịu chỗ nào không?"
"Không không," Tôi chột dạ nói, "Em đang tắm."
"Đừng ngâm nước lâu quá, dễ chóng mặt lắm đấy."
"Vâng vâng vâng, em ra ngay đây."
Mười phút sau, cuối cùng tôi cũng từ bỏ, định ra ngoài nói thẳng với anh trai nữ thần.
Lúc đó tôi còn khá ngâu si, căn bản không nghĩ tới việc móc ra giấu đi!
Anh trai nữ thần nghe thấy tôi bảo bồn cầu bị tắc thì chỉ hơi ngẩn người một chút, rồi lại an ủi tôi, "Không sao, đừng vội, để anh vào xem thử chút."
Tôi kéo tay của anh trai nữ thần lại, "Đừng đi mà!"
"Yên tâm, anh có chuẩn bị tâm lý rồi," Anh trai nữ thần sờ sờ đầu tôi, "Cũng không phải là anh chưa từng thấy bao giờ."
Tôi: "..." Đúng vậy, tôi cần gì phải ngại, đằng nào anh trai nữ thần cũng là người đã xi ị cho tôi!
Sau khi thấy, anh trai nữ thần im lặng hồi lâu, chắc là chưa từng thấy loại cớt nào được người thải ra to như vậy. Anh nói với tôi còn đang kéo vạt áo của ảnh: "Trong phòng chúng ta không có đồ để thông, để anh ra ngoài sảnh tìm người đến xử lí."
Đây vẫn là lần đầu tiên tôi làm tắc bồn cầu không phải của nhà mình, vừa nghe thấy anh trai nữ thần bảo tìm người tới, tôi vừa sợ vừa xấu hổ, ôm chặt lấy anh trai nữ thần, ngẩng đầu kêu: "Anh, đừng mà! Em tự làm được! Anh tin em đi!! Từ nhỏ đến lớn mấy bồn cầu em làm tắc đều được em thông hết đấy!!! Lần này là do em bị bất ngờ, trong phòng lại không có dụng cụ để làm, anh kiếm cho em cái chậu hoặc một cây gậy, chắc chắn em sẽ xả nó xuống!!!"
Anh trai nữ thần vẻ mặt phức tạp nhìn tôi, lát sau mới nói: "Em buông anh ra trước đã."
Tôi càng ôm chặt hơn, "Em không buông!"
Anh ấy bất đắc dĩ nói: "Em không buông, sao mà anh tìm chậu cho em được?"
"À được được được." Tôi lập tức buông ra.
Rồi anh trai nữ thần đi ra ngoài, một lát sau, anh ấy cầm một chậu rửa mặt trở về.
Tôi chạy tới định nhận lấy, nhưng anh trai nữ thần lại không đưa cho tôi.
"Để anh làm cho." Anh trai nữ thần nói.
"Không cần không cần, để em tự làm."
"Muộn lắm rồi, em nghỉ đi, cứ để anh."
"Anh, anh cứ nghỉ đi, việc này em có kinh nghiệm hơn!"
"Vậy mình làm cùng nhau đi, hai người sẽ có năng suất cao hơn."
Tôi suy nghĩ một chút rồi đáp: "Được."
Sự thật chứng minh, hai người làm thì năng suất cũng chả tăng được bao nhiêu. Vấn đề chính vẫn là do độ cứng mềm của cớt huynh như nào, tôi đã kéo ra vẫy vẫy mấy cái nhưng nó vẫn không bị đứt...
Tôi và anh trai nữ thần thay phiên nhau xối nước cũng không xả nó trôi đi được.
"Làm sao bây giờ?!" Tôi sắp khóc tới nơi rồi.
Anh trai nữ thần cũng mệt mỏi cởi một nút áo ra, "Được rồi, không làm nữa, mai làm tiếp."
Tôi vẫn chưa muốn từ bỏ, "Nhưng sáng mai chúng ta phải trả phòng rồi mà!"
"Không sao, bây giờ phải đi ngủ đã. Cứ để nó ngấm nước một tối đi, ngấm mục ra rồi, biết đâu mai sẽ xả được."
Tôi nghĩ nghĩ, cảm thấy cũng có lí, bèn gật đầu.
Nằm xuống giường tôi mới thấy xấu hổ, nghiêng người nhìn sang phía anh trai nữ thần, nhỏ giọng nói: "Anh... anh đã ngủ chưa?"
Anh trai nữ thần cũng trở mình nhìn tôi: "Anh chưa."
Mặc dù tắt đèn rồi, tôi vẫn cảm nhận được anh trai nữ thần dịu dàng nhìn tôi lúc nói chuyện, tôi càng xấu hổ hơn, "Xin lỗi anh."
Anh trai nữ thần lại nói: "Sao lại nói xin lỗi?"
"Anh... anh sẽ không cảm thấy ghê tởm chứ?" Nếu là tôi, tôi chắc chắn sẽ không thông bồn cầu hộ người khác đâu, kể cả cục cớt kia vừa thơm vừa giòn đi chăng nữa!!!
"Vậy em thì sao? Em có thấy ghê không?"
"Tất nhiên là không!" Cớt do mình ị sao mình lại ghét cho được! Chắc chắn mọi người cũng có cảm nhận này đấy, đây chính là cảm giác cớt mình ị ra thúi tới mức ai cũng bảo thúi chỉ có riêng mình lại không thấy thế.
Anh trai nữ thần khẽ cười, nói: "Cho nên anh cũng vậy."
Cho nên, cái "Cho nên" này sao mà có được...?
Cho dù nó có kiểu gì, trước giờ chưa từng có người nào đối xử tốt với tôi như anh trai nữ thần vậy. Tôi chỉ hận không thể nhào qua ôm anh ấy mà lăn vài vòng, nhưng tôi sợ mình nhiệt tình quá đâm ra dọa sợ anh ấy, nên cũng không nói gì nữa.
Anh trai nữ thần cũng im lặng, lúc tôi tưởng rằng anh ấy ngủ rồi, anh trai nữ thần đột nhiên nói: "XX, em..."
Tôi vội vàng nói: "Sao vậy, anh?"
"Sau này ăn dưa hấu nhớ đừng nuốt hạt."
"Ơ?" Sao anh trai nữ thần lại biết tôi ăn dưa hấu không bỏ hạt?
"Không sao đâu, ngủ đi."
"À à, anh, ngủ ngon."
"Ừ, ngủ ngon."
Kết quả sáng ngày thứ hai, tôi vô cùng chờ mong chạy vào nhà vệ sinh, cục cớt kia vẫn chẳng mềm đi tẹo nào...
Anh trai nữ thần cũng rất giật mình, anh ngẫm nghĩ một chút rồi nói: "Hay là anh đi tìm nhân viên nhé?"
Đúng rồi, ăn sáng xong thì chúng tôi phải trả phòng, không giải quyết được cục cớt này, sao tôi dám đi ăn được chứ! Không đúng, ăn sáng không phải vấn đề chính! Không xả được cục cớt này đi, sao tôi dám đi trả phòng được chứ!
"Được rồi... anh, cảm ơn anh."
Anh trai nữ thần sờ đầu tôi rồi nói: "Em không cần nói cảm ơn với anh đâu."
Kết quả...
Cục cớt kia của tôi khiến cả chủ khách sạn đó hoảng sợ...
Bởi vì đây là lần đầu bồn cầu trong khách sạn của họ bị tắc!
Nghe nói bồn cầu của họ là nhập từ hàng ngoại, từ trước tới giờ chưa từng bị tắc, đây là lần đầu tiên xuất hiện chuyện này từ khi họ khai trương. Chủ khách sạn còn mở một hội nghị khẩn cấp, bàn bạc xem nên giải quyết đống cớt kia như thế nào...
Mặc dù bọn họ đều cho rằng cục cớt kia là do anh trai nữ thần thải ra.
Bởi vì... anh trai nữ thần nói với họ, cục cớt kia là do anh ấy tạo ra.
Mà tôi, người thật sự tạo ra đống cớt đó lại trốn ở bên ngoài, ngay cả phòng vệ sinh còn không dám vào...
Bây giờ nhớ lại, đúng thật là không chốn dung thân, đã ị cớt ra thì không được hổ thẹn, làm tắc bồn cầu càng không được hổ thẹn như vậy. Nhưng đáng xấu hổ là tôi lại không dám thừa nhận, còn chạy đi luôn...
Đúng vậy, tôi đã chạy trốn, còn ném lại cục cớt kia cho anh trai nữ thần...
Bởi vì đấy là lần đầu tiên tôi làm tắc bồn cầu ở bên ngoài, nghe thấy người của khách sạn bảo muốn chụp lại đống cớt kia, còn phải gửi cho trụ sở chính, tôi bèn... trốn mất tăm.
Về đến nhà, tôi vừa hối hận vừa lo lắng. Tôi muốn tìm anh trai nữ thần để xin lỗi, nhưng tôi chỉ biết anh trai nữ thần và mình ở cùng một thành phố, không biết anh ấy ở đâu. Tôi thấp thỏm gọi điện cho anh trai nữ thần, nhưng điện thoại reo rất lâu mà anh ấy cũng không nhận...
Vào khoảng khắc ấy, tôi cảm thấy mình tiêu rồi, anh trai nữ thần sẽ không tha thứ cho tôi nữa!
Sau đó, tôi bị bệnh.
Về sau, tôi quyết định quên đi anh trai nữ thần.
Vậy thì sau này lúc tôi làm tắc bồn cầu, tôi sẽ không đau khổ vì không còn người ở bên tôi, xi ị cho tôi, thông bồn cầu giúp tôi nữa.
223# Người đàn ông chết trên bồn cầu
Chủ thớt, tôi cũng giống cậu đấy, nhưng không phải tôi làm tắc bồn cầu, mà là ăn dưa hấu không bỏ hạt nhé~
224# Cảm thấy mình thật cu tè
Vkl...
Vừa muốn khóc vừa muốn cười...
Không ngờ tới, tôi lại bị cảm động vì một cục cớt!
225# Tui cảm thấy cái dễ thương của mình khá là lạ
Đừng nói gì nữa, chủ thớt, gặp một người đàn ông có thể ở bên cậu, xi ị cho cậu, thông bồn cầu giúp cậu, sao không gả cho luôn đi!
226# Ị nhầm bồn cầu gả đúng chồng
...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.