Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Chương 1798
Tg Tiếu Tiếu
21/01/2023
Tô Thương cũng chưa đi xa, cho nên anh có thể nghe được những lời Từ Nhị nói, nhưng anh cũng không đáp lại, chỉ phất phất tay, ra hiệu cho đối phương biết mình đã nghe thấy rồi.
"Long khí, Thăng Long quyết..."
Từ Nhị đứng dậy, ánh mắt kiên quyết nói: "Tôi sẽ đi bế quan ngay, không vượt qua lão tổ quyết không xuất núi!"
Advertisement
Lão tổ đương nhiên chính là chỉ Ngô Thanh Ảnh.
Nói xong, Từ Nhị liền biến mất ngay tại chỗ, chờ đợi anh ấy chính là những ngày tháng tu luyện dài đằng đẵng.
Advertisement
...
Mấy phút sau.
Đoàn người Tô Thương đã lên đến đỉnh núi cao nhất, đối diện với một thác nước.
Xuyên qua thác nước chính là Thiên Sơn Tuyết đang nằm ngủ say trong động băng, còn về phần Kinh Kha thì ông ấy cũng ở ngay dưới động băng này.
"Tô Thương, không ngờ bụng dạ cháu lại rộng lượng như thế, đối mặt với sự khiêu khích của Từ Nhị mà cháu cũng không ra tay giết nó, ngược lại còn giúp nó mạnh lên, bội phục, bội phục mà." Thiên Niên Sát cười nói sảng khoái.
"Ha ha, cháu một chút cũng không hề nói dối, anh ấy không có tư cách làm đối thủ của cháu."
Tô Thương khẽ cười nói: "Trong mắt của cháu, anh ấy chỉ là một hậu bối mà thôi, cháu hà tất phải tức giận với anh ấy làm gì chứ?"
"Vẫn là cháu biết giữ đại cục."
Thiên Niên Sát lần nữa khen ngợi, sau đó lại tò mò hỏi: "Chỉ là, sao cháu lại đề bạt nó, dù sao nó với cháu cũng có chút mâu thuẫn, nếu như cháu muốn đề bạt thì có thể đề bạt những người khác mà, núi Cửu Phong của ông cũng không ít thiên tài."
"Chuyện này à, có hai nguyên nhân trong đó."
Tô Thương cười nói: "Đầu tiên, tư chất của Từ Nhị ngoài Tuyết Nhi ra thì chắc là người mạnh nhất ở núi Cửu Phong rồi, Ngô Thanh Ảnh tiền bối không có nhìn lầm, lúc trước bà ấy giúp đỡ Từ Nhị tu luyện ắt hẳn cũng đã phát hiện ra."
"Phát hiện ra cái gì?" Thiên Niên Sát càng tò mò hơn.
“Tổ tiên của Từ Nhị, đương nhiên là đệ nhất đế vương, vì trên người anh ta có một luồng khí của đế vương.”
Tô Thương giải thích nói: “Ban đầu là truyền đến đời của anh ta, khí tức của anh ta nên biến mất từ lâu rồi mới phải chứ.”
“Nhưng Từ Nhị lại xuất hiện dấu hiệu phản tổ, nguồn khí tức ngưng tụ trong cơ thể đế vương, dần dần xuất hiện Cửu Long phụ thể trong mệnh cách.”
“Thể chất cỡ này, sẽ trực tiếp ảnh hưởng đến thiên phú luyện khí, dù không có sự giúp đỡ của cháu, thì trong tương lai không xa, anh ta cũng sẽ vượt qua cả tiền bối Ngô Thanh Ảnh.” Tô Thương cười nói.
“Khí tức của đế vương…”
Thiên Niên Sát nghe thấy vậy, liền nhíu mày suy nghĩ một lát, sau đó sực tỉnh nói: “Tô Thương, cháu nói đúng thật đấy.”
“Tổ tiên của Từ Nhị, là vua của nước Kỳ Từ thời Tây Chu.”
"Long khí, Thăng Long quyết..."
Từ Nhị đứng dậy, ánh mắt kiên quyết nói: "Tôi sẽ đi bế quan ngay, không vượt qua lão tổ quyết không xuất núi!"
Advertisement
Lão tổ đương nhiên chính là chỉ Ngô Thanh Ảnh.
Nói xong, Từ Nhị liền biến mất ngay tại chỗ, chờ đợi anh ấy chính là những ngày tháng tu luyện dài đằng đẵng.
Advertisement
...
Mấy phút sau.
Đoàn người Tô Thương đã lên đến đỉnh núi cao nhất, đối diện với một thác nước.
Xuyên qua thác nước chính là Thiên Sơn Tuyết đang nằm ngủ say trong động băng, còn về phần Kinh Kha thì ông ấy cũng ở ngay dưới động băng này.
"Tô Thương, không ngờ bụng dạ cháu lại rộng lượng như thế, đối mặt với sự khiêu khích của Từ Nhị mà cháu cũng không ra tay giết nó, ngược lại còn giúp nó mạnh lên, bội phục, bội phục mà." Thiên Niên Sát cười nói sảng khoái.
"Ha ha, cháu một chút cũng không hề nói dối, anh ấy không có tư cách làm đối thủ của cháu."
Tô Thương khẽ cười nói: "Trong mắt của cháu, anh ấy chỉ là một hậu bối mà thôi, cháu hà tất phải tức giận với anh ấy làm gì chứ?"
"Vẫn là cháu biết giữ đại cục."
Thiên Niên Sát lần nữa khen ngợi, sau đó lại tò mò hỏi: "Chỉ là, sao cháu lại đề bạt nó, dù sao nó với cháu cũng có chút mâu thuẫn, nếu như cháu muốn đề bạt thì có thể đề bạt những người khác mà, núi Cửu Phong của ông cũng không ít thiên tài."
"Chuyện này à, có hai nguyên nhân trong đó."
Tô Thương cười nói: "Đầu tiên, tư chất của Từ Nhị ngoài Tuyết Nhi ra thì chắc là người mạnh nhất ở núi Cửu Phong rồi, Ngô Thanh Ảnh tiền bối không có nhìn lầm, lúc trước bà ấy giúp đỡ Từ Nhị tu luyện ắt hẳn cũng đã phát hiện ra."
"Phát hiện ra cái gì?" Thiên Niên Sát càng tò mò hơn.
“Tổ tiên của Từ Nhị, đương nhiên là đệ nhất đế vương, vì trên người anh ta có một luồng khí của đế vương.”
Tô Thương giải thích nói: “Ban đầu là truyền đến đời của anh ta, khí tức của anh ta nên biến mất từ lâu rồi mới phải chứ.”
“Nhưng Từ Nhị lại xuất hiện dấu hiệu phản tổ, nguồn khí tức ngưng tụ trong cơ thể đế vương, dần dần xuất hiện Cửu Long phụ thể trong mệnh cách.”
“Thể chất cỡ này, sẽ trực tiếp ảnh hưởng đến thiên phú luyện khí, dù không có sự giúp đỡ của cháu, thì trong tương lai không xa, anh ta cũng sẽ vượt qua cả tiền bối Ngô Thanh Ảnh.” Tô Thương cười nói.
“Khí tức của đế vương…”
Thiên Niên Sát nghe thấy vậy, liền nhíu mày suy nghĩ một lát, sau đó sực tỉnh nói: “Tô Thương, cháu nói đúng thật đấy.”
“Tổ tiên của Từ Nhị, là vua của nước Kỳ Từ thời Tây Chu.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.