Tôi Mà Anh Cũng Dám Yêu?........ Anh Ngu Sao???
Chương 31: Bước đầu
Mèo Biến Thái
01/03/2016
“À mà không được!” Tiếu Vi đột nhiên nhớ ra gì đó
“Sao chưa gì đã hối hận rồi? Không sao, tôi cũng không để ý lắm đâu, dù sao đi nữa thì đó cũng là điều tôi dự đoán trước được!” Diệp Phi từ bụng ta suy bụng người phán
“Không phải chuyện này, bỏ ngay cái ý định tôi sẽ bỏ cuộc đi nhé! Tôi chỉ là đột nhiên nhớ ra cậu không thể vào ở nhà tôi được, ít nhất là không phải bây giờ.” Tiếu Vi tức
“Tại sao không chịu từ bỏ chứ?” thấy cô lườm mình, Diệp Phi điều chỉnh lại câu hỏi
“Tại sao lại không vào ở luôn bây giờ? Cậu phải biết rằng tôi tập luyện từ nhỏ thì mới làm được như bây giờ, còn với cậu thì tôi nghĩ bắt đầu luôn thì mới có hi vọng.” Diệp Phi phân tích cho cô hiểu
“Không phải, tôi nói là cậu chưa cần đến nhà tôi ở chứ đâu có nói là không bắt đầu huấn luyện từ bây giờ! Vấn đề là ba mẹ tôi, tôi không muốn họ biết tôi gia nhập giới hắc đạo, đợi khi nào họ kết hôn rồi sang nước A định cư thì cậu có thể đến, giờ họ đang ở nước A chuẩn bị chỗ ở, tuần tới là họ về nước rồi, thế nên là cậu không thể dọn đến nhà tôi!”
“Khoan đã, cậu nói là ba mẹ cậu kết hôn? Đã là ba mẹ cậu rồi sao còn phải kết hôn chứ, họ không lấy nhau khi có cậu sao, chẳng lẽ.............. cậu là con rơi?” Diệp Phi trợn mắt hỏi dồn dập
“Con rơi cái đầu cậu, mẹ mình lấy chồng khác, đó là ba dượng, mình quý ông nên kêu ông là ba luôn, có sao không?” Tiếu Vi cũng trợn trắng mắt trả lời, cô thật không ngờ cái tên Diệp Phi này lại có trí tưởng tượng phong phú đến vậy
“Chỉ hỏi vậy thôi mà, cũng đâu có sao, không phải thì thôi.” Diệp Phi bày tỏ mình chỉ là tiện mồm nên hỏi
Tiếu Vi biết thừa cái tiện mồm của cậu ta, rõ ràng là thọc mạch cố tình trêu tức cô mà còn dám bày ra bộ mặt này, nể tình cậu ta chuẩn bị làm sư phụ cô nên cô không thèm so đo, nếu không hừ hừ...............
.....................................đường phân tuyến.............................................................................
Ở nhà, Xuân Cung An đang ngồi trên ghế sofa tại phòng khách, cả người tỏa ra khí đen áp suất bị nén tới thấp nhất..............trong đầu anh chỉ có ý nghĩ: hôm nay Ngọc Linh không hề để tâm đến anh! Mới sáng sớm đã xách cặp đến trường, ngay cả câu nói cũng tiếc rẻ nhè ra có một câu rồi đi luôn chứ đừng nói đến đồ ăn sáng và thuốc! Dù gì cô cũng là người cứu anh, không phải cô nên quan tâm anh một chút sao? Trong các trường hợp được cứu bởi người lạ luôn là như vậy mà. Anh cảm thấy bực bội, khó chịu, nhiều hơn cả là mất mát, nhưng anh đánh chết cũng không nhận là mình lại cảm thấy tổn thương khi không được cô quan tâm.
Anh hậm hực nhấc chiếc điện thoại di động hôm qua anh Lục đưa cho, giọng nói âm trầm như giông tố sắp kéo đến “ Anh đến đây đi, mang đồ ăn đến, cả đồ để thay băng nữa!” nói xong cúp luôn điện thoại cái rầm
Đầu bên kia anh Lục cũng hiểu rằng Xuân Cung An đang tức giận, anh cũng không hề có biểu cảm gì, chỉ là nhanh chóng thu dọn đồ đạc chuẩn bị mọi thứ.
Bên này Tiếu Vi không biết rằng có người vì mình mà nổi giận, cô đang mải mê với những điều Diệp Phi giảng dạy về giới hắc đạo, thỉnh thoảng còn hăng hái đặt ra các câu hỏi.
Đột nhiên Diệp Phi đặt câu hỏi “Ngọc Linh, cậu có biết gì về khoa học công nghệ không? Phần chế tạo vũ khí hoặc thiết bị ấy.”
“Tôi có nghe qua nhưng chưa thử bao giờ, sao tự dưng cậu lại hỏi cái này?” Tiếu Vi lắc đầu, thật sự cô chưa từng thử qua mấy thứ này, chỉ được biết trên phim truyện mà thôi.
“Cũng không có gì, chỉ là cậu biết đấy, giới hắc đạo thân thủ giỏi cũng không phải là cái gì to tát, còn rất nhiều thứ tạo nên thực lực trong giới hắc đạo, giống như thần y giới hắc đạo, ông ta rất có tiếng trong giới, rất nhiều con cá lớn được ông ta chữa trịvà mang ơn, nên không ai dám làm gì ông ta, thậm chí còn cô cùng kính trọng ông ta, nhưng chưa một ai có thể thấy được chân diện của ông ta. Còn có ông hoàng máy tính, anh ta cũng dựa vào các chương trình máy tính của mình mà tạo ra sức ảnh hưởng không nhỏ trong giới, anh ta còn có một thế lực kinh tế hùng hậu cùng thân thủ suất trúng, rất nhiều thế lực lớn muốn thâu tóm anh ta nhưng đều thất bại, thảm hại hơn là bị phản tác dụng bị hắn ta cắn ngược. Có người nói anh ta đã theo một ông chủ giấu mặt, nguyện ý trung thành suốt đời, cũng có người nói anh ta muốn tự tạo thế lực riêng nhưng lại không thấy anh ta có động thái đi tranh giành hay mở rộng lãnh địa gì hết, vậy nên tất cả chỉ là suy đoán. Còn có rất nhiều ngành khác có các ông trùm nổi danh như là vũ khí, thuốc phiện, chế tạo lắp ráp, thuốc sinh học.............. nói chung những thứ này nếu biết một vài cái thì vô cùng có lợi!”
“Wa tôi không ngờ rằng nó lại có ích như vậy, tôi sẽ thử một vài thứ xem sao!” Tiếu Vi sau khi nghe những điều Diệp Phi nói thì vô cùng kích động, cô cũng muốn thử một chút xem mình có thể giỏi ở các lĩnh vực nào, dù sao cô học hành cũng không tệ
“Thôi đi, cậu lo mà luyện cái thân thủ của mình cho tốt, sức cậu bây giờ không khác gì con mèo cả, tuy là xương cốt rất tốt, rất thích hợp cho người luyện võ, nhưng cậu không thể nhờ mỗi thiên phú được đâu!”Diệp Phi không chút lưu tình phá tan ảo tưởng tốt đẹp của Tiếu Vi
“Biết rồi! Tôi rèn luyện thật tốt là được chứ gì! Dù sao tôi cũng sẽ thử làm cho cậu thấy hừ!” câu nói sau hoàn toàn chỉ có mình Tiếu Vi nghe thấy
“Sao chưa gì đã hối hận rồi? Không sao, tôi cũng không để ý lắm đâu, dù sao đi nữa thì đó cũng là điều tôi dự đoán trước được!” Diệp Phi từ bụng ta suy bụng người phán
“Không phải chuyện này, bỏ ngay cái ý định tôi sẽ bỏ cuộc đi nhé! Tôi chỉ là đột nhiên nhớ ra cậu không thể vào ở nhà tôi được, ít nhất là không phải bây giờ.” Tiếu Vi tức
“Tại sao không chịu từ bỏ chứ?” thấy cô lườm mình, Diệp Phi điều chỉnh lại câu hỏi
“Tại sao lại không vào ở luôn bây giờ? Cậu phải biết rằng tôi tập luyện từ nhỏ thì mới làm được như bây giờ, còn với cậu thì tôi nghĩ bắt đầu luôn thì mới có hi vọng.” Diệp Phi phân tích cho cô hiểu
“Không phải, tôi nói là cậu chưa cần đến nhà tôi ở chứ đâu có nói là không bắt đầu huấn luyện từ bây giờ! Vấn đề là ba mẹ tôi, tôi không muốn họ biết tôi gia nhập giới hắc đạo, đợi khi nào họ kết hôn rồi sang nước A định cư thì cậu có thể đến, giờ họ đang ở nước A chuẩn bị chỗ ở, tuần tới là họ về nước rồi, thế nên là cậu không thể dọn đến nhà tôi!”
“Khoan đã, cậu nói là ba mẹ cậu kết hôn? Đã là ba mẹ cậu rồi sao còn phải kết hôn chứ, họ không lấy nhau khi có cậu sao, chẳng lẽ.............. cậu là con rơi?” Diệp Phi trợn mắt hỏi dồn dập
“Con rơi cái đầu cậu, mẹ mình lấy chồng khác, đó là ba dượng, mình quý ông nên kêu ông là ba luôn, có sao không?” Tiếu Vi cũng trợn trắng mắt trả lời, cô thật không ngờ cái tên Diệp Phi này lại có trí tưởng tượng phong phú đến vậy
“Chỉ hỏi vậy thôi mà, cũng đâu có sao, không phải thì thôi.” Diệp Phi bày tỏ mình chỉ là tiện mồm nên hỏi
Tiếu Vi biết thừa cái tiện mồm của cậu ta, rõ ràng là thọc mạch cố tình trêu tức cô mà còn dám bày ra bộ mặt này, nể tình cậu ta chuẩn bị làm sư phụ cô nên cô không thèm so đo, nếu không hừ hừ...............
