Chương 11
Kieuanh nguyen
23/09/2019
( 11 )
Chiếc xe sang trọng nhanh chóng dừng ở một cửa hàng quần áo , người đàn ông nhàn nhã bước từ trong xe ra phía sau là một cô gái với đôi mắt xanh lá , mọi ánh mắt hầu như đều bị hai người thu hút
Mọi người bàn tán xôn xao nhìn hai người đẹp đôi đến lạ , Hàn Nhược Thần bỏ quả lời bàn tán xung quanh kéo Mộc Nhi đi thẳng vào cửa hàng
Mang hết tất cả các thời trang mới nhất ra đây cho tôi còn nữa tất cả đều là loại nhất vải tốt nhất ở cửa hàng này giọng nói uy quyền phát ra
Vâng nhân viên nhanh chóng vào lấy quần áo bày ra trước mắt anh , Hàn Nhược Thần ngồi xuống kéo cô ngồi cạnh
Quần áo phút chốc được xếp gọn gàng trước mặt cô anh thì không có biểu cảm gì , nhưng cô thì không thể tin nổi nó đẹp đến mức từ đẹp không thể diễn tả hết
Muốn lấy cái nào ? anh quay sang cô dò hỏi , cô lắc đầu ý là cũng không biết nên chọn cái nào
Mang váy xanh kia qua đây nhân viên bán hàng lập tức làm theo , anh nhận lấy đưa cho cô ý là vào thử cô cũng ngoan ngoãn làm theo , một vài phút sau cô tay che đi phần ngực của mình
Em làm gì vậy bỏ tay xuống quay một vòng xem anh hơi khó chịu bịt cái gì , chỗ nào anh chưa chạm qua sao ?
Không cô lắc đầu tay che ngực xoay một vòng
Tiếp bộ váy màu đỏ cũng như vậy cô bước ra với vẻ thẹn thùng sao anh lại chọn toàn những bộ đồ thiếu vải không vậy ?
Tiếp
Tiếp
Tiếp không biết bao nhiêu lần chân cô như rã rời
Được rồi lại đây cô thở mệt nhọc bước lại chỗ anh
Đồ vừa mặc lấy hết thanh toán cô nghe anh nói thì mắt giật giật , cái gì ? Lấy hết sao ? Cô không thể tin nổi số tiền đó quá lớn , lúc nãy khi vào thử cô có xem giá số tiền nó lớn đến khủng khiếp mua hết số đồ này vậy thì cho cô tiền mua được căn nhà lớn rồi
Em sao vậy ? nhìn vẻ mặt thống khổ của cô anh khẽ cười , tức nhiên anh biết cô đang nghĩ gì !
Anh nói với tôi là nói đùa đi ... cái gì mà mua hết anh phung phí vừa thôi chứ cô vẻ mặt khóc không ra nước mắt , có lẽ với anh số tiền đó không là gì nhưng đối với cô không biết cả đời kiếm ra chưa ? Quả là người có tiền
Hàn Nhược Thần tôi không thích nói đùa càng không bao giờ nói đùa giọng nói có chút uy nghiêm cô chỉ biết thở dài , số đồ đều được vệ sĩ riêng của anh cầm
Được rồi chúng ta đi mua trang sức cô đang tính phản bác thì bị kéo đi nữa , thế là cô lại chuẩn bị tra tấn lần hai !
Chiếc xe sang trọng nhanh chóng dừng ở một cửa hàng quần áo , người đàn ông nhàn nhã bước từ trong xe ra phía sau là một cô gái với đôi mắt xanh lá , mọi ánh mắt hầu như đều bị hai người thu hút
Mọi người bàn tán xôn xao nhìn hai người đẹp đôi đến lạ , Hàn Nhược Thần bỏ quả lời bàn tán xung quanh kéo Mộc Nhi đi thẳng vào cửa hàng
Mang hết tất cả các thời trang mới nhất ra đây cho tôi còn nữa tất cả đều là loại nhất vải tốt nhất ở cửa hàng này giọng nói uy quyền phát ra
Vâng nhân viên nhanh chóng vào lấy quần áo bày ra trước mắt anh , Hàn Nhược Thần ngồi xuống kéo cô ngồi cạnh
Quần áo phút chốc được xếp gọn gàng trước mặt cô anh thì không có biểu cảm gì , nhưng cô thì không thể tin nổi nó đẹp đến mức từ đẹp không thể diễn tả hết
Muốn lấy cái nào ? anh quay sang cô dò hỏi , cô lắc đầu ý là cũng không biết nên chọn cái nào
Mang váy xanh kia qua đây nhân viên bán hàng lập tức làm theo , anh nhận lấy đưa cho cô ý là vào thử cô cũng ngoan ngoãn làm theo , một vài phút sau cô tay che đi phần ngực của mình
Em làm gì vậy bỏ tay xuống quay một vòng xem anh hơi khó chịu bịt cái gì , chỗ nào anh chưa chạm qua sao ?
Không cô lắc đầu tay che ngực xoay một vòng
Tiếp bộ váy màu đỏ cũng như vậy cô bước ra với vẻ thẹn thùng sao anh lại chọn toàn những bộ đồ thiếu vải không vậy ?
Tiếp
Tiếp
Tiếp không biết bao nhiêu lần chân cô như rã rời
Được rồi lại đây cô thở mệt nhọc bước lại chỗ anh
Đồ vừa mặc lấy hết thanh toán cô nghe anh nói thì mắt giật giật , cái gì ? Lấy hết sao ? Cô không thể tin nổi số tiền đó quá lớn , lúc nãy khi vào thử cô có xem giá số tiền nó lớn đến khủng khiếp mua hết số đồ này vậy thì cho cô tiền mua được căn nhà lớn rồi
Em sao vậy ? nhìn vẻ mặt thống khổ của cô anh khẽ cười , tức nhiên anh biết cô đang nghĩ gì !
Anh nói với tôi là nói đùa đi ... cái gì mà mua hết anh phung phí vừa thôi chứ cô vẻ mặt khóc không ra nước mắt , có lẽ với anh số tiền đó không là gì nhưng đối với cô không biết cả đời kiếm ra chưa ? Quả là người có tiền
Hàn Nhược Thần tôi không thích nói đùa càng không bao giờ nói đùa giọng nói có chút uy nghiêm cô chỉ biết thở dài , số đồ đều được vệ sĩ riêng của anh cầm
Được rồi chúng ta đi mua trang sức cô đang tính phản bác thì bị kéo đi nữa , thế là cô lại chuẩn bị tra tấn lần hai !
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.