Chương 2: Phần I - Hãy Đến Bắt Ta
Tử Kim Trần
11/07/2020
Dịch giả: Hương Ly
◄○►◄○►◄○►
Chương 1
Hiện trường chật kín người, năm chiếc xe cảnh sát khó khăn lắm mới tìm được chỗ đỗ.
Đội trưởng đội Trinh sát hình sự của thành phố Hàng - Triệu Thiết Dân mở cửa xe, thò đầu ra chuẩn bị bước xuống xe, phía trước đột nhiên có một thứ hình dạng như cái gậy đen sì lia vụt tới khiến ông phải vội vàng rụt đầu lại.
“Bày trò gì thế?” Ông kêu lên, bực bội xoa chỗ trán bị đau, rồi lại đứng dậy, trước mặt lập tức xuất hiện một chiếc micro cán dài chặn ông lại, phía sau là một loạt các máy quay. Còn chưa đợi ông tìm ra được “kẻ đầu têu” chọc micro vào ông, đám phóng viên phía bên kia micro đã bắt đầu mồm năm miệng mười đưa ra câu hỏi: “Nghe nói đây là vụ án mạng thứ năm, phía cảnh sát lần này có đảm bảo bắt được hung thủ không?”, “Lần này hung thủ lại một lần nữa để lại hàng chữ “Hãy đến bắt ta”, Sở Công an nhìn nhận sự việc này như thế nào?”,
“Ông có thể giới thiệu sơ qua về vụ án lần này được không?”
Triệu Thiết Dân mím môi, trên mặt thoáng lộ ra sự khó chịu. Vừa mới xảy ra vụ án như vậy, ông còn đang cuống cuồng vào điều tra hiện trường, đám người này thật là quá phiền phức.
Nếu như là hồi ông vừa mới làm cảnh sát, khi đối diện với nhóm người này, chắc chắn ông sẽ bực bội hét lên: “Tôi còn chưa đến được hiện trường, tôi biết cái khỉ gì chứ!”. Kết quả của hành động này chính là trên bản tin tối của ngày hôm đó sẽ xuất hiện tiêu đề: “Cảnh sát không có chút manh mối gì về vụ án”, “Cảnh sát kêu thét ở hiện trường vụ án.”
Bây giờ, đương nhiên ông sẽ không xử sự như vậy nữa. Với vai trò là đội trưởng đội Trinh sát hình sự thành phố, là lãnh đạo cấp cao nhất tại hiện trường, việc giữ gìn hình ảnh vô cùng quan trọng.
Triệu Thiết Dân ra sức hắng giọng, vô tay, nói dõng dạc: “Thưa các vị, về tình hình cụ thể của vụ án, mời các vị hãy liên hệ với bộ phận tuyên truyền của Sở Công an. Những thông tin khác, tôi không thể cung cấp được.”
Ông chẳng buồn đôi co với đám phóng viên, nhóm cảnh sát cấp dưới lập tức đi lên giải tán đám đông, đám người đang vây quanh tầng tầng lớp lớp liền bị dạt sang hai bên. Triệu Thiết Dân dẫn theo hơn mười người cảnh sát hình sự bước nhanh qua đường dây cảnh giới. Cảnh sát hình sự của chi cục công an khu vực đang canh giữ bên trong vội vàng ra đón.
Triệu Thiết Dân mặt lạnh tanh gật đầu với anh ta, hỏi một câu: “Anh Trần đến chưa?”
“Đến từ lâu rồi, bác sĩ pháp y Trần đang ở trong kiểm tra thi thể.”
“Ừm,” ông xua tay, “Vậy thì người của các anh hãy bàn giao lại công việc với người của tôi đi, vụ án này do Sở Công an thành phố trực tiếp xử lí, chi cục các anh không phải lo nữa.”
Triệu Thiết Dân nhìn xung quanh, đây là bên cạnh khu vực bãi cây xanh ở bên đường Văn Nhất Tây, phía sau khu vực cây xanh là một mảnh đất xi măng trống, giữa mảnh đất này đang có một chiếc lều tạm mới dựng, trong đó thấp thoáng nhìn thấy một người đang nằm. Bên cạnh lều tạm còn có mấy người cảnh sát đang khám xét.
Triệu Thiết Dân đi đến trước lều tạm, thấy bên trong có một người béo mập đang nằm. Trên cơ thể người đó dán đầy những tờ ghi chú ghi số liệu.
Hai mắt của tên mập trợn tròn lồi ra đầy tia máu, có nghĩa là toàn bộ mao mạch trong mắt đã bị vỡ. Phần thân anh ta để trần, trên ngực và cánh tay đều có vết xăm trổ, thể hiện có lẽ nhân vật này chính là một tay “xã hội đen”. Ngoài ra, phần đầu lưỡi của anh ta hơi thò ra ngoài, giữa hai bờ môi dày có cắm một điếu thuốc lá.
“Điều tra thế nào rồi?” Triệu Thiết Dân nhìn về phía bác sĩ pháp y Trần đang quỳ xổm bên cạnh thi thể nạn nhân.
Bác sĩ pháp y Trần tay đang đeo găng, nâng cằm cái xác lên, chỉ vào một vệt thâm đen ở trên cổ, nói: “Đây là vết thắt cổ, kết hợp với phần mắt của thi thể, và đặc trưng đầu lưỡi thò ra ngoài, có thể phán đoán nạn nhân bị người ta dùng dây siết cổ cho đến chết. Hung thủ từ phía sau thít chết cổ nạn nhân, qua vết thít có thể nhận ra lực ở tay trái của hung thủ mạnh hơn, hắn là một kẻ thuận tay trái.
Thời gian tử vong vào khoảng 11 giờ đêm đến 1 giờ sáng, đêm qua, về Sở làm giải phẫu thì có thể chính xác hơn nữa. Nhưng chúng ta phải gấp rút thời gian.”
Bác sĩ Trần nhìn lên bầu trời, ánh nắng chói chang của ngày cuối hè tháng 9 đang chiếu xuống, “Thời tiết này, bây giờ đã bắt đầu bốc mùi rồi.”
Triệu Thiết Dân xoa xoa mũi, mùa hè năm nay đặc biệt nắng nóng, thời gian tử vong mới tám, chín giờ đồng hồ, mà đã thoáng bốc ra mùi khó chịu rồi.
Tiếp đến, bác sĩ pháp y Trần lấy ra một chiếc túi đựng vật chứng trong suốt, thận trọng lấy điếu thuốc lá trong miệng nạn nhân ra.
Triệu Thiết Dân chau mày nói: “Lại là...”
“Đúng vậy, lại là thuốc lá Lợi Quần.” Bác sĩ Trần lắc đầu vẻ khổ sở, “Tất cả mọi tình hình gần như giống hệt bốn vụ án trước đây. Trong đám cỏ cách đây 500 - 600 mét, tìm thấy hung khí, là một sợi dây, vẫn là sợi dây nhảy thể thao thường dùng trong giờ thể dục của học sinh, hai đầu có cán cầm bằng gỗ, trên cán gỗ có dấu vân tay của hung thủ. Hung thủ dùng sợi dây này đứng từ đằng sau tấn công nạn nhân, thít cổ đối phương cho đến chết. Sau khi giết chết nạn nhân, lấy một điếu thuốc lá Lợi Quần cắm vào miệng nạn nhân. Rồi để lại một tờ giấy A4 được đánh máy, in chữ “Hãy đến bắt ta”. Tất cả những vật chứng liên quan đều đã được đóng gói cẩn thận rồi.”
Triệu Thiết Dân mím môi, không lên tiếng.
Thông thường sau khi xảy ra vụ án mạng, đều là do Chi cục Công an vùng phụ trách.
Vụ án này ngay từ lúc phát hiện ra đã chuyển từ Chi cục sang cho Sở Công an thành phố, hơn nữa còn do chính Triệu Thiết Dân - lãnh đạo cấp cao tự mình điều tra phá án, là vì cảnh sát của chi cục vừa mới đến hiện trường nhìn thấy tờ giấy được in sẵn ra với bốn chữ “Hãy đến bắt ta” để ngay bên cạnh nạn nhân, lại phát hiện ra trong miệng nạn nhân cắm một điếu thuốc lá Lợi Quần, lập tức nhận ra đây chính là vụ án thứ năm trong chuỗi sê-ri các vụ án mạng xảy ra trong ba năm nay vẫn chưa phá được, vội vàng báo lên Sở Công an thành phố, lãnh đạo Sở Công an thành phố và Sở Công an tỉnh sau khi gấp rút bàn bạc qua điện thoại, quyết định để Triệu Thiết Dân phụ trách vụ án lần này. Chuỗi những vụ án mạng này nổi như cồn, ảnh hưởng vô cùng nghiêm trọng.