.....................................đường phân tuyến.............................................................................
Ở nhà, Xuân Cung An đang ngồi trên ghế sofa tại phòng khách, cả người tỏa ra khí đen áp suất bị nén tới thấp nhất..............trong đầu anh chỉ có ý nghĩ: hôm nay Ngọc Linh không hề để tâm đến anh! Mới sáng sớm đã xách cặp đến trường, ngay cả câu nói cũng tiếc rẻ nhè ra có một câu rồi đi luôn chứ đừng nói đến đồ ăn sáng và thuốc! Dù gì cô cũng là người cứu anh, không phải cô nên quan tâm anh một chút sao? Trong các trường hợp được cứu bởi người lạ luôn là như vậy mà. Anh cảm thấy bực bội, khó chịu, nhiều hơn cả là mất mát, nhưng anh đánh chết cũng không nhận là mình lại cảm thấy tổn thương khi không được cô quan tâm.
Anh hậm hực nhấc chiếc điện thoại di động hôm qua anh Lục đưa cho, giọng nói âm trầm như giông tố sắp kéo đến “ Anh đến đây đi, mang đồ ăn đến, cả đồ để thay băng nữa!” nói xong cúp luôn điện thoại cái rầm
Đầu bên kia anh Lục cũng hiểu rằng Xuân Cung An đang tức giận, anh cũng không hề có biểu cảm gì, chỉ là nhanh chóng thu dọn đồ đạc chuẩn bị mọi thứ.
Bên này Tiếu Vi không biết rằng có người vì mình mà nổi giận, cô đang mải mê với những điều Diệp Phi giảng dạy về giới hắc đạo, thỉnh thoảng còn hăng hái đặt ra các câu hỏi.
Đột nhiên Diệp Phi đặt câu hỏi “Ngọc Linh, cậu có biết gì về khoa học công nghệ không? Phần chế tạo vũ khí hoặc thiết bị ấy.”
“Tôi có nghe qua nhưng chưa thử bao giờ, sao tự dưng cậu lại hỏi cái này?” Tiếu Vi lắc đầu, thật sự cô chưa từng thử qua mấy thứ này, chỉ được biết trên phim truyện mà thôi.
“Cũng không có gì, chỉ là cậu biết đấy, giới hắc đạo thân thủ giỏi cũng không phải là cái gì to tát, còn rất nhiều thứ tạo nên thực lực trong giới hắc đạo, giống như thần y giới hắc đạo, ông ta rất có tiếng trong giới, rất nhiều con cá lớn được ông ta chữa trịvà mang ơn, nên không ai dám làm gì ông ta, thậm chí còn cô cùng kính trọng ông ta, nhưng chưa một ai có thể thấy được chân diện của ông ta. Còn có ông hoàng máy tính, anh ta cũng dựa vào các chương trình máy tính của mình mà tạo ra sức ảnh hưởng không nhỏ trong giới, anh ta còn có một thế lực kinh tế hùng hậu cùng thân thủ suất trúng, rất nhiều thế lực lớn muốn thâu tóm anh ta nhưng đều thất bại, thảm hại hơn là bị phản tác dụng bị hắn ta cắn ngược. Có người nói anh ta đã theo một ông chủ giấu mặt, nguyện ý trung thành suốt đời, cũng có người nói anh ta muốn tự tạo thế lực riêng nhưng lại không thấy anh ta có động thái đi tranh giành hay mở rộng lãnh địa gì hết, vậy nên tất cả chỉ là suy đoán. Còn có rất nhiều ngành khác có các ông trùm nổi danh như là vũ khí, thuốc phiện, chế tạo lắp ráp, thuốc sinh học.............. nói chung những thứ này nếu biết một vài cái thì vô cùng có lợi!”
“Wa tôi không ngờ rằng nó lại có ích như vậy, tôi sẽ thử một vài thứ xem sao!” Tiếu Vi sau khi nghe những điều Diệp Phi nói thì vô cùng kích động, cô cũng muốn thử một chút xem mình có thể giỏi ở các lĩnh vực nào, dù sao cô học hành cũng không tệ
“Thôi đi, cậu lo mà luyện cái thân thủ của mình cho tốt, sức cậu bây giờ không khác gì con mèo cả, tuy là xương cốt rất tốt, rất thích hợp cho người luyện võ, nhưng cậu không thể nhờ mỗi thiên phú được đâu!”Diệp Phi không chút lưu tình phá tan ảo tưởng tốt đẹp của Tiếu Vi
“Biết rồi! Tôi rèn luyện thật tốt là được chứ gì! Dù sao tôi cũng sẽ thử làm cho cậu thấy hừ!” câu nói sau hoàn toàn chỉ có mình Tiếu Vi nghe thấy
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.