Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Chương 1315
Tg Tiếu Tiếu
18/11/2022
Trước đó, lúc Tô Thương giải độc, thuận tiện chữa luôn vết thương của ông ấy, bây giờ vết thương đã khỏi hẳn, ông ấy bước vào trạng thái đỉnh phong.
Lúc này, tông chủ tiểu kiếm Đoàn Khánh Sinh biểu cảm cực kỳ phức tạp, giống như không dám nhìn Tô Thương, nghĩ lại những chuyện xảy ra trước đó, liền xấu hổ không chịu nổi.
Advertisement
Sau vài giây do dự, Đoàn Khánh Sinh lập tức dập đầu ba cái, sau đó không dám ngẩng đầu dậy, nói: "Cậu chủ, lúc trước tôi bị ma quỷ ám ảnh, nói năng lỗ m ãng với cậu, xin cậu trách phạt!"
"Được rồi."
Advertisement
Tô Thương nhấc tay lên nói: "Đứng lên đi, tôi đã nói rồi, xem như năm anh em các người, thay tổ tiên nhà họ Tô thu dọn xác, chuyện của anh như vậy tôi bỏ qua, không cần nhắc lại."
"Cảm ơn cậu chủ." Đoàn Khánh Sinh nói.
"Mọi người đứng lên đi."
Tô Thương nhìn quanh năm anh em nhà họ Đoàn, thản nhiên nói: "Bây giờ thực lực của mọi người, đều đã tăng lên nhiều, đúng lúc tôi muốn mọi người đi với tôi đến Võ Đang một chuyến."
"Được."
Năm anh em nhà họ Đoàn, trăm miệng một lời đáp lại, đồng thời đứng lên.
"Đoàn Khánh Minh, trước đó ông đã nói, không muốn chém chém giết giết, muốn để mấy anh em sống yên ổn qua ngày sao." Lúc này, Tô Thương hỏi: "Bây giờ tôi muốn mọi người đi đến Võ Đang, không thể tránh được chuyện đánh nhau, vì sao ông không từ chối?"
"Thưa cậu chủ, lúc trước sở dĩ tôi muốn giữ mình, đó là vì năm anh em chúng tôi thực lực yếu, tôi biết thực lực của chúng tôi không làm nên trò trống gì hết."
Đoàn Khánh Minh nghiêm túc nói: "Nhưng mà bây giờ thì khác rồi, năm anh em chúng tôi, thực lực đã tăng lên rất nhiều, nhất là tôi, bây giờ tôi còn dám phân cao thấp với những người tồn tại mấy trăm năm nhà họ Tây đó một trận đây."
"Trừ cái đó ra, bây giờ chúng tôi đã đổi chỗ dựa rồi, cậu chủ, cậu là con cháu của tiền bối Tô Vô Kỵ, còn có người bảo vệ cường đại, tự bản thân cũng có rất nhiều thủ đoạn khác nhau, ngày sau tiền độ vô lượng!"
"Nếu có cơ hội xông pha ra bên ngoài một trận, để người trong thiên hạ biết đến tên tuổi của năm anh em nhà họ Đoàn chúng tôi, tôi tất nhiên không muốn hưởng thụ cuộc sống bình thường nữa!" Đoàn Khánh Minh tràn ngập ý chí chiến đấu mà nói.
""Ha ha, được!"
Tô Thương gật gật đầu, sau đó liền thúc dục nói: "Thế thì đi thôi, cùng đi đến núi Võ Đang, cũng không biết cuối cùng núi Võ Đang đã xảy ra chuyện gì nữa."
"Cậu chủ, trước đó tôi đã phái người thường xuyên theo dõi tình hình ở Võ Đang, chi bằng để cậu ta đến đây, tìm hiểu tình hình Võ Đang trước đã." Đoàn Khánh Minh đề nghị.
"Được."
Tô Thương gật gật đầu, sau đó liền có một tên đệ tử hơn hai mươi tuổi của tông phái Tiểu kiếm, khom người đi vào đại điện, cung kính quỳ dưới đất, đem chuyện ở núi Võ Đang, nói rõ ràng ra.
Thì ra, đại hội võ thuật trăm tông phái vẫn chưa kết thúc, Tô Thương cũng không bị loại, ngược lại còn tiến vào trận chung kết, sáng ngày mai, phải cùng Vương Dã Võ Đang tham gia tranh giải nhất.
Chuyện là thế này.
Lúc này, tông chủ tiểu kiếm Đoàn Khánh Sinh biểu cảm cực kỳ phức tạp, giống như không dám nhìn Tô Thương, nghĩ lại những chuyện xảy ra trước đó, liền xấu hổ không chịu nổi.
Advertisement
Sau vài giây do dự, Đoàn Khánh Sinh lập tức dập đầu ba cái, sau đó không dám ngẩng đầu dậy, nói: "Cậu chủ, lúc trước tôi bị ma quỷ ám ảnh, nói năng lỗ m ãng với cậu, xin cậu trách phạt!"
"Được rồi."
Advertisement
Tô Thương nhấc tay lên nói: "Đứng lên đi, tôi đã nói rồi, xem như năm anh em các người, thay tổ tiên nhà họ Tô thu dọn xác, chuyện của anh như vậy tôi bỏ qua, không cần nhắc lại."
"Cảm ơn cậu chủ." Đoàn Khánh Sinh nói.
"Mọi người đứng lên đi."
Tô Thương nhìn quanh năm anh em nhà họ Đoàn, thản nhiên nói: "Bây giờ thực lực của mọi người, đều đã tăng lên nhiều, đúng lúc tôi muốn mọi người đi với tôi đến Võ Đang một chuyến."
"Được."
Năm anh em nhà họ Đoàn, trăm miệng một lời đáp lại, đồng thời đứng lên.
"Đoàn Khánh Minh, trước đó ông đã nói, không muốn chém chém giết giết, muốn để mấy anh em sống yên ổn qua ngày sao." Lúc này, Tô Thương hỏi: "Bây giờ tôi muốn mọi người đi đến Võ Đang, không thể tránh được chuyện đánh nhau, vì sao ông không từ chối?"
"Thưa cậu chủ, lúc trước sở dĩ tôi muốn giữ mình, đó là vì năm anh em chúng tôi thực lực yếu, tôi biết thực lực của chúng tôi không làm nên trò trống gì hết."
Đoàn Khánh Minh nghiêm túc nói: "Nhưng mà bây giờ thì khác rồi, năm anh em chúng tôi, thực lực đã tăng lên rất nhiều, nhất là tôi, bây giờ tôi còn dám phân cao thấp với những người tồn tại mấy trăm năm nhà họ Tây đó một trận đây."
"Trừ cái đó ra, bây giờ chúng tôi đã đổi chỗ dựa rồi, cậu chủ, cậu là con cháu của tiền bối Tô Vô Kỵ, còn có người bảo vệ cường đại, tự bản thân cũng có rất nhiều thủ đoạn khác nhau, ngày sau tiền độ vô lượng!"
"Nếu có cơ hội xông pha ra bên ngoài một trận, để người trong thiên hạ biết đến tên tuổi của năm anh em nhà họ Đoàn chúng tôi, tôi tất nhiên không muốn hưởng thụ cuộc sống bình thường nữa!" Đoàn Khánh Minh tràn ngập ý chí chiến đấu mà nói.
""Ha ha, được!"
Tô Thương gật gật đầu, sau đó liền thúc dục nói: "Thế thì đi thôi, cùng đi đến núi Võ Đang, cũng không biết cuối cùng núi Võ Đang đã xảy ra chuyện gì nữa."
"Cậu chủ, trước đó tôi đã phái người thường xuyên theo dõi tình hình ở Võ Đang, chi bằng để cậu ta đến đây, tìm hiểu tình hình Võ Đang trước đã." Đoàn Khánh Minh đề nghị.
"Được."
Tô Thương gật gật đầu, sau đó liền có một tên đệ tử hơn hai mươi tuổi của tông phái Tiểu kiếm, khom người đi vào đại điện, cung kính quỳ dưới đất, đem chuyện ở núi Võ Đang, nói rõ ràng ra.
Thì ra, đại hội võ thuật trăm tông phái vẫn chưa kết thúc, Tô Thương cũng không bị loại, ngược lại còn tiến vào trận chung kết, sáng ngày mai, phải cùng Vương Dã Võ Đang tham gia tranh giải nhất.
Chuyện là thế này.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.