Hơn hai năm trước, khi vụ án đầu tiên xảy ra, do hiện trường để lại hàng chữ “Hãy đến bắt ta” tỏ rõ ý đồ ngang nhiên khiêu chiến với cảnh sát, bỗng chốc liền gây ra làn sóng chấn động vô cùng to lớn, giới truyền thông đăng tải rất nhiều khiến cho lãnh đạo hai cấp thành phố và tỉnh vô cùng phẫn nộ, lãnh đạo Sở Công an tỉnh đập bàn hạ lệnh bắt buộc phải bắt được hung thủ.
Tiếp đó, hai cấp tỉnh và thành phố lập tức thành lập tổ chuyên án liên hiệp tiến hành điều tra, sau nửa năm, do tình hình điều tra phá án không hề có chút tiến triển nào, tổ chuyên án buộc phải giải tán.
Nào ngờ, sau khi tổ chuyên án vừa mới giải tán không lâu lại xảy ra vụ án thứ hai, ngoài việc nạn nhân và địa điểm phạm tội khác nhau, gần như hoàn toàn trùng lặp lại tình tiết của vụ án đầu tiên, tương tự, tổ chuyên án lần thứ hai được thành lập cuối cùng cũng bị giải tán.
Cứ như vậy, tổ chuyên án thành lập bốn lần và bốn lần giải tán, thống kê đầu tư mấy nghìn lượt cảnh sát tiến hành điều tra, nhưng cho đến nay ngay cả bóng dáng mơ hồ của hung thủ vẫn còn chưa phác họa ra được. Lúc đầu, lãnh đạo đập bàn yêu cầu điều tra vụ án cũng chẳng thể làm thế nào khác được, đến cuối cùng, cũng không còn lãnh đạo nào dám đập bàn nữa.
Thế nhưng đến hôm nay lại xảy ra vụ án thứ năm, Triệu Thiết Dân trở thành Tổ trưởng tổ chuyên án lần này.
Quá trình phạm tội của hung thủ trong chuỗi vụ án mạng này về cơ bản là tương đồng, đều là dùng sợi dây nhảy thể thao của học sinh thường dùng, thít chặt cổ nạn nhân cho đến chết từ phía sau, tiếp đó liền vứt sợi dây ở gần hiện trường, trên cán gỗ tay cầm của sợi dây đã thu thập được dấu vân tay của hung thủ.
Trong mấy lần điều tra vụ án cảnh sát đã tiến hành đối chiếu dấu vân tay với đông đảo người dân xung quanh, nhưng vẫn không thể nào tìm ra được hung thủ. Và nơi xảy ra vụ án đều là khu vực ngoại ô, ở gần đó có rất ít máy quay camera, trong quá trình điều tra loại trừ ở đoạn băng video, mặc dù đã phát hiện ra “mấy nhân vật khả nghi”, nhưng qua điều tra đều loại trừ hết khả năng phạm tội.
Ngoài ra, điều khiến người ta vô cùng khó hiểu là, sau mỗi lần giết người, hung thủ đều cắm một điếu thuốc Lợi Quần mới nguyên vào trong miệng nạn nhân.
Tại sao hung thủ mỗi lần sau khi giết người đều nhét một điếu thuốc Lợi Quần vào trong miệng nạn nhân chứ? Hành động này có ý nghĩa gì?
Là hung thủ muốn truyền đạt thông điệp hút thuốc có hại cho sức khỏe sao?
Hay là hung thủ chính là người phát ngôn đại diện cho công ty Lợi Quần?
Tổ chuyên án đã thảo luận về điều này rất nhiều lần nhưng vẫn không thể nào đưa ra được kết luận.
Bác sĩ pháp y Trần nhìn nét mặt Triệu Thiết Dân, biết trong lòng ông đang vô cùng buồn phiền, tổ chuyên án bốn lần trước đều phô trương thanh thế, nhưng đều không phá được án, lần này đến lượt ông, liệu có thể chắc chắn phá được án hay không?
Bác sĩ Trần hắng giọng, lên tiếng: “Anh cả, vụ án lần này có mấy điểm khác biệt so với bốn vụ án trước.”
“Là gì vậy?” Triệu Thiết Dân mở to mắt.
◄○►◄○►◄○►
Chương 1
Hiện trường chật kín người, năm chiếc xe cảnh sát khó khăn lắm mới tìm được chỗ đỗ.
Đội trưởng đội Trinh sát hình sự của thành phố Hàng - Triệu Thiết Dân mở cửa xe, thò đầu ra chuẩn bị bước xuống xe, phía trước đột nhiên có một thứ hình dạng như cái gậy đen sì lia vụt tới khiến ông phải vội vàng rụt đầu lại.
“Bày trò gì thế?” Ông kêu lên, bực bội xoa chỗ trán bị đau, rồi lại đứng dậy, trước mặt lập tức xuất hiện một chiếc micro cán dài chặn ông lại, phía sau là một loạt các máy quay. Còn chưa đợi ông tìm ra được “kẻ đầu têu” chọc micro vào ông, đám phóng viên phía bên kia micro đã bắt đầu mồm năm miệng mười đưa ra câu hỏi: “Nghe nói đây là vụ án mạng thứ năm, phía cảnh sát lần này có đảm bảo bắt được hung thủ không?”, “Lần này hung thủ lại một lần nữa để lại hàng chữ “Hãy đến bắt ta”, Sở Công an nhìn nhận sự việc này như thế nào?”,
“Ông có thể giới thiệu sơ qua về vụ án lần này được không?”
Triệu Thiết Dân mím môi, trên mặt thoáng lộ ra sự khó chịu. Vừa mới xảy ra vụ án như vậy, ông còn đang cuống cuồng vào điều tra hiện trường, đám người này thật là quá phiền phức.
Nếu như là hồi ông vừa mới làm cảnh sát, khi đối diện với nhóm người này, chắc chắn ông sẽ bực bội hét lên: “Tôi còn chưa đến được hiện trường, tôi biết cái khỉ gì chứ!”. Kết quả của hành động này chính là trên bản tin tối của ngày hôm đó sẽ xuất hiện tiêu đề: “Cảnh sát không có chút manh mối gì về vụ án”, “Cảnh sát kêu thét ở hiện trường vụ án.”
Bây giờ, đương nhiên ông sẽ không xử sự như vậy nữa. Với vai trò là đội trưởng đội Trinh sát hình sự thành phố, là lãnh đạo cấp cao nhất tại hiện trường, việc giữ gìn hình ảnh vô cùng quan trọng.
Triệu Thiết Dân ra sức hắng giọng, vô tay, nói dõng dạc: “Thưa các vị, về tình hình cụ thể của vụ án, mời các vị hãy liên hệ với bộ phận tuyên truyền của Sở Công an. Những thông tin khác, tôi không thể cung cấp được.”
Ông chẳng buồn đôi co với đám phóng viên, nhóm cảnh sát cấp dưới lập tức đi lên giải tán đám đông, đám người đang vây quanh tầng tầng lớp lớp liền bị dạt sang hai bên. Triệu Thiết Dân dẫn theo hơn mười người cảnh sát hình sự bước nhanh qua đường dây cảnh giới. Cảnh sát hình sự của chi cục công an khu vực đang canh giữ bên trong vội vàng ra đón.
Triệu Thiết Dân mặt lạnh tanh gật đầu với anh ta, hỏi một câu: “Anh Trần đến chưa?”
“Đến từ lâu rồi, bác sĩ pháp y Trần đang ở trong kiểm tra thi thể.”
“Ừm,” ông xua tay, “Vậy thì người của các anh hãy bàn giao lại công việc với người của tôi đi, vụ án này do Sở Công an thành phố trực tiếp xử lí, chi cục các anh không phải lo nữa.”
Triệu Thiết Dân nhìn xung quanh, đây là bên cạnh khu vực bãi cây xanh ở bên đường Văn Nhất Tây, phía sau khu vực cây xanh là một mảnh đất xi măng trống, giữa mảnh đất này đang có một chiếc lều tạm mới dựng, trong đó thấp thoáng nhìn thấy một người đang nằm. Bên cạnh lều tạm còn có mấy người cảnh sát đang khám xét.
Triệu Thiết Dân đi đến trước lều tạm, thấy bên trong có một người béo mập đang nằm. Trên cơ thể người đó dán đầy những tờ ghi chú ghi số liệu.
Hai mắt của tên mập trợn tròn lồi ra đầy tia máu, có nghĩa là toàn bộ mao mạch trong mắt đã bị vỡ. Phần thân anh ta để trần, trên ngực và cánh tay đều có vết xăm trổ, thể hiện có lẽ nhân vật này chính là một tay “xã hội đen”. Ngoài ra, phần đầu lưỡi của anh ta hơi thò ra ngoài, giữa hai bờ môi dày có cắm một điếu thuốc lá.
“Điều tra thế nào rồi?” Triệu Thiết Dân nhìn về phía bác sĩ pháp y Trần đang quỳ xổm bên cạnh thi thể nạn nhân.
Bác sĩ pháp y Trần tay đang đeo găng, nâng cằm cái xác lên, chỉ vào một vệt thâm đen ở trên cổ, nói: “Đây là vết thắt cổ, kết hợp với phần mắt của thi thể, và đặc trưng đầu lưỡi thò ra ngoài, có thể phán đoán nạn nhân bị người ta dùng dây siết cổ cho đến chết. Hung thủ từ phía sau thít chết cổ nạn nhân, qua vết thít có thể nhận ra lực ở tay trái của hung thủ mạnh hơn, hắn là một kẻ thuận tay trái.
Thời gian tử vong vào khoảng 11 giờ đêm đến 1 giờ sáng, đêm qua, về Sở làm giải phẫu thì có thể chính xác hơn nữa. Nhưng chúng ta phải gấp rút thời gian.”
Bác sĩ Trần nhìn lên bầu trời, ánh nắng chói chang của ngày cuối hè tháng 9 đang chiếu xuống, “Thời tiết này, bây giờ đã bắt đầu bốc mùi rồi.”
Triệu Thiết Dân xoa xoa mũi, mùa hè năm nay đặc biệt nắng nóng, thời gian tử vong mới tám, chín giờ đồng hồ, mà đã thoáng bốc ra mùi khó chịu rồi.
Tiếp đến, bác sĩ pháp y Trần lấy ra một chiếc túi đựng vật chứng trong suốt, thận trọng lấy điếu thuốc lá trong miệng nạn nhân ra.
Triệu Thiết Dân chau mày nói: “Lại là...”
“Đúng vậy, lại là thuốc lá Lợi Quần.” Bác sĩ Trần lắc đầu vẻ khổ sở, “Tất cả mọi tình hình gần như giống hệt bốn vụ án trước đây. Trong đám cỏ cách đây 500 - 600 mét, tìm thấy hung khí, là một sợi dây, vẫn là sợi dây nhảy thể thao thường dùng trong giờ thể dục của học sinh, hai đầu có cán cầm bằng gỗ, trên cán gỗ có dấu vân tay của hung thủ. Hung thủ dùng sợi dây này đứng từ đằng sau tấn công nạn nhân, thít cổ đối phương cho đến chết. Sau khi giết chết nạn nhân, lấy một điếu thuốc lá Lợi Quần cắm vào miệng nạn nhân. Rồi để lại một tờ giấy A4 được đánh máy, in chữ “Hãy đến bắt ta”. Tất cả những vật chứng liên quan đều đã được đóng gói cẩn thận rồi.”
Triệu Thiết Dân mím môi, không lên tiếng.
Thông thường sau khi xảy ra vụ án mạng, đều là do Chi cục Công an vùng phụ trách.
Vụ án này ngay từ lúc phát hiện ra đã chuyển từ Chi cục sang cho Sở Công an thành phố, hơn nữa còn do chính Triệu Thiết Dân - lãnh đạo cấp cao tự mình điều tra phá án, là vì cảnh sát của chi cục vừa mới đến hiện trường nhìn thấy tờ giấy được in sẵn ra với bốn chữ “Hãy đến bắt ta” để ngay bên cạnh nạn nhân, lại phát hiện ra trong miệng nạn nhân cắm một điếu thuốc lá Lợi Quần, lập tức nhận ra đây chính là vụ án thứ năm trong chuỗi sê-ri các vụ án mạng xảy ra trong ba năm nay vẫn chưa phá được, vội vàng báo lên Sở Công an thành phố, lãnh đạo Sở Công an thành phố và Sở Công an tỉnh sau khi gấp rút bàn bạc qua điện thoại, quyết định để Triệu Thiết Dân phụ trách vụ án lần này. Chuỗi những vụ án mạng này nổi như cồn, ảnh hưởng vô cùng nghiêm trọng.
Hơn hai năm trước, khi vụ án đầu tiên xảy ra, do hiện trường để lại hàng chữ “Hãy đến bắt ta” tỏ rõ ý đồ ngang nhiên khiêu chiến với cảnh sát, bỗng chốc liền gây ra làn sóng chấn động vô cùng to lớn, giới truyền thông đăng tải rất nhiều khiến cho lãnh đạo hai cấp thành phố và tỉnh vô cùng phẫn nộ, lãnh đạo Sở Công an tỉnh đập bàn hạ lệnh bắt buộc phải bắt được hung thủ.
Tiếp đó, hai cấp tỉnh và thành phố lập tức thành lập tổ chuyên án liên hiệp tiến hành điều tra, sau nửa năm, do tình hình điều tra phá án không hề có chút tiến triển nào, tổ chuyên án buộc phải giải tán.
Nào ngờ, sau khi tổ chuyên án vừa mới giải tán không lâu lại xảy ra vụ án thứ hai, ngoài việc nạn nhân và địa điểm phạm tội khác nhau, gần như hoàn toàn trùng lặp lại tình tiết của vụ án đầu tiên, tương tự, tổ chuyên án lần thứ hai được thành lập cuối cùng cũng bị giải tán.
Cứ như vậy, tổ chuyên án thành lập bốn lần và bốn lần giải tán, thống kê đầu tư mấy nghìn lượt cảnh sát tiến hành điều tra, nhưng cho đến nay ngay cả bóng dáng mơ hồ của hung thủ vẫn còn chưa phác họa ra được. Lúc đầu, lãnh đạo đập bàn yêu cầu điều tra vụ án cũng chẳng thể làm thế nào khác được, đến cuối cùng, cũng không còn lãnh đạo nào dám đập bàn nữa.
Thế nhưng đến hôm nay lại xảy ra vụ án thứ năm, Triệu Thiết Dân trở thành Tổ trưởng tổ chuyên án lần này.
Quá trình phạm tội của hung thủ trong chuỗi vụ án mạng này về cơ bản là tương đồng, đều là dùng sợi dây nhảy thể thao của học sinh thường dùng, thít chặt cổ nạn nhân cho đến chết từ phía sau, tiếp đó liền vứt sợi dây ở gần hiện trường, trên cán gỗ tay cầm của sợi dây đã thu thập được dấu vân tay của hung thủ.
Trong mấy lần điều tra vụ án cảnh sát đã tiến hành đối chiếu dấu vân tay với đông đảo người dân xung quanh, nhưng vẫn không thể nào tìm ra được hung thủ. Và nơi xảy ra vụ án đều là khu vực ngoại ô, ở gần đó có rất ít máy quay camera, trong quá trình điều tra loại trừ ở đoạn băng video, mặc dù đã phát hiện ra “mấy nhân vật khả nghi”, nhưng qua điều tra đều loại trừ hết khả năng phạm tội.
Ngoài ra, điều khiến người ta vô cùng khó hiểu là, sau mỗi lần giết người, hung thủ đều cắm một điếu thuốc Lợi Quần mới nguyên vào trong miệng nạn nhân.
Tại sao hung thủ mỗi lần sau khi giết người đều nhét một điếu thuốc Lợi Quần vào trong miệng nạn nhân chứ? Hành động này có ý nghĩa gì?
Là hung thủ muốn truyền đạt thông điệp hút thuốc có hại cho sức khỏe sao?
Hay là hung thủ chính là người phát ngôn đại diện cho công ty Lợi Quần?
Tổ chuyên án đã thảo luận về điều này rất nhiều lần nhưng vẫn không thể nào đưa ra được kết luận.
Bác sĩ pháp y Trần nhìn nét mặt Triệu Thiết Dân, biết trong lòng ông đang vô cùng buồn phiền, tổ chuyên án bốn lần trước đều phô trương thanh thế, nhưng đều không phá được án, lần này đến lượt ông, liệu có thể chắc chắn phá được án hay không?
Bác sĩ Trần hắng giọng, lên tiếng: “Anh cả, vụ án lần này có mấy điểm khác biệt so với bốn vụ án trước.”
“Là gì vậy?” Triệu Thiết Dân mở to mắt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.