Chương 45: Hợp tác huấn luyện
Quyết Tuyệt
31/07/2023
Trở về sau khi đi ra ngoài một chuyến, Trình Hào rõ ràng cảm giác được, lão George càng coi trọng việc huấn luyện anh.
Lão George không biết từ nơi nào lấy được rất nhiều sách về phương diện quyền anh cùng băng hình bỏ ở nhà, để bảo đảm Trình Hào muốn xem bất cứ lúc nào cũng có thể nhìn thấy, còn thay đổi một vài thứ trong nhà.
Nói thí dụ như hắn dùng dây thừng treo một cái bao cát nhỏ hình người có đầu lớn, lại để cho Trình Hào đứng ở bên cạnh, chỉ có thể dựa vào hoạt động của đầu để tránh né cái bao cát đung đưa này.
Hắn còn mua về một con rối Willie.
Loại công cụ chuyên để luyện quyền này, được đặt theo tên của võ sĩ nổi danh Willie, bộ dáng của nó là một cái hình người dẹt, trên con rối được đánh vài con số ở vị trí không đồng đều, và lão George yêu cầu Trình Hào, khi hắn đọc một con số, có thể chuẩn xác mà đánh trúng vị trí được đánh số trên con rối.
Đến lúc sau, lão George còn yêu cầu số lẻ ra quyền trái, số chẵn ra quyền phải.
Huấn luyện như thế, đời trước Trình Hào đã từng làm qua, thậm chí tạo thành ký ức cơ bắp, nhưng đời này, anh lại chưa từng làm huấn luyện như thế.
Mới đầu anh có chút không quen, nhưng rất nhanh liền có thể đánh ra một bộ tổ hợp quyền đẹp đẽ.
Anh trưởng thành, rất cấp tốc, cho nên đến lúc sau, lão George không còn gì để dạy nữa, liền dứt khoát để cho anh làm thêm huấn luyện thân thể.
Trình Hào huấn luyện rất thuận lợi, Claude thì hoàn toàn tương phản.
Ban đầu, Trình Hào nhìn thấy Claude quỳ xuống cầu xin lão George, thấy cậu ta cảm thấy hứng thú với quyền anh, còn tưởng là tuy rằng trí thông minh của cậu ta có vấn đề, nhưng nói không chừng rất yêu thích quyền anh, là võ sĩ quyền anh trời sinh.
Mà mấy ngày nay... Anh đột nhiên phát hiện không phải là như vậy.
Đối với quyền anh, Claude rất yêu thích, cậu ta thích xem băng hình thi đấu quyền anh, cũng nguyện ý làm những thứ huấn luyện mệt người lại phức tạp, nhưng kỳ thực cậu ta rất không thích đánh nhau.
Trong cuộc sống lý tưởng của cậu ta, chỉ sợ là mỗi ngày cùng Trình Hào làm chút huấn luyện, sau đó ăn ăn uống uống ngủ ngủ...
Ngoài ra, có rất nhiều thứ cậu ta không nhớ được, điều này cũng làm cho việc huấn luyện của cậu ta trở nên phiền phức.
Mấy loại câu trên chọc dưới, Trình Hào chậm rãi dạy, có thể dạy cậu ta được, nhưng có vài thứ, cậu ta không học được.
"Một võ sĩ lúc đánh quyền, nhất định phải học được phòng thủ, lúc phòng thủ, hai tay phải vững vàng mà bảo hộ ở trước mặt của mình, sau đó thân thể không ngừng di chuyển, trong lúc này, cánh tay cùng cùi chỏ cũng phải không ngừng động, nghĩ cách ngăn cản nắm đấm của đối thủ..." Khi Trình Hào dạy vài thứ phức tạp như vậy cho Claude, Claude sẽ học không nổi.
Trình Hào nói cho cậu ta kinh nghiệm quyền anh, ví dụ như đứng bất động hoặc là nắm đấm hạ quá thấp sẽ dễ dàng bị nắm đấm của đối thủ đấm trúng, hay hoặc là trong lúc tranh tài, bất kể là thân thể hay là hai tay, đều phải không ngừng mà di chuyển, lúc cậu ta nghe cũng nghiêm túc, nhưng qua một đoạn thời gian, liền quên hết.
Trình Hào còn đỡ, anh có đầy đủ kiên trì, mà lão George thì không chịu được, đối mặt với Claude y như đầu gỗ, hắn rất nóng nảy.
Lão George nóng nảy thường sẽ la hét, nói hắn không bao giờ muốn quản Claude nữa, nhưng qua một quãng thời gian, hắn sẽ tìm Claude, nỗ lực dạy Claude cái gì đó, sau đó không cần tới một tiếng, hắn lại sẽ la hét mình không bao giờ đi dạy Claude nữa.
Lão George thậm chí còn có suy nghĩ đem Claude đưa đến chỗ Gibbs, nhưng cuối cùng lại bỏ qua, hắn cảm thấy hắn không thể để cho Gibbs bị Claude dằn vặt.
Lão George thay đổi thất thường như vậy, ban đầu, Claude rất sợ hắn, thường sẽ lo lắng mình bị đuổi ra ngoài, mà qua thời gian dài, cậu ta không quá để ý đến tiếng mắng của lão George nữa.
Trẻ con chính là như vậy, người lớn thỉnh thoảng mắng nó một lần, nó sẽ rất sợ, mắng nhiều hơn thì nó sẽ không coi là chuyện to tát gì.
Hiện tại, mặc cho lão George chửi đến đất trời tối tăm, Claude còn có thể tự nhiên ăn đồ ăn.
Ngược lại là lúc đối mặt với Trình Hào...
Đa số thời điểm, Trình Hào đều đối xử rất ôn hòa với Claude, mà một số thời khắc cũng sẽ sừng sộ lên phê bình cậu ta, ví dụ như lúc ném loạn đồ vật, hoặc là không muốn ăn rau dưa.
Kết quả, Claude mà lão George mắng nữa đều vô dụng, chỉ cần chờ Trình Hào sừng sộ lên, cậu ta liền làm bé ngoan nghe lời.
Ví dụ như ngày hôm nay, sau khi Claude ăn xong, tiện tay chùi chùi trên quần.
Lúc này Trình Hào nhíu mày: "Claude, tôi nói rồi, tay dơ thì phải rửa tay, mà không phải là chùi lên quần áo hoặc là trên quần!"
Claude liếc mắt nhìn Trình Hào, sau đó cái tên to con này, lập tức chạy đi rửa tay, rửa xong còn chạy đến cho Trình Hào xem tay của mình.
Lão George có chút cảm khái: "Cậu ta rất nghe lời cậu."
"Tôi rất được trẻ con yêu thích." Trình Hào nói.
Lão George: "..." Tên Claude kia có thể tính là trẻ con hả? Một tên vị thành niên như cậu nói một tên to con là trẻ con không thấy ngại chắc?
Lão George chẳng hề ôn hòa với Claude, nhưng hắn là người rất tốt, ít nhất thì hắn lưu lại Claude ở nhà ăn không ở không.
Hắn có kỳ vọng nhất định với Claud, nhưng Claude huấn luyện vẫn không ra sao, hắn cũng bỏ mặc...
Đương nhiên, lão George tương đối bỏ mặc Claude, đối với Trình Hào lại rất nghiêm khắc.
Hắn cũng không biết chuyện Trình Hào sẽ luyện thêm ở nhà, có lúc sẽ cảm thấy thời gian huấn luyện của Trình Hào quá ngắn, đặc biệt nghiêm khắc với Trình Hào.
Sau hơn nửa tháng trở về từ thành phố lớn, lão George mời một người tới hợp tác huấn luyện với Trình Hào.
Người gọi là hợp tác huấn luyện, kỳ thực bản thân cũng là võ sĩ quyền anh, bọn họ có vài người là lớn tuổi, không thể dựa vào đánh quyền để kiếm tiền, có vài người là kỹ thuật không tốt, không thể bộc lộ tài năng trên sàn quyền anh, liền bắt đầu nghĩ biện pháp khác mưu sinh.
Cũng không phải tất cả mọi người đều có thể làm người đại diện quyền anh hoặc là huấn luyện viên quyền anh, trong bọn họ có rất nhiều người, chỉ có thể làm người hợp tác huấn luyện.
Người lão George tìm để hợp tác huấn luyện cho Trình Hào là một người da đen, hơn ba mươi tuổi, thoạt nhìn phi thường cường tráng, lý lịch của hắn cũng rất đẹp —— hắn được rất nhiều huy chương thi đấu nghiệp dư, còn từng tham gia thế vận hội.
Đáng tiếc hắn cũng không đặt được huy chương tại thế vận hội.
Hiện tại thế vận hội có quy định, không cho phép võ sĩ quyền anh chuyên nghiệp tham gia, cho nên hắn cũng chỉ là võ sĩ quyền anh nghiệp dư, kiếm không được quá nhiều tiền, hiện tại làm người hợp tác huấn luyện cho người khác, rất nhiều lúc đều bị đánh.
Lão George liền để hắn luyện quyền với Trình Hào.
Hợp tác huấn luyện cũng không tốt làm, có lúc võ sĩ quyền anh thuê bọn họ sẽ yêu cầu bọn họ phải chịu đánh... Lúc bọn họ đang theo võ sĩ quyền anh huấn luyện bị gãy xương sườn, điều đó cũng có thể xảy ra.
Bởi vì như vậy, lúc cái người tên Will nhìn thấy đối thủ của mình là Trình Hào, thở phào nhẹ nhõm.
Dù sao Trình Hào thoạt nhìn, không có chút lợi hại nào.
Lúc Trình Hào đối mặt với hắn, quả thật cũng rất ôn hòa: "Ngài Will, tôi hi vọng anh sẽ ra quyền với tôi, nghĩ tất cả biện pháp đánh tôi."
Trình Hào luôn cảm thấy bộ thân thể này của mình quá ít kinh nghiệm chịu đòn, hiện tại có người hợp tác, vừa vặn có thể luyện một chút.
Anh muốn luyện tránh né thành bản năng.
Trình Hào dùng hai tay che mặt của mình, bắt đầu không ngừng mà di chuyển, cố gắng tránh né Will công kích.
Đây không phải là thi đấu chính thức, Will ra quyền cũng không nặng, mà dù vậy, Trình Hào cũng bị đánh cho bầm tím đầy người...
Đây thực sự là cảm giác đã lâu không gặp...
Trình Hào đau đến nhe răng trợn mắt, nhưng vẫn quyết định kiên trì, ngược lại là Claude... Lúc nghỉ ngơi, Trình Hào chú ý tới vẻ mặt của cậu ta có chút không đúng lắm.
Ánh mắt Claude nhìn Will đặc biệt hung ác, giống như hận không thể nhào lên xé xác Will.
"Claude, bọn tôi đang huấn luyện, tôi nói rồi... Cậu phải tôn kính Will biết không" Trình Hào nói với Claude.
Claude bất mãn hừ hừ.
"Thôi, cậu ra ngoài chơi đi." Trình Hào suy nghĩ một chút, thẳng thắn để Claude ra ngoài chơi, miễn cho Claude quá mức tức giận đi đánh Will.
Claude nghe đến ba chữ "Ra ngoài chơi", liền không để ý tới gì khác, thay quần áo mới rồi chạy ra ngoài, còn không quên đeo mắt kính.
Quần áo mới đủ mọi màu sắc, còn có kính râm màu cam đều là thứ Claude yêu nhất, mấy ngày nay cậu ta thường ăn mặc chỉnh tề, đi ra ngoài dạo như vậy.
Lúc đó rất nhiều người nhìn cậu ta, cậu ta rất hưng phấn.
"Chờ đã, Claude." Lúc Claude muốn ra ngoài, Arabella gọi cậu ta lại: "Cho cậu một đôla Mỹ, cậu có thể mua thứ cậu muốn ở bên ngoài."
Claude cầm tiền muốn chạy, Trình Hào thấy thế gọi lại: "Nói cảm ơn!"
Claude nghe Trình Hào nói, quay đầu lại nói cảm ơn với Arabella, lúc này mới chạy như một làn khói.
Arabella là người rất nhiệt tình, rất thích tán gẫu, Trình Hào biết rất nhiều chuyện từ bà.
Lúc còn trẻ bà thi lên đại học, còn có một phần công việc khá tốt, nhưng đáng tiếc người đàn ông của bà là tên vô liêm sỉ, lúc bà đang mang thai thì ngoại tình, Arabella đánh một trận với người đàn ông kia, sau đó mất đi con trai mình... Chuyện này khiến cho bà hết sức đau khổ, liền đến ở cùng lão George.
Mà lão George, lúc còn trẻ hắn là một võ sĩ quyền anh rất lợi hại, rất được hoan nghênh, cũng có không ít tình nhân, sau đó, hắn yêu một thiếu nữ người da trắng mỹ lệ, hai người còn kết hôn sinh một bé gái.
Đáng tiếc sau đó, tay đấm mà lão George bồi dưỡng tố cáo lão George một vài tội danh, lão George bị bắt, vợ của hắn liền mang theo con gái chạy mất...Sau đó, lúc lão George nghĩ biện pháp ra khỏi ngục, vợ của hắn đã tái hôn, sau đó hắn liền đến đây mở một quán bar sinh sống.
Mỗi lần Arabella nói tới tay đấm mà lão George bồi dưỡng lúc trước, liền nghiến răng nghiến lợi, một bụng tức giận, mà rất ít khi nhắc đến vợ và con gái lão George.
Trình Hào nghe, cũng chỉ nhớ ở trong lòng, chưa bao giờ nghị luận cái gì, trước mặt lão George, càng không nói một câu nào.
Ngày này Trình Hào bị đánh cả một ngày.
Trước đây làm hợp tác thường bị đánh, Will tinh thần sảng khoái, anh lại cả người đều đau.
Chạng vạng, Claude trở lại, lúc cậu ta trở lại, trên người bẩn thỉu, cũng không biết chơi cái trò gì ở bên ngoài...
Trình Hào nhìn một chút, phát hiện cậu ta không bị thương, tâm tình còn rất tốt, nói là có rất nhiều người chơi cùng cậu ta, cũng không nhiều lời, tạm biệt lão George.
Trình Hào nói: "Tôi phải trở về với em trai tôi." Nếu anh đã quyết định sống cùng Lâm Vũ Tầm và Danny, không thể không trở về, còn cần phải nghĩ biện pháp ở cùng hai người kia nhiều hơn.
Nếu anh hoàn toàn mặc kệ bọn họ, chỉ phụ trách đưa tiền, chẳng khác gì vợ góa con côi!"
Ầy, cái từ này không quá thích hợp với mình...
Lão George không biết từ nơi nào lấy được rất nhiều sách về phương diện quyền anh cùng băng hình bỏ ở nhà, để bảo đảm Trình Hào muốn xem bất cứ lúc nào cũng có thể nhìn thấy, còn thay đổi một vài thứ trong nhà.
Nói thí dụ như hắn dùng dây thừng treo một cái bao cát nhỏ hình người có đầu lớn, lại để cho Trình Hào đứng ở bên cạnh, chỉ có thể dựa vào hoạt động của đầu để tránh né cái bao cát đung đưa này.
Hắn còn mua về một con rối Willie.
Loại công cụ chuyên để luyện quyền này, được đặt theo tên của võ sĩ nổi danh Willie, bộ dáng của nó là một cái hình người dẹt, trên con rối được đánh vài con số ở vị trí không đồng đều, và lão George yêu cầu Trình Hào, khi hắn đọc một con số, có thể chuẩn xác mà đánh trúng vị trí được đánh số trên con rối.
Đến lúc sau, lão George còn yêu cầu số lẻ ra quyền trái, số chẵn ra quyền phải.
Huấn luyện như thế, đời trước Trình Hào đã từng làm qua, thậm chí tạo thành ký ức cơ bắp, nhưng đời này, anh lại chưa từng làm huấn luyện như thế.
Mới đầu anh có chút không quen, nhưng rất nhanh liền có thể đánh ra một bộ tổ hợp quyền đẹp đẽ.
Anh trưởng thành, rất cấp tốc, cho nên đến lúc sau, lão George không còn gì để dạy nữa, liền dứt khoát để cho anh làm thêm huấn luyện thân thể.
Trình Hào huấn luyện rất thuận lợi, Claude thì hoàn toàn tương phản.
Ban đầu, Trình Hào nhìn thấy Claude quỳ xuống cầu xin lão George, thấy cậu ta cảm thấy hứng thú với quyền anh, còn tưởng là tuy rằng trí thông minh của cậu ta có vấn đề, nhưng nói không chừng rất yêu thích quyền anh, là võ sĩ quyền anh trời sinh.
Mà mấy ngày nay... Anh đột nhiên phát hiện không phải là như vậy.
Đối với quyền anh, Claude rất yêu thích, cậu ta thích xem băng hình thi đấu quyền anh, cũng nguyện ý làm những thứ huấn luyện mệt người lại phức tạp, nhưng kỳ thực cậu ta rất không thích đánh nhau.
Trong cuộc sống lý tưởng của cậu ta, chỉ sợ là mỗi ngày cùng Trình Hào làm chút huấn luyện, sau đó ăn ăn uống uống ngủ ngủ...
Ngoài ra, có rất nhiều thứ cậu ta không nhớ được, điều này cũng làm cho việc huấn luyện của cậu ta trở nên phiền phức.
Mấy loại câu trên chọc dưới, Trình Hào chậm rãi dạy, có thể dạy cậu ta được, nhưng có vài thứ, cậu ta không học được.
"Một võ sĩ lúc đánh quyền, nhất định phải học được phòng thủ, lúc phòng thủ, hai tay phải vững vàng mà bảo hộ ở trước mặt của mình, sau đó thân thể không ngừng di chuyển, trong lúc này, cánh tay cùng cùi chỏ cũng phải không ngừng động, nghĩ cách ngăn cản nắm đấm của đối thủ..." Khi Trình Hào dạy vài thứ phức tạp như vậy cho Claude, Claude sẽ học không nổi.
Trình Hào nói cho cậu ta kinh nghiệm quyền anh, ví dụ như đứng bất động hoặc là nắm đấm hạ quá thấp sẽ dễ dàng bị nắm đấm của đối thủ đấm trúng, hay hoặc là trong lúc tranh tài, bất kể là thân thể hay là hai tay, đều phải không ngừng mà di chuyển, lúc cậu ta nghe cũng nghiêm túc, nhưng qua một đoạn thời gian, liền quên hết.
Trình Hào còn đỡ, anh có đầy đủ kiên trì, mà lão George thì không chịu được, đối mặt với Claude y như đầu gỗ, hắn rất nóng nảy.
Lão George nóng nảy thường sẽ la hét, nói hắn không bao giờ muốn quản Claude nữa, nhưng qua một quãng thời gian, hắn sẽ tìm Claude, nỗ lực dạy Claude cái gì đó, sau đó không cần tới một tiếng, hắn lại sẽ la hét mình không bao giờ đi dạy Claude nữa.
Lão George thậm chí còn có suy nghĩ đem Claude đưa đến chỗ Gibbs, nhưng cuối cùng lại bỏ qua, hắn cảm thấy hắn không thể để cho Gibbs bị Claude dằn vặt.
Lão George thay đổi thất thường như vậy, ban đầu, Claude rất sợ hắn, thường sẽ lo lắng mình bị đuổi ra ngoài, mà qua thời gian dài, cậu ta không quá để ý đến tiếng mắng của lão George nữa.
Trẻ con chính là như vậy, người lớn thỉnh thoảng mắng nó một lần, nó sẽ rất sợ, mắng nhiều hơn thì nó sẽ không coi là chuyện to tát gì.
Hiện tại, mặc cho lão George chửi đến đất trời tối tăm, Claude còn có thể tự nhiên ăn đồ ăn.
Ngược lại là lúc đối mặt với Trình Hào...
Đa số thời điểm, Trình Hào đều đối xử rất ôn hòa với Claude, mà một số thời khắc cũng sẽ sừng sộ lên phê bình cậu ta, ví dụ như lúc ném loạn đồ vật, hoặc là không muốn ăn rau dưa.
Kết quả, Claude mà lão George mắng nữa đều vô dụng, chỉ cần chờ Trình Hào sừng sộ lên, cậu ta liền làm bé ngoan nghe lời.
Ví dụ như ngày hôm nay, sau khi Claude ăn xong, tiện tay chùi chùi trên quần.
Lúc này Trình Hào nhíu mày: "Claude, tôi nói rồi, tay dơ thì phải rửa tay, mà không phải là chùi lên quần áo hoặc là trên quần!"
Claude liếc mắt nhìn Trình Hào, sau đó cái tên to con này, lập tức chạy đi rửa tay, rửa xong còn chạy đến cho Trình Hào xem tay của mình.
Lão George có chút cảm khái: "Cậu ta rất nghe lời cậu."
"Tôi rất được trẻ con yêu thích." Trình Hào nói.
Lão George: "..." Tên Claude kia có thể tính là trẻ con hả? Một tên vị thành niên như cậu nói một tên to con là trẻ con không thấy ngại chắc?
Lão George chẳng hề ôn hòa với Claude, nhưng hắn là người rất tốt, ít nhất thì hắn lưu lại Claude ở nhà ăn không ở không.
Hắn có kỳ vọng nhất định với Claud, nhưng Claude huấn luyện vẫn không ra sao, hắn cũng bỏ mặc...
Đương nhiên, lão George tương đối bỏ mặc Claude, đối với Trình Hào lại rất nghiêm khắc.
Hắn cũng không biết chuyện Trình Hào sẽ luyện thêm ở nhà, có lúc sẽ cảm thấy thời gian huấn luyện của Trình Hào quá ngắn, đặc biệt nghiêm khắc với Trình Hào.
Sau hơn nửa tháng trở về từ thành phố lớn, lão George mời một người tới hợp tác huấn luyện với Trình Hào.
Người gọi là hợp tác huấn luyện, kỳ thực bản thân cũng là võ sĩ quyền anh, bọn họ có vài người là lớn tuổi, không thể dựa vào đánh quyền để kiếm tiền, có vài người là kỹ thuật không tốt, không thể bộc lộ tài năng trên sàn quyền anh, liền bắt đầu nghĩ biện pháp khác mưu sinh.
Cũng không phải tất cả mọi người đều có thể làm người đại diện quyền anh hoặc là huấn luyện viên quyền anh, trong bọn họ có rất nhiều người, chỉ có thể làm người hợp tác huấn luyện.
Người lão George tìm để hợp tác huấn luyện cho Trình Hào là một người da đen, hơn ba mươi tuổi, thoạt nhìn phi thường cường tráng, lý lịch của hắn cũng rất đẹp —— hắn được rất nhiều huy chương thi đấu nghiệp dư, còn từng tham gia thế vận hội.
Đáng tiếc hắn cũng không đặt được huy chương tại thế vận hội.
Hiện tại thế vận hội có quy định, không cho phép võ sĩ quyền anh chuyên nghiệp tham gia, cho nên hắn cũng chỉ là võ sĩ quyền anh nghiệp dư, kiếm không được quá nhiều tiền, hiện tại làm người hợp tác huấn luyện cho người khác, rất nhiều lúc đều bị đánh.
Lão George liền để hắn luyện quyền với Trình Hào.
Hợp tác huấn luyện cũng không tốt làm, có lúc võ sĩ quyền anh thuê bọn họ sẽ yêu cầu bọn họ phải chịu đánh... Lúc bọn họ đang theo võ sĩ quyền anh huấn luyện bị gãy xương sườn, điều đó cũng có thể xảy ra.
Bởi vì như vậy, lúc cái người tên Will nhìn thấy đối thủ của mình là Trình Hào, thở phào nhẹ nhõm.
Dù sao Trình Hào thoạt nhìn, không có chút lợi hại nào.
Lúc Trình Hào đối mặt với hắn, quả thật cũng rất ôn hòa: "Ngài Will, tôi hi vọng anh sẽ ra quyền với tôi, nghĩ tất cả biện pháp đánh tôi."
Trình Hào luôn cảm thấy bộ thân thể này của mình quá ít kinh nghiệm chịu đòn, hiện tại có người hợp tác, vừa vặn có thể luyện một chút.
Anh muốn luyện tránh né thành bản năng.
Trình Hào dùng hai tay che mặt của mình, bắt đầu không ngừng mà di chuyển, cố gắng tránh né Will công kích.
Đây không phải là thi đấu chính thức, Will ra quyền cũng không nặng, mà dù vậy, Trình Hào cũng bị đánh cho bầm tím đầy người...
Đây thực sự là cảm giác đã lâu không gặp...
Trình Hào đau đến nhe răng trợn mắt, nhưng vẫn quyết định kiên trì, ngược lại là Claude... Lúc nghỉ ngơi, Trình Hào chú ý tới vẻ mặt của cậu ta có chút không đúng lắm.
Ánh mắt Claude nhìn Will đặc biệt hung ác, giống như hận không thể nhào lên xé xác Will.
"Claude, bọn tôi đang huấn luyện, tôi nói rồi... Cậu phải tôn kính Will biết không" Trình Hào nói với Claude.
Claude bất mãn hừ hừ.
"Thôi, cậu ra ngoài chơi đi." Trình Hào suy nghĩ một chút, thẳng thắn để Claude ra ngoài chơi, miễn cho Claude quá mức tức giận đi đánh Will.
Claude nghe đến ba chữ "Ra ngoài chơi", liền không để ý tới gì khác, thay quần áo mới rồi chạy ra ngoài, còn không quên đeo mắt kính.
Quần áo mới đủ mọi màu sắc, còn có kính râm màu cam đều là thứ Claude yêu nhất, mấy ngày nay cậu ta thường ăn mặc chỉnh tề, đi ra ngoài dạo như vậy.
Lúc đó rất nhiều người nhìn cậu ta, cậu ta rất hưng phấn.
"Chờ đã, Claude." Lúc Claude muốn ra ngoài, Arabella gọi cậu ta lại: "Cho cậu một đôla Mỹ, cậu có thể mua thứ cậu muốn ở bên ngoài."
Claude cầm tiền muốn chạy, Trình Hào thấy thế gọi lại: "Nói cảm ơn!"
Claude nghe Trình Hào nói, quay đầu lại nói cảm ơn với Arabella, lúc này mới chạy như một làn khói.
Arabella là người rất nhiệt tình, rất thích tán gẫu, Trình Hào biết rất nhiều chuyện từ bà.
Lúc còn trẻ bà thi lên đại học, còn có một phần công việc khá tốt, nhưng đáng tiếc người đàn ông của bà là tên vô liêm sỉ, lúc bà đang mang thai thì ngoại tình, Arabella đánh một trận với người đàn ông kia, sau đó mất đi con trai mình... Chuyện này khiến cho bà hết sức đau khổ, liền đến ở cùng lão George.
Mà lão George, lúc còn trẻ hắn là một võ sĩ quyền anh rất lợi hại, rất được hoan nghênh, cũng có không ít tình nhân, sau đó, hắn yêu một thiếu nữ người da trắng mỹ lệ, hai người còn kết hôn sinh một bé gái.
Đáng tiếc sau đó, tay đấm mà lão George bồi dưỡng tố cáo lão George một vài tội danh, lão George bị bắt, vợ của hắn liền mang theo con gái chạy mất...Sau đó, lúc lão George nghĩ biện pháp ra khỏi ngục, vợ của hắn đã tái hôn, sau đó hắn liền đến đây mở một quán bar sinh sống.
Mỗi lần Arabella nói tới tay đấm mà lão George bồi dưỡng lúc trước, liền nghiến răng nghiến lợi, một bụng tức giận, mà rất ít khi nhắc đến vợ và con gái lão George.
Trình Hào nghe, cũng chỉ nhớ ở trong lòng, chưa bao giờ nghị luận cái gì, trước mặt lão George, càng không nói một câu nào.
Ngày này Trình Hào bị đánh cả một ngày.
Trước đây làm hợp tác thường bị đánh, Will tinh thần sảng khoái, anh lại cả người đều đau.
Chạng vạng, Claude trở lại, lúc cậu ta trở lại, trên người bẩn thỉu, cũng không biết chơi cái trò gì ở bên ngoài...
Trình Hào nhìn một chút, phát hiện cậu ta không bị thương, tâm tình còn rất tốt, nói là có rất nhiều người chơi cùng cậu ta, cũng không nhiều lời, tạm biệt lão George.
Trình Hào nói: "Tôi phải trở về với em trai tôi." Nếu anh đã quyết định sống cùng Lâm Vũ Tầm và Danny, không thể không trở về, còn cần phải nghĩ biện pháp ở cùng hai người kia nhiều hơn.
Nếu anh hoàn toàn mặc kệ bọn họ, chỉ phụ trách đưa tiền, chẳng khác gì vợ góa con côi!"
Ầy, cái từ này không quá thích hợp với mình...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.