Tối Manh Xuyên Qua

Chương 1: Trở thành người mù, thật sự là yêu cầu của nàng

Tiểu Hài Tử Ngươi Lại Đây

19/02/2014

Trở thành người mù, thật sự là yêu cầu của nàng.

Sưu —— mặc —— (gió lạnh thổi qua =_=”)

Gió lạnh thổi qua, Cổ Tiếu Tiếu hai mắt trống rỗng không ánh sáng , hiện ra bộ dạng hóa đá đã mấy canh giờ.

※ ※ ※

Trước khi bạn Cổ Tiếu Tiếu hồi tưởng lại quá khứ máu tuôn lệ chảy, thỉnh mọi người tự giữ thật tốt tay nhỏ bé ——(để khỏi đập vào đâu í mak)

—— liền theo một giây đã chết kia bắt đầu nói đi: ( ngôi thứ nhất tâm lý hoạt động )

Trong điện Diêm Vương, tiểu Diêm Vương cũng không ngẩng đầu lên hai tay vẫn dán chặt trên máy chơi game, không chút để ý nói ——

“Ngươi đã dạy ta cách lưu điểm trò chơi như thế nào, liền cho ngươi cơ hội một lần sống lại, được ra điều kiện điều kiện “

Nhiệt lệ! Ta rốt cục có thể xuyên qua sao? ! Các học sinh, các sư phụ, những người sống còn chưa đến địa phủ thỉnh chú ý! Làm một trạch nữ chuyên về game cao hơn hết thảy, nắm giữ một môn công nghệ cao ở địa phủ là tối nổi tiếng!

“Ta đời này không có theo đuổi gì lớn lao, nếu Diêm Vương gia như vậy nể tình… Ta như vậy nói nói a…” Lòng ta triều mênh mông huy đi nước mắt… Văn xuyên qua xem hơn, tám chín phần mười sau khi tỉnh lại không phải ở trên giường ai giãy dụa (=))) chính là cuốn vào chuyện cảm tình tranh cãi của lão hoàng đế ngoài thông suốt trong ép buộc, đúng! Ta tuyệt đối không thể rơi vào khuôn sáo cũ! Ta muốn trở thành… Phải có cá tính.

“Nói đi, nhưng không được nói trước tương lai “

“…” Bị hắn phát hiện .

Ta khẩn trương rất nhanh quyền đầu, mau mà cầu đi! Kỳ thật ta từ đáy lòng chính là muốn làm một cái hoàng hậu đại thần của Hoàng Thượng vừa vắng vẻ lại có quyền thế! Sống phóng túng không chịu ngược, đi lãnh cung… Có thể trực tiếp cùng Diêm Vương gia nói đi… Ô mặt, thật ngượng ngùng , hắc hắc hắc hắc, vì thế ta quanh co lòng vòng (khổ từ đây mà ra, haizzz) ——

“Có ba điều kiện, ở hoàng cung ăn uống không lo, địa vị hiển hách, thân phận so với tần phi quý phi cái gì đều cao hơn, không cần nhìn sắc mặt người khác mà sống! Xinh đẹp thiên tiên, dáng người cao gầy, người gặp người thích nhưng cũng là người gặp người sợ! Tốt nhất là có bản lĩnh phòng thân như giết người không thấy máu, hơn nữa đi… Tốt nhất vĩnh viễn không nhìn thấy Hoàng Thượng, nhưng không hạn chế Hoàng Thượng rình coi ta! Hội báo xong.”

Máy chơi game trong tay Tiểu Diêm Vương “Lạch cạch” một tiếng ở trên Diêm Vương án thượng (bàn), trong ánh mắt tựa hồ đối ta tràn ngập khinh bỉ… Này này này là có sự tình sâu xa a, ta thẹn thùng xoay xoay mũi chân.

“Ba điều kiện lớn này của ngươi, tựa hồ bao hàm rất nhiều điều kiện nhỏ. “

Ta vội hướng tới ngẩng đầu, tự nhận ẩn tình đưa tình nháy mắt mấy cái, “Ngài là cao nhất, tư thế oai hùng hiên ngang, ngọc thụ lâm phong cao lớn uy mãnh Diêm Vương gia a, khó được xuyên qua một lần, làm ơn làm ơn , hãy nghĩ biện pháp đi…”

Diêm Vương gia khóe miệng nhẹ nhàng giương lên, mở ra sách sinh tử tìm trong chốc lát, nhưng biểu tình vẫn là thực sung sướng , không ngại cực khổ. Mọi người thỉnh cảnh giác cao độ —— lời nói khách sáo vuốt mông ngựa này, vô luận trên trời! Dưới đất! Đều hảo dùng nha.

… Qua 10 phút, Diêm Vương gia hướng ta cười quỷ dị

“Một khi đã như vậy, bổn vương quyết định thỏa mãn yêu cầu vô liêm sỉ của ngươi, chúc đi đường vui vẻ. “

Giờ phút này, ta kích động căn bản không nói được gì, chỉ biết gật đầu như đảo tỏi, Diêm Vương chính là Diêm Vương, lão yêu chính là lão yêu! Cư nhiên hiểu được tâm ý ám chỉ của ta, ai về sau nói địa phủ không có nhân tính, ta liền chống lại!

Sưu —— ta trở thành ta trở thành, ta là hoàng hậu! ——hoàng hậu của ta, ta đến đây ——

===========================

Tiểu Diêm Vương quả nhiên không có nuốt lời, nhưng là…

Thứ nhất: ở hoàng cung ăn uống không lo, địa vị hiển hách, thân phận so với tần phi quý phi cái gì đều cao hơn, không cần nhìn sắc mặt người ta mà sống!

—— Đúng vậy, Cổ Tiếu Tiếu thành nữ ngự y duy nhất trong hoàng cung! Hơn nữa y thuật rất là cao minh… Nhớ ngày đó, năm ấy nàng mười ba tuổi ở trong rừng cây hái thuốc, trong lúc vô tình đã cứu Hoàng Thượng một mạng, sau khi Hoàng Thượng khỏi bệnh, liền đem nàng vô y vô dựa (ko thân thích nương tựa) mang về hoàng cung nuôi nấng, cho nên không ai dám đắc tội nàng, hơn nữa hậu cung, ngay cả hoàng thái hậu đối nàng đều là khách khách khí khí .

Thứ hai: xinh đẹp thiên tiên, dáng người cao gầy, người gặp người thích nhưng cũng là người gặp người sợ! Phải kết hợp đủ ba điều: tốt nhất có bản lĩnh phòng thân giết người không thấy máu, hơn nữa đi… Tốt nhất vĩnh viễn nhìn không thấy Hoàng Thượng, nhưng không hạn chế Hoàng Thượng rình coi ta!

—— về phần vì sao muốn như thế thì cùng nhau nói đi —— đầu tiên trí nhớ nói cho Cổ Tiếu Tiếu là rất nhiều người không muốn biết hậu cung bí sử, bất quá, nói không muốn người ta biết bí mật, còn không bằng nói là hậu cung bát quái kinh thế hãi tục… Về phần có đẹp hay không nàng cũng không biết được, bộ ngực vẫn có, tuy rằng không lớn, nhưng cây quất cũng là quýt, so với xuyên qua thành nam nhân tốt hơn nhiều.

Cổ Tiếu Tiếu khóc không ra nước mắt, mắt trợn trắng ——

Nữ ngự y

Hơn nữa là một vị nữ ngự y hai mắt mù

Thậm chí là một vị nữ ngự y hai mắt mù có y thuật cao siêu

Sở trường, châm cứu. (=)))

Vì sao?

Cao nhân truyền thụ.

Người mù vì sao cố tình muốn học châm cứu?

Ngài không sợ đâm người chết sao?

Rối rắm a.

Nhớ tới nhất thủ lão ca, kia a

Cho ta mượn, cho ta mượn một đôi tuệ nhãn (mắt) đi

Nhất thiết phải để cho ta nhìn rành mạch rõ ràng chuyện hỗn loạn này a…

Chính mắt nhất đổ hoàng thành mộng,

Khách kéo khách kéo nát.

(đại ý là vỡ mộng =)) )



Sờ sờ còn đi, cái bàn xúc cảm không sai.

Đừng nói một đôi, cho ta mượn một cái! Một cái mắt cá vàng cận thị độ cao cũng được a! ——

Tiểu Diêm Vương, ta nguyền rủa ngươi chơi game vĩnh viễn không qua cửa. (=)) đối với game thủ, còn lời nguyền nào ác hơn =)) )

Không không không, này không đủ ngoan

Một lần nữa, khụ khụ…

Tiểu Diêm Vương, Cổ Tiếu Tiếu chúc ngươi ——

Làm cho lệ quỷ cắn chết!

Làm cho sắc quỷ cắn tử!

Đi đường bị kiến dẫm chết!

Ăn cơm nóng quá mà tử!

Uống miếng nước lạnh đều nghẹn chết ngươi!

Ngươi đi tìm chết đi! ! ——

——————————–

Bát quái mĩ hậu cung

“Cổ ngự y, cung nữ của Như quý phi ở cửa chờ ngài đã hai canh giờ , chủ tử còn không nhích người?” Cửa phòng truyền đến tiếng cung nữ có vẻ khiếp sợ, chỉ vì hôm nay, thần sắc chủ tử nhìn qua có chút dị thường.

Trùng hợp? Chủ nhân thân thể này cũng họ cổ, bất quá kêu cổ Tiểu Tiểu, Cổ Tiếu Tiếu hiện tại kỳ thực là “Giả” ngự y .

Cổ Tiếu Tiếu sờ soạng nửa ngày mới đụng đến ngăn kéo đệ tam cách nội châm cứu hộp, không yên lòng ứng thanh, “Đi thôi “

Nàng nổi lên cảm xúc hồi lâu, chỉ vì chính mình làm đấu tranh tâm lý đến ba tiếng, rốt cục cũng có dũng khí bước bước đầu tiên ra ngoài thế giới… Chỉ nghe “Đông!” một tiếng, đầu gối cùng ghế dựa tiến hành tiếp xúc thân mật lần đầu tiên, cung nữ hai ba bước chạy tiến lên nâng, nghi hoặc nói, “Chủ tử, ngài như thế nào đụng vào?”

“…” Buồn cười! Những lời này giống như đúng lý hợp tình hỏi nàng ——nhưng ngươi là người mù, như thế nào đi đường có thể không dùng mắt? —— này rất buồn cười .

“Như quý phi thế nào không thoải mái?”

—— ai? Ai nói người mù thính giác linh mẫn? Giờ phút này, Cổ Tiếu Tiếu tầm mắt trống rỗng dừng ở cung nữ cách mình ba thước.

“Nô tỳ không biết,hình như là bệnh cũ đau đầu lại tái phát”

“Nga…” Cổ Tiếu Tiếu nói như không nói, cái này dễ làm , xem ra là bệnh cũ Như quý phi lại tái phát.

Cổ Tiếu Tiếu là nữ ngự y duy nhất trong cung, ngẫu nhiên cũng sẽ vì Hoàng Thượng châm cứu điều trị thân mình, cho nên, nhóm người ở hậu cung cũng sốt ruột, vì có thể được Cổ Tiếu Tiếu ở trước mặt hoàng thượng nói tốt vài câu, có bệnh hay không bệnh đều tìm nàng qua chắp nối tình cảm.

Cổ Tiếu Tiếu được cung nữ nâng hạ nghiêng ngả lảo đảo tiêu sái tiến vào trong Như phi cung, nàng nghĩ muốn tận mắt xem văn vật cổ tích này đó, ai, nhưng chẳng phải đều như nhau. (đen ngòm )

“A, làm phiền Cổ ngự y tự mình đi một chuyến, mau ngồi” phòng trong truyền đến kiều hương mềm yếu ôn nhu.

Còn nói lời này, ngài chẳng phải nói họ bảo ta đến.

Cổ Tiếu Tiếu ngoài cười nhưng trong không cười giật nhẹ khóe miệng, tầm mắt lại lệch khỏi quỹ đạo, “Như quý phi đau đầu? Ăn phiến phân (tên thuốc, đừng hỏi ta là thuốc j =_=”) , nhất định trong mười hai giờ thế nào cũng không đau nữa “

Như quý phi vén sa mạn (màn) lên, ngồi dậy kéo Cổ Tiếu Tiếu ngồi vào trong giường, thần bí hề hề nhẹ giọng nói, “Phân này là thần dược gì?”

“Một loại thuốc tây cực kì phổ biến, các đại dược điếm đều có bán, cả nước thống nhất bán lẻ giới 17 khối 5″ (cái nì cũng chịu) Cổ Tiếu Tiếu bình tĩnh như nước trát trát nhãn tình, nàng chính là cố ý , nhàn rỗi cũng là nhàn rỗi, có thể cùng cổ đại quý phi chuyện trò, cũng là cơ hội hiếm có.

Như quý phi không rõ cho nên khơi mào đôi mi thanh tú, tựa hồ cũng thấy ra thái độ Cổ Tiếu Tiếu hôm nay khác thường. Nói, Cổ ngự y ngày thường nói không nhiều lắm, bình thường nàng nói không quá mười câu, vị ngự y này chính là lạnh như tiền, nhiều nhất đáp lại chỉ có —— nga, ân, có lẽ.

Như quý phi cười gượng hai tiếng, ra lệnh làm nô tài trong tẩm cung lui ra sau, lại nắm tay Cổ Tiếu Tiếu đặt lên ngực, không khỏi che miệng ngượng ngập nói, “Không dấu gì Cổ ngự y, ta hôm nay thỉnh ngài lại đây… Là muốn hỏi ngài có gì mới có thể khiến bộ ngực này đầy đặn chút ” (hự, matxa chăng???)

Cổ Tiếu Tiếu với lên một phen, mặt không chút thay đổi còn nghiêm trang nói, “Ngực của ngài còn lớn hơn gấp bồn lần so với ta, còn muốn lớn hơn? Ngài không sợ rủ xuống sao?”

Như quý phi ngắm Cổ Tiếu Tiếu đang tự sợ dáng người khô quát của mình, xì cười trộm, tùy theo chầm chậm nói, “Ai hội ghét bỏ nơi này nhiều thịt nha, Tịnh quý phi chính là dựa vào chỗ này mới thường xuyên được Hoàng Thượng sủng hạnh, kỳ thật tư sắc kia còn chưa bằng một nửa của ta!”

Cổ Tiếu Tiếu đồng dạng gật gật đầu… Hậu cung giống như văn phòng ở xã hội hiện đại, nói này thêm mắm dặm muối giảm béo nâng ngực mỹ dung, quả thật là định luật năm ngàn năm không thể phá vỡ hay thay đổi, chỉ khác nhau duy nhất một điểm, cổ đại một trăm nữ nhân vì một người nam nhân, trăm phương nghìn kế cố sủng, hiện đại lại là một nữ nhân mặc kệ tốt xấu trước tiên chiếm giữ một người nam nhân cho mình, rồi sau đó lại nhìn xem có thể hay không theo người khác tốt hơn so với cái trong tay mình.

Cổ Tiếu Tiếu làngười có năng lực thích ứng rất cao, nàng hiểu được Như quý phi cũng không phải nói chuyện đứng đắn, chính là nói chuyện tào lao cho cái miệng thống khoái thôi, nghĩ vậy, nàng không nhanh không chậm bắt chéo chân, dù sao không ai dám đắc tội nàng, cho nên, bát quái tiểu tụ hội (cái chợ nhỏ) mở màn ——

“Ta chỉ là tò mò, ngài quanh năm suốt tháng chỉ có thể nhìn thấy Hoàng Thượng vài lần?”

Như quý phi đếm đếm tính toán, “Năm nay quá bán … Thị tẩm được ba lượt” nàng lại cường điệu nói, “Bất quá ta được tính là may mắn , hơn phân nửa tần phi cả năm còn không thấy được bóng dáng Hoàng Thượng “

Cổ Tiếu Tiếu nghe nói người cổ đại sống cũng không thọ, có lẽ buổi tối nhàn đến vô sự, chỉ có thể tạo tiểu nhân (tạo em bé :”>), mệt , tuyệt đối là mệt chết . Hoàng đế triều đại này năm nay bốn mươi tám tuổi, hoàng hậu ba mươi chín tuổi, tuổi này rồi khẳng định sẽ không tìm nàng phiền toái, nếu không phải xuyên qua thành người mù, kỳ thật ngự y này chuyện gì cũng đến tay.

“Đúng rồi Cổ ngự y, xem trí nhớ của ta này, còn quên chưa chúc mừng ngài” Như quý phi thấy nàng một bộ linh hồn xuất khiếu bộ dáng, hợp với hoán vài tiếng, Cổ Tiếu Tiếu ngẩn người, “Chúc mừng ta cái gì?”

Như quý phi mọi nơi nhìn xung quanh, tùy theo đưa lỗ tai tới gần, “Ta nghe nói Hoàng Thượng cho ngài tứ hôn , ngài…”

“Cái gì? ! Ban cho ai ?” Cổ Tiếu Tiếu biết vậy nên bị sét đánh ngoại tiêu lý nộn (sét đánh bét nhè J), nàng cả đời sống không thể tự gánh vác tàn chướng nhân sĩ còn phải lập gia đình? Gả cho oai qua (dưa chuột) vẫn là liệt tảo (cỏ)?

Như quý phi thất kinh che miệng nàng lại, “A a, ngài đừng ồn ào nha, nhỏ giọng, ta cũng chỉ là nghe tin vỉa hè…”

Cổ Tiếu Tiếu không yên bất an nháy mắt mấy cái, “Thực xin lỗi, ta có điểm kích động , có đúng hay không, quả thực là nhiệt huyết sôi trào, mau nói cho ta biết là ai? Suất không suất (đẹp)? Bao nhiêu tuổi? Trong nhà có tiền sao?”

Như quý phi bưng miệng cười, vừa muốn mở miệng liền bị đánh gãy, Như quý phi vừa nghe là công công bên người hoàng thượng tiến đến, khẩn cấp gọi vào cung… Công công quỳ xuống bẩm báo, “Nếu Như quý phi thân mình vô trở ngại, Hoàng Thượng thỉnh Cổ ngự y tiến điện nói chuyện “



Như quý phi vừa nghe cùng chính mình không quan hệ, thất vọng cúi hạ bả vai, không để mất thời cơ nói bóng nói gió, “Làm phiền công công trở về báo cho Hoàng Thượng biết, bản cung thân thể không việc gì, thỉnh Hoàng Thượng đừng lo” nàng nói xong tự mình tiễn Cổ Tiếu Tiếu, có vẻ hết sức thân thiết, “Cổ ngự y, cẩn thận cửa “

Hậu cung cách sinh tồn, ai được ở gần người tâm phúc bên hoàng thượng liền, bảo đảm nổi tiếng.

“…” Cổ Tiếu Tiếu vẻ mặt hắc tuyến, nàng thật đúng là một người mù bận rộn.

Công công đưa cánh tay duỗi ra đỡ Cổ Tiếu Tiếu phù ổn đi trước, nhưng đợi nửa ngày cũng không thấy nàng đưa tay, nhưng lại thấy nàng một bộ dáng bối rối, công công không khỏi nghi hoặc nói, “Cổ ngự y, ngài vì sao tâm thần không yên?”

Tay Cổ Tiếu Tiếu ở trong không khí đảo nửa ngày rốt cục cũng chạm đến bả vai công công, “Lý công công, Hoàng Thượng an bài cho ta một môn hôn sự sao?”

“Này… Ha ha… Ngài chính mình hỏi Hoàng Thượng là được rồi “

“Ta có thể nói không sao?”

“Ngài cảm thấy cô phụ (từ chối) một phen ý tốt của Hoàng Thượng, có thể được không?”

“Kia không phải là ép duyên sao? Lại nói ai có ý muốn thú một người mù làm lão bà “

Lý công công cùng Cổ Tiếu Tiếu quen biết bốn năm có thừa, tự nhiên nói chuyện có chút tùy tiện, hắn hòa ái cười yếu ớt, chậm rãi nói, “Hôn nhân đại sự, tất nhiên là cha mẹ định đoạt, ai dám không nghe Hoàng Thượng an bài? Đây là Hoàng Thượng đối ngài sủng ái “

Cổ Tiếu Tiếu giờ phút này căn bản cười không ra, xuyên qua của nàng thật sự là thất bại trung cực phẩm!

…”Mau người đâu, cứu mạng a, thập lục hoàng tử rơi xuống nước ——” sau hoa viên truyền đến tiếng cầu cứu vạn phần lo lắng của cung nữ, Cổ Tiếu Tiếu nghe tiếng nghiêng đầu, nàng vẫn chính là loại người yêu xem náo nhiệt, nếu ven đường có người ở đánh nhau, nàng cho tới bây giờ đều là dẫn đầu đi xem cuộc chiến, sau đó làm bộ người qua đường qua lại, thẳng đến khi không còn gì nhìn mới rời đi.

Cổ Tiếu Tiếu vội vàng lay động bả vai công công, “Lý công công, chúng ta đi xem “

“Ân!” Lý công công đang có ý này, bộ pháp nhanh hơn hướng hồ nước chạy đi ——

Giờ phút này, thập lục hoàng tử đang ở trong nước liều mạng giãy, muốn kêu khóc nhưng lại uống vài ngụm nước, có vẻ sắp chìm——

“Lý công công, như thế nào lại không nhúc nhích ?” Cổ Tiếu Tiếu nghiêng lỗ tai nghe nửa ngày, không nhìn thấy thực sốt ruột a.

Lý công công lòng nóng như lửa đốt xoa xoa lòng bàn tay, “Ngài đừng nóng vội, nô tài biết bơi đang đến a “

“A? ! Sớm nói a, ta còn tưởng rằng mọi người lao lên đây đâu ——” Cổ Tiếu Tiếu chính là có giấy chứng nhận kiện tướng bơi lội, nàng cân nhắc cân nhắc… Mặc dù mù hẳn là không ảnh hưởng đến kỹ năng bơi đi? Nghĩ vậy, nàng bắt lấy cổ tay Lý công công thúc giục nói, “Mau mang ta tới bờ sông —— “

“Ngài định làm gì?” Lý công công vừa nói vừa mang nàng đi đến bên hồ nước, ” Dưới chân ngài đã là hồ nước…”

“Phía trước có tảng đá hay cái gì không?”

“Tất cả đều là nước…” Lý công công lời còn chưa dứt, chỉ nghe phù phù một tiếng người bên cạnh đã nhảy vào trong nước ——

Cổ Tiếu Tiếu nổi trên nước ngẩng đầu lo lắng hỏi, “Còn thất thần làm gì? Mau chỉ phương hướng a!”

“Bên này, bên này”

” Phía đông của ngài “

” Phía tây của ngài “

“Bên kia ba thước “

“Tây nam hai thước rưỡi “

“…” Không có người nói cho bọn họ, nàng không phân biệt được phương hướng sao? !

“Một người nói! Nói chung quanh!”

“Đại khái… Phía sau ba thước” một cung nữ trong đó khiếp đảm đáp lại nói.

Ba thước là dài bao nhiêu? Mặc kệ ! Cổ Tiếu Tiếu xoay người về phía sau bơi đi, lặn vào trong nước hồ loạn mạc tác, loạn bắt trong chốc lát rốt cục đụng đến một cái tay nhỏ bé mập mạp, nàng đem tiểu nam hài ôm khỏi mặt nước, bên hồ nước nhất thời truyền đến tiếng kêu hoan hô nhảy nhót kinh hỉ, giờ phút này thập lục hoàng tử đã hôn mê, nói đứa nhỏ này thể trọng thực tại không nhẹ, nàng vẫy vẫy bọt nước trên mặt, mất rất nhiều sức mới kéo được hắn lên, lại bằng cảm giác hướng bên bờ nhiều người bơi đến ——

Nàng vừa bơi ra vài bước, đột nhiên cổ chân ở dưới bị bèo chặt chẽ cuốn lấy, theo bản năng giãy dụa hai cái lại bị kéo trầm xuống, Cổ Tiếu Tiếu nhất thời rối loạn hô, “Xong rồi xong rồi, cổ chân bị bèo trói chặt , cứu mạng a —— “

Đang lúc nguy cấp, chỉ thấy một quả bóng đen như giao long nhảy vào trong nước, cung nữ cùng thái giám đứng ở bên bờ thấy rõ người tới, vội vàng tề xoát xoát một mảnh quỳ xuống, Cổ Tiếu Tiếu một tay nâng thập lục hoàng tử một tay đập nước, nghĩ đến chính mình sắp đuối, đột nhiên cảm thấy có người ở dưới chân nàng sờ loạn, người này đem cỏ ở cổ chân nàng gỡ rất nhanh rõ ràng, tùy theo lay động trong nước mà phán đoán, người này hành động nhanh nhẹn, cánh tay giữ lấy cổ nàng hướng bên bờ bơi đi ——

Cái ót Cổ Tiếu Tiếu dựa vào quần áo người này, không khỏi phát ra tiếng vang nhỏ, nàng tò mò sờ sờ cánh tay người này… Oa —— mặc khôi giáp (áo giáp, nặng thía mà ko chìm ?_?) lại còn xuống nước a, thật sự là muốn chết!

Nam tử dẫn đầu đem hoàng tử đặt lên bờ, đưa cung nữ tiếp ổn, hắn mới nhảy lên, nhô người ra kéo nàng, “Đưa tay cho ta”

“…” Cổ Tiếu Tiếu giương nanh múa vuốt ở trong không khí tìm nửa ngày, nam nhân này sẽ không biết nói một chút vị trí cho người mù sao?

Lý công công thái độ khiêm tốn nhỏ giọng nhắc nhở, “Khởi bẩm tam hoàng tử, vị này là ngự y Cổ Tiểu Tiểu “

Tam hoàng tử Tĩnh Huyền Phong đầu tiên là ngẩn ra, bất động thanh sắc nhìn chăm chú Cổ Tiếu Tiếu, hai tay nhấc tới nàng thẳng tắp lôi ra khỏi nước, hắn tay chưa thả, đứng lên đem nàng như quần áo vẩy giữa không trung, vô số giọt nước mưa từ trên người nàng chảy xuống, Cổ Tiếu Tiếu đợi một hồi còn chưa chạm xuống đất, hai chân loạn đá cả giận nói, “Này vị đại ca, ngài cho ta xuống dưới a “

“Người mù cũng dám xuống nước cứu người?” Tĩnh Huyền Phong hừ nhẹ một tiếng thả tay, khẩu khí có ý trào phúng.

Cổ Tiếu Tiếu nhu nhu mông bị ngã đau, căm tức nói, “Hắc! Hảo tâm không hảo báo còn muốn tao ngươi châm chọc? Ta không cứu nạn nói chờ ngươi cứu a? Kia sớm đã chết đuối rồi hiểu hay không! ?”

“Cứu người vẫn là giết người? Mới vừa rồi lớn tiếng cầu cứu , chẳng lẽ là nữ quỷ?” Tĩnh Huyền Phong mâu trung xẹt qua một tia không kiên nhẫn, Lý công công lập tức đi lên phía trước làm người hoà giải, “Tam hoàng tử, ngài đây là mới từ biên cương trở về đi, Hoàng Thượng đang chờ ngài “

Tĩnh Huyền Phong không hờn giận gật gật đầu, ngồi xổm xuống bên cạnh Cổ Tiếu Tiếu, trịnh trọng nói, “Ta sẽ không thú ngươi, hết hy vọng đi” nói xong, hắn liền xoay người mang đến một trận sưu sưu gió lạnh, rồi sau đó khinh thường nhất cố nghênh ngang mà đi ——

Cổ Tiếu Tiếu vẫn ướt sũng ngồi dưới đất, nháy mắt mấy cái tiêu hóa một lát, như trước không thể xác định hắn có phải hay không cùng chính mình nói.

Nếu đúng, nàng còn muốn hội lớn tiếng nói cho hắn, cám ơn a, cám ơn ngài toàn lực phối hợp, tiểu cô nãi nãi thật đúng là không muốn lập gia đình! Nhất là ngươi loại này tố chất không lễ phép không phong độ xú nam nhân!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện ngôn tình
Nguyên Tôn

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Tối Manh Xuyên Qua

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook