Tôi Muốn Lười Nhác Ở Cục Yêu Quái
Chương 138:
Giang Nguyệt Niên Niên
28/10/2023
Chỉ không biết liệu cục trưởng Hồ có phát hiện ra rằng bản thân đã bị mất một cọng lông một cách khó hiểu hay không.
“Vậy tại sao chúng ta không trực tiếp mời cục trưởng Hồ đến phát sóng trực tiếp?” Trần Châu Tuệ nghi ngờ hỏi: “Bởi vì ông ấy là cục trưởng, cho nên mới không được à?"
Sở Trĩ Thủy bình tĩnh nói: "Bởi vì nếu cục trưởng Hồ để lộ bản thể, rất có thể sẽ bị cục lâm nghiệp bắt đi."
Có một con mèo đen trong cục còn có thể giải thích, nhưng có một con hồ ly thì rất khó để giải thích.
Trân Châu Tuệ: "?"
Doanh số bán kem dưỡng da dâu đang dẫn được cải thiện, công việc phát sóng trực tiếp bán hàng cũng đi vào quỹ đạo.
Sau kỳ nghỉ hè, kỳ thực tập của Trân Châu Tuệ trong cục đã kết thúc, đồng thời cô ấy cũng phải thu dọn đồ đạc và chuẩn bị cho việc đăng ký đại học. Cô ấy được nhận vào Đại học Ngân Hải sau kỳ thi tuyển sinh đại học và đậu vào chuyên ngành đâu cao Vạn Kim, cũng may là ở đại học Ngân Hải có rất nhiều học bổng và trợ cấp, cũng coi như phù hợp với hoàn cảnh của cô ấy.
Vì quá trình phát sóng trực tiếp và bán hàng diễn ra suôn sẻ, nên Sở Trĩ Thủy đã nộp đơn xin nhận lương thực tập từ trong cục, xem như là thù lao nghỉ hè của Trân
Châu Tuệ.
Trân Châu Tuệ nghe tin, vội vàng xua tay, lễ phép nói: "Không không không, em không thể lấy được. Lúc trước em còn nói sẽ trả lại bao lì xì cho chị Trĩ Thủy nữa." “Không sao, một phần thì tính một phần, đây là tiền lương thực tập do cục đưa ra, không liên quan gì đến chị.”
Sở Trĩ Thủy thản nhiên nói: “Rất khó để tìm được một công việc đặc biệt cho chuyên môn của em, muốn vậy thì phải nộp thêm nhiều hồ sơ trong thời gian ở trường, sau này thực tập cũng cần nhận tiền lương, không quan trọng là bao nhiêu, nhưng vẫn phải có một ít, nếu không thì công ty đó cũng không phải đứng đắn gì."
Trân Châu Tuệ vẫn từ chối, cô ấy có chút cảm động, nhỏ giọng nói: "Nhưng mọi người đều rất tốt với em, thực ra kỳ nghỉ hè của em đã rất vui, em muốn sẽ mãi làm việc ở đây."
Toàn bộ kỳ nghỉ của cô ấy đều ở trong cục, bình thường sẽ làm việc trong bộ phận phát triển kinh tế, thỉnh thoảng chạy đến vườn trà để thăm ông Tu, hoàn toàn tránh xa những rắc rối tâm thường phàm trần, càng sẽ không bị quấy rối bởi họ hàng thân thích không có cảm tình, quả thực là vui vẻ đến nỗi quên cả trời đất.
Sở Trĩ Thủy: "Xong rồi, sùng bái cấp trên và công ty là khởi đâu của bi kịch, không ngờ em còn sinh ra suy nghĩ muốn ở lại đơn vị. Tốt hơn hết là sau này em đừng có suy nghĩ như vậy nữa. "
Trân Châu Tuệ: "?"
Trần Châu Tuệ cái hiểu cái không, ngược lại cô ấy cười nói: "Sau khi khai giảng em cũng sẽ mở một tài khoản kinh doanh, lúc đó sau khi tan học em sẽ gửi nội dung cho chị Trĩ Thủy xem!"
Theo hoạt động bình thường của cửa hàng trực tuyến Quan cục, tiên trong tài khoản của công ty đã dân đẩy lên, có điều Sở Trĩ Thủy vẫn chưa tăng hiệu suất của mình trong thời điểm hiện tại, dự định sẽ tiết kiệm một ít để làm phần thưởng cuối năm và dùng tinh thần văn minh để phát ra. Nếu trong lúc đó có bất kỳ tình huống nào xảy ra, ít nhất cũng sẽ có một số vốn để xoay sở, hơn nữa phát minh mới của Lão Bạch là bột ngâm chân nhân sâm cũng phải cần kinh phí trong giai đoạn đâu.
Hiện tại thu nhập của Kim Du đã tăng lên, acho nên làm việc vô cùng nhiệt tình, cô ấy kích động nói: "Nếu chúng ta tiếp tục phát triển như thế này thì tiền lương có phải sẽ ngày càng cao không? Có thể lên đến năm vạn, mười vạn, một trăm vạn!"
“Cô cũng thật biết tưởng tượng, không thể phát nhiều như vậy đâu, sẽ luôn có giới hạn cao nhất.”
Sở Trĩ Thủy cười nói: “Nhưng nếu có thể tiết kiệm được nhiều tiền, sẽ đổi thành những thứ khác để phát ra, chẳng hạn như ngày hội quà tặng hoặc là bảo hiểm lao động hay là một số phiếu giảm giá bánh sinh nhật hoặc thứ gì đó."
Đây là điều mà nhiều người cho là ưu điểm của việc ổn định đơn vị, ngày lễ ngày tết phát thưởng rất nhiều thứ, bị bệnh hoặc là có thai sẽ ít ảnh hưởng hơn, nếu thực sự bị bệnh nặng hoặc gặp tai nạn, còn có thể điều trị bệnh nặng, ít nhất đơn vị sẽ giúp đỡ. Có điều dường như yêu quái sẽ không hay bị bệnh, cho nên cục quan sát sẽ tốn ít chi phí cho phương diện này.
Cục quan sát Ngân Hải sẽ dùng số tiền dư để xây dựng nhà ăn, Sở Trĩ Thủy đã chứng kiến qua sự xa hoa ở đó, đông thời trong lòng cũng có một suy nghĩ nho nhỏ, không biết có thể thay đổi tòa nhà văn phòng hay không, tốt xấu gì thì cũng lắp đặt được một thang máy bình thường chứ nhỉ?
Sở Trĩ Thủy được Kim Du nhắc nhở, cô chợt nhớ ra điều gì đó, liên đê nghị: "Đúng rồi, gần đây không có liên hoan gì, nhưng có thể bàn bạc với sếp Hồng một chút, tặng một vài món quà nhỏ vào sinh nhật của nhân viên. Sinh nhật của mọi người là khi nào?"
Xây dựng tòa nhà cục quan sát thì quá xa, nhưng việc tặng quà trong ngày lễ thì lại rất dễ dàng, còn thể hiện được sự quan tâm ấm áp của đơn vị dành cho nhân viên của mình.
Hồng Hi Minh là trưởng bộ phận nhân sự, có lẽ sẽ phụ trách phương diện này.
Kim Du tò mò: "Sinh nhật tính như thế nào?"
"Là ngày mà cô sinh ra?"
"Nếu tính khoảng thời gian trước khi biến thành người thì tôi không nhớ rõ lắm. Khi đó rất hỗn loạn, vẫn chưa hoàn toàn có linh trí, chỉ là một con cá nhỏ."
“Vậy tại sao chúng ta không trực tiếp mời cục trưởng Hồ đến phát sóng trực tiếp?” Trần Châu Tuệ nghi ngờ hỏi: “Bởi vì ông ấy là cục trưởng, cho nên mới không được à?"
Sở Trĩ Thủy bình tĩnh nói: "Bởi vì nếu cục trưởng Hồ để lộ bản thể, rất có thể sẽ bị cục lâm nghiệp bắt đi."
Có một con mèo đen trong cục còn có thể giải thích, nhưng có một con hồ ly thì rất khó để giải thích.
Trân Châu Tuệ: "?"
Doanh số bán kem dưỡng da dâu đang dẫn được cải thiện, công việc phát sóng trực tiếp bán hàng cũng đi vào quỹ đạo.
Sau kỳ nghỉ hè, kỳ thực tập của Trân Châu Tuệ trong cục đã kết thúc, đồng thời cô ấy cũng phải thu dọn đồ đạc và chuẩn bị cho việc đăng ký đại học. Cô ấy được nhận vào Đại học Ngân Hải sau kỳ thi tuyển sinh đại học và đậu vào chuyên ngành đâu cao Vạn Kim, cũng may là ở đại học Ngân Hải có rất nhiều học bổng và trợ cấp, cũng coi như phù hợp với hoàn cảnh của cô ấy.
Vì quá trình phát sóng trực tiếp và bán hàng diễn ra suôn sẻ, nên Sở Trĩ Thủy đã nộp đơn xin nhận lương thực tập từ trong cục, xem như là thù lao nghỉ hè của Trân
Châu Tuệ.
Trân Châu Tuệ nghe tin, vội vàng xua tay, lễ phép nói: "Không không không, em không thể lấy được. Lúc trước em còn nói sẽ trả lại bao lì xì cho chị Trĩ Thủy nữa." “Không sao, một phần thì tính một phần, đây là tiền lương thực tập do cục đưa ra, không liên quan gì đến chị.”
Sở Trĩ Thủy thản nhiên nói: “Rất khó để tìm được một công việc đặc biệt cho chuyên môn của em, muốn vậy thì phải nộp thêm nhiều hồ sơ trong thời gian ở trường, sau này thực tập cũng cần nhận tiền lương, không quan trọng là bao nhiêu, nhưng vẫn phải có một ít, nếu không thì công ty đó cũng không phải đứng đắn gì."
Trân Châu Tuệ vẫn từ chối, cô ấy có chút cảm động, nhỏ giọng nói: "Nhưng mọi người đều rất tốt với em, thực ra kỳ nghỉ hè của em đã rất vui, em muốn sẽ mãi làm việc ở đây."
Toàn bộ kỳ nghỉ của cô ấy đều ở trong cục, bình thường sẽ làm việc trong bộ phận phát triển kinh tế, thỉnh thoảng chạy đến vườn trà để thăm ông Tu, hoàn toàn tránh xa những rắc rối tâm thường phàm trần, càng sẽ không bị quấy rối bởi họ hàng thân thích không có cảm tình, quả thực là vui vẻ đến nỗi quên cả trời đất.
Sở Trĩ Thủy: "Xong rồi, sùng bái cấp trên và công ty là khởi đâu của bi kịch, không ngờ em còn sinh ra suy nghĩ muốn ở lại đơn vị. Tốt hơn hết là sau này em đừng có suy nghĩ như vậy nữa. "
Trân Châu Tuệ: "?"
Trần Châu Tuệ cái hiểu cái không, ngược lại cô ấy cười nói: "Sau khi khai giảng em cũng sẽ mở một tài khoản kinh doanh, lúc đó sau khi tan học em sẽ gửi nội dung cho chị Trĩ Thủy xem!"
Theo hoạt động bình thường của cửa hàng trực tuyến Quan cục, tiên trong tài khoản của công ty đã dân đẩy lên, có điều Sở Trĩ Thủy vẫn chưa tăng hiệu suất của mình trong thời điểm hiện tại, dự định sẽ tiết kiệm một ít để làm phần thưởng cuối năm và dùng tinh thần văn minh để phát ra. Nếu trong lúc đó có bất kỳ tình huống nào xảy ra, ít nhất cũng sẽ có một số vốn để xoay sở, hơn nữa phát minh mới của Lão Bạch là bột ngâm chân nhân sâm cũng phải cần kinh phí trong giai đoạn đâu.
Hiện tại thu nhập của Kim Du đã tăng lên, acho nên làm việc vô cùng nhiệt tình, cô ấy kích động nói: "Nếu chúng ta tiếp tục phát triển như thế này thì tiền lương có phải sẽ ngày càng cao không? Có thể lên đến năm vạn, mười vạn, một trăm vạn!"
“Cô cũng thật biết tưởng tượng, không thể phát nhiều như vậy đâu, sẽ luôn có giới hạn cao nhất.”
Sở Trĩ Thủy cười nói: “Nhưng nếu có thể tiết kiệm được nhiều tiền, sẽ đổi thành những thứ khác để phát ra, chẳng hạn như ngày hội quà tặng hoặc là bảo hiểm lao động hay là một số phiếu giảm giá bánh sinh nhật hoặc thứ gì đó."
Đây là điều mà nhiều người cho là ưu điểm của việc ổn định đơn vị, ngày lễ ngày tết phát thưởng rất nhiều thứ, bị bệnh hoặc là có thai sẽ ít ảnh hưởng hơn, nếu thực sự bị bệnh nặng hoặc gặp tai nạn, còn có thể điều trị bệnh nặng, ít nhất đơn vị sẽ giúp đỡ. Có điều dường như yêu quái sẽ không hay bị bệnh, cho nên cục quan sát sẽ tốn ít chi phí cho phương diện này.
Cục quan sát Ngân Hải sẽ dùng số tiền dư để xây dựng nhà ăn, Sở Trĩ Thủy đã chứng kiến qua sự xa hoa ở đó, đông thời trong lòng cũng có một suy nghĩ nho nhỏ, không biết có thể thay đổi tòa nhà văn phòng hay không, tốt xấu gì thì cũng lắp đặt được một thang máy bình thường chứ nhỉ?
Sở Trĩ Thủy được Kim Du nhắc nhở, cô chợt nhớ ra điều gì đó, liên đê nghị: "Đúng rồi, gần đây không có liên hoan gì, nhưng có thể bàn bạc với sếp Hồng một chút, tặng một vài món quà nhỏ vào sinh nhật của nhân viên. Sinh nhật của mọi người là khi nào?"
Xây dựng tòa nhà cục quan sát thì quá xa, nhưng việc tặng quà trong ngày lễ thì lại rất dễ dàng, còn thể hiện được sự quan tâm ấm áp của đơn vị dành cho nhân viên của mình.
Hồng Hi Minh là trưởng bộ phận nhân sự, có lẽ sẽ phụ trách phương diện này.
Kim Du tò mò: "Sinh nhật tính như thế nào?"
"Là ngày mà cô sinh ra?"
"Nếu tính khoảng thời gian trước khi biến thành người thì tôi không nhớ rõ lắm. Khi đó rất hỗn loạn, vẫn chưa hoàn toàn có linh trí, chỉ là một con cá nhỏ."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.