Tôi Muốn Lười Nhác Ở Cục Yêu Quái

Chương 179:

Giang Nguyệt Niên Niên

28/10/2023

Lý Long Khoa giật mình, anh ta càng thấy sợ hãi, lại không biết Sở Trĩ Thủy vào bộ phận thẩm quyền gì, không những bảo vệ nghiêm ngặt mà còn không cho ra ngoài, cả nhân vật nổi tiếng giàu có cũng tập hợp ngoài tòa nhà, vội vàng cất bước đi vào.

Không phải cô về Hoài Giang dưỡng lão sao?

Sao trông như gia nhập vào tổ chức khủng khiếp vậy?

Xã hội hiện đại chính là vậy, không có tiền thì vô dụng. Đây chỉ là vé vào cửa VIP, còn cần có quyền có nhân mạch.

Dạo gần đây Lý Long Khoa ngộ ra được điều này, anh ta tay trắng lập nghiệp tích lũy được không nhiều, không khôn khéo giống Tề Sướng của Tân Thấu, chỉ cần lôi kéo nhà đầu tư, lập tức mở công ty tiêu chuẩn ngang với Long Trị, khiến anh ta tức đến giậm chân cũng hết cách.

Những năm Sở Trĩ Thủy ở công ty, cô giỏi gầy dựng mối quan hệ với các nhà kinh doanh, vòng liên lạc với các nhà đầu tư cũng không tồi. Lý Long Khoa còn kém nhiều so với cô, một năm nay hiển nhiên là lực bất tòng tâm, mới có suy nghĩ mời cô quay về.

Long Tri Video rơi vào thế cục khốn đốn như hôm nay, ngay cả trong công ty cũng có người chê cười, chắc là thật sự chỉ có cô chờ mong Long Trị tốt.

Giờ đây Lý Long Khoa nhớ lại, Sở Trĩ Thủy chẳng làm chuyện gì có lỗi với Long Trị, rất nhiều hiềm nghi và oán trách nhắm vào cô lúc xưa cũng tan thành mây khói theo loạn trong giặc ngoài của Long Tri. Anh ta không thể không thừa nhận, thật sự muốn tìm một người chấn chỉnh lại đại cục, cô là ứng cử viên đáng tin cậy nhất.

Trong tòa nhà, Lý Long Khoa nhẹ gõ cửa, cuối cùng cũng gặp được Sở Trĩ Thủy.

Anh ta tùy ý liếc vào bên trong, đây giống như một phòng nghỉ, đều là nhân viên tham gia cuộc họp ngồi bên trong, đang nhàn rỗi uống trà. Trong phòng có nam có nữ, độ tuổi cũng không giống nhau, nhìn không giống nhân viên công chức, còn có người đeo dây chuyền vàng trên cổ.

Sở Trĩ Thủy mở ra một khe cửa, cô bị cục trưởng Hồ giữ ở chỗ này, căng da đầu nói: “Giám đốc Lý, thật ngại quá, hai ngày nay tôi đi họp với cục trưởng nên chỉ có thể gặp nhau thế này.”

Lý Long Khoa mỉm cười: “Không sao, chúng ta ra ngoài nói chuyện?”

Diệp Hoa Vũ đến cạnh Tân Vân Mậu, nhỏ giọng nói: “Thần quân, này cũng có thể nhịn sao?”

Vẻ mặt Tân Vân Mậu trầm tĩnh, cả quá trình cũng lười nói chuyện. Anh nhìn Lý Long Khoa, hiếm khi trả lời lại, giọng điệu máu lạnh vô tình: “Tư sắc bình thường.”

“Tiểu Sở, khỏi ra ngoài nữa, vào đây ngồi đi.” Hồ Thần Thụy giơ tay gọi, thân thiết nói: “Chúng tôi nhỏ tiếng chút, sẽ không quấy rầy cô đâu.”

“Cảm ơn cục trưởng Hồ.” Sở Trĩ Thủy thờ ơ nói, cô thầm nghĩ nếu không quấy rầy thật vậy cục trưởng Hồ tìm yêu quái nhiều vậy làm chi.

Diệp Hoa Vũ và Hồ Thần Thụy đột nhiên triệu tập một bang yêu quái bên ngoài, nói gì mà muốn kết nối tình cảm với họ, thoắt cái đã ngồi nhấm nháp trà xanh trong phòng nghỉ.

Mỗi một yêu quái uống hết trà xanh còn phải tâng bốc Tân Vân Mậu một phen, không có gì khác ngoài thần quân tài giỏi thật, sao còn không lập miếu thờ, có cần họ giúp chuẩn bị không, có tiền ra tiền, có sức ra sức.

Hiện tại Sở Trĩ Thủy thật sự tin rằng Tân Vân Mậu có thực lực, lúc trước là anh lười làm mấy chuyện này, nếu không thì là có tư bản tự tin kiêu ngạo, yêu quái muốn ôm đùi anh nhiều không đếm xuể. Yêu quái cục của quan sát còn có thể diện, không vì cường quyên mà quỳ thẳng xuống đất, yêu quái bên ngoài xông đến anh như ong vỡ tổ, chỉ tới khi ép anh phát ra khí lạnh mới chịu thôi.

Nếu không phải Sở Trĩ Thủy ở trong phòng, Tân Vân Mậu sớm đã móc dù ra xua đuổi yêu quái. Anh là người chán ghét loại yêu quái này, cốt khí còn chẳng bằng yêu quái trong cục quan sát, tuyệt nhiên đã hoàn toàn dung nhập vào xã hội thế tục của con người, khắc lên mặt dáng vẻ xu nịnh người có địa vị và hùa theo người khác.

Thần quân đã từng cũng có một nhóm tín đồ thế này, đều là sự tồn tại mà Tân Vân Mậu khinh thường.

Sau khi Lý Long Khoa tiến vào, anh ta mới phát hiện người trong phòng không ít, hơn nữa cho dù dung mạo thế nào cũng đều có khí chất đều khá xuất chúng.

Trong đó, khiến người ta chú ý nhất không ai khác là chàng trai tuấn mỹ lạnh lùng trong góc, anh không thèm đếm xỉa mà duỗi ra đôi chân dài, trông có vẻ không tham gia vào cuộc trò chuyện với người bên cạnh. Chỗ kế bên anh còn trống, để một chiếc máy tính xách tay quen thuộc, chắc là đồ của Sở Trĩ thủy, mặt ngoài máy tính dán giấy dán hình giọt nước, chi tiết nhỏ này đến nay vẫn không đổi.

Tân Vân Mậu quan sát thấy tầm nhìn của Lý Long Khoa, còn khẽ ngước mắt lên, quét nhìn anh ta từ trên xuống dưới một phen.



Lý Long Khoa chỉ cảm thấy ớn lạnh sống lưng, dù sao đi nữa thì từ đầu đến chân đều không thoải mái, cảm giác như lúc con kiến đối mặt với con voi.

“Giám đốc Lý, chúng ta qua kia ngồi nói chuyện đi.” Sở Trĩ Thủy không dám dẫn anh ta đến gần Tân Vân Mậu, định tìm đại một chỗ đánh nhanh thắng nhanh.

“E?” Trong phòng có một người đàn ông có khuôn mặt vuông, ông ta tỉ mỉ nhìn Lý Long Khoa, nghi hoặc: “Anh là ai kia của Long Tri nhỉ? Hình như tôi từng gặp anh rồi, trong cuộc họp giấy.”

Lý Long Khoa đơ người, anh ta cố nhớ lại, lúng túng hỏi: “Ông là giám đốc Uông của đầu tư Vạn Khách?”

“Phải, là tôi đó.” Giám đốc Uông vỗ đùi nói: “Tôi thấy anh khá quen mặt, thì ra là đã gặp anh kéo vốn!”

“Đúng đúng đúng, là có duyên gặp ông một lần, tôi là Lý Long Khoa của Long Tri.” Lý Long Khoa khánh sáo bắt tay.

Một cô gái xinh đẹp yểu điệu khác hỏi: “Long Trị là gì?”

“Chúng tôi là một trang mạng video, kết nối tư duy mới đến người dùng, cung cấp cho họ dịch vụ đã được định hướng.” Lý Long Khoa đĩnh đạc mà nói: “Chủ yếu là vừa xem video vừa thỏa mãn yêu cầu, dù là mua sắm, hay là học tập, hoặc là xã giao, tạo ra một sinh thái hoàn chỉnh.”

Cô gái xinh đẹp yểu điệu kinh ngạc: “Vậy chẳng phải giống với Tân Thấu Video sao?”

Lý Long Khoa cắn răng: “Là họ học chúng tôi.”

Hiện tại anh ta giống như đi kéo vốn, đối diện với một nhóm nhà đầu tư gian xảo, ai cũng muốn mở miệng chỉ điểm hai câu.

“Nhưng tôi thấy trang mạng của các anh cũng có nhiều app giống mà?” Cô gái xinh đẹp yểu điệu dùng điện thoại tìm kiếm: “Chẳng phải mọi người đều giống vậy sao.”

Hồ Thần Thụy: “Lúc trước Tiểu Sở làm ở công ty này sao? Tôi nhớ lúc ấy app này chơi khá vui, ban đầu còn lướt một khoảng thời gian, không khí khu bình luận cũng tốt lắm.”

Sở Trĩ Thủy: “Cái ông lướt là bản thời kỳ đầu nhỉ?”

Sau khi Sở Trĩ Thủy từ chức, Lý Long Khoa tìm đoàn đội điều hành mới, quả thật đã làm loãng đặc điểm ban đầu của Long Tri Video. Nói thật lòng, hiện tại cô cũng thấy app của công ty cũ rất bình thường, dù sao thì cũng không có gì khác với mấy cái khác trên thị trường, sớm đã không còn quan tâm.

Lý Long Khoa sững người: “Dạo này chúng tôi đã ra tay thiết kế, nói không chừng sẽ khôi phục lại đặc sắc vốn có.”

“Lão Uông, lão Uông, đầu tư một số tiền không?” Cô gái xinh đẹp yểu điệu nói: “Dạo này tôi muốn tiêu một tỷ đầu tư thử nước nông hay sâu!”

“Trưởng phòng Sở đang làm việc trong cục, cô còn nghĩ chưa thông hả?” Giám đốc Uông nói: “Thật sự muốn phung phí tiền của thì cô cứ thử nước đi."

Lý Long Khoa: “ …”

Hồ Thần Thụy gấp gáp giải vây: “Ôi, giám đốc Lý người ta còn đang ở đây kìa, hơn nữa ngày xưa Tiểu Sở cũng từng làm việc nơi đó.”

“Ờ ờ tôi xin lỗi, không có ý gì khác đâu mà!” Giám đốc Uông xin lỗi Lý Long Khoa ngay, lại nhìn cô gái xinh đẹp yểu điệu: “Được rồi, tôi nhắn tin nói chuyện Wechat với cô, cứ nói thế này không tiện.”

Sở Trĩ Thủy đỡ trán, cô nhìn ra các yêu quái muốn diễn kịch, cấp tốc lôi ra một cái cớ: “Giám đốc Lý, anh tim tôi có việc gì? Lát nữa trong cục còn có cuộc họp, có lẽ tôi không thể nói chuyện quá lâu.”

“Không sao, có thể họp trễ chút!” Diệp Hoa Vũ cả người hàng hiệu nổi tiếng, ông ấy vung tay áo, lộ ra một chiếc đồng hồ lớn, nhiệt tình nói: “Tiểu Sở, mọi người qua đó nói chuyện đi, tôi thấy lão Uông cũng quen giám đốc Lý!”

Cô gái xinh đẹp yểu điệu: “Đúng đó, cho tôi nghe với, tôi cũng muốn học kiếm tiền!”



Trước kia không phải Lý Long Khoa chưa từng tham gia liên hoan kiểu này, người làm đầu tư tụ tập chém gió rất bình thường, nhưng trước giờ chưa thấy qua cảnh này trong đơn vị nhà nước, càng không ngờ Sở Trĩ Thủy từ chức xong thì lên đời, trực tiếp vui vẻ nói cười với các nhà đầu tư đẳng cấp.

Lý Long Khoa do dự nói: “Trĩ Thủy, mấy vị này đều là... “

“Đây là cục trưởng Hồ của Hoài Giang, đây là cục trưởng Diệp của Ngân Hải.” Sở Trĩ Thủy nhìn các yêu quái còn lại một cái: “Mấy vị này là bạn của cục trưởng Diệp, chỉ đến để tụ họp với họ.”

Lý Long Khoa phát hiện cô bỏ qua chàng trai cao lãnh trong góc, cả quá trình chỉ có Tân Vân Mậu là cô không giới thiệu.

Diệp Hoa Vũ nghe Lý Long Khoa gọi thẳng tên của Sở Trĩ Thủy, ông ấy không kiềm được lại nhỏ giọng hỏi: “Thần quân, này cũng có thể nhịn?”

Tân Vân Mậu cau mày: “Ngon ngọt lấy lòng.”

Con người và yêu quái đều ngồi xuống một chiếc bàn, Hồ Thần Thụy tự tay rót nước pha trà, bỗng chốc trong phòng hương trà quanh quẩn, cả phòng đều là mùi của Long Tĩnh Minh Tiền đắt đỏ. Hương trà xanh nồng đậm, trà nóng trong vắt, tư vị mượt mà, vừa nếm thử thì đã biết giá hơn bốn con số rồi.

Hồ Thần Thụy bất lực: “Giám đốc Lý, tiếp đãi không chu đáo, năm nay vẫn chưa thu hoạch trà xanh, nên anh uống tạm nhé.”

“Nào có, ông không cần gọi giám đốc Lý, gọi tên tôi được rồi.” Lý Long Khoa ngồi cạnh giám đốc Uông của đầu tư Vạn Khách, các yêu quái khác đều gọi giám đốc Uông là lão Uông, anh ta nào không biết ngại được gọi giám đốc Lý, vội nói: “Hồi đó tôi còn là bạn thân của Trĩ Thủy, lúc đầu cô ấy là học muội của tôi, chúng tôi cũng không chênh lệch bao nhiêu tuổi.”

Cô gái xinh đẹp yểu điệu lộ vẻ ngạc nhiên: “Bạn thân của trưởng phòng Sở?”

Sở Trĩ Thủy vô lực nói: “Vâng, đúng vậy.” Đây là lần cô bị bôi đen thảm nhất ở trường cũ.

Diệp Hoa Vũ: “Thần quân, này cũng có thể nhịn?”

Tân Vân Mậu: “Hừ.”

“Hai người cùng tuổi sao? Nhìn không ra đấy.” Giám đốc Uông tán thưởng: “Vậy Tiểu Sở thật sự là tuổi trẻ tài cao, tuổi này đã mở công ty rồi, tôi còn tưởng hai người họ là đồng nghiệp!”

“Haha, ông quá lời rồi.” Lý Long Khoa cười đáp, cũng không biết là tự khen mình, còn nói mình trông già.

Giám đốc Uông tấm tắt: “Đất nước có nhân tài xuất hiện, người trẻ tuổi thật sự giỏi giang, đừng thấy quy mô của Long Tri không lớn, nhưng thật sự là không dễ gì.”

Cô gái xinh đẹp yểu điệu: “Nhưng mà lão Uông ban nãy ông mới nói Long Tri..."

“Tôi đã nói gì?” Giám đốc Uông trở mặt trong một giây, ông ấy tuyệt không nhắc tới sự hạ thấp khi nãy, quang minh chính trực nói: “Người trẻ lập nghiệp không dễ, có thành tựu thì thắng lợi, thắng bại đối với nhà binh là chuyện thường tình, chẳng qua là làm lại từ đầu, không thể phủ nhận toàn diện mà.”

“Bởi tôi mới nói vẫn là trưởng phòng Sở giỏi, nhìn chuẩn thời cơ vào biên chế ngay lập tức, muốn thất nghiệp cũng khó, trưởng phòng hơn hai mươi tuổi, cô xem cả nước có được mấy người, năm đó tôi cũng thi không đỗ nổi. Giám đốc Uông kính phục vỗ tay tán thưởng: “Theo đúng lãnh đạo rất quan trọng!”

Hồ Thần Thụy cười nói: “Ôi, vẫn là Tiểu Sở cố gắng, làm việc một năm đã có thành tích, chỉ cần lãnh đạo không mù, cô ấy làm việc với ai cũng có thể thăng tiến, làm ở đâu cũng có thể làm lâu dài.”

Lý Long Khoa bi thảm chịu đựng, sắc mặt anh ta hết xanh lại trắng: “...”

Ban đầu Lý Long Khoa muốn mời Sở Trĩ Thủy về Long Tri Video, nhưng anh ta thấy tình thế trước mắt hiển nhiên không có cơ hội, chưa đến ba mươi tuổi đã lên chức sếp, đây chắc chắn là đặc cách đề bạt. Dù sau đó toàn toàn không được lên chức nữa, nhưng vị trí này cũng đủ có thể diện, cũng không mất mặt ở thành phố Ngân Hải. Nếu là bộ phận thẩm quyền vậy thì càng khác biệt, dây mơ rễ má trong đó càng nhiều.

Anh ta xóa bỏ ý nghĩ mời cô trở về, lập tức lộ ra suy nghĩ mới, nói không chừng hôm nay có thể kéo mối quan hệ. Hiện tại cô phát triển rất tốt, cũng có lợi cho Long Trị.

Uống mấy bình trà xanh, rồi nói chuyện tán gẫu, trong phòng không có thời khắc nào yên tĩnh.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Tôi Muốn Lười Nhác Ở Cục Yêu Quái

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook