Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Chương 1687
Tg Tiếu Tiếu
21/01/2023
"Tiền bối, cái tên đại khủng bố quả thật khủng bố đó nha, nếu như ông ta có thể áp chế ma tính trong người, đi ra khỏi phía dưới núi Cửu Phong, như thế trái đất sẽ không còn sợ hãi ngoại vực nữa."
Tô Thương nói tiếp: "Cho dù Viêm Long tiên đế có đích thân đến đây, chỉ sợ cũng chẳng chiến được chút lợi ích nào."
Advertisement
"Nhưng nếu như ông ta không thể áp chế được ma tính trong người, vậy đối với trái đất mà nói đây sẽ là một trận tai họa lớn."
Tô Thương nghiêm túc nói: "Nói đơn giản một chút, thì ông ta chính là một thanh kiếm hai lưỡi, dùng tốt thì có thể chém giết kẻ địch, còn nếu như dùng không tốt..."
Advertisement
Mặc dù vẫn chưa nói hết câu, nhưng ý nghĩa đã rõ ràng.
"Hầy."
Ngô Thanh Ảnh thở dài một hơi nói: "Hy vọng có thể phát triển theo chiều hướng tốt, việc này có liên lụy tương đối lớn. Tô Thương, hy vọng cậu có thể giữ bí mật, đừng nói chuyện của Kinh Kha cho bất kỳ ai cả, tôi sợ có người sẽ phá hư động băng, làm cho trận pháp rối loạn, sẽ thả Kinh Kha ma tính ra sớm."
"Ừm, bà cứ yên tâm, việc này có bà biết tôi biết, trời biết đất biết." Tô Thương đồng ý.
"Được."
Ngô Thanh Ảnh nhẹ nhàng gập đầu, sau đó nói: "Thời gian cũng không còn sớm nữa, tôi cũng nên đi chuẩn bị một chút, cũng không biết trận chiến ngày mai sẽ xảy ra chuyện gì."
"Tiền bối."
Tô Thương nghe vậy, lập tức mở miệng nói: "Tôi đã nghe nói về chuyện bà giao ước chiến đấu với Phong Khê thiếu gia rồi."
"Không bằng để tôi thay thế bà nghênh chiến với Phong Khê thiếu vậy, chắc là anh ta cũng sẽ không từ chối đâu."
"Không được."
Ngô Thanh Ảnh lắc đầu nói: "Trận chiến ngày mai không chỉ là một cuộc đọ sức giữa trái đất và ngoại vực, mà còn là lúc để chứng minh hệ thống võ thuật cổ đại."
"Bây giờ các ngọn núi lớn của giới luyện võ cổ đại đã bị ngoại vực chiếm cứ, tinh thần binh sĩ của giới luyện võ cổ đại đã sa sút. Thân là đệ nhất giới luyện võ cổ đại, tôi nhất định phải tìm cho ra, lấy hệ thống võ thuật cổ đại nghênh chiến với Phong Khê thiếu gia, để nói cho mọi người biết rằng, hệ thống võ thuật cổ đại không yếu kém!"
Ngô Thanh Ảnh nhìn thoáng qua Tô Thương rồi nói tiếp: "Còn có một chuyện, đó là e rằng cậu cũng không phải là đối thủ của Phong Khê thiếu gia."
"Tôi thấy cảnh giới của cậu, ừm chỉ là Nguyên Anh sơ kỳ nhỉ, mặc dù sức chiến đấu của cậu có mạnh hơn đi chăng nữa, dù có thể vượt cấp chiến đấu, đánh bại Nguyên Anh đỉnh phong, như vậy cũng chưa chắc đã đánh thắng được Phong Khê thiếu gia."
Ngô Thanh Ảnh phân tích: "Phong Khê thiếu gia này không phải là Nguyên Anh đỉnh phong bình thường, thực lực vô cùng mạnh, mặc dù tôi đã bước vào cảnh giới Võ Thánh đỉnh phong, nhưng nếu đối mặt với cậu ta thì cũng chưa chắc nắm chắc được phần thắng."
Tô Thương nói tiếp: "Cho dù Viêm Long tiên đế có đích thân đến đây, chỉ sợ cũng chẳng chiến được chút lợi ích nào."
Advertisement
"Nhưng nếu như ông ta không thể áp chế được ma tính trong người, vậy đối với trái đất mà nói đây sẽ là một trận tai họa lớn."
Tô Thương nghiêm túc nói: "Nói đơn giản một chút, thì ông ta chính là một thanh kiếm hai lưỡi, dùng tốt thì có thể chém giết kẻ địch, còn nếu như dùng không tốt..."
Advertisement
Mặc dù vẫn chưa nói hết câu, nhưng ý nghĩa đã rõ ràng.
"Hầy."
Ngô Thanh Ảnh thở dài một hơi nói: "Hy vọng có thể phát triển theo chiều hướng tốt, việc này có liên lụy tương đối lớn. Tô Thương, hy vọng cậu có thể giữ bí mật, đừng nói chuyện của Kinh Kha cho bất kỳ ai cả, tôi sợ có người sẽ phá hư động băng, làm cho trận pháp rối loạn, sẽ thả Kinh Kha ma tính ra sớm."
"Ừm, bà cứ yên tâm, việc này có bà biết tôi biết, trời biết đất biết." Tô Thương đồng ý.
"Được."
Ngô Thanh Ảnh nhẹ nhàng gập đầu, sau đó nói: "Thời gian cũng không còn sớm nữa, tôi cũng nên đi chuẩn bị một chút, cũng không biết trận chiến ngày mai sẽ xảy ra chuyện gì."
"Tiền bối."
Tô Thương nghe vậy, lập tức mở miệng nói: "Tôi đã nghe nói về chuyện bà giao ước chiến đấu với Phong Khê thiếu gia rồi."
"Không bằng để tôi thay thế bà nghênh chiến với Phong Khê thiếu vậy, chắc là anh ta cũng sẽ không từ chối đâu."
"Không được."
Ngô Thanh Ảnh lắc đầu nói: "Trận chiến ngày mai không chỉ là một cuộc đọ sức giữa trái đất và ngoại vực, mà còn là lúc để chứng minh hệ thống võ thuật cổ đại."
"Bây giờ các ngọn núi lớn của giới luyện võ cổ đại đã bị ngoại vực chiếm cứ, tinh thần binh sĩ của giới luyện võ cổ đại đã sa sút. Thân là đệ nhất giới luyện võ cổ đại, tôi nhất định phải tìm cho ra, lấy hệ thống võ thuật cổ đại nghênh chiến với Phong Khê thiếu gia, để nói cho mọi người biết rằng, hệ thống võ thuật cổ đại không yếu kém!"
Ngô Thanh Ảnh nhìn thoáng qua Tô Thương rồi nói tiếp: "Còn có một chuyện, đó là e rằng cậu cũng không phải là đối thủ của Phong Khê thiếu gia."
"Tôi thấy cảnh giới của cậu, ừm chỉ là Nguyên Anh sơ kỳ nhỉ, mặc dù sức chiến đấu của cậu có mạnh hơn đi chăng nữa, dù có thể vượt cấp chiến đấu, đánh bại Nguyên Anh đỉnh phong, như vậy cũng chưa chắc đã đánh thắng được Phong Khê thiếu gia."
Ngô Thanh Ảnh phân tích: "Phong Khê thiếu gia này không phải là Nguyên Anh đỉnh phong bình thường, thực lực vô cùng mạnh, mặc dù tôi đã bước vào cảnh giới Võ Thánh đỉnh phong, nhưng nếu đối mặt với cậu ta thì cũng chưa chắc nắm chắc được phần thắng."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.