Tối Nay Muốn Bên Em

Chương 16: phần 16

Lam Mân

12/12/2014

Em hành hạ trái tim tôi

Từng dao từng dao

Đau đớn vô cùng

Tình yêu của em khắc sâu vào trái tim tổn thương của tôi

Yêu càng sâu càng đau …

Dạ Ma đêm ngày nỗ lực, sáng sớm ngày nào đấy, Thu Lăng liên tục nhiều lần cảm thấy bụng buồn nôn, cô liên tiếp làm động tác nôn ọe.

"Ọe. . . . . ."

"Xem ra cố gắng của tôi không uổng phí." Dạ Ma ở một bên nguội lạnh nói.

"Có ý gì?"

"Em mang thai!"

"Anh cũng không phải là thầy thuốc, làm sao biết tôi mang thai?" Không thể nào? Chỉ là cũng có khả năng, hắn thường thường không có giới hạn đòi hỏi cô.

"Tôi có thể cảm thấy sinh mệnh của nó, nó là người thừa kế của tôi." Dù sao, hắn cũng chẳng muốn để người phụ nữ khác mang thai con của hắn, để cho đứa nhỏ này thừa kế vương vị của hắn thì tốt rồi.

"Thừa kế sự lạnh lùng, vô tình của anh sao?" Đây là điều cô lo lắng nhất.

"Đó là vận mệnh của nó!" Chỉ có thể đóng băng tình cảm chính mình, mới sẽ không cho phụ nữ cơ hội có thể lợi dụng.

Cùng hắn nói chuyện sẽ làm cô tức giận hơn, thôi! Cô hỏi hắn một vấn đề khác là được rồi.

"Anh yêu tôi sao?" Nếu như hắn yêu cô sớm một chút, nơi này cũng sẽ không lạnh lẽo như vậy, có lẽ, hắn cũng sẽ không lạnh lùng, tàn khốc như thế,.

"Không có, em chỉ là công cụ để tôi lợi dụng sinh con thôi." Hắn đối với cô không chút giấu giếm nào nói.

Đây chính là đáp án của hắn, hắn căn bản cũng không thể yêu cô, tại sao cô còn phải ảo tưởng dư thừa?



"Tôi không muốn sinh nó." Đứa bé sinh ra đời đã bị căm ghét sẽ có tương lai tốt đẹp sao?

"Không muốn sinh cũng phải sinh." Nếu như là đứa bé của người đàn ông kia, cô sẽ vui lòng sinh, phải không?

"Anh có thể không cần miễn cưỡng tôi hay không?"

"Không thể!" Dạ Ma trả lời xong vấn đề của cô, ánh mắt đặt ở thức ăn không ăn xong trên bàn của cô hỏi: "Tại sao không dùng bữa?"

"Tôi không đói bụng." Có thể là tiểu sinh mệnh trong bụng khiến cô cảm giác không thoải mái, cho nên không muốn ăn.

"Em muốn tuyệt thực?" Thật ghê tởm!

"Tôi nói rồi tôi không muốn sinh con." Đứa bé này rơi vào trong tay hắn, sẽ không biết biến thành dạng gì? Thay vì thế, cô không bằng sớm một chút kết thúc tính mạng của nó.

"Em có thể không ăn, nhưng không thể để đứa bé của tôi đói bụng."

"Tôi ăn không vô!" Cô không ăn, đứa bé sao hấp thu đến chất dinh dưỡng? Cô lại không có ma lực giống hắn.

"Vậy thì không cần ăn."

Lấy được đặc xá của hắn, Thu Lăng mệt mỏi nằm trong chăn, nhưng âm thanh uy hiếp rét lạnh của Dạ Ma lại vang lên.

"Trước khi em chết vì tuyệt thực, có người sẽ vì hành động ngu dốt của em mà phải trả giá đắt!"

"Anh muốn như thế nào?"

Hắn lấy ra một Thủy Tinh Cầu ánh sáng trong suốt, ở trước mặt cô biểu diễn một cảnh tượng ở thế giới khác.

Thu Lăng kinh ngạc nhìn cha mẹ tiều tụy của cô, kỳ quái? Bọn họ không phải lấy được tiền bảo hiểm của cô, trải qua tháng ngày thật tốt, làm sao đến đồn cảnh sát đây?

Tay của hắn đặt trên Thủy Tinh Cầu, ánh mắt khóa trên mặt của cô, đe dọa cô nói: "Cha mẹ của em bây giờ đang ở đồn cảnh sát, không lâu, bọn họ có thể sẽ bởi vì chút nguyên nhân mà chết bất đắc kỳ tử ở bên trong."

Coi tình huống định ra, hắn sẽ đem lá bài át trong tay ra.

Hắn uy hiếp, muốn hại chết cha mẹ cô.

Bọn họ đã từng bất kể sống chết của cô, cô cũng có thể không để ý tới sống chết của bọn họ. . . . . . Nhưng cô không cách nào trơ mắt nhìn đến bọn họ bị ác ma trước mắt này sát hại mà thấy chết không cứu.



Dù sao, bọn họ đã sinh cô, cha mẹ nuôi của cô!

Bọn họ có thể đối với cô vô nghĩa! Nhưng cô lại không cách nào đối với bọn họ vô tình.

"Tôi sẽ nghe lời anh nói, anh phải buông tha cho bọn họ." Chỉ cần song thân của cô có thể bình an vô sự, cô sẽ tạm thời nghe hắn lời nói.

"Ăn!"

Hắn bưng thức ăn qua, đặt ở trước mặt cô, muốn cô ăn.

Thu Lăng nhìn thức ăn, chỉ đành phải một ngụm nhỏ, một ngụm nhỏ từ từ ăn.

Tay Dạ Ma nâng lên, một đám lửa từ đầu ngón tay hắn truyền ra, rơi vào cây đuốc trên vách tường, bên trong nhà lại có một chút ánh sáng.

Thu Lăng muốn thừa cơ xem bộ dáng hắn, nhưng trên mặt hắn còn mang theo vải che màu đen.

"Anh tại sao muốn đốt lửa?" Hắn luôn luôn không phải thích làm việc trong bóng tối?

"Như vậy đứa bé có thể phát triển khá hơn chút." Đây là suy nghĩ vì đứa bé trong bụng cô, mà không phải vì cô.

Đây là cái logic gì cô không biết, chỉ là, cô rất muốn hiểu rõ một chuyện: "Tại sao trên mặt của anh luôn mang vải che màu đen, tôi muốn xem diện mạo của anh." Hắn chỉ là lạnh nhạt phun ra một câu: "Em còn chưa đủ tư cách."

"Như thế nào tôi mới đủ tư cách?" Tại sao không cho cô xem? Đò con quỷ!

"Sẽ không có một ngày như vậy." Hắn là không thể nào để cho cô nhìn thấy khuôn mặt hắn.

"Dáng dấp anh rất xấu sao?" Cô tò mò đặt câu hỏi.

Dạ Ma quăng cho cô một ánh mắt mặc kệ, xoay người rời đi.

Cô đặt tay trên bụng, dùng giọng dặn dò với đứa bé nói: "Con sau khi lớn lên nhất định phải giống như mẹ, ngây thơ, đáng yêu lại hoạt bát, tuyệt đối không được như cha của con, hà khắc, lạnh lùng, không có nhân tính, chỉ có ma tính, còn có. . . . . . Nhưng tuyệt đối không được giống như cha của con khi dễ mẹ như vậy, nghe chưa?" Thu Lăng vuốt ve của mình cái bụng, giống như đã thấy hình dáng của đứa bé.

Dạ Ma vẫn đợi tại trong nhà, nghe được đoạn độc thoại của cô, trên mặt không khỏi dâng lên nụ cười mỉm.

Đây là sau 2500 năm, lần đầu tiên hắn không mang theo nụ cười giễu cợt.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Tối Nay Muốn Bên Em

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook