Tôi, Người Thừa Kế Gia Tộc Tài Phiệt

Chương 7: Hôm nay không được.

Hoa Hoa

16/01/2023

Động tác đột ngột của Chu Thái Vi khiến tôi sửng sốt.

Ở khoảng cách gần như vậy, mùi thơm tự nhiên thoang thoảng trên người cô ấy lọt vào mũi tôi, khơi dậy sự hừng hực bên trong cơ thể tôi.

Tôi nhìn chằm chằm vào hai cặp núi non trắng nõn ngay trước mắt, cùng với khe rãnh sâu hun hút ngay giữa kia, nhất thời chỉ cảm thấy miệng lưỡi có chút khô khan.

Bên dưới của tôi đã không thể tự chủ nên có phản ứng, chổ quần jean như dựng lên một cái lều nhỏ.

Nhưng ngay sau đó, cảnh đẹp trước mắt đã rời xa tôi.

Thì ra là Chu Thái Vi đã đứng thẳng dậy.

Tôi không khỏi có chút thất vọng, mặt lộ vẻ buồn bực.

Chu Thái Vi cúi đầu, sau khi chú ý tới lều trại nhỏ dưới quần tôi, khuôn mặt nhanh chóng nổi lên hai đóa ửng đỏ, tiếp theo che miệng khẽ cười nói: "Thiếu gia, ngài thật là hư quá nha."

Mất mặt quá…

Thời khắc này, tôi hận sao không thể tìm một cái lỗ để chui vào.

“Tôi dù sao cũng là một nam nhân bình thường, cô dựa vào gần như vậy, thật khó để tôi không có phản ứng đúng không?”

Tôi gân cổ lên và mạnh miệng nói: "Hơn nữa, không phải cô đã nói bất kể chuyện gì đều sẽ giúp tôi xử lý sao? Bất kể chuyện gì ở đây, có bao gồm cái này không?"

Tôi ra hiệu, chỉ vào cái lều nhỏ ở phía dưới.

Nhưng lời vừa ra khỏi miệng, tôi liền hối hận.

Mẹ nó, tôi hoảng hốt quá nên đã nói cái gì vậy!

Người ta là trợ lý của tôi, đâu phải bạn gái của tôi, làm sao có thể giúp tôi xử lý vấn đề sinh lý cơ chứ!

Những lời nói rõ ràng không tôn trọng người khác như vậy, cô ấy nhất định sẽ tức giận đúng không?

Nói không chừng giây tiếp theo tôi sẽ bị ăn một cái tát.

Quả nhiên, sau khi tôi nói xong, không khí trong phòng tĩnh lặng hẳn.

Tôi không dám ngẩng đầu nhìn cô ấy.

Nhưng bầu không khí trầm lắng trong phòng lại khiến tôi thấy bất an.

Đến lúc tôi nghĩ rằng Chu Thái Vi sẽ giận tím mặt và cho tôi ăn hai cái tát sau đó lại đập cửa bỏ đi thì,

Cô ấy bất ngờ cúi người xuống.

Tiếp theo giơ cánh tay lên, nhẹ nhàng ôm cổ tôi.

Này là…

Ta chậm rãi mở to hai mắt, nhìn vào khuôn mặt hoàn mỹ không tỳ vết chỉ cách mắt của tôi có hai cm ngắn ngủi.

“Không cần nghi ngờ lời nói của tôi, vì ngài làm bất cứ chuyện gì, đều là vinh hạnh của tôi.”

Chu Thái Vi mặt cười ửng đỏ, hai tròng mắt long lanh như nước một cách ma mị, khẽ cắn môi, nhỏ giọng nói: "Cho nên nếu như ngài muốn, đương nhiên là có thể."

Một câu nói nhẹ nhàng như một quả bom rơi xuống đáy hồ.

Tôi chỉ cảm thấy máu trong cơ thể lần nữa xao động, một sự manh động nóng hừng hực nhanh chóng từ phần bụng xông lên não.

Thời khắc này, tôi cũng không nhịn được nữa, trực tiếp giơ tay ôm lấy eo cô ấy.

Vòng eo mảnh khảnh yểu điệu không xương, cho dù ngăn cách bởi một lớp áo mỏng manh, ta vẫn có thể cảm nhận được xúc giác tuyệt vời đó.

Tôi hơi dùng sức, Chu Thái Vi "A" lên một tiếng nhẹ, liền ngã xuống và ngồi lên đùi tôi.

Như ôm cái gối vừa mềm mại vừa thơm tho vào lòng, thân thể hai chúng tôi dính sát vào nhau.

Khuôn mặt tuyệt mỹ kiều diễm kia, cách tôi chỉ có một cm ngắn ngủi, thậm chí có thể cảm nhận được hơi thở của nhau, nhẹ nhàng chạm vào mặt đối phương.

Hai tròng mắt long lanh như nước, sống mũi vểnh lên một cách tinh tế, đôi môi trong suốt hồng hào, đối với tôi là vô cùng hấp dẫn.



Tôi không nhẫn nại được nữa, cúi đầu và hôn lên bờ môi anh đào của Chu Thái Vi.

“Á”

Chu Thái Vi rên lên một tiếng, ôm chặt lấy cổ tôi.

Cánh môi chạm vào nhau, xúc cảm mềm mại tuyệt vời kia khiến hồn phách của tôi điên đảo.

Điều khiến tôi bất ngờ chính là, Chu Thái Vi dường như không có bất kỳ kinh nghiệm hôn môi nào, chỉ biết ngậm chặt miệng, giống như gà con mổ thóc mà đáp lại nụ hôn nồng nhiệt của tôi.

Trong lòng tôi thấy thật buồn cười, từng chút từng chút cạy mở hàm răng của nàng, đem đầu lưỡi thăm dò vào trong miệng nàng, nhấm nháp bờ môi cùng cái lưỡi đinh hương kia của nàng.

Dưới sự dẫn dắt của tôi, Chu Thái Vi càng ngày càng thuần thục, càng thêm nhiệt liệt đáp lại tôi.

Đầu lưỡi của chúng tôi giống như hai con rắn nhỏ linh hoạt, không ngừng đan xen đẩy đưa nhau, tham lam nhấm nháp hương vị của đối phương, khơi gợi dục hỏa thuần túy nhất trong đáy lòng đối phương.

Không biết sau bao lâu, hai đôi môi tách ra.

Chu Thái Vi đã đỏ bừng mặt, thở hồng hộc nhìn tôi, hai tròng mắt long lanh như nước ấy, dường như nước mắt sắp chảy ra, "Thiếu gia, đây là nụ hôn đầu tiên của tôi"

Nữ nhân này, vẫn còn cả nụ hôn đầu đời sao?

Nói cách khác, cô ấy vẫn còn trinh à?

Trong lòng tôi hơi kinh ngạc, nhưng sự hừng hực trong cơ thể đã khiến tôi không thèm quan tâm đến, giơ tay lên liền kéo vạt áo trước ngực cô ấy ra.

“Bốp!”

Nút áo rơi xuống, hiện ra trước mắt tôi là một cái áo thun nhỏ màu trắng tinh khiết, phía dưới lộ ra phần bụng bằng phẳng bóng loáng.

Tôi nắm lấy áo thun và áo ngực, cùng lúc kéo lên.

Lúc này, bộ ngực trắng nõn cực đại, đầy đặn xuất hiện trước mắt tôi, hai quả anh đào nhỏ màu hồng phấn đã cứng lên, bất chợt run nhè nhẹ.

Đẹp quá …

Thật lớn

Con mẹ nó, ít nhất phải cỡ 36D chứ?!

Dáng người cô ấy thon thả như vậy, nhưng lại cất giấu một cặp ngực lớn như vậy!

Là một người đàn ông, tôi muốn chinh phục đôi đỉnh núi cao ngất này!

Tôi kinh ngạc nhìn cảnh đẹp trước mắt, không thể chờ đợi được mà nhào tới.

Nhất thời, ngón tay của tôi bấu víu vào trong khối thịt mềm mại đầy đặn kia.

Xúc cảm da thịt trơn mềm nhẵn nhụi, tựa như đang cầm nắm một khối ngọc mềm mại vậy, trong lòng tôi không ngừng rung động.

Ngón tay tôi hơi dùng sức, làm cho bộ ngực của cô ấy không ngừng thay đổi hình dạng trong bàn tay của tôi.

Đồng thời tôi cũng nhẹ nhàng vuốt ve quả anh đào màu hồng phấn trên đỉnh núi kia.

“Ừm.” Chu Thái Vi hừ nhẹ một tiếng, theo bản năng cắn môi, có vẻ đang thẹn thùng, quay đầu đi không dám nhìn tôi.

Tiếp theo, tôi cúi đầu xuống, ngậm một quả anh đào màu hồng phấn, nhẹ nhàng liếm mút.

“Á, thiếu gia!”

Thân thể mềm mại của Chu Thái Vi run rẩy kịch liệt, ôm chặt đầu của tôi vào trong ngực, phát ra tiếng rên rỉ run rẩy.

Ưm…

Lần rửa mặt sung sướng này đến với tôi quá đột ngột, thiếu chút nữa làm cho tôi không thở nổi.

Tôi dùng cả tay lẫn miệng, không ngừng hưởng thụ đôi bánh bao khiến lòng người say mê đó.

Chu Thái Vi đã hoàn toàn hứng tình, hai mắt mê ly ôm chặt tôi, trong miệng không ngừng phát ra tiếng rên rỉ.

Sự kích thích mãnh liệt như thế, làm bên dưới của tôi đã phình lớn và cứng rắn đến cực hạn.



Cuối cùng tôi cũng không nhịn được, bàn tay theo da thịt trơn mềm của cô ấy trượt xuống, dự định đi tham hiểm một chút nơi thần bí giữa hai chân cô ấy.

Nhưng khi tay của tôi tiến vào trong váy, vừa mới chạm vào bên cạnh quần lót của cô ấy, Chu Thái Vi như bừng tỉnh đè lại cánh tay của tôi, "Thiếu gia, không được!"

Tôi dừng động tác lại, khó hiểu nhìn cô ấy, "Làm sao vậy?"

"Hôm nay… hôm nay không được." Đôi mắt long lanh của Chu Thái Vi nhìn tôi, nhẹ nhàng lắc đầu.

Tôi không khỏi nhíu mày, nói: "Cô vừa rồi không phải còn nói…"

Nói được một nửa, tôi đột nhiên hiểu ra chuyện gì đó, vẻ mặt ngạc nhiên mà hỏi: "Đèn đỏ à?"

“Ừm.” Chu Thái Vi yếu ớt gật đầu.

“Đệt!”

Sắc mặt của tôi lập tức xụ xuống, buồn bực mà nói: "Vậy cô còn khiêu khích ta làm gì?"

“Tôi chỉ nói có thể, nhưng không nói hôm nay mà, ai mà biết ngài phản ứng mạnh như vậy.” Chu Thái Vi đỏ mặt, giống như con tiểu hồ ly che miệng cười khẽ nói: "Hay thiếu gia ngài nhịn một chút? Mấy ngày nữa là được rồi."

Nhịn ư?

Làm sao nhịn được?

Trướng đến khó chịu quá rồi.

Tôi lộ rõ vẻ mặt cầu xin, chỉ về phía cái lều nhỏ, "Vậy tình huống này nên làm gì bây giờ?"

Chu Thái Vi ngồi trong lòng tôi, khuôn mặt ửng đỏ, sau khi suy nghĩ một chút, bỗng nhiên hôn lên miệng tôi một cái, sau đó ghé vào bên tai tôi dịu dàng mà nói: "Không sao, tôi sẽ giúp ngài giải quyết."

“Cô giải quyết như…”

Tôi chưa nói xong, chỉ thấy Chu Thái Vi đứng lên, sau đó nhẹ nhàng quỳ gối trước mặt tôi.

Nhìn từ góc độ này.

Tóc của cô ấy hơi lộn xộn một chút, khuôn mặt đẹp tuyệt mỹ kia lại ửng đỏ, nửa áo trên được mở ra, bộ ngực đầy đặn cực đại lộ ra trong không khí, ngửa mặt nhìn tôi và thản nhiên cười.

Mức độ kích thích của khung cảnh này quả thực không thua gì một quả bom hạt nhân nổ tung trong nháy mắt.

Tôi ý thức được cô ấy muốn làm cái gì, nhịn không được mà tim đập mạnh, đôi mắt trừng to một cách chậm rãi.

Chỉ thấy cô ấy nhẹ nhàng cởi bỏ dây thắt lưng của tôi, cởi quần tôi ra.

Cách một lớp quần lót bên ngoài, bàn tay nhỏ bé mềm mại vuốt ve cậu nhỏ của tôi, làm cậu nhỏ vốn đã rất cứng rắn lại trướng lớn thêm vài phần nữa.

Sau đó cô ấy liền cúi đầu và nhẹ nhàng liếm vào.

Đầu lưỡi linh hoạt kia rất nhanh liếm ướt quần lót của tôi, làm đường nét cậu nhỏ càng thêm rõ ràng, vừa thô vừa to và hùng vĩ.

“Thiếu gia, cậu nhỏ không tệ đó chứ!” Chu Thái Vi trêu đùa, liền cởi quần lót của tôi ra.

“Bốp!”

Khi quần lót của tôi vừa bị cởi ra, cậu nhỏ cứng rắn đột nhiên bật dậy, đánh vào trên mặt cô ấy một cái bốp.

“Lớn thật…” Chu Thái Vi kinh ngạc nhìn con quái vật khổng lồ xuất hiện trước mặt cô ấy, ánh mắt đê mê cùng hai má đỏ ửng hồng đẹp vô cùng.

Tiếp theo, cô ấy dùng bàn tay nhỏ bé mềm mại nhẹ nhàng cầm lấy cậu nhỏ của tôi, không chút do dự và cúi đầu, mở cái miệng anh đào nhỏ nhắn mà ngậm lấy hoàn toàn cậu nhỏ của tôi.

"Ưm!" Tôi lập tức cảm giác được cậu nhỏ của tôi đã tiến vào một chỗ ấm áp, nhịn không được ,à phát ra tiếng rên nhè nhẹ và thoải mái.

Chu Thái Vi dùng miệng ngậm chặt lấy cậu nhỏ của tôi, đầu lưỡi linh hoạt liếm tới liếm lui chổ quy đầu, vừa liếm láp, vừa ngửa đầu lên nhìn tôi.

Thật sảng khoái!

Tôi không nhịn được nữa mà nhẹ nhàng nắm lấy tóc của Chu Thái Vi.

Đúng lúc này, di động của tôi đặt trên bàn trà bên cạnh lại đột nhiên đổ chuông.

“Reng reng reng …”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Tôi, Người Thừa Kế Gia Tộc Tài Phiệt

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook