Tôi, Một Tang Thi Nhỏ! Bị Vai Ác Điên Phê Quyển Dưỡng
Chương 28:
Mã Tự Tương
09/12/2024
“Đừng tin hắn, hắn ghen tức với đội tôi vì chúng tôi có tích phân cao hơn.”
Đồng đội của gã cũng tiếp lời:
“Đúng vậy. Đội chúng tôi đoàn kết, yêu thương nhau, đâu phải ai cũng có thể chia rẽ được.”
“Có kẻ chẳng qua vì chúng tôi không nhận hắn vào đội nên ôm hận mà thôi.”
Chàng trai trẻ cau mặt, đáp:
“Các người mời tôi, chính tôi là người không đồng ý. Nhưng bạn tôi đã vào đội các người, rồi không bao giờ quay lại nữa.”
Người phụ nữ quyến rũ lạnh lùng nói:
“Ra ngoài làm nhiệm vụ, có chết chóc là chuyện thường tình. Năng lực kém thì sao trách chúng tôi được? Cậu dám đảm bảo đội của cậu chưa từng có ai thương vong à?”
Chàng trai trẻ không tranh cãi thêm, mà quay lại nhìn Giang Dã:
“Người anh em, tôi tin anh là người thông minh, ai tốt ai xấu hẳn anh nhìn ra được.”
Giang Dã cười nhạt:
“Cảm ơn lời khuyên của cậu.”
“Nhưng bạn gái tôi thích đội này, cô ấy đi đâu tôi sẽ đi theo đó.”
Người phụ nữ quyến rũ và gã đàn ông vạm vỡ đồng loạt nở nụ cười đắc ý.
Mọi người xung quanh chỉ biết lắc đầu tiếc nuối. Anh chàng đẹp trai thế này mà hóa ra cũng hồ đồ đến vậy.
Chàng trai trẻ còn định nói thêm, nhưng đã bị đồng đội kéo đi:
“Khuyên người ngu là việc làm vô ích.”
Gã đàn ông vạm vỡ thân thiện vỗ vai Giang Dã:
“Người anh em, đừng nghe mấy kẻ ghen ghét nói bậy. Vào đội của chúng tôi là cậu đã lựa chọn đúng rồi.”
Giang Dã khẽ nhếch môi, nụ cười ẩn ý:
“Hy vọng tôi đã không chọn sai.”
“Tôi tên là Chu Long, còn đây là Hà San. Người anh em, cậu tên gì?” Gã đàn ông vạm vỡ Chu Long lên tiếng hỏi.
“Tôi tên Giang Dã, hôm nay là lần đầu tiên đến Tổ chức Liên minh Dị năng giả, mong mọi người giúp đỡ.” Giang Dã lịch sự trả lời, thái độ như một sinh viên mới tốt nghiệp, vô cùng lễ độ.
Chu Long vỗ mạnh lên vai Giang Dã, cười hào sảng:
“Người anh em Giang Dã, tôi thích tính cách của cậu! Yên tâm, có tôi đây, bảo đảm cậu kiếm tích phân không xuể!”
“Cảm ơn anh Long.”
Người phụ nữ quyến rũ Hà San nhìn Điềm Tửu đang chăm chú ăn khô bò mà cô ta vừa tốn tích phân đổi được, ánh mắt đầy đau lòng. Tuy vậy, giọng nói vẫn giữ vẻ dịu dàng:
“Em gái, em tên gì thế?”
“Điềm Tửu.”
“Ôi, cái tên dễ thương quá!” Hà San cười tươi, gương mặt đầy vẻ thân thiện:
“Chị luôn muốn có một cô em gái đáng yêu như em. Sau này ai dám bắt nạt em, cứ nói với chị, chị sẽ đòi lại công bằng cho em.”
Điềm Tửu mải mê nhai khô bò, không chú ý nhiều đến lời Hà San, chỉ qua loa gật đầu.
Chu Long và Hà San liếc nhìn nhau, ánh mắt lóe lên vẻ hài lòng.
“Đây cũng là hai đồng đội của chúng ta.” Chu Long giới thiệu, “Người cao hơn là Hoàng Cường, còn người kia là Trương Quốc Lượng.”
Đồng đội của gã cũng tiếp lời:
“Đúng vậy. Đội chúng tôi đoàn kết, yêu thương nhau, đâu phải ai cũng có thể chia rẽ được.”
“Có kẻ chẳng qua vì chúng tôi không nhận hắn vào đội nên ôm hận mà thôi.”
Chàng trai trẻ cau mặt, đáp:
“Các người mời tôi, chính tôi là người không đồng ý. Nhưng bạn tôi đã vào đội các người, rồi không bao giờ quay lại nữa.”
Người phụ nữ quyến rũ lạnh lùng nói:
“Ra ngoài làm nhiệm vụ, có chết chóc là chuyện thường tình. Năng lực kém thì sao trách chúng tôi được? Cậu dám đảm bảo đội của cậu chưa từng có ai thương vong à?”
Chàng trai trẻ không tranh cãi thêm, mà quay lại nhìn Giang Dã:
“Người anh em, tôi tin anh là người thông minh, ai tốt ai xấu hẳn anh nhìn ra được.”
Giang Dã cười nhạt:
“Cảm ơn lời khuyên của cậu.”
“Nhưng bạn gái tôi thích đội này, cô ấy đi đâu tôi sẽ đi theo đó.”
Người phụ nữ quyến rũ và gã đàn ông vạm vỡ đồng loạt nở nụ cười đắc ý.
Mọi người xung quanh chỉ biết lắc đầu tiếc nuối. Anh chàng đẹp trai thế này mà hóa ra cũng hồ đồ đến vậy.
Chàng trai trẻ còn định nói thêm, nhưng đã bị đồng đội kéo đi:
“Khuyên người ngu là việc làm vô ích.”
Gã đàn ông vạm vỡ thân thiện vỗ vai Giang Dã:
“Người anh em, đừng nghe mấy kẻ ghen ghét nói bậy. Vào đội của chúng tôi là cậu đã lựa chọn đúng rồi.”
Giang Dã khẽ nhếch môi, nụ cười ẩn ý:
“Hy vọng tôi đã không chọn sai.”
“Tôi tên là Chu Long, còn đây là Hà San. Người anh em, cậu tên gì?” Gã đàn ông vạm vỡ Chu Long lên tiếng hỏi.
“Tôi tên Giang Dã, hôm nay là lần đầu tiên đến Tổ chức Liên minh Dị năng giả, mong mọi người giúp đỡ.” Giang Dã lịch sự trả lời, thái độ như một sinh viên mới tốt nghiệp, vô cùng lễ độ.
Chu Long vỗ mạnh lên vai Giang Dã, cười hào sảng:
“Người anh em Giang Dã, tôi thích tính cách của cậu! Yên tâm, có tôi đây, bảo đảm cậu kiếm tích phân không xuể!”
“Cảm ơn anh Long.”
Người phụ nữ quyến rũ Hà San nhìn Điềm Tửu đang chăm chú ăn khô bò mà cô ta vừa tốn tích phân đổi được, ánh mắt đầy đau lòng. Tuy vậy, giọng nói vẫn giữ vẻ dịu dàng:
“Em gái, em tên gì thế?”
“Điềm Tửu.”
“Ôi, cái tên dễ thương quá!” Hà San cười tươi, gương mặt đầy vẻ thân thiện:
“Chị luôn muốn có một cô em gái đáng yêu như em. Sau này ai dám bắt nạt em, cứ nói với chị, chị sẽ đòi lại công bằng cho em.”
Điềm Tửu mải mê nhai khô bò, không chú ý nhiều đến lời Hà San, chỉ qua loa gật đầu.
Chu Long và Hà San liếc nhìn nhau, ánh mắt lóe lên vẻ hài lòng.
“Đây cũng là hai đồng đội của chúng ta.” Chu Long giới thiệu, “Người cao hơn là Hoàng Cường, còn người kia là Trương Quốc Lượng.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.