Tôi, Một Tang Thi Nhỏ! Bị Vai Ác Điên Phê Quyển Dưỡng
Chương 41:
Mã Tự Tương
09/12/2024
"Nghe lời thì có thưởng."
Điềm Tửu nhìn gói xoài sấy, lại là thứ chưa từng ăn, mắt cô sáng lên đầy thích thú.
...
Chu Long nhặt viên tinh hạch của Lưu Chiến lên, ánh mắt lóe lên một tia cười, nhưng khi nhìn về phía mọi người, khuôn mặt hắn ta lại trầm buồn.
"Chúng ta đều cảm thấy đau lòng khi phải bỏ rơi bất kỳ ai trong đội, Lưu Chiến bị nhiễm virus tang thi, không lâu nữa sẽ biến thành tang thi. Mặc dù chúng ta đau lòng, nhưng cũng không thể để cậu ta đi hại người. Mong các bạn hiểu cho."
"Anh Long, tất cả chúng tôi đều hiểu."
Mặc dù những tay mơ còn trẻ tuổi có chút tiếc nuối về cái chết của Lưu Chiến, nhưng ai cũng là người lớn, hiểu rằng sinh tử khó lường, nên không có ai nghĩ ngợi nhiều.
"Viên tinh hạch này tôi sẽ giữ lại, khi nhiệm vụ kết thúc sẽ đổi lấy tích phân."
Chu Long là đội trưởng, đương nhiên các tay mơ không có ý kiến gì.
Ban đầu là do không chuẩn bị mới xảy ra sự cố, giờ mọi người đều đã cảnh giác.
Khi mở cửa, những con tang thi lao ra, mọi người dễ dàng đối phó.
Sau khi dọn dẹp xong lũ tang thi, cả nhóm đi qua một hành lang và đến một khu nhà xưởng khác.
Khu xưởng này chuyên trách công đoạn đóng gói sản phẩm, những hộp đồ hộp đã hoàn thành sẽ được chuyển đến đây để kiểm tra, đóng gói và đưa vào thùng.
Ở đây có rất nhiều thùng đồ hộp đã đóng gói xong, còn có những hộp đồ hộp chưa kịp đóng gói và những sản phẩm bị hỏng, bị loại bỏ.
Chu Long dẫn mọi người dọn dẹp tang thi, Giang Dã thì tiếp tục thu thập vật tư.
Mọi nơi anh đến, đồ hộp đều được anh thu vào không gian của mình.
Còn Điềm Tửu, giờ đang ăn xoài sấy, ngoan ngoãn đi theo phía sau Giang Dã.
Cô như một chiếc đuôi nhỏ.
[A Bảo, chân của vai ác này chắc dài hơn cả mạng sống của tôi.]
[Cái eo của anh ấy có phải chính là cái mà người ta gọi là "công cẩu eo*"? Nhìn thật hấp dẫn.]
*Công cẩu eo: eo của một người đàn ông săn chắc khoẻ mạnh sáu múi,…
[Đôi vai rộng mở, quả thật khiến người ta không thể không chú ý.]
A Bảo nghe Điềm Tửu nói những câu "mặn mà" như vậy, mặt nó hơi đỏ lên, [Tiểu Tửu, những thứ này… cô học ở đâu ra vậy?]
[Tôi từng nhặt được một cuốn truyện tranh trong vũ trụ, lật lật qua thôi mà.]
A Bảo: Nghe không giống như là truyện tranh đàng hoàng gì!
[Hí hí…] Điềm Tửu đột nhiên cười một cách xấu xa.
A Bảo bỗng rùng mình, [Cười cái gì vậy?]
[Đột nhiên nhớ đến một câu trong truyện tranh.]
A Bảo có linh cảm không tốt, [Câu gì… vậy?]
[YaMeTe~]
A Bảo: !!
Chắc chắn là đang đọc truyện tranh sao?
"Ai da..." Điềm Tửu nhìn quá chăm chú, không để ý, cô đã va phải lưng của Giang Dã.
Điềm Tửu nhìn gói xoài sấy, lại là thứ chưa từng ăn, mắt cô sáng lên đầy thích thú.
...
Chu Long nhặt viên tinh hạch của Lưu Chiến lên, ánh mắt lóe lên một tia cười, nhưng khi nhìn về phía mọi người, khuôn mặt hắn ta lại trầm buồn.
"Chúng ta đều cảm thấy đau lòng khi phải bỏ rơi bất kỳ ai trong đội, Lưu Chiến bị nhiễm virus tang thi, không lâu nữa sẽ biến thành tang thi. Mặc dù chúng ta đau lòng, nhưng cũng không thể để cậu ta đi hại người. Mong các bạn hiểu cho."
"Anh Long, tất cả chúng tôi đều hiểu."
Mặc dù những tay mơ còn trẻ tuổi có chút tiếc nuối về cái chết của Lưu Chiến, nhưng ai cũng là người lớn, hiểu rằng sinh tử khó lường, nên không có ai nghĩ ngợi nhiều.
"Viên tinh hạch này tôi sẽ giữ lại, khi nhiệm vụ kết thúc sẽ đổi lấy tích phân."
Chu Long là đội trưởng, đương nhiên các tay mơ không có ý kiến gì.
Ban đầu là do không chuẩn bị mới xảy ra sự cố, giờ mọi người đều đã cảnh giác.
Khi mở cửa, những con tang thi lao ra, mọi người dễ dàng đối phó.
Sau khi dọn dẹp xong lũ tang thi, cả nhóm đi qua một hành lang và đến một khu nhà xưởng khác.
Khu xưởng này chuyên trách công đoạn đóng gói sản phẩm, những hộp đồ hộp đã hoàn thành sẽ được chuyển đến đây để kiểm tra, đóng gói và đưa vào thùng.
Ở đây có rất nhiều thùng đồ hộp đã đóng gói xong, còn có những hộp đồ hộp chưa kịp đóng gói và những sản phẩm bị hỏng, bị loại bỏ.
Chu Long dẫn mọi người dọn dẹp tang thi, Giang Dã thì tiếp tục thu thập vật tư.
Mọi nơi anh đến, đồ hộp đều được anh thu vào không gian của mình.
Còn Điềm Tửu, giờ đang ăn xoài sấy, ngoan ngoãn đi theo phía sau Giang Dã.
Cô như một chiếc đuôi nhỏ.
[A Bảo, chân của vai ác này chắc dài hơn cả mạng sống của tôi.]
[Cái eo của anh ấy có phải chính là cái mà người ta gọi là "công cẩu eo*"? Nhìn thật hấp dẫn.]
*Công cẩu eo: eo của một người đàn ông săn chắc khoẻ mạnh sáu múi,…
[Đôi vai rộng mở, quả thật khiến người ta không thể không chú ý.]
A Bảo nghe Điềm Tửu nói những câu "mặn mà" như vậy, mặt nó hơi đỏ lên, [Tiểu Tửu, những thứ này… cô học ở đâu ra vậy?]
[Tôi từng nhặt được một cuốn truyện tranh trong vũ trụ, lật lật qua thôi mà.]
A Bảo: Nghe không giống như là truyện tranh đàng hoàng gì!
[Hí hí…] Điềm Tửu đột nhiên cười một cách xấu xa.
A Bảo bỗng rùng mình, [Cười cái gì vậy?]
[Đột nhiên nhớ đến một câu trong truyện tranh.]
A Bảo có linh cảm không tốt, [Câu gì… vậy?]
[YaMeTe~]
A Bảo: !!
Chắc chắn là đang đọc truyện tranh sao?
"Ai da..." Điềm Tửu nhìn quá chăm chú, không để ý, cô đã va phải lưng của Giang Dã.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.