Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Chương 1056
Tg Tiếu Tiếu
18/11/2022
"Tuyết Nhi, em đều nghe được hết rồi phải không."
Đúng lúc này, Thiên Sơn Tuyết cùng Mặc Đao đi đến, trong đó Mặc Đao liếc nhìn Tô Thương vẻ khinh thường, sau đó nói: "Tô Thương, cái tên lăng nhăng này, thật không biết an phận, vừa đến Võ đang cổ trấn, liền dám vào Xuân Quang Lâu, còn làm cho Lan Diệu Y...thật đúng là súc sinh mà!"
Advertisement
"Im miệng!"
Thiên Sơn Tuyết không thèm nhìn Mặc Đao, lạnh lùng nói, sau đó ánh mắt nhìn Tô Thương, rồi lại nhìn vào Lan Diệu Y, giống như đang suy nghĩ gì đó.
Advertisement
"Thiên Sơn Tuyết, đã lâu không gặp."
Lan Diệu Y thì đón nhận ánh mắt của Lan Diệu Y, sửa lại tóc tai và quần áo xộc xệch của mình, nói như khoe khoang: "Chính cô đã nghe thấy rồi đó, tôi đã là người của Tô Thương rồi."
"Tô thiếu gia thật sự quá lợi hại rồi, cơ thể tôi bây giờ cảm giác thì muốn rụng rời ra từng mảnh rồi đây, ha ha ha."
Lan Diệu Y nói tiếp: "Theo tôi được biết, cô vẫn luôn đợi ở núi Cửu Phong, chắc hẳn hôm nay mới gặp mặt Tô thiếu gia nhỉ."
"Anh ấy không muốn tìm đến cô, mà lại chạy đi tìm tôi, Thiên Sơn Tuyết, muốn làm người của Tô thiếu gia sao, cô thật sự không xứng đâu."
Nam Tuyết bắc Lan.
Lan Diệu Y cùng Thiên Sơn Tuyết là hai cô gái đẹp nổi tiếng nhất giới luyện võ, tất nhiên đã từng gặp nhau, nhưng quan hệ của họ cũng không phải hòa hợp gì.
Thiên Sơn Tuyết ghét nhìn bộ dạng kiêu căn của Lan Diệu Y, cũng rất xem thường xuất thân của Lan Diệu Y.
Cô ấy đến từ núi Cửu Phong, cao quý cỡ nào, thế mà nổi tiếng cùng một cô gái lầu xanh, dù là đối phương bán nghệ không bán thân, nhưng cũng là người của thanh lâu, quá mất thân phận rồi.
Mà Lan Diệu Y, cũng ghét bối cảnh của Thiên Sơn Tuyết, vừa sinh con liền có trụ cột siêu nhiên bảo vệ.
Vì thế, hai người không hợp nhau, cô này nhìn cô kia không vừa mắt, cô kia nhìn cô này cũng chẳng ưa chút nào.
"Lan Diệu Y."
Thiên Sơn Tuyết nhếch miệng lên, cười lạnh nói: "Không biết xấu hổ hả, người đàn ông của tôi lấy đi cái ngàn vàng của cô, thế mà dám tự mình khoe khoang, ha ha, không hổ là cô gái xuất thân từ thanh lâu, có tư cách gì mà nổi tiếng cùng với tôi chứ?"
Vù!
Sau khi Thiên Sơn Tuyết nói, hiện trường lại sôi sục lên.
"F*ck, tình hình gì đây chứ, tôi nghe được cái rắm gì vậy?"
"Người đàn ông của tôi...F*ck, người mà Thiên Sơn Tuyết nói, là Tô thiếu gia sao?"
"Cái này còn phải hỏi nữa sao, rõ ràng là như thế rồi!"
Đúng lúc này, Thiên Sơn Tuyết cùng Mặc Đao đi đến, trong đó Mặc Đao liếc nhìn Tô Thương vẻ khinh thường, sau đó nói: "Tô Thương, cái tên lăng nhăng này, thật không biết an phận, vừa đến Võ đang cổ trấn, liền dám vào Xuân Quang Lâu, còn làm cho Lan Diệu Y...thật đúng là súc sinh mà!"
Advertisement
"Im miệng!"
Thiên Sơn Tuyết không thèm nhìn Mặc Đao, lạnh lùng nói, sau đó ánh mắt nhìn Tô Thương, rồi lại nhìn vào Lan Diệu Y, giống như đang suy nghĩ gì đó.
Advertisement
"Thiên Sơn Tuyết, đã lâu không gặp."
Lan Diệu Y thì đón nhận ánh mắt của Lan Diệu Y, sửa lại tóc tai và quần áo xộc xệch của mình, nói như khoe khoang: "Chính cô đã nghe thấy rồi đó, tôi đã là người của Tô Thương rồi."
"Tô thiếu gia thật sự quá lợi hại rồi, cơ thể tôi bây giờ cảm giác thì muốn rụng rời ra từng mảnh rồi đây, ha ha ha."
Lan Diệu Y nói tiếp: "Theo tôi được biết, cô vẫn luôn đợi ở núi Cửu Phong, chắc hẳn hôm nay mới gặp mặt Tô thiếu gia nhỉ."
"Anh ấy không muốn tìm đến cô, mà lại chạy đi tìm tôi, Thiên Sơn Tuyết, muốn làm người của Tô thiếu gia sao, cô thật sự không xứng đâu."
Nam Tuyết bắc Lan.
Lan Diệu Y cùng Thiên Sơn Tuyết là hai cô gái đẹp nổi tiếng nhất giới luyện võ, tất nhiên đã từng gặp nhau, nhưng quan hệ của họ cũng không phải hòa hợp gì.
Thiên Sơn Tuyết ghét nhìn bộ dạng kiêu căn của Lan Diệu Y, cũng rất xem thường xuất thân của Lan Diệu Y.
Cô ấy đến từ núi Cửu Phong, cao quý cỡ nào, thế mà nổi tiếng cùng một cô gái lầu xanh, dù là đối phương bán nghệ không bán thân, nhưng cũng là người của thanh lâu, quá mất thân phận rồi.
Mà Lan Diệu Y, cũng ghét bối cảnh của Thiên Sơn Tuyết, vừa sinh con liền có trụ cột siêu nhiên bảo vệ.
Vì thế, hai người không hợp nhau, cô này nhìn cô kia không vừa mắt, cô kia nhìn cô này cũng chẳng ưa chút nào.
"Lan Diệu Y."
Thiên Sơn Tuyết nhếch miệng lên, cười lạnh nói: "Không biết xấu hổ hả, người đàn ông của tôi lấy đi cái ngàn vàng của cô, thế mà dám tự mình khoe khoang, ha ha, không hổ là cô gái xuất thân từ thanh lâu, có tư cách gì mà nổi tiếng cùng với tôi chứ?"
Vù!
Sau khi Thiên Sơn Tuyết nói, hiện trường lại sôi sục lên.
"F*ck, tình hình gì đây chứ, tôi nghe được cái rắm gì vậy?"
"Người đàn ông của tôi...F*ck, người mà Thiên Sơn Tuyết nói, là Tô thiếu gia sao?"
"Cái này còn phải hỏi nữa sao, rõ ràng là như thế rồi!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